ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16: Cuộc Chiến Giữa Lửa Và Nước

"Kẻ ngoại lai, các ngươi không được phép bước tiếp!"

Giọng nói của nó vang lên như tiếng sấm sét, chứa đựng cơn giận dữ của ngọn lửa bị quấy rầy. Cả hang động như rung chuyển trước cơn thịnh nộ bất diệt của nó.

Xavier nắm chặt thanh dao, ánh mắt không chớp khỏi hình ảnh con quái vật khổng lồ đang đứng đối diện.

Akkio bật cười, giọng đầy kích thích:

"Được rồi, tôi thích mấy con to xác như này!"

Linda im lặng, nhưng bên trong cô lại dậy lên những cảm xúc kỳ lạ, như có một cơn sóng vô hình vỗ về tâm hồn. Viên ngọc nước trong tay nàng phát ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng lần này… nó rung chuyển một cách không giống mọi khi, như thể đang phản bội một bí mật sâu kín.

Một cơn lạnh lẽo và ghê rợn chạy dọc sống lưng cô, khiến từng sợi tóc dựng đứng.

Trong cơ thể Linda, lửa và nước—hai nguồn năng lượng đối lập—đang thách thức nhau, tạo nên một cuộc xung đột vô hình nhưng mãnh liệt, như một trận bão đang chuẩn bị bùng nổ trong sự tĩnh lặng.

Và rồi, con quái vật lao tới như một cơn bão lửa.

Akkio, với phản xạ nhanh nhẹn như chớp, nhảy vụt lên. Cậu vung thanh kiếm sắc bén, nhắm thẳng vào cánh tay đang bừng bừng sức mạnh của quái vật. Nhưng—

Xoẹt!

Thanh kiếm nhoáng qua một dòng dung nham lỏng, nhưng không để lại dấu hiệu nào của sự đau đớn. Akkio xoay tít giữa không trung rồi tiếp đất nhẹ nhàng, miệng lẩm bẩm:

"Xời, trận này khó nhằn đây."

Xavier lao vào cuộc chiến không chút do dự. Cô lướt qua như một bóng ma, tay cầm dao găm phóng thẳng vào thân hình cháy rực của sinh vật. Nhưng thay vì tiêu diệt mục tiêu, đòn tấn công chỉ càng khiến nó điên cuồng hơn.

"GRAAAAAH!"

Một cú quét dữ dội của làn sóng lửa xung kích ập đến, hất văng cả Xavier lẫn Akkio như những chiếc lá khô, đập mạnh vào vách đá sắc nhọn.

Linda đứng sừng sững, bất động giữa không gian tĩnh lặng.

Cô cảm nhận một sức mạnh mãnh liệt đang dâng trào trong cơ thể mình, như một cơn sóng cuộn trào sẵn sàng bùng nổ.

Viên ngọc nước, nằm gọn trong bàn tay cô, bắt đầu phát ra những rung động mạnh mẽ—lần đầu tiên kể từ giây phút cô chính thức sở hữu nó.

"Linda! Cẩn thận!" Xavier hét lên khi thấy con quái vật lao thẳng về phía cô.

Nhưng Linda không hề có ý định lùi bước.

Cô dang rộng tay, và—

ẦM!

Một đợt nước vọt ra từ lòng bàn tay cô như một cơn thác, lao thẳng vào thân hình nóng bỏng của con quái vật. Nhiệt độ trong hang động ngay lập tức tụt giảm, hơi nước cuồn cuộn bốc lên, hòa quyện hỗn loạn giữa ngọn lửa và dòng nước, tạo nên một bức tranh kỳ ảo nhưng đầy căng thẳng.

Con quái vật thét lên trong nỗi đau tột cùng—nó lùi lại một cách hoảng loạn, nhưng sức mạnh dữ dội của Linda lại hất cô ra phía sau, như một cơn lốc cuốn bay.

Cô thở hổn hển, đôi mắt mở to, đầy sợ hãi và ngạc nhiên.

"Cái… gì thế này?"

Cảm giác bỏng rát trải rộng khắp cơ thể cô—không phải từ hơi nóng, mà từ chính viên ngọc nước đang siết chặt lấy sức lực của cô.

Nó như một cơn lốc hút cạn mọi sinh khí, khiến cô cảm thấy như đang chìm sâu vào vực thẳm vô tận.

Mọi thứ xung quanh bỗng chốc chìm vào sự mờ mịt, như thể một làn sương dày đặc đang quấn chặt mọi thứ trong vòng tay của nó.

Linda không còn ở trong cái hang động u ám và lạnh lẽo mà cô đã từng giam mình nữa. Thay vào đó, cô đang đứng giữa một không gian hoàn toàn xa lạ—một căn phòng lạnh lẽo, nơi những bức tường kim loại cứng nhắc bao bọc cô và âm thanh chói tai của những cỗ máy phát ra tiếng vo ve như những con ruồi quấy rầy tâm trí.

Và rồi—

Một tiếng thét vang lên, âm thanh sắc bén như xé toạc sự tĩnh lặng.

Cơn đau bất ngờ ập đến, dữ dội như sóng thần, cuốn cô vào một cơn lốc hoảng loạn không thể thoát ra. Trong khoảnh khắc khủng khiếp đó, Linda thấy một hình ảnh phản chiếu—không phải là chính cô của hiện tại, mà là một phiên bản yếu ớt, bất lực, đang nằm trói chặt trên một chiếc bàn kim loại lạnh giá.

Giọng nói quen thuộc vang lên—lạnh băng, không chút cảm xúc, như một lưỡi dao sắc bén cắt rời mọi sự đồng cảm: “Thí nghiệm 260... phản ứng của mẫu nước vẫn còn bất ổn và không thể kiểm soát.”

Âm thanh lách cách của máy móc bíp bíp khiến lòng cô thêm nặng trĩu. Linda cảm thấy cơ thể mình co giật, cơn đau như ngàn mũi kim đâm sâu vào da thịt, khiến cô cảm nhận rõ ràng mọi thứ đang dần trượt khỏi tầm kiểm soát.

“Thêm liều lượng vào đi. Chúng ta không có thời gian để chần chừ,” giọng nói đó tiếp tục ra lệnh, không che giấu chút nào sự khẩn trương đang dâng trào.

Linda không còn sức thở, cảm giác như mình đang chết một lần nữa, từng giây phút dài dằng dặc như một thế kỷ trôi qua trong tuyệt vọng. Cô cố gắng mở đôi mắt, nhưng trước mặt chỉ là một mớ hỗn độn của nỗi sợ hãi và đau đớn, nơi mà hi vọng dường như đã tắt ngóm.

Linda mở to đôi mắt, cảm giác như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ ngập tràn mê hoặc.

Trong khoảnh khắc ấy, cô chợt nhận ra rằng bản thân đã trở thành một phiên bản hoàn toàn khác, đầy bất ngờ và quyền năng.

BÙÙÙM!

Một cơn sóng nước khổng lồ bùng nổ từ tận sâu bên trong cơ thể cô, sức mạnh mãnh liệt đến mức có thể quật ngã cả những vách đá rắn chắc nhất xung quanh.

Akkio và Xavier, hai người bạn đồng hành thân thiết, bị hất văng xa tít, va chạm mạnh vào những khối đá, trong khi cả hang động rộng lớn chao đảo như thể đang bị sụp đổ dưới sức ép không ngừng.

Linda cảm thấy mình lâm vào trạng thái mất kiểm soát, không thể nào cầm giữ nguồn sức mạnh dâng trào trong mình.

Viên ngọc nước trong tay cô phát ra một ánh sáng chói lòa, rực rỡ như mặt trời, khiến những người đứng gần phải nheo mắt. Đôi mắt cô ánh lên màu xanh biển, huyền bí nhưng lại trống rỗng, như thể không còn chỗ cho bất kỳ suy nghĩ hay cảm xúc nào nữa.

"Linda! Bình tĩnh lại đi!" Xavier hét lên.

Nhưng Linda hoàn toàn không nghe thấy bất cứ âm thanh nào.

Cô đã bị viên ngọc kỳ diệu chiếm đoạt mọi suy nghĩ và cảm xúc của mình.

Cơn thịnh nộ của dòng nước hoang dã đụng độ mãnh liệt với ngọn lửa điên cuồng và có sức tàn phá khủng khiếp của sinh vật ngọn lửa đang dâng lên.

Cả hang động rộng lớn chìm ngập trong sự hỗn loạn điên rồ, không còn một chút trật tự nào có thể tìm thấy.

Và giữa trận chiến ác liệt đó—

Viên ngọc lửa thực sự mà mọi người đều tìm kiếm… thực chất không hề nằm ở đây mà vẫn đang ẩn mình ở một nơi nào.

Ngay tại khoảnh khắc này, Akkio cảm nhận được một điều gì đó khác thường. Phía dưới nền hang tối tăm, anh phát hiện ra một khe hở nhỏ - một cánh cửa bí ẩn dẫn xuống một hầm sâu hơn nhiều so với nơi họ đang đứng.

"Chết tiệt... Viên ngọc Lửa không có mặt ở đây." Akkio thốt lên trong sự thất vọng và lo lắng.

Xavier, đang đứng không xa, quay đầu lại nhìn Akkio với vẻ băn khoăn. "Cái gì đã xảy ra?" anh ta hỏi, dường như không thể hiểu được tình hình hiện tại.

Akkio dùng tay gạt mồ hôi trên trán, cảm giác căng thẳng gia tăng trong đôi mắt. "Nó ở dưới kia - sâu hơn nữa, ở một nơi mà chúng ta chưa từng bước tới."

Trong khi đó, Linda vẫn đang mất kiểm soát hoàn toàn, và phía sau cô, sinh vật dung nham vẫn đang tấn công với sức mạnh đầy nguy hiểm, chưa hề bị đánh bại. Tình hình trở nên cấp bách hơn bao giờ hết.

Họ không còn nhiều thời gian để suy nghĩ. Nếu không tìm cách ngăn chặn Linda lại ngay lập tức, cô có thể bị viên ngọc nuốt chửng hoàn toàn, không thể quay trở lại.

Và nếu như không nhanh chóng tìm ra viên ngọc Lửa, có khả năng rất lớn là họ sẽ không bao giờ rời khỏi nơi này được nữa, bị mắc kẹt trong bóng tối u ám của hang động này cho đến hết cuộc đời.

1

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.