ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Sự khởi đầu

“Đùng...đùng...đùng ...đùng đùng...đùng ...rầm!”

             Xo...ẹ...T!!!!!

“Khốn kiếp...ai đập cửa đấy?12h còn làm phiền nhà tao ngủ hả...hơơơ...ưm(ngáp)

Gì đây...là mày À đồ con hoang?mày làm cái quái gì mà đập uỳnh uỳnh thế?(chửi thề một tràng) còn đứng đó làm gì,biến vào đi,định nói cho cả làng biết tao ăn hiếp mày à?cái ...thứ..gì..đâu”

...

Mặc dù cảm thấy có gì đó kỳ lạ nhưng bà ta nhanh chóng phủi bỏ sự nghi ngờ ấy luôn,vì lúc nào cô ta chả cúi đầu mỗi khi gặp bà,có điều..hai tay cô buông thõng xuống hai bên,ở móng tay có màu thâm đen,người cũng bẩn thỉu và hôi thối một cách lạ kỳ,trông giống như người vô hồn không có tí sức sống nào nhưng lại khiến người ta nhìn thấy phải rùng mình...bà ta lấy lại bình tĩnh rót ly nước rồi ngồi xuống vắt chéo chân sang một bên,nhếch mép nhìn khinh bỉ như biết trước điều gì:

“Mày câm à?chắc lại không kiếm ra tiền chứ gì ...shhh...biết ngay mà,tao nói này...sao cái số tao đã gặp phải thằng bố mày vô dụng yếu ớt,rồi lại phải nuôi tốn cơm thứ con không mẹ ăn bám như mày...tao muốn phát điên...phát điên mày hiểu không...ê sao mày không nói gì thế...ê...ê...khốn kiếp con ranh này !”(bà ta đứng phắt dậy túm tóc lật ngửa khuôn mặt cô ta lên)”tao nói mà mày...”

Bà ta ngạc nhiên vì người bình thường sẽ rất đau khi bị làm vậy,mỗi khi bà ta tức giận đứa con này sẽ chắp tay quỳ xuống cầu xin nhưng không...nó...nó đang nhoẻn miệng cười như chả hề đau đớn chút nào.Mớ tóc bà ta đang nắm có gì đó bốc lên rất hôi ,hôi đến buồn nôn và tiết ra thứ gì nhầy nhầy lại dính dính như keo.Bà ta bất giác buông ra rồi vội vàng quay mặt đi bước về phía phòng mình.

“Ư...ừm...hôm nay tao bao dung tha cho mày...cút vào phòng của mày đi!”

“Mẹ yêuuu...”(giọng nói giống với giọng cô gái ngày thường khi sợ hãi khóc lóc đầy yếu đuối).

Bà ta giật mình,chưa bao giờ nó gọi mình là mẹ yêu,thực sự rất bất thường nhưng đúng là giọng điệu sợ hãi đó đích thực là của cô ta.

“Mày...mày gọi tao là gì cơ?”(bà ta từ từ quay mặt lại nhìn nghi hoặc).

“Sao mẹ vội đi đâu thế mẹ yêu...mẹ không thể đi được...(bỗng chốc giọng trở thành đàn ông)...Hưm...cái mùi này...thật là kích thích ...mẹ à!mẹ THƠM QUÁ...thơm quá đi...khưkhư!”(mắt cô ta trở nên trắng dã,cơ thể cô ta phồng lên,móng tay vươn dài và lưỡi của cô ta chui ra xé toang khung miệng )

“Hả...trời...trời...ơi...cái gì thế này...áhhh...Loan l...Loan...loan...”

“Bịch...bịch...bịch..”

Bà ta hốt hoảng chạy lên lầu cầu cứu,người chị ngái ngủ dụi mắt đi ra vẫn còn đang khó chịu vì tiếng ồn ào:

“Mẹ...làm cái gì thế...mai con còn phải đi casting...ơ ...ơ...cái gì kia?”(dụi mắt thêm lần nữa).

Đúng lúc bà mẹ chạy lên đến nơi vấp ngã vào người con gái,người chị nhìn xuống bên dưới thấy cô em đang thản nhiên lết từng bước lên bậc,tóc tai bù rù,thứ gì đó giống như lưỡi dài và sắc đung đưa đến đâu chất nhầy như nước bọt rớt xuống nền nhà đến đó,cô chị như vẫn không muốn tin vào mắt mình:

“Mẹ...mẹ...con Tâm nó làm gì vậy...nó ...nó đang cosplay hả mẹ?”

“Mày thấy ai rảnh đi cosplay nửa đêm không?nó là ma đó...mau chạy...đi...đứng dậy...chạyyyy!”(bà ta gào lên làm thức tỉnh cô chị còn đang ú ớ không hiểu gì).Hai mẹ con vừa gào thét vừa chạy lên tầng cao hơn nữa,bà mẹ nhìn khắp nói rồi nhanh trí lôi con gái vào phòng đựng rượu ,vì đây là phòng chứa nhiều thứ và rộng nhất.Mẹ con họ ôm nhau nép xuống sau cái bàn cũ son màu đã lâu không sử dụng,xung quanh nó toàn những hũ rượu to không cần đến và vật dụng linh tinh,mồ hôi họ chạy ra ướt đẫm cả mặt,muốn hét lên vì sợ nhưng cố bịt miệng nhau để không phát ra tiếng.

“Ta ta tà đa đí đa...ta ta...ta tà...ta tà...tà đaa...”(con quái vật vừa đi vừa hát,trời đúng lúc mưa sấm ầm ầm,nó khoái chí hát lặp đi lặp lại một câu),nó dùng đôi tay gân guốc dài nhọn của mình bật toang các cánh cửa,mọi thứ đều vỡ vụn,nó thò đầu vào ngó,không thấy ai,vẻ mặt thất vọng ,nó liền trề môi như đứa trẻ.

“Mummy...múmmy...chị hai...mọi người đâu rồiii...hưm...”

Sau đó nó tiến đến phòng chứa,nó khóc và quay trở lại giọng của cô gái lúc trước:

“Mẹ...huhuhuhu...con đói...con muốn ăn cơm...mọi người mau ra đi ra đi...ra đi mà huhu...con sai rồi...cho con ăn...ăn...”

Bỗng nhiên con quỷ im lặng vài giây rồi nó lại cười khằng khặc.Bên trong hai mẹ con họ run bần bật,tròng mắt giãn to,bặm môi nín thở...

“Nè!Cho con ăn hai người đi...ăn cơm thừa bao nhiêu năm...chả phải nên đổi món rồi sao?”(giọng đàn ông len lỏi hòa lẫn trong giọng nữ vừa mếu máo lại giống như đang cười).

Bên trong người chị run rẩy thì thầm nhỏ từng từ:

“M...ẹ...liệu nó...có có có vào được tron...g...g không?”

“Chắc không đâu,cửa ...cửa mẹ chốt rồi...nó nó là cửa sắt loại cao cấp nhất...”

         “RẦM!!!!!”

“Chậc...méo mất rồi...chất lượng đểu quá...hưm...mọi người đang trốn trong này phải không...hihi...chơi trò trốn tìm trước bữa ăn...chà(nuốt nước bọt) quả thật rất kích thích!”

Hai mẹ con ôm nhau,người chị nấc thành từng cục lo sợ,bà mẹ thi thoảng lại nhìn lén qua lỗ hổng của chiếc bàn,vẫn mới đây thôi còn thấy bóng dáng nó trong tầm mắt mà giờ không thấy đâu...không lẽ con quỷ đó đã đi?không gian chỉ còn tiếng tim đập thình thịch,còn mạnh và rõ hơn cả tiếng thở,tiếng nghiến răng.

“Ta Đaaaaa....tìm thấy rồi nè!híhí”

...

“Áhhhhhhhhhh....áhhhhhhh...cứu với ...cứu chúng tôi với có ai không?”

Dường như hàng xóm không thể nào nghe được tiếng cầu cứu của họ,mưa và sấm ngày một lớn hơn,họ biết mình đã tuyệt vọng.Con quỷ dưới hình dạng đứa con gái bị hắt hủi thường ngày,đang ngồi đung đưa trên mặt bàn,mặt nó cúi xuống nhìn hai mẹ con họ như con hổ đói nhìn thấy con mồi đang hấp hối trước khi biết mình sẽ chết...nó lại cười nửa miệng...

“Cứ..ứ...u...”(giọng họ nhỏ dần lại và lết người dí sát vào tường).

Hai mẹ con nhìn nhau quỳ xuống chắp tay lia lịa dập đầu xuống đất van xin thảm thiết:

“Tâm...mẹ sai rồi ...con tha cho mẹ đi...xin con...huhuhuhu”

“Chị sai rồi ,là chị....là chị vu oan em...chị không cố ý đâu...huhuhu...làm ơn...chị không dám nữa...chị tuy không phải là chị ruột nhưng dù sao...dù sao vẫn là chị của em đúng không?”

Con quỷ yên lặng vài giây,nó tỏ ra đang thông cảm:

“Ừ ha....dù sao chúng ta vẫn là người một nhà!”(nó ngẩng lên trần nhà nói)

“Đúng...đúng ...là người một nhà”(hai mẹ con đồng thanh).

Con quỷ lại tiếp tục:

“Người một nhà thì phải luôn ở bên nhauuuu...”

“Đúng...đúng...!”(họ ra sức khẳng định)

...

“Thế thì các người vào bụng ta...rồi sẽ được bên nhau...vì nó...con gái đáng thương của bà đang ở trong bụng ta rồi nè...ahahahaaaaa....”(nó bất thình lình cúi mặt xuống,giọng điệu thay đổi hoàn toàn nhìn hai con mồi thích thú).

Cả con đường mưa lớn tràn ngập lên hè nhà,tiếng xé thịt,tiếng nhai ngồm ngoàm,hoà chung vào tiếng sấm rền mưa rơi,chớp nháy liên tục.Mọi nhà đều đang chìm trong giấc ngủ say...

Đêm nay,chính là đêm khởi đầu cho mọi tội ác.Con quỷ chúa sẽ tiếp tục tìm các con của mình đang ẩn náu trong cơ thể con người,mà chưa có cơ hội phá kén chui ra...

......

Một tuần sau

Cộc cộc ...cộc cộc cộc!!

Kétttt.....

“Ah...mẹ của Loan Tâm đấy à...dạo này không thấy ra cửa hàng...ông chồng già của tôi hết rượu rồi lèm bèm mãi...cô định bao giờ bán hàng,tôi muốn....ơ...à...Tâm hả cháu!chết thật bác xin lỗi bác nhầm!mẹ và chị cháu đâu?”

Con quỷ nhìn bà già gầy gò trước mặt ngao ngán,nó vẫn còn no bụng nên dường như không thèm đếm xỉa...nó trả lời từ từ nhưng miệng vẫn rớt rãi ra khiến bà lão thấy hơi ghê...

“Họ...đi...vắng...”

“A!!!chắc là về quê,dạo trước mẹ cháu có kể là tháng sau về giỗ bố,ưm chắc là về sớm hơn dự định nhỉ!thế trong nhà còn...úi!”

Rầm....uỳnh..

Bà lão còn đang thao thao nói thì nó đã đóng cửa cái ầm.Bà ta ngạc nhiên cầm cái giỏ lên bỏ đi,vừa đi vừa ngoái lại nhìn ngôi nhà thắc mắc:

“Con này bị sao thế nhỉ,bình thường nó lễ phép lắm mà?(đưa áo lên ngửi rồi tí nôn)..trời khiếp nó mấy hôm không tắm hay sao mà hôi dữ...Haizz...”

Ở bên trong ngôi nhà,nó bắt đầu lục lọi,tìm hiểu,nó cầm trên tay bức ảnh hai cha con của Tâm khi bố Tâm còn sống,nó cười khẩy rồi vứt vô sọt rác,nó nhanh chóng làm quen với hành động của con người,học theo con người ,mục đích của nó là che giấu bản chất và đi tìm các con của nó,cũng như tiện trong việc tìm kiếm thức ăn,nó lau người sạch sẽ và mặc quần áo mới,nó thong thả dọn mớ hỗn độn và lau sạch vết máu sót lại như một con người thành thục ,có khi nó còn xảo quyệt và thông minh hơn con người ,chỉ có duy nhất một điểm không thể che giấu,đó là việc nó liên tục chảy rãi quanh miệng...cũng như móng tay không thể che giấu màu đen sẫm đó.

Nó chính là con quỷ có sức mạnh lớn nhất hiện tại ,có thể nói trong thế giới của nó,hạng SS là thứ hạng diễn tả kẻ mạnh nhất thì nó đã đến cấp độ S rồi!

Tuy nhiên,nguyên lý một nghìn con sẽ cho ra đời một con có sức mạnh đặc biệt,thuộc hạng A có phần làm nó lo lắng,nếu loại đó không ưa phục tùng con cấp S thì sớm muộn cũng sẽ trở thành mối đe dọa của nó.

Loài quỷ này từ hàng vạn năm trước gây ra quá nhiều tội ác,khiến các thiên thần và các vị thần nổi giận cho quân tiêu diệt,nhưng tàn dư không thể quét sạch hết,chúng nhập vào con người,giống như loài kí sinh,chúng có thể nhìn thấy người mà chúng chọn sống như thế nào,hoạt động,suy nghĩ ra sao trước khi có cơ hội đến và nắm bắt nó.

**Quỷ chúa(quỷ mẹ):quỷ không sinh ra bởi chính quỷ,quy luật của loài quỷ này chỉ đơn thuần là con nào phá kén ra trước thì nghiễm nhiên nó sẽ là kẻ dẫn đầu ,các con quỷ ra sau Sẽ coi nó như Boss lớn nhất và phục Tùng làm theo lệnh.

7

2

3 tuần trước

13 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.