ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Lôi Binh

Nguồn: TruyenYY.

Dịch: Infinity.

.

Nói thật, nếu chỉ đi bệnh viện thăm bạn bè một mình, Tiết Mai Yên sẽ tùy ý ăn mặc đơn giản. Nhưng bởi vì gọi Diệp Phù Đồ cùng đi, nên trước khi đi cố ý trang điểm một phen, bây giờ thấy được “hiệu quả” rất tốt, làm sao không vui mừng cho được.

Nhưng mà, mừng thì mừng thật, Diệp Phù Đồ cứ luôn nhìn trộm mình, Tiết Mai Yên vẫn không nhịn được gắt giọng:

– Thằng quỷ nhỏ, nhìn cái gì mà nhìn?

Nhìn trộm bị người ta bắt được, Diệp Phù Đồ trong giây lát nhịn không được đỏ mặt lên. Cũng may, sau khi trải sự việc ngày hôm qua, quan hệ của hắn cùng Tiết Mai Yên thân cận lên rất nhiều, cũng không có xấu hổ đến mức cứng họng, ngược lại còn thẳng thắn cười thừa nhận:

– Yên tỷ hôm nay ăn mặc xinh đẹp như vậy, đương nhiên phải nhìn nhiều một chút rồi, nếu không mà nói, không chỉ thiệt thòi em, cũng có lỗi với dụng tâm trang điểm tỉ mỉ của Yên tỷ nha.

– Em còn dám nói….

Tiết Mai Yên nghe xong, nâng bàn tay ngọc ngà lên nghịch những sợi tóc trên gò má, sau đó quyến rũ liếc xéo Diệp Phù Đồ một cái.

Cử chỉ phong tình vạn chủng của Tiết Mai Yên, không chỉ làm cho Diệp Phù Đồ nhìn ngẩn ngơ, ngay cả tài xế phía trước cũng nhìn chằm chằm qua kính chiếu hậu. Nhưng lúc tài xế vừa lấy lại tinh thần, thấy xe của mình gần như sắp đụng với đuôi xe phía trước, lập tức hoảng sợ đổ mồ hôi lạnh, vội vàng thắng gấp.

K-í-t..t..t…

Bánh xe tuy dừng lại, nhưng vẫn còn quán tính như cũ lết về phía trước, bánh xe đứng im ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai. Mà trong xe, Diệp Phù Đồ không bị gì, nhưng Tiết Mai Yên lại không khống chế được thân hình, cơ thể mềm mại lao về phía trước.

Thấy Tiết Mai Yên sắp sửa đụng vào hàng ghế phía trước, Diệp Phù Đồ nhanh tay lẹ mắt duỗi hai tay ra, kéo thân thể mềm mại của Tiết Mai Yên vào trong ngực mình bảo vệ.

– Á….

Tuy Tiết Mai Yên đã được Diệp Phù Đồ bảo vệ, nhưng chuyện xảy ra quá đột ngột, làm cho nàng trong thời gian ngắn chưa kịp lấy lại tinh thần, vẫn như cũ kinh hãi kêu lên một tiếng, có chút hoa dung thất sắc.

Diệp Phù Đồ thấy thế, vội vàng vỗ vỗ vai Tiết Mai Yên an ủi:

– Yên tỷ đừng sợ, không có việc gì.

– Ừm.

Nghe được giọng nói Diệp Phù Đồ, Tiết Mai Yên cũng hơi yên tâm. Thế nhưng là lúc này nàng đột nhiên phát hiện, cả người mình đang giống như một con mèo con lười biếng, co quắp trong khuôn ngực Diệp Phù Đồ, cả hai thân thể dính sát lại cùng một chỗ.

Thân mật như thế, làm cho cả hai đều cảm nhận được nhiệt độ thân thể đối phương. Thậm chí Tiết Mai Yên còn cảm nhận được hơi thở ấm áp từ trong mũi Diệp Phù Đồ, phả lên trên mặt, trên cái cổ thon dài của mình, làm nàng có cảm giác ngưa ngứa, đồng thời trên gương mặt tinh xảo trắng nõn, soát một cái đỏ lên.

– Thằng quỷ nhỏ, ôm đã chưa?

Gặp hoàn cảnh tương tự, đoán chừng Tiết Mai Yên cũng sẽ không nói chuyện, còn có khả năng không chỉ im lặng, mà lặng yên nằm trong khuôn ngực Diệp Phù Đồ, thậm chí càng chờ mong động tác hắn tiến thêm một bước. Nhưng là hiện tại không giống như vậy, phía trước còn có tài xế xe taxi, chuyện tốt không thực hiện được. Lúc này nàng hờn dỗi một câu với Diệp Phù Đồ.

– Yên tỷ, xin lỗi, em không cố ý!

Nghe Tiết Mai Yên hờn dỗi, lúc này Diệp Phù Đồ mới lấy lại được tinh thần, tranh thủ thời gian một bên lúng túng xin lỗi, một bên đẩy Tiết Mai Yên cho thăng bằng lại, cách xa khỏi cái ôm ấp của mình. Có điều ngoài miệng thì nói xin lỗi xin lỗi, nhưng trong lòng lại hơi phiền muộn, thất lạc.

Có cảm giác này, không chỉ Diệp Phù Đồ, còn cả Tiết Mai Yên.

Chỉ là Tiết Mai Yên sẽ không biểu lộ ra những cảm xúc này, nếu không, làm cho Diệp Phù Đồ cảm thấy mình là đàn bà lẳng lơ thì không tốt. Không biết vì cái gì, nàng rất là để ý chuyện Diệp Phù Đồ nghĩ như thế nào về mình, lúc này xụ mặt xuống, hừ nhẹ:

– Tiểu lưu manh!

– Yên tỷ, em thật sự không cố ý.

Diệp Phù Đồ nghe vậy cười khổ liên tục, hắn cảm thấy coi như lần này mình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết nỗi oan.

Tiết Mai Yên không thèm để ý tới Diệp Phù Đồ, sau khi hừ nhẹ một tiếng, quay đầu ra cửa sổ ngắm phong cảnh. Chỉ là bên ngoài vẻ mặt trông bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn, trái tim không ngừng đập thình thịch, càng không nhịn được hồi tưởng lại, cảm giác vừa rồi nằm trong ngực Diệp Phù Đồ, có chút ngọt ngào.

Đang nghĩ đến đây, Diệp Phù Đồ ngồi bên cạnh còn thỉnh thoảng truyền tới từng đợt từng đợt khí tức nam nhân nồng nặc, làm cho cơ thể mềm mại của Tiết Mai Yên thật vất vả mới bình tĩnh trở lại, lại bắt đầu nóng lên. Nàng nghĩ thật sự nếu như không phải là ở nơi công cộng, hoàn cảnh đổi thành trong quán bar Dạ Mị, nàng liền có thể một lần nữa nhào vào trong khuôn ngực ấm áp, làm cho nàng lưu luyến không rời, tham lam hô hấp khí tức làm người mê say trên thân Diệp Phù Đồ.

Tiết Mai Yên liếc trộm Diệp Phù Đồ bên cạnh, oán thầm, có chút u oán khẽ gắt trong lòng:

– Cái tên tiểu oan gia này! Tra tấn người ta…

Nàng là một thục nữ gợi cảm, nhiều năm qua không biết có bao nhiêu kẻ ong bướm theo đuổi nàng, mặc kệ là tinh anh thương nghiệp cũng vậy, ông chủ lớn cũng thế, đều không có một kẻ nào có thể dấp dẫn nàng. Nhưng duy chỉ có Diệp Phù Đồ này, tên gia hỏa nhìn bề ngoài gầy gò yếu đuối, giống như tiểu bạch kiểm, lại có thể trêu trọc tâm hồn của nàng.

Tiết Mai Yên im lặng, trong xe lâm vào không khí xấu hổ, Diệp Phù Đồ cũng không dám chủ động bắt chuyện với Tiết Mai Yên. Để phá tan sự xấu hổ, chỉ có thể giả vờ giả vịt ho khan hai tiếng, xụ mặt nói với tài xế:

– Tôi nói sư phụ, lúc lái xe anh nên cẩn thận hơn một chút.

– Ha ha, xin lỗi hai người, thật sự rất xin lỗi.

Tài xế chỉ có thể mặt mũi tràn này nụ cười làm lành.

Sau mấy phút đồng hồ, taxi đã đứng trước cửa “Bệnh viện Nhân dân Số 1” của thành phố Nam Vân. Tiết Mai Yên cùng Diệp Phù Đồ xuống xe, Diệp Phù Đồ lấy những món đồ dinh dưỡng kia từ trong cốp xe ra. Sau đó Tiết Mai Yên giống như một quý phu nhân đi ở phía trước, Diệp Phù Đồ lại giống như người hầu hấp tấp đi theo phía sau.

(Chú ý: “Bệnh viện Nhân dân Số 1” là tên của bệnh viện đó, giống như “Trường tiểu học Số 9”, “Số 1” ở đây là một cái tên, không mang ý nghĩa là “hàng đầu” hay “hạng nhất”.)

Sau khi hai người vào trong bệnh viện, đi thẳng tới trước cửa một gian phòng bệnh nằm trên lầu sáu. Còn chưa kịp đẩy cửa vào, đã nghe thấy một trận quát giận giữ:

– Mẹ nó, tụi bay đám hỗn đản này! Tin tức Lưu Đầu Trọc chạy tới quán bar Dạ Mị tìm Yên tỷ kiếm chuyện, hôm nay tụi bay mới biết, nếu là Yên tỷ có chuyện gì, bố mày nhất định sẽ cạo da tụi bay ra!

– Lão đại, mấy ngày nay bọn em đều ở bệnh viện cùng anh nha, cơ bản không có thời gian tới chỗ của Yên tỷ, do sơ suất mới xảy ra chuyện như vậy. Mà em cũng đã tìm người hỏi qua, tuy Lưu Đầu Trọc tìm Yên tỷ gây phiền phức, nhưng Yên tỷ cũng không có chuyện gì, ngược lại là Lưu Đầu Trọc giống như ăn thiệt thòi gì đó, cho nên anh đừng tức giận.

– Mẹ nó, lúc bố mày nói chuyện, mày còn dám mạnh miệng như thế? Có phải hay không thấy bố mày sắp chết, tụi bay từng đứa từng đứa đều không đem bố mày đặt ở trong mắt? Tao…

788

15

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.