Chương 121
Thu hoạch bất ngờ!
Chương 121:
Ngay khi Lý Trường Ca chạm vào cơ quan được giấu ở bên dưới viên gạch lát nền, bức tường ở sau giá đựng pháp khí phế phẩm và hư hỏng lập tức chuyển động, nó chậm rãi xoay dọc lại, tạo thành hai lối đi song song.
Trần Duệ nghe thấy tiếng động, lập tức xoay người nhìn về phía bên kia.
"Uy, chỗ này còn có mật thất khác nữa hả?"
- Lý Trường Ca, cẩn thận!
Trần Duệ hét lớn, bởi hắn chắc chắn một điều rằng, cơ quan mà hắn đang cố gắng phá giải này sẽ mở ra một cái thông đạo đi đến mật thất cất giữ cặp Kim Thỉ Cổ quý giá kia, theo lý lẽ thường tình mà suy nghĩ, mật thất ở bên chỗ Lý Trường Ca rất có thể là một cái bẫy.
Lý Trường Ca vốn định đi vào mật thất ở trước mặt, liền dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn Trần Duệ với vẻ mặt khó hiểu.
- Lý đệ, cái cơ quan mà ta đang phá giải này sẽ mở ra một thông đạo đi đến nơi cất giữ cặp Kim Thỉ Cổ, cho nên rất có thể mật thất mà đệ vừa mở ra là một cái bẫy, nó quá dễ dàng.
Đúng, Trần Duệ nói chí phải, hắn chỉ chạm nhẹ vào cơ quan ẩn dưới gạch lát nền, cửa mật thất đã lập tức mở ra, cái này không phải là quá dễ dàng và lộ liễu cho một thứ quý giá như phương pháp luyện chế Điên Phong Tý hay sao?
- Ta biết rồi Trần huynh, ta sẽ cẩn thận!
- Ừm, nhớ phải cẩn thận!
Nguyên Dao thoáng nhìn Trần Duệ trong chốc lát, xem ra hắn cũng không phải là kẻ tốt, ít nhất là ở thời điểm hiện tại.
- Sư huynh, có cần ta vào trong đó cùng huynh không?
Có một tiên đế chuyển thế trùng tu đi cùng, với kiến thức của nàng, hắn sẽ an toàn hơn.
- Ừm, vậy phiền sư muội theo ta một chuyến vậy!
Nguyên Dạo lập tức gật đầu, nàng điểm nhẹ mũi chân, thân hình lướt nhanh qua phía hắn.
Cả hai lập tức đi vào bên trong mật thất, Quang Thạch ở dọc hai bên tường cũng đã lụi tắt vì sự vô tình của thời gian.
Lý Trường Ca vung tay, đem Quang Thạch khảm vào dọc hai bên tường ở trước mặt đem thông đạo thắp sáng.
Lý Trường Ca dùng Âm Dương Trùng Đồng cẩn thận xem xét thông đạo, hắn chỉ thấy một số ám chiêu và ám trận được bố trí ngẫu nhiên dọc theo hai bên bờ tường của thông đạo, chứ không thấy bất kỳ một cạm bẫy nào cả.
- Xem ra đây là mật thất tu luyện của cố chủ nhân nơi đây!
Nguyên Dao gật đầu đồng tình với nhận định của hắn.
Cả hai cẩn thận đi từng bước về phía trước, ở phía cuối thông đạo, quả nhiên là một gian mật thất rộng rãi có bố trí Tụ Linh Đại Trận.
Trước mặt hai người là một bộ xương khô đang nằm co quắp ở trên sàn nhà.
Nguyên Dao sờ lên xương cốt của lão, khẽ nói.
- Lão bị người ta độc chết!
Lý Trường Ca gật đầu.
- Cuối cùng cũng không thoát khỏi một kiếp người! Tiền bối, tâm nguyện của người hãy để những người trẻ chúng ta tiếp nối.
Xem ra lời đồn khi xưa hoàn toàn chính xác, như vậy, phương pháp luyện chế Điên Phong Tý có khả năng cao sẽ được lão ta lưu lại.
Vì sao Lý Trường Ca khẳng định chắc nịch như vậy, là bởi vì nếu lão muốn báo thù, lão sẽ phải lưu lại phương pháp luyện chế Điên Phong Tý cho hậu nhân, để hậu nhân thay lão phá đi thế độc tôn của Bạch gia.
Lý Trường Ca gỡ mảnh giấy da thượng phẩm trong tay của lão ra, trong đó viết.
"Tiểu tử, nếu như ngươi không phải là người Bạch gia hãy mắng mười tám đời tổ tông của Bạch gia, nguyền rủa Bạch gia đời đời kiếp kiếp cho ta!"
Mấy dòng chữ nắn nót này xem ra là lão đã biết trước số mệnh không qua khỏi, lưu lại dòng chữ này để tránh phương pháp luyện chế Điên Phong Tý rơi vào tay hậu nhân của Bạch gia.
Lý Trường Ca lập tức cao giọng mắng chửi Bạch gia, sau đó lại nói.
- Tiền bối an tâm, ta tuyệt đối không phải là người của Bạch gia, hơn nữa, ta còn là kẻ có thể sẽ hủy diệt Bạch gia trong tương lai.
Dứt lời, một viên gạch trên tường lập tức bị đẩy ra ngoài, tia chấp niệm của lão lưu lại trong cơ quan trận, cuối cùng cũng đã tan biến.
Lý Trường Ca và Nguyên Dao lại gần mới thấy viên gạch này bị khoét rỗng như một hộc tủ vậy, bên trong có chứa một cái ngọc giản.
Lý Trường Ca cầm ngọc giản lên, xem xét nội dụng ở bên trong, trên miệng lập tức treo một nụ cười tà.
"Ha ha ... quả nhiên là nó!"
Hắn và Bạch gia đã gieo xuống một đoạn ác duyên, Bạch gia rất có thể sẽ nhằm vào hắn hoặc gia tộc hắn trong tương lai, có thứ này, hắn hoàn toàn có thể chèn ép Bạch gia và khống chế cục diện ở Cổ Sư Trọng Địa.
Nguyên Dao thấy hắn cười như vậy cũng biết hắn đã đạt được mục đích, cũng không có hỏi thêm gì nữa, tự mình xem xét xung quanh mật thất của lão, xem thử có thứ gì khác có thể làm cho nàng có hứng thú hay không.
Ngoài ngọc giản lưu lại phương pháp luyện chế Điên Phong Tý kia ra, cũng chỉ có không gian giới chỉ tùy thân của lão, ngoài ra không còn lại cái gì đáng giá.
Lý Trường Ca đưa nhẫn trữ vật cho Nguyên Dao.
- Sư muội, vật phẩm trong này muội cứ cầm lấy đi, ta cũng đã đạt được thứ ta cần ở đây!
- Đa tạ sư huynh! Vậy ta cũng không phải lựa chọn ở bên ngoài nữa, pháp khí và nguyên vật liệu ở trong này đã đủ để ta sử dụng, những thứ ở bên ngoài kia, nhường lại cho mọi người vậy.
- Ừm!
Lý Trường Ca gật đầu, cùng nàng đi ra bên ngoài tiếp tục lựa chọn pháp khí.
Trần Duệ ở bên kia, vật lộn nửa ngày trời, rốt cuộc phải chấp nhận bỏ ra đại lượng điểm tích lũy để nhận lấy gợi ý từ hệ thống, thành công mở khóa cơ quan.
Lúc này Lý Trường Ca và Lam Đông Doanh cũng đã lựa chọn được cho bản thân không ít pháp khí trân phẩm hợp ý.
Trần Duệ hào hứng đi ra ngoài nói.
- Kim Thỉ Cổ! Ha ha, ta có được nó rồi, cảm ơn mọi người ... Nguyên Dao cô nương, đây là Kim Thỉ Cổ của cô!
Hắn vừa nói vừa đưa cho Nguyên Dao một con, tuân thủ đúng theo ước hẹn của hắn và nàng.
- Đa tạ!
Nguyên Dao thu Kim Thỉ Cổ vào trong một hộp gỗ chuyên nuôi dưỡng cổ trùng, rồi thu nó vào bên trong đan điền.
Chuyến thám bảo lần này của bọn họ phải nói thu hoạch vô cùng phong phú và thuận lợi.
Trần Duệ cao hứng nói.
- Đa tạ mọi người! Lần này trở về Thanh Sơn Trấn, ta nhất định sẽ khao mọi người một bữa ra trò! Ha ha ...
Lý Trường Ca thay mặt hai người còn lại nói.
- Trần huynh chớ nên khách sáo như vậy, bọn ta cũng thu được không ít chỗ tốt! Còn phải cảm ơn huynh đã mang đến cho ba người bọn ta cơ hội tốt như thế này!
- Ha ha ... đều là nhờ có mọi người, chúng ta mới vào được đây, nào nào, chúng ta cũng nên đi thôi!
Trần Duệ ngó quanh động phủ một lượt xác định không còn thứ gì có thể thu gom, liền thúc giục mọi người rời đi.
...
Ở sâm lâm phụ cận, một đội ngũ của Bạch gia đang cấp tốc đi về phía động phủ của Tễ Mạnh Hiền.
Liễu Mi cũng đã cảm nhận được sự hiện diện của đám người Bạch gia, nàng cấp bách nhìn vào bên trong động phủ.
Đang định đi vào bên trong để xem xét tình hình thì Liễu Mi đã thấy bốn người bọn họ đi ra bên ngoài, nhìn vẻ mặt của bọn họ, nàng cũng đã đoán ra được thu hoạch lần này của bọn họ xem ra cũng không tồi.
"Tiểu đệ, đi thôi, có một nhóm người đang đi về phía bên này!"
"Ừm!"
Lý Trường Ca đáp lời của nàng, rồi nói với mọi người.
- Có một nhóm người đang chạy về phía bên này, chúng ta cũng nhanh chóng đi thôi, tránh phiền phức không đáng có!
- Ừm!
Cả ba người còn lại lập tức đồng ý với hắn.
Bọn họ gia tăng cước bộ, nhanh chóng rời khỏi hang động.
Trước lúc rời đi, Trần Duệ còn không quên dùng phù lục đem cái động khẩu kia nổ tung.
ẦM ... ẦM ... ẦM ...
Đất đá rơi xuống bít cả cửa hang, ước chừng muốn tiến vào bên trong thăm dò cũng phải tốn nửa ngày thời gian để dọn dẹp.
Chừng này là đủ để cầm chân đám người kia rồi.
Bất quá chuyện hắn ta làm lại rất hợp ý của Lý Trường Ca và Nguyên Dao.
Bọn họ rời đi khoảng chừng mười, mười lăm phút gì đó, đám người kia cũng đã đuổi đến.
Nhìn động khẩu bị đất đá vùi lấp lộn xộn, tên dẫn đoàn tức giận không thôi.
"Mẹ nó! Rốt cuộc là kẻ nào?"
- Mau tản ra xung quanh truy tìm dấu vết cho ta!
Hắn đương nhiên hiểu rõ cái động phủ ở trước mặt chứa đựng cơ duyên có thể gây ra những nguy cơ tiềm tàng khôn lường với Bạch gia.
Do vậy, hắn nhất định phải truy ra được kẻ đã lấy đi cơ duyên ở bên trong, nếu không mạng hắn cũng sẽ khó giữ.
- Ahgrr!
Hắn gầm lên một tiếng vì bức bối, dọa đám hạ nhân ở xung quanh một phen hoảng loạn.
Liễu Mi thu lại thần thức, lẩm bẩm.
"Bạch gia làm gì ở chỗ này?"
2
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
