ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17: Quyết Định Sinh Tử

Một dòng nước khổng lồ phun lên tận trần hang động, va chạm dữ dội với những mảng đá nham thạch đỏ rực, tạo nên những âm thanh vang dội, như tiếng sấm, khiến các mảnh vụn văng tứ tung. Nước và dung nham hòa quyện, tạo ra những làn hơi nước mờ mịt, bao phủ toàn bộ không gian, như một màn sương bí ẩn. Hơi nước cuồn cuộn, làm cho tầm nhìn trở nên mờ ảo, gợi lên cảm giác rùng rợn.

Giữa cơn hỗn loạn đầy sức mạnh và sự dữ dội, Linda đứng bất động, đôi mắt cô lấp lánh ánh sáng bí hiểm, như thể cô đang bị cuốn vào một nguồn năng lượng không thể kiểm soát. Viên ngọc nước trong tay cô rung lên mãnh liệt, phát ra những tia sáng lấp lánh, như muốn kêu gọi thêm sức mạnh từ chủ nhân của nó.

“Linda! Nghe tớ đi! Bình tĩnh lại!” Xavier gào lên, cố gắng tiến đến gần hơn, nhưng không khí xung quanh như bị vắt chặt, khiến cậu không thể di chuyển.

Nhưng Linda dường như đã lạc vào thế giới riêng, âm thanh xung quanh như trở nên tắt lịm. Cô nâng một tay lên, và chỉ trong chớp mắt, một xoáy nước khổng lồ bắt đầu xoay tròn quanh cô, cuộn lại với sức mạnh như sắp sửa bùng nổ bất cứ lúc nào. Rồi—

BÙÙÙM!

Một cột nước khổng lồ xô thẳng về phía Xavier, mang theo sức mạnh cuốn hút và hủy diệt, khiến cậu phải lao mình né tránh, tìm mọi cách để giữ an toàn cho bản thân.

Xoẹt!

Xavier chỉ kịp lăn người sang một bên để tránh đòn tấn công mạnh mẽ, nhưng sức ép từ cú đánh vẫn khiến cô ngã nhào xuống đất một cách đau đớn. Cảm giác lạnh lẽo thấu xương từ dòng nước cuồn cuộn và phẫn nộ đó xộc thẳng vào người cô, như thể muốn nuốt chửng cô ngay lập tức.

Cô không thể tin vào những gì đang diễn ra, cảm giác tuyệt vọng trào dâng trong lòng. Linda bây giờ không còn là Linda nữa—cô ấy đã bị viên ngọc nước bí ẩn chiếm đoạt hoàn toàn, như thể nó đã đánh cắp linh hồn và ý thức của cô ấy. Cái nhìn trong ánh mắt của Linda giờ đã hoàn toàn xa lạ, không còn chút dấu hiệu nào của người bạn mà Xavier từng biết.

Xavier nghiến răng chặt, cảm giác tức giận và lo âu hòa lẫn với nhau tạo thành một cơn bão trong tâm trí. Trong sắc thái hoảng loạn, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất, lặp đi lặp lại như một bản nhạc đau thương: Mình phải kéo Linda trở lại. Bằng mọi giá, bất chấp mọi hiểm nguy và thử thách đang chờ đợi.

Ở phía bên kia, Akkio vẫn đang chiến đấu quyết liệt với con quái vật gớm ghiếc từ dung nham, nhiệt độ tỏa ra từ nó làm không khí xung quanh trở nên nóng rát.

"Mày cứng đầu thật đấy!" Akkio cười gằn, lộn nhào để né một cú đấm nóng rực.

Tiếng gầm của quái vật vang lên tận trời, một cánh tay khổng lồ từ lòng đất vụt lên, mạnh mẽ đập xuống nền hang, khiến mọi thứ rung chuyển như một cơn địa chấn. Đột nhiên, một cột dung nham bùng lên dữ dội, suýt nữa biến Akkio thành tro bụi ngay tại chỗ.

"Hừ… Tao ghét chiến đấu với lửa mà!" Akkio lẩm bẩm, bắn tia sáng phản chiếu về phía con quái vật.

Xoẹt!

Lần này, cậu tập trung vào điểm yếu—những vết nứt rạn rạp trên cơ thể nó, nơi mà sức mạnh đang tan chảy như sáp .

RẮC!

Tia sáng xuyên qua phần thân nửa rắn, nửa lỏng của sinh vật.

"GRAAAAH!"

Con quái vật lùi lại, vỏ bọc của nó bắt đầu vỡ ra, những mảnh vụn nứt nẻ rơi xuống như mưa đá. Akkio chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì bất ngờ, một cánh tay lửa dữ dội lại vươn ra—

BÙM!

Cơn bùng nổ mạnh mẽ hất văng Akkio về phía một vách đá lạnh lẽo, cơ thể anh va chạm với sức lực khiến mọi thứ chao đảo xung quanh.

"Khốn kiếp... mạnh quá!" Akkio chật vật đứng dậy, cảm nhận hơi nóng thiêu đốt da thịt mình.

Nhưng cậu không thể từ bỏ.

Bởi vì Linda đang lâm vào hiểm cảnh.

Xavier chăm chú quan sát từng cử động của Linda—cô đứng vững giữa dòng nước xoáy cuồng loạn, không hề run sợ, ánh mắt như trống rỗng và lơ đãng, tựa như đang lạc vào một thế giới hoàn toàn riêng biệt, nơi mà hiện thực và mối liên hệ với xung quanh đã hoàn toàn biến mất.

Trong khoảnh khắc kỳ diệu ấy, cô như bị cuốn vào vẻ đẹp kỳ ảo của viên ngọc, ánh mắt không thể rời khỏi những tia sáng huyền bí lấp lánh, tỏa ra một ánh sáng lung linh bao trùm, khiến mọi thứ xung quanh nhòa đi, trở nên mờ ảo và không còn quan trọng chút nào.

"Chết tiệt…" Xavier nghiến răng.

Cô không thể đứng vững thêm được nữa khi nhìn Linda bị nuốt chửng trong sự bất lực tột cùng. Cảm giác lo lắng dâng trào và nỗi đau thấu tận tâm can khiến từng giây phút chứng kiến cảnh tượng ghê rợn ấy trở thành một ác mộng không dứt.

"Xin lỗi trước, Linda , nhưng chỉ còn cách này!"

Xavier phóng nhanh về phía trước, không chỉ với tốc độ mà còn với một quyết tâm mạnh mẽ tỏa sáng trong từng bước đi.

Dù dòng nước cuồn cuộn ngăn cản bước chân, với sức mạnh và ý chí kiên định, cô dũng cảm tiến vào lòng nó, không một chút nao núng. Tay cô siết chặt Linda vào mê cung của mình, tạo nên một vòng tay ấm áp, như một ngọn lửa nhỏ giữa cơn bão táp hùng vĩ của thiên nhiên xung quanh.

"Tỉnh lại ngay đi, đồ ngốc!" Xavier gào lên, âm thanh vỡ vụn trong không gian, và, tát mạnh vào mặt Linda, phát ra một tiếng "bốp" vang dội.

ĐAUUUUUUUU!

Linda la thất thanh, một luồng xung kích mãnh liệt bùng nổ từ viên ngọc nước lung linh, lan tỏa ra xung quanh như một cơn sóng lớn, quét sạch mọi vật cản trong chốc lát, khiến không gian xung quanh trở nên khủng khiếp.

Hồ nước trong hang động chao đảo dữ dội, những cơn sóng va chạm nhau tạo nên âm thanh vỡ vụn như một thứ gì đó đang sụp đổ, làm cho cấu trúc nơi đây, vốn hùng vĩ nhưng lại đầy mỏng manh, đứng bên bờ vực tan rã. Những dòng nước nhấp nhô không ngừng, cuốn trôi mọi thứ vào khoảng không vô định. Hơi nước dày đặc và mờ ảo lan tỏa khắp mọi nơi xung quanh, tạo thành một bức màn bí ẩn, làm giảm tầm nhìn và khiến cho không khí trở nên nặng nề, như thể mọi thứ đều đang chìm vào trong sự hỗn loạn lạ lùng.

Và khi lớp sương mù dần tan biến—

Linda đã ngã quỵ trong vòng tay Xavier.

"Xavier…?" Linda chớp mắt, hơi thở yếu ớt.

Xavier thở hổn hển, nhưng mỉm cười.

"Đúng rồi, đồ ngốc… Cậu trở lại rồi."

Linda cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khi cái lạnh từ viên ngọc xâm chiếm cơ thể cô. Ánh mắt của cô hối hả hướng xuống bàn tay, nơi viên ngọc nước đang lấp lánh. Dù đã bớt mãnh liệt, nó vẫn phát ra một ánh sáng bí ẩn, như thể chứa đựng sức mạnh tăm tối nào đó chờ đợi để được giải phóng.

"Nó... kiểm soát tớ… từ khi nào" Linda thì thào.

Xavier siết chặt tay cô.

"Không cần biết ,nhưng bây giờ ,cậu sẽ không để nó kiểm soát. Chúng ta sẽ chiến đấu cùng nhau."

Linda nhẹ nhàng cắn môi, nhưng đôi mắt cô lại bừng sáng với sức mạnh và quyết tâm mãnh liệt. Cô gật đầu dứt khoát, như thể đã quyết định một điều không thể thay đổi.

Lần này, cô sẽ không để viên ngọc quý giá kia định đoạt số phận của mình. Cô không muốn trở thành một con rối vô hồn, mất hết khả năng tự chủ và quyền quyết định cuộc đời mình.

Akkio loạng choạng tiến bước, cơ thể anh nhuốm máu và bao phủ bởi vết thương. Nhưng giữa bao đau đớn ấy, nụ cười vẫn nở rộ trên đôi môi anh. Ánh mắt kiên cường của Akkio như tia sáng chói lọi, xuyên qua những khó khăn và thử thách mà anh phải đối mặt, không hề tỏ ra yếu đuối hay chùn bước, cứ tiếp tục vững vàng bước về phía trước.

"Hai người xong chưa? Còn con quái vật đây này!"

Linda và Xavier trở lại, ánh mắt họ rực lửa, tràn đầy khí thế và quyết tâm.

Sinh vật dung nham, một quái vật khổng lồ, đáng sợ với sức mạnh hủy diệt, vẫn ngạo nghễ tồn tại, chưa từng bị đánh bại hoàn toàn trong những trận chiến ác liệt trước. Dù đã chịu đựng nhiều cuộc đối đầu tàn khốc, nó vẫn đứng vững như một biểu tượng của bóng tối không thể bị khuất phục.

Nhưng giờ đây, sau bao lần chuẩn bị, học hỏi và rèn luyện vượt bậc, họ đã sẵn sàng để đối mặt với nó một lần nữa. Lòng quyết tâm trong họ sục sôi, sức mạnh bất diệt và dũng khí thì không gì có thể lay chuyển.

Viên ngọc nước lấp lánh trong tay Linda đã không còn run rẩy như trước; nó giờ đây là biểu tượng của sức mạnh và tự do không thể bị lung lay, chứ không còn là cái gông cùm trói chặt tâm hồn cô vào những lo toan đầy sợ hãi và bất lực.

“Lần này, chúng ta sẽ chấm dứt nó một cách triệt để,” cô thầm nghĩ, ánh mắt đầy lửa và tâm trí quyết tâm. Cô hiểu rõ rằng cuộc chiến này không chỉ đáng để tiêu diệt con quái vật đó, mà còn là hành trình giải phóng bản thân và những người xung quanh khỏi mọi ách chế ngự.

1

0

4 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.