ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thanh Tuyết

Ở một ngôi nhà nằm trong khu Ổ chuột

“Chúng tôi đang có mặt tại khu D ngõ 412,theo như tin báo cho biết,cách đây một tháng mẹ đẻ của cô Nguyễn Thị Tú ở dưới quê do nhiều lần không liên lạc được có báo cảnh sát rằng con gái họ và cháu gái họ mất tích không rõ nguyên nhân đến nay,lúc này ở nhà chỉ còn cô con gái tên là Trần Tâm cũng đang rất hoang mang đau khổ vì tưởng mẹ và chị mình về quê ngoại chơi,có một điều lạ khiến chúng tôi có mặt ở đây là trên tất cả các tuyến đường đều lắp camera nhưng lại không hề ghi lại bất cứ hình ảnh nào hai mẹ con họ đi qua,vậy rốt cuộc họ đã biến mất như thế nào,chúng tôi đến từ đài BJ sẽ tiếp tục và liên tục cập Nhật tình hình cho quý vị,xin hãy luôn theo dõi chúng tôi,tạm biệt và hẹn gặp lại.”

Bụp....

“Haizz....đứa trẻ tội nghiệp...”

“Bà!bà vừa xem gì vậy,sao bà lại buồn rồi?”

“Thanh Tuyết à,cháu coi...cô bé vừa rồi trên tivi nhìn cũng trạc tuổi như cháu..bà cứ tưởng Tuyết nhà ta đã là đứa trẻ rất khổ rồi,không ngờ ngoài kia còn rất nhiều người bất hạnh,một tháng mất tích thì chắc cũng không thể còn sống...rồi đứa trẻ ấy đã mất ba mẹ ruột giờ hai người kia cũng ...con bé sẽ sống sao đây..khụ..khụ..”

“Bà!bà đừng nghĩ nữa...người tốt sẽ được phù hộ thôi bà,cháu đâu có khổ gì đâu,có bà bên cạnh là niềm hạnh phúc lớn nhất của cháu...”(Thanh Tuyết cười ngã vào lòng bà)

“Đứa cháu ngốc này..bà có phải là bà ruột của cháu đâu,bà nhận nuôi cháu không cho cháu một cuộc sống ấm no,trái lại...bị tai nạn..khiến cháu phải bươn chải đi phụ xây từ lúc 13 tuổi,bưng bê hàng quán,nhặt nhạnh từng lon nước mang đi bán kiếm tiền gánh vác thân già tàn phế này...”(nói đến đây bà lặng đi,hai bà cháu mắt rưng rưng)

“Bà...nếu cho cháu chọn lựa một lần nữa,cháu vẫn muốn gặp được bà..thôi cháu đưa bà vào giường nghỉ...nếu bà cứ tự trách Hoài như vậy,hay bà có suy nghĩ dại dột nào cháu cũng quyết không sống một mình trên đời bà hiểu không..được rồi được rồi bà đừng nghĩ nữa..bà nằm xuống đây..cháu phải đi làm kíp rồi,mấy tiếng nữa cháu về ngay..nha bà!”

“Ừ..ừ..cháu đi đứng cẩn thận đó...”

“Vâng bà ngủ đi để cháu an tâm...”

“Rồi rồi bà ngủ...bà ngủ..”

...Cô bé nhìn bà mỉm cười nhẹ nhàng khép cánh cửa lại cầm ba lô lên đường đi làm,tiếp tục cuộc sống mưu sinh bình thường của mình như bao ngày

....1..2..3...Zô...2..3..Zô...

“Ê cún,qua đây qua đây”

“Dạ???các chú cần thêm gì?”

“Hơ hơ...chắc bọn chú say quá rồi mấy món vừa gọi...không..tính nữa nhé...”

“Hì..vâng không sao!”

“Đó!(đập bàn)con nhỏ vừa xinh vừa tốt tính,lý do tao thích quán này,chúng mày nói xem có đúng không?”

Quá đúng...yeah..yeah...yeah(mấy ông chú đã quá say)

Sau đó năm người đàn ông thanh toán lôi đẩy nhau ra về,trong số năm người có vẻ như có một người không vui cho lắm.Thanh Tuyết cũng cảm thấy mối quan hệ hơi lạ.Cô lắc đầu lau dọn bàn ghế

.....

Ọe...(lũ đàn ông nhậu say dừng trong một con hẻm tối vắng người qua),bốn tên quây lại một người,ai nấy đều say,người đàn ông còn lại bị bao vây sợ hãi...

“Chiến!tao thực sự..hôm nay...không có vui...bảo mày mời bọn tao một chầu mà mày đem thiếu tiền làm tao mất mặt trước con nhỏ phục vụ..mày ..làm bọn tao quá thất vọng”(tên to con nhất nói)

Cậu trai gầy gò đeo kính vội tháo kính ra lau mồ hôi khắp mặt,run cầm cập:

“Ngày nào các..các anh cũng lấy hết tiền của em..em hết tiền thật rồi..để khi khác em sẽ mời đàng hoàng...”(cậu ta cầu xin)

Bốp...bốp..(hai cú tát như trời giáng)

“Shhh...cái thằng ngu này...mày không biết là tao chỉ cần kết quả không cần biết lý do à,mày muốn sống qua ngày...phải làm cho bọn tao vui..vui là gì...là ăn là chơi là bao gái..shhh...thôi cút đi...tối mai bọn tao muốn đi quẩy tiếp..ráng mà lo liệu nha”(hắn đấm bùm bụp vào ngực chàng trai trẻ)

“Đại ca nhìn nó co rúm lại kìa...yếu vậy mà cũng có con bạn gái ngon phết...híhí”

“Các...anh..biết bạn gái em sao?”(cậu trai giật mình)

Bọn chúng liền nhìn nhau rồi ẫm ờ..

“Bọn tao..đoán thế...thôi đi thôi tụi mày,tao buồn ngủ quá rồi...”

“OK...OK..nhớ tối mai đấy”(thì thầm) tên đầu sỏ vỗ vai cười khoái trá.

Cậu ta nhặt đồ lên lững thững ra về,bất chợt nhớ đến cô bạn gái đã mấy ngày không trả lời tin nhắn cũng như đến thăm cậu.Cậu ta định bấm gọi không ngờ bạn gái cũng đúng lúc gọi trước..

Tít...tít...tít...0:01..0:02.......

“Alô Mai..sao anh gọi mãi cho em không được làm anh lo quá..bây giờ em mới chịu gọi lại...alô..sóng yếu hay sao vậy..em nói gì đi ..alô..alô”

Từ đầu dây bên kia cô gái nấc nghẹn cố kìm tiếng khóc bật ra.

“Anh...anh chiến..hức hức!”

....

“Em sao vậy Mai,làm anh hú hồn à!”(thở phù an tâm)

“Em muốn nói lời tạm biệt anh...hức...em không còn mặt mũi nào nữa...em hức hức huhuhu huhu”

“Mai..em làm sao...em đang ở đâu mà gió thổi mạnh vậy..nói anh nghe đi??”

“Em...em...không muốn tiếp tục sống nữa..”

“Sao..sao...sao tự nhiên lại...có chuyện gì em mau kể cho anh nghe,Mai!”

“Em gọi điện thoại vì muốn nghe giọng anh lần cuối,cảm ơn anh đã nghe đúng lúc này,cảm ơn tất cả thời gian qua....”

“Khoan đã..đừng đừng..e có chuyện gì nói anh nghe,nếu e chết anh cũng không muốn sống,anh đã nói là em chờ anh một thời gian rồi chúng ta sẽ chuyển đến nơi khác sống,cho e một cuộc sống hạnh phúc,e quên rồi sao...Rốt cuộc vì cái gì mà bỗng dưng em như thế,em nói đi,anh Sẽ thay e giải quyết,anh sẽ đòi lại công bằng cho em mà Mai”(chàng trai gào khản cổ)

“Đòi lại..công bằng...(cô gái giọng tức giận)!Anh thì làm được gì,chính anh còn bị chúng tống tiền hàng ngày,anh còn không đánh lại nổi dù một tên,cho dù hôm đó anh có mặt ở đó..huhu..anh cũng không cứu được em..huhu”

“M..a..i..là sao,ý em là nhóm lão Giang ,bọn chúng làm..làm gì em?"

"Huhuhuhuhu”(đầu dây bên kia chỉ toàn tiếng khóc)

“Anh hỏi Chúng Đã Làm Gì iiiiiiiii...”(cậu ta gào lên như phát điên )

“Chúng...cưỡng..cưỡng bức em...chúng còn quay lại video nữa..không...không..anh đừng hỏi nữa em không muốn nhớ đến..ahhhhh..ahhhh”(cô gái đau đớn hét lên)

Bịch...

Cậu ta bần thần hạ điện thoại xuống ,gục xuống đường khóc,cậu ta trách mình quá hèn nhát yếu đuối bị bắt nạt sỉ nhục đến như vậy mà ngay cả bạn gái chúng cũng không tha..

Ở bên kia điện thoại,cô gái ấy giọng đã trở nên khàn khàn yếu ớt,cô nói:

“Tạm biệt!”

Vù....vù...

R..Ầ...MMMMMMMMM

“MAI?”(tiếng động quá lớn làm cậu ta giật mình vội đưa điện thoại lên tai nước mắt rơi lã chã)

“Mai...huhu...mai...anh xin lỗi ...anh không bảo vệ được em...huhu..huhu...”

Một lúc sau cậu ta im lặng không còn khóc lóc

“Anh..anh sẽ đi theo em ngay đây”(cậu ta như biến thành người mất lý trí,từ từ đứng dậy chạy ra ngoài đường lớn đang có rất nhiều xe ôtô lao qua,cậu ta chạy nhanh tới nỗi như muốn chấm dứt thật nhanh cuộc đời của mình)

Vèo.....xoẹtttttttt

Tài xế xe tải giật mình phanh xe ,ông ta nhìn xung quanh dụi dụi mắt nghĩ bụng”quái lạ,rõ là có ai lao đến,đâu mất rồi,chắc do mình hoa mắt buồn ngủ rồi ...Haizz”

Bịch...bịch...bịch....

Cậu ta bị ném xuống đất,trong này là một con hẻm,rõ ràng cậu ta chạy ra ngoài cho xe đâm mà sao lại bị ném vào đây,cậu ta quay ngang quay dọc nhìn thăm dò trong sợ hãi,từ trong bóng tối,cậu ta giật mình nhìn thấy một cô gái mập mạp đang lù lù tiến lại đứng trước mặt mình,mặt cô ta lạnh lùng,ánh mắt vô hồn bỗng chốc giãn to ra một cách đáng sợ...

“Mày..đúng là thằng đần...chết như vậy thật lãng phí..tao đã phải rất vất vả mới đánh hơi ra mày..tý thì toang...”

“Cô là ai...cô biết tôi sao?”(cậu ta ngạc nhiên lùi lại)

“Mày rất tuyệt vọng đúng không,mày bị bắt nạt,bạo lực,tống tiền,bạn gái mày đã đến gặp lũ côn đồ đó xin tha cho mày và đưa chúng tiền,nhưng chúng lại lật lọng cướp cả tiền và làm nhục cô ta,giờ cô ta đã chết,mày cũng muốn chết theo,đúng không...ngu xuẩn!”(con quỷ luồn ra sau ghé vào tai cậu ta)

“Có muốn giết hết bọn chúng không?”

“Không...tôi không thể...”

“Đúng mày không thể ,nên tao sẽ giúp mày!”(cười)

“Cô ư...cô cũng chỉ là phụ nữ thôi,giúp gì được cơ chứ,cuộc đời tôi cơ bản là thất bại..tôi chỉ muốn chấm dứt nó...”

“Mày không hiểu sao tao lại biết mọi chuyện à?”

Cậu ta nghe xong giật mình nghĩ lại...

“Tao...là quỷ...”(giọng đàn ông)

“Hả???????”

“Đừng sợ(nó thè lưỡi ra liếm vô mặt cậu ta)..tao giúp mày giết chúng còn mày dùng thể xác và linh hồn đánh đổi..đằng nào mày cũng muốn chết mà!”

“Trời ơi...quỷ..quỷ...”(cậu ta bò dậy muốn chạy)

Con quỷ nhanh chóng quật cậu ta bắn vào tường

“Mày...hãy suy nghĩ đi...mày trong tâm can mày..có muốn trả thù không...muốn không??”

“Muốnnnn....”(cậu ta bình tĩnh lại nghĩ về quá khứ)”tôi muốn giết hết bọn chúng,băm chúng,nướng chúng lên rồi vứt cho chó ăn,tôi giết..tôi muốn giết...haha...haha...”(cậu ta bỗng trở thành người khác,giống như một kẻ tâm thần ngồi một góc cười)

“Phải rồi...thế có phải nhanh không..khư..khư...loài người chúng mày toàn nói lời giả dối so với lòng mình...vậy chúng ta tiến hành trao đổi,trong thâm tâm mày,phải chắc chắn đồng ý nếu không...con của tao sẽ không ra được.”

“Tôi đồng ý!”

“Con ngoan..nghe rồi chứ...mau ra điiiii...”

Hự....(cậu ta bất ngờ đau đớn) từ lồng ngực rách toạc ra một hình thù xấu xí bầy nhầy,trông nó khá là non nớt so với con quỷ chúa,nó nhe bộ hàm sắc nhọn ra cười,giọng nói của một con vật mới sinh

“Mẹ....khư khư...”

“Hưm...chào mừng con...giờ thì ăn hết nội tạng và não của nó đi...từ giờ bộ da này là của con...hình dáng mới của con “(giọng của quỷ thay đổi liên tục,dường như không thể biết chính xác đâu là giọng thật của nó)

Con quỷ mới nhanh như chớp lao vào ngấu nghiến con mồi,trong thoáng chốc cái xác chỉ còn nguyên da bật thẳng dậy,nó phồng lên và đầy đặn hoàn hảo như một con người,hai con quỷ nhìn nhau cười khè khè thích thú:

“Giờ đi đâu thưa mẹ!”

“Hưm...thực hiện giao ước...có những bốn tên cho con xơi!”

“ghư ư....đi ngay thôi...”

..

Trong một căn nhà bỏ hoang

Bốn tên côn đồ bị trói và nhét giẻ đang tìm cách thoát thân thì cửa mở ra,hai con quỷ lững thững bước vào....cởi trói cho bọn chúng ,mấy tên nhận ra Chiến

“Mày!Chiến..mày....”

“Khưư...khưư...Bọn mày thật nhiều thịt...chắc ngon lắm đây...”

“Cái gì? Mày bị điên,à ra là mày thuê con nhỏ này bắt bọn tao vào đây đúng không,nãy bọn tao say thôi,giờ xem tao xử lý tụi bây thế nào..rắc..rắc...”(mấy tên bẻ tay tự tin lao đến)

Bụp...

Hả....(con quỷ dưới hình dạng của Chiến thích thú đỡ của đấm của tên mạnh nhất)

“Hưm...không biết lượng sức...rắc...r..ắ..c..”(con quỷ bẻ tay hắn một cách nhẹ nhàng khiến hắn đau đớn hét lên)

Ba tên còn lại lao lên,một tên tung cước một tên đằng sau túm lấy cổ và một tên lao hẳn trước mặt,tất cả đều cùng lúc nhưng cũng cùng lúc bị con quỷ quật mạnh ngã tứ phía

         Rầm rầm rầm!!!!

xung quanh vỡ vụn bụi bay mù mịt

Bọn chúng ọc máu ra không tài nào đứng dậy nổi

“Không...không thể...không thể nào..tại sao???”

Bụp...con quỷ túm cổ nhấc tên đó lên cười khiêu khích.Tên đó liền vớ vật cứng bên cạnh đập thẳng vào mặt quỷ.Con quỷ không né,nó cười khúc khích,khuôn mặt tự động trở về trạng thái hoàn chỉnh như không hề hấn gì

“Đùa đủ chưa...đến giờ ăn rồi(cười)”

“Áhhhhhhhhhhhhhhh!”

“Đại ca.....”(ba tên còn lại hốt hoảng )

Con quỷ đang cố nuốt dần con mồi,miệng nó mở to cắt đứt ngang khuôn mặt để lộ răng dài nhọn,lưỡi nó còn dài hơn chiều dài của cánh tay,nó ăn xong nhìn ba tên còn lại cười rồi....

“Không!!!!!Áhhhhhhhhhhh...”

Ngồm ngoàm ngồm ngoàm...

“Mẹ....”

“Hử??”

“Ăn không nổi nữa,còn chỗ này,tay,đầu con không thích,vứt chúng đi...”

“Không cần!cứ để đấy...”

“Chúng ta sẽ bị lộ”

“Không!lũ người ngu ngốc sẽ không thể nào tìm ra,chúng không tưởng tượng nổi đâu,chúng sẽ vẫn nghĩ là do con người làm...Hưm...đi thôi!”

“Tuân lệnh híhí

Ah...con phát hiện ra một con mồi thú vị!”

Hửm.....

“Trước khi phát tín hiệu cho mẹ...đám đần này đã tới một quán nhậu...con nhỏ phục vụ ở đó đúng là cực phẩm,mùi máu nó,mùi nội tạng nó,Hưm....khiến con muốn...”

“Ể...mày đừng có thịt con mồi chỗ đông người”

“Đương nhiên con sẽ tìm cơ hội thích hợp ,con chỉ muốn nói con phát hiện ra đầu tiên...”

“Hừ..nhắc nhở tao À..yên tâm..tao không thiếu con mồi...việc mày cần tìm là nghe ngóng tín hiệu của đồng loại”

“Con đã hiểu thưa mama!”.

9

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.