Chương 122
Thưởng trà cùng hoàng tỷ
Ba ngày sau, Bạch gia hậu sơn.
Gia chủ Bạch gia thần sắc không giận không vui nhìn tên thủ hạ đang run rẩy quỳ dưới mặt đất kia.
- Vậy ý của ngươi là chuyến thám bảo này của ngươi đã hoàn toàn thất bại?
- Gia chủ ... gia chủ, xin hãy cho thuộc hạ thêm một ít thời gian, thuộc hạ nhất định sẽ tra ra được kẻ đã đi vào động phủ của Tễ lão nhân.
- Một ít thời gian? Ngươi nghĩ ngươi có thể tra ra trong bao lâu? Một năm? Hai năm? Bạch gia chờ
- Ba tháng! Gia chủ, xin hãy cho thuộc hạ ba tháng thời gian ...
- Được, nếu trong ba tháng thời gian mà ngươi không tra ra tung tích của những kẻ đó, vậy thì ngươi cùng gia quyến của mình hãy sẵn sàng đón nhận trừng phạt của ta đi!
Tên này nghe xong cả thân hình khẽ lun lên một cái, ánh mắt vô cùng sợ hãi, miệng lưỡi cay đắng nhận mệnh.
- Vâng, thưa gia chủ!
Bạch gia gia chủ cuối cùng cũng thể nhẫn nhịn được cơn tức giận trong lòng mình nữa, lão quát.
- Cút!
Lão lúc này cũng không rõ là bản thân lo lắng hay là tức giận nữa, nhưng chi tiết viên đá ở mật thất tu luyện kia cứ làm lão cảm thấy bồn chồn khi nghĩ về nó một cách kỳ lạ, như thể trực giác đang mách bảo lão điều gì đó vậy.
"Hừ, nếu đã như vậy, ta sẽ huy động toàn bộ tiềm lực của Bạch gia ra truy tìm danh tính của các ngươi, ta không tin Bạch gia không thể truy ra!"
Phương pháp luyện chế Điên Phong Tý nhất định không thể để lộ ra ngoài, nhất là trong giai đoạn mấu chốt này, cả cơ nghiệp chuẩn bị mấy trăm năm nay của Bạch gia có nguy cơ sụp đổ, chỉ vì một chuyện ngoài ý muốn này.
...
Thanh Sơn Trấn, phụ cận Thanh Vân Tông.
Lý Băng Băng vẻ mặt có chút hờn dỗi, nhăn đôi mi thanh tú của nàng mà trách Lý Trường Ca.
- Ta không biết đâu, chuyện thú vị như vậy mà đệ không đợi ta đi cùng!
Con cháu và đệ tử xuất thân từ hoàng tộc như nàng và hắn, rất hiếm khi tự mình đi bôn ba thám hiểm mấy bí cảnh như vậy, bởi vì tài nguyên tu luyện của nàng và hắn đã có Lý gia Hoàng Thất ở phía sau lo liệu chu toàn.
Trừ phi là nàng và hắn đạt đến cảnh giới của bậc trưởng bối, gặp phải bình cảnh, mới cần phải ra ngoài tìm kiếm cơ duyên để đột phá.
Cho nên loại chuyện thám bảo này, đối với nàng và hắn quả thực cũng được xem là một loại hình lịch luyện thường thức, bởi bọn họ cũng không quá đặt nặng chuyện được mất ở trong này.
Lý Trường Ca cười khổ, an ủi nàng.
- Hoàng tỷ, người đừng giận nữa, chuyện này đúng là lỗi của đệ, lần sau đệ sẽ chờ tỷ đi cùng!
Lý Băng Băng vẫn nhìn hắn chăm chăm, bộ dáng vô cùng hờn dỗi hắn.
- Thật không?
Hắn gật mạnh cái đầu.
- Thật! Đệ hứa!
Nàng lườm hắn một cái, ánh mắt đã vui vẻ trở lại.
- Hừm, thôi được rồi, thấy tiểu đệ đệ ngươi cũng thật lòng, tỷ tỷ ta rộng lượng tha cho đệ một lần, nhưng không có lần sau đâu đó.
Cơ mặt của Lý Trường Ca rốt cuộc cũng giãn ra, nói chuyện cùng tỷ tỷ hắn cũng là một loại khảo nghiệm khó nhằn a!
- Vậy rốt cuộc đệ có biết đó là động phủ của ai hay không?
Chuyện động phủ của Tễ Mạnh Hiền, Lý Trường Ca đã gặp riêng Trần Duệ để căn dặn hắn, đem chuyện này hoàn toàn giấu nhẹm đi.
Còn về hai người kia, cũng không biết rõ chân tướng, hắn cũng không quản tới.
- Ngay cả Trần Duệ cũng không rõ cái động phủ này là của tiền bối nào lưu lại, tuy vậy, pháp khí do lão tiền bối này luyện chế ra phẩm chất không tồi, đều là Địa giai Thượng phẩm, thậm chí còn có không ít Thiên giai Sơ phẩm và Trung phẩm, hẳn là lúc sinh thời cũng là một vị tông sư.
Lý Băng Băng hóng chuyện không thành, vẻ mặt tiu nghỉu, bản tính nàng tò mò như mèo vậy.
- Ừ!
Lý Trường Ca không muốn nhắc đến chuyện động phủ Tễ Mạnh Hiền quá nhiều, bởi rất có thể sẽ lọt đến tai Bạch gia, lúc ấy không chừng lại có tai vạ gió bay, hắn liền đổi chủ đề.
- Đệ thấy khí tức của tỷ đã thu liễm và ổn định hơn rất nhiều, xem ra lần bế quan này của tỷ thu hoạch cũng không tồi nha!
Nhắc đến chuyện bế quan, vẻ mặt hoàng tỷ của hắn lại tiu nghỉu ra.
- Ây dà, sư tôn của bọn ta đã đưa ra lộ trình tu luyện của bọn ta trong ba năm tới, nhất định phải đạt đến Trúc Cơ kỳ đỉnh phong trước khi kỳ Tiềm Long Đại Hội diễn ra mới được xem là hoàn thành.
Nói đến các bậc trưởng bối, lại phải nói đến chuyện dạy dỗ đồ đệ, ngoài thực lực của bản thân mỗi người bọn họ ra, việc dạy ra đồ đệ xuất chúng cũng được xem là một trong những thành tựu quan trọng mà họ để tâm đến, nhất là các vị trưởng bối là trưởng lão của tông môn như sư tôn hắn và nàng.
Cái này có lẽ là xuất phát từ truyền thống và phong tục tập quán đi, lâu dần nó đã trở thành một trong những tiêu chuẩn để đánh giá một vị đại năng.
Người ta hay nói, danh sư xuất cao đồ, chứ thường không nói ngược lại a!
Cho nên cạnh tranh ngầm giữa bọn họ ở phương diện dạy dỗ đệ tử cũng được xem là khá gay gắt.
Nàng tò mò nhìn hắn, định hỏi nhưng lại thôi, xong rồi nàng vẫn hỏi.
- Hoàng đệ, thương thế của đệ như vậy, Lục Tiên Tử có điều chỉnh lại kế hoạch tu luyện và mục tiêu của Tiềm Long Bảng hay không?
Cái này kỳ thực không phải là vì nàng tò mò, mà là vì nàng quan tâm hắn nên mới hỏi đến.
- Sư tôn của đệ vẫn chưa có đề cập đến chuyện này, có lẽ người đang đợi đệ bình tâm trở lại mới nhắc đến mấy chuyện như thế này.
- Ừ, vậy cũng tốt, ta cũng hy vọng người có thể hiểu cho đệ một chút, dẫu sao thì đệ thụ thương cũng khá nghiêm trọng, đôi mắt đệ có thể khôi phục lại đã là một kỳ tích rồi.
Lý Trường Ca khẽ gật đầu, trong chuyện này phải nói là hắn đã có được thiên đại cơ duyên từ tử cảnh, nếu tính toán cẩn thận, chiến lực của hắn bây giờ so với lúc trước, phải nói là mạnh hơn hẳn.
Đặc biệt, với Âm Dương Trùng Đồng kết hợp với hệ thống điểm yếu của Thiên Cung, hắn hoàn toàn có thể tự tin hóa giải hết thảy tất cả các chiêu thức đối phương.
Hiểu được tấm lòng của hoàng tỷ, hắn liền an ủi nàng, tránh nàng lo lắng cho hắn quá mức.
- Hoàng tỷ, dưới sự trợ giúp của sư tôn, thương thế của đệ đã khôi phục rất tốt rồi, tỷ cũng đừng nên quá lo lắng, chừng mười ngày nửa tháng nữa là đệ đã có thể hoàn toàn khôi phục, tiếp tục đánh vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ rồi.
Nhắc đến chuyện này không thể không nói đến công lao của Long Thể Đan, hắn không nghĩ đến sau khi phục dụng hai viên Long Thể Đan kia của Thiên Cung, mọi thương thế của cơ thế hắn đều được chữa trị hoàn toàn, đúng là thần dược khó thể tìm thấy ở hạ giới, mà cũng vì chuyện này hắn càng thêm hiếu kỳ về tòa Thiên Cung ở bên trong thức hải của hắn.
Tính ra hắn chỉ mới phục dụng bốn viên Long Thể Đan, nhưng nhục thân của hắn đã có những thay đổi không nhỏ, đặc biệt là khả năng thích ứng với Âm Dương Trùng Đồng, cũng là kinh hỉ ngoài ý muốn của hắn.
- Nghe đệ nói vậy, tỷ tỷ ta cũng an tâm hơn rất nhiều rồi ... À đúng rồi, đệ còn nhớ cái tên Tề Vũ Phong khi trước làm khó dễ Lam muội muội hay không?
Lý Trường Ca gật đầu, tay nâng chén trà thưởng thức, nghe nàng kể chuyện.
Tề Vũ Phong mấy ngày trước có hành động khiếm nhã với Giang Sở Sở liền bị Viêm Thiên Bằng dạy dỗ một trận, y đem tên họ Tề đánh trọng thương, nghe nói tổn thương cả căn cơ tu luyện, làm trên dưới Tề gia nổi lên một trận lôi đình, ồn ào.
- Tên Tề Vũ Phong kia tuy bại hoại, nhưng thực lực cũng không tệ, vậy mà lại bị Viêm Thiên Bằng đánh cho ra nông nỗi như vậy, xem ra tên họ Viêm kia lại có được cơ duyên kỳ ngộ không tồi nữa rồi.
Lý Băng Băng xụ mặt khi nghe Lý Trường Ca nói vậy, nàng rất ghét hắn ta, cho nên khi hoàng đệ của mình bình phẩm Viêm Thiên Bằng như thế, nàng cảm thấy có chút không thích cho lắm, tại sao loại người như hắn lại được ông trời ưu ái như vậy.
- Hừ, cái tên đó đúng là chó ngáp phải ruồi mà, chẳng hiểu sao thiên đạo lại ưu ái một kẻ như hắn ta, nhưng mà ta cũng nghe nói Tề Hạo đã hướng hắn tuyên chiến, tình hình rất là căng thẳng. Chậc, cái tên đó đi đến đâu là gây rắc rối đến đó, hắn không nghĩ cho bản thân cũng phải nghĩ cho người thân của hắn chứ.
Bởi Tề gia hoàng thất rất có thể mượn chuyện này mà nhằm vào gia tộc của Viêm Thiên Bằng
Lý Trường Ca cười nhàn nhạt, nói.
- Xem ra Giang sư tỷ cũng sẽ phải vất vả một phen để chùi mông cho hắn!
Bởi với thực lực Viêm Thiên Bằng và thế lực của gia tộc hắn, làm sao chống đỡ nỗi sự tức giận của Tề gia, lần này Giang Sở Sở nhất định sẽ phải ra mặt giúp hắn ta, bởi vì suy cho cùng mọi chuyện cũng là do nàng ta mà ra cả.
Tề Vũ Phong bị Viêm Thiên Bằng trừng trị quả thực rất hợp với ý của hắn, nhưng mà nhắc đến mấy loại chuyện như thế này, Lý Trường Ca lại nghĩ đến chuyện xây dựng thế lực riêng cho hắn ở trong bóng tối, có những chuyện hắn không tiện ra mặt, mà cũng không thể lúc nào cũng chờ đợi cơ hội mượn đao sát nhân như thế này mãi.
Xem ra cũng đã đến lúc rồi!
Lý Băng Băng gật đầu.
- Ài, ta nhiều lúc thật sự là không hiểu nổi, tại sao Giang sư tỷ có thể ở bên cạnh tên điên đó!
Giang Sở Sở thưởng trà một mình ở góc khuất cách bọn họ không xa, nghe hết thẩy những lời bọn họ nói về Viêm Thiên Bằng và nàng.
Hai tay nàng nắm chặt chén trà, ánh mắt ban đầu có vẻ rất bất bình với lời nói của bọn họ, nhưng cũng có gì đó băn khoăn, chỉ là những hành động bảo vệ nàng của hắn ta, làm nàng không cách nào có thể nghĩ xấu về hắn ta.
Nhưng sự việc lần này, muốn dàn xếp ổn thỏa, nàng cũng phải trả một cái giá không nhỏ, thân phận đối phương cũng không tầm thường.
"Ài ..."
2
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
