Chương 6
Phong Lưu Lão Sư (Bản Test)
Huy đang suy nghĩ chọn ai lên tiếp thì cô nữ sinh đeo quả kính cận hư cấu kia, người đã cho Khánh Linh mượn quần áo để thay liền đứng dậy nói
"Vậy nếu không anh lên thì để em xung phong lên!"
Huy nhìn về phía cô nàng này, một lần nữa nhìn vào cái kính của cô. Hắn vẫn thấy nó vô lý vãi shit, thể loại tà đạo gì đây?
Thế éo nào lại không thấy được mắt của cô nàng này sau lớp mắt kính kia? Đờ mờ định luật hư cấu của phim ảnh được lôi ra ngoài đời từ bao giờ vậy?
Huy chỉ nghĩ vớ vẩn một lúc thì nhìn cô nàng kia nói
"Tốt! Vậy em lên đi! Đó có cái trò chơi giải trí thôi mà mấy cô cậu không dám lên! Nhìn cô bạn này này, tự động lên tham gia, thế có phải tốt không?"
Đám sinh viên nghe lời này của Huy thì cả lũ thầm nghĩ
"Mọe! Chỉ lả một trò chơi? Có trò éo nào có yêu cầu khắm như của lão không? Nói ra số đo 3 vòng? Cosplay một thằng bẩn bựa đội sịp? Như vậy là trò chơi giải trí à?"
Nhưng cả đám chỉ dám nghĩ chứ chả dám phụt thẳng ra. Cả lũ còn chưa ngu đến mức đó, nói ra thì không biết lão ta còn dở trò trừng phạt khắm lọ gì cơ chứ.
Lúc này, cả đám đang chăm chú nhìn vào cô nữ sinh có quả kính phá hư quy tắc thế giới này. Cả lũ xầm xì nói gì đó
"Mà khoan! Giờ tao mới nhận ra con nhỏ này tồn tại trong lớp đó!"
"À ừ! Hơn một năm rồi nó cứ như vô hình vậy! Đến giờ tao cũng mới để ý đến nó đó!"
"Êu! Mấy con hàng, chúng mày biết tên nó không? Tao còn éo biết tên nó cơ!"
"Mày nghĩ cứ là con gái là sẽ chơi với nhau à? Bọn tao giờ cũng mới nhận ra nó tồn tại trong lớp này hơn một năm đó!"
"Đù! Mà nhìn quả kính nó kìa, nhìn hư cấu vãi đạn! Tao éo thấy mắt nó đâu luôn cơ!"
"Mẹ! Thể loại ma đạo gì vậy? Bộ nó chui từ hoạt hình ra à??"
...................
Một đống lời xì xào từ phía sinh viên trong lớp, cô nàng lính cận kia có vẻ như không quan tâm. Mặt vẫn một vẻ không chút cảm xúc gì mà tiến tới cầm lấy quả bóng trên tay Huy để ném.
Huy đứng ở dưới hoàn toàn thu hết những lời kia vào tai. Hắn khẽ cười thầm nghĩ
"Cái lớp này thú vị hơn mình nghĩ! Không biết còn có những trường hợp nào đặc biệt không ta!"
Cô nữ sinh kính cận kia khi cầm bóng thì lên tiếng nói
"Thưa thầy! Em tên Ngọc Anh, Nguyễn Ngọc Anh"
Huy nghe vậy thì gật đầu cười nói: "Tốt! Giờ thì ném đi nào!"
Ngọc Anh gật đầu, cô nàng giơ tay cầm bóng lên, một chân co theo. Cô vào đúng dáng ném bóng chày, Huy thấy vậy thì thầm nói
"Ồ! Tư thế rất hoàn hảo, không ngờ trông trầm trầm như vậy mà lại thuộc dạng thích thể thao đó."
Vụt!
Một tiếng xé gió kêu lên, một đường thẳng tắp, quả bóng đi với một vận tốc cực nhanh về cái bảng.
Bốp!
Một tiếng va chạm mạnh từ quả bóng và cái bảng vang lên. Nhưng đen cái là cô nàng lại dính tiếp vào ô Chết như hai người kia. Cô nàng ném xong thấy thì lẩm bẩm nói
"Quả nhiên là lại lệch mà!"
Huy lúc này thì đang hơi ngạc nhiên vì lực ném của cô nàng này. Quả bóng nhựa va chạm với cái bảng hoàn toàn vỡ tan thành từng mảnh.
Huy nhìn Ngọc Anh thầm nói: "Quả nhiên là những đứa trầm trầm luôn là đứa nguy hiểm nhất!"
Tốc độ quả bóng của Ngọc Anh ban nãy Huy có thể thấy được nó rơi ít nhất vào 130km/h. Đủ sánh ngang cầu thủ bóng chày đẳng cấp thế giới rồi, Huy thú vị nghĩ
"Không biết cô nàng này đã tập cái quái gì mà lại có được sức ném như vậy nhỉ? Có lẽ khi nào làm thằng bám đuôi để biết đáp án vậy hố hố!"
Mà không chỉ mình Huy ngạc nhiên, cả đám sinh viên ở trên quan sát cũng vậy. Chính xác là sốc thì đúng hơn, cả đám không ngờ một đứa con gái lại coa thể ném ra một quả phát như đạn bắn vậy.
Đám nam sinh há hốc mồm, đám nữ sinh cũng không kém canh. Mồm đứa nào cũng như rớt cả hàm, mắt thì như muốn lòi cả ra.
"Cái éo gì vậy? Chúng mày có thấy cái tao vừa thấy không?"
"Bọn tao đéo mù! Vãi linh hồn, con hàng này ghê dữ vậy! Éo biết ăn quả đó vô mặt thì như nào nhỉ?"
"Bay mồm luôn chứ còn gì nữa! Nếu là viên gạch chắc mày về gặp ông bà luôn đó!"
"Đù mẹ! Sao mấy đứa trầm trầm toàn mấy đứa bá vậy?"
"Éo! Éo hẳn là vậy!"
"Sao éo hẳn là vậy?"
"Mày nghĩ lão quái vật kia trầm không?"
"Riêng lão thì trường hợp đặc biệt công mợ nó rồi! Nói làm éo gì!"
Mặc kệ đám sinh viên bàn tán, Ngọc Anh tiến tới trước mặt Huy. Cô đưa tay ra bốc một lá bài, giơ lên trước mặt để đọc.
Đọc xong thì Ngọc Anh đưa lại cho Huy lá bài, thấy vậy thì Huy nói
"Em định thực hiện không?"
Ngọc Anh gật đầu, quay ra nhìn đám sinh viên, sau đó thì hô lên
"Ừm.........hôm nay tôi mặc quần lót garter belts màu trắng và không có mặc áo lót chấm hết!"
(Link cho ai không biết quần lót garter belts: https://bitly.com.vn/Y1iNO)
Phụt!!!!!!
Đám sinh viên nghe vậy thì phun ra một ngụm, cả Huy cũng mở to mắt nhìn cô nàng Ngọc Anh đang chậm rãi đi về chỗ.
Bọn hắn không phải ngạc nhiên khi biết thử thách Ngọc Anh nhận được là gì, nếu không thì Huy cũng éo mở to mắt ngạc làm gì.
Căn bản là cái lời của cô nàng này thốt ra, thế éo nào cô nàng này lại thản nhiên nói ra mình không mặc áo lót. Đã thế còn bận quả quần lót hót hòn họt như vậy đi học cơ chứ!
Huy lập tức tia về cái đùi trắng của cô nàng này, thì thấy đúng là có cái dây kẹp nối giữa quần lót và cái tất dài thật. Sau đó thì tia lên bộ ngực thì chả có gì, không lẽ do phẳng quá chả buồn mặc làm chi cho nóng?
Huy cũng vứt vấn đề đó ra khỏi đầu, rồi hướng ánh mắt về phía đám sinh viên còn lại nói
"Nào! Mất thời gian quá đó! Có lần lượt lên thực hiện đi không? Hay là để tôi đích thân lên đó vác mấy đứa xuống hả? Lúc đó thì vừa phải thực hiện yêu càu mà còn vừa chịu hình phạt của tôi đó!"
Nghe Huy nói vậy thì cả đám rùng mình thầm hô
"Mọe! Thêm cả hình phạt của ông thì khác éo gì gấp đôi sự tra tấn? Cái đống yêu cầu từ lá bài kia đã như một sự trừng phạt rồi!"
Ngay sau đó thì cả đám sinh viên, mười bảy đứa còn lại lên thực hiện cái trò chơi khắm lọ của Huy. Chúng đều không muốn phải chịu cái trò trừng phạt thêm đến từ hắn đâu.
Và cứ thế lần lượt từng người lên ném bóng, rồi ai đen thì thực hiện yêu cầu từ đống bài của Huy.
Cuối cùng sau một hồi thì kết quả là
Phạm Khánh Linh (Hụt)
Nguyễn Đức Tuấn (Hụt)
Nguyễn Ngọc Anh (Hụt)
Trương Gia Minh (Thoát)
Lý Văn Hải (Thoát)
Lê Minh Ánh (Hụt)
Nguyễn Ngọc Hà (Hụt)
Lê Trung Kiên (Thoát)
Trần Xuân Phương (Thoát)
Ngô Thiên Long (Thoát)
Hà Diệu Linh (Hụt)
Nguyễn Minh Châu (Hụt)
Phan Thanh Hương (Hụt)
Vũ Tiến Đức
Phạm Trung Hiếu (Thoát)
Hoàng Hải Nam
Trần Bảo Ngọc (Hụt)
Lê Tố Uyên (Hụt)
Nguyễn Ngọc An (Hụt)
Nguyễn Tiến Minh
Vì lý do nào đó mà ngoại trừ thằng Tuấn ra thì đám con trai còn lại éo đứa nào bị trúng ô Chết. Thằng Tuấn khi thấy kết quả như này thì hét lên
"Thế đếu nào mỗi mình tao là thằng đực duy nhất bị trung ô Chết kia? Bất công vãi nồi, đờ mờ cuộc đờiiiiiiiii!"
Có ba thằng chưa có tham gia là thằng Tiến Minh dở trò cưỡng hiếp Khánh Linh và hai thằng đệ. Hoàng Hải Nam là thằng tóc undercut nhuộm đỏ, còn thằng Vũ Tiến Đức chính là thằng đầu Khá Bảnh đã nói ở chương 4.
Còn lại thì đám con gái đứa nào cũng dính ô Chết và bốc lá bài yêu cầu. Đủ mọi loại yêu cầu được lật ra, nào là nói ra lần đầu xem sếch, lần đầu thẩm du,...
Còn có cả vụ yêu cầu hôn một người cùng giới, môi chạm môi tròn năm phút. Quả đó lớp được một pha sướng mắt khi mà hai cô nàng đó là Ánh và Hà. Hai cô nàng này cháo lưỡi với nhau rất điệu nghệ như hai con hàng bị les thật vậy.
Xong còn vụ mặc đồ bơi trước lớp tới khi nào trò chơi kết thúc nữa chứ. Nhưng mà đen một cái là vào cô nàng Diệu Linh, một con loli chính hiệu trước sau như một. Mặc một cái bộ đồ bơi một mảnh liền thân chả ai thèm để ý đến.
Chắc là trừ mỗi thằng Huy, chuẩn thể loại ăn tạp. Loli cũng đếu tha, mà đây là loli hợp pháp nên éo sợ vô tù bóc lịch mười lăm cuốn.
Mà có bắt chắc dành cả đời cũng éo bắt được thằng biến thái như Huy. Trò chơi kết thúc, đám nữ ai nấy đều đủ mọi loại trạng thái.
Nào là xấu hổ, tức giận, hứng thú, vân vân... Mọi ánh mắt của đám nữ sinh đều đổ dồn về Huy, cả loạt đều xuất hiện hai chữ trong đầu
"Biến Thái!"
Huy thì vẫn như cũ, một mặt thờ ơ cùng đôi mắt cá chết chả quan tâm cái gì. Lúc này hắn lên tiếng nói
"Xem nào! Còn ba thằng chết dẫm kia chưa tham gia, mà thôi kệ mọe nó đi! Giờ thì tôi đã biết hết mấy đứa rồi, bắt đầu vào học thôi nào!"
Nói xong thì Huy cũng cầm viên phấn quay về phía bảng và bắt đầu tiết học, đám sinh viên không muốn học cũng phải học. Ai bảo thằng quái vật Huy không ngần ngại ra tay xử lý đứa nào dám không nghe lời hắn cơ.
Nhưng khi cả lớp vừa ổn định vị trí cố mà tập trung nhìn về phía bục giảng thì thằng Huy quay ra nhìn bọn họ. Hắn đưa một tay lên gãi đầu cười cười phun toẹt ra một câu
"À.......Tôi phải dạy cái mẹ gì ý nhỉ?'
Sinh viên:.........
128
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
