ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Phong Lưu Lão Sư (Bản Test)

Khánh Linh nhìn vào lá bài thì trợn mắt há mồm, cô ngước lên nhìn Huy nói

"Thưa thầy! Em không làm có được không ạ?"

Huy nghe Khánh Linh nói vậy thì nhướng một bên lông mày nhìn cô mà nói

"Được thôi!"

Khánh Linh nghe vậy thì lập tức vui vẻ nói

"Thật ạ?"

Chưa kịp vui mừng được bao lâu thì lời sau đó của Huy đã khiến cô như rơi từ ngưỡng cửa thiên đàng xuống địa ngục vậy.

"Nếu như em thích chịu sự trứng phạt của tôi thì cứ việc không làm theo thôi! Đơn giản!"

Khánh Linh nghe vậy thì nụ cười tắt ngấm, cô nhìn Huy lí nhí nói

"Vậy.....hình phạt.....của....thầy....là gì?"

Huy nghe vậy thì nhếch mép, nở ra một nụ cười nguy hiểm. Hắn tiến đến bên cạnh Khánh Linh, ghé vào tai cô thì thầm gì đó.

Lúc sau hắn rời ra thì mặt Khánh Linh vừa đỏ vừa xanh chả hiểu kiểu gì, cô lắp bắp nhìn hắn nói nhỏ

"Th-Thầy n-nó-nói đùa ph-phả-phải không?"

Huy nghe Khánh Linh nói vậy thì cười nói

"Em quên đây là đâu à? Tôi nói tôi làm được đó, Lâm Chấn Huy tôi từ trước tới nay không có gì là không dám làm cả!"

Mồm thì gáy vậy nhưng Huy lại đang thầm nghĩ

"Ờ thì nó chỉ đúng một phần thôi! Tôi chỉ nói vậy để dọa em mà thôi, làm ơn chấp nhận yêu cầu của lá bài đi. Tôi không muốn mang tiếng giáo viên hiếp nữ sinh đâu!"

Khánh Linh nghe vậy thì nuốt một ngụm nước bọt nói

"Vậy thì em xin chấp nhận yêu cầu của lá bài!"

Huy nghe vậy thì thở phào trong lòng, bên ngoài thì mặt vẫn như cũ nói

"Vậy thì tốt! Mau thực hiện đi!"

Đám sinh viên nghe thấy cuộc đối thoại của Huy và Khánh Linh thì xì xào nói

"Hửm! Không biết con nhỏ đó bốc phải lá bài gì mà xin không được làm vậy nhỉ?"

"Tao chịu! Mà không biết hình phạt của lão quái vật kia là gì mà con nhỏ đó mặt lúc đỏ lúc tái xanh vậy không biết!"

"Tao nghĩ không nên biết! Biết có khi thành ra ám ảnh thì ở đó mà buscu đó!"

"Đúng thế! Ai mà biết đầu lão quái vật này nghĩ ra những cái gì cơ chứ!"

..............

Ở trên thì sau khi Khánh Linh chấp nhận yêu cầu. Cô quay xuống trước cả lớp, bắt đầu hít thật sâu để lấy hơi. Cả lớp cũng thấy lạ khi Khánh Linh làm vậy, đột nhiên Khánh Linh hô lên

"Số đo ba vòng của mình là 90-64-92!!!!!!!!"

Cả lớp:.........

Cả lớp ngớ người ra khi nghe Khánh Linh tự dưng hét lên điều đó. Huy thì đứng một bên nhìn cô cười cười, đây chính là yêu cầu được ghi trong xấp bài trên tay Huy.

Theo hắn thì đây chỉ là yêu cầu mức trung bình thôi. Đứa nào đen thì sẽ dính vô vài lá cực kỳ khắm lọ do hắn nhét lẫn vào đó.

Khánh Linh hô lên xong thì liền té ngay về chỗ của mình rồi xấu hổ gục mặt xuống bàn. Nhưng vì lý do gì đó, cô nàng này lúc về chỗ, Huy lại thấy được một tia tiếc nuối từ ánh mắt của cô.

Huy tưởng mình nhìn nhầm nên là thôi mặc kệ không quan tâm mà tiếp tục cái trò chơi vớ vẩn này của mình. Cả lớp vẫn đang ngơ ngơ ngác ngác thì Huy lại tiếp tục nói

"Nào! Đứa tiếp theo đi, còn 19 đứa chưa lên đó! Nhanh chân lên nào, nội trong hôm nay tôi phải biết tên tất cả mấy đứa!"

Đám sinh viên nghe vậy lập tức bừng tỉnh, đồng loạt có một suy nghĩ

"Éo biết lão còn có những yêu cầu khắm lọ gì trong đống bài đó đây!"

Huy đợi mãi không ai lên tiếp thì hắn lập tức chỉ thẳng vào một nam sinh nói

"Cậu kia! Đến lượt cậu đó, lên đây và thực hiện đi!"

Nam sinh bị Huy chỉ trúng này nghe vậy liền giật mình thầm hô

"Má! Đen vãi c*t! 19 đứa thì trúng ngay mình!"

Chỉ dám nghĩ nhưng không dám nói ra, cậu ta cứ thế lết tới bục giảng. Lấy một quả bóng tròn tay Huy, trước khi ném thì nói

"Em tên Tuấn! Nguyễn Đức Tuấn!"

Sau đó thì Tuấn cố nhắm thật kỹ ô Thoát mà ném. Nhắm một hồi, Tuấn vung tay ném mạnh một phát về phía bảng.

Bộp!

Huy nhếch mép cười nói: "Chết! Ra đây bốc thăm nào!"

Tuấn thấy trượt thì kêu lên: "Đệch mẹ! Đen vãi đạn!"

Sau đó thì ỉu xìu đi tới trước mặt Huy, đưa tay ra bốc một tấm bài trên tay hắn. Nhìn cái mặt cười cười đểu cáng của Huy mà Tuấn nản mọe luôn. Đưa tấm bài lên đọc

Phụt!!!!!!!!

Tuấn liền phun ra một ngụm, hắn liền hô lên

"Con lạy bố! Như này để chết con à? Làm như này còn éo gì là mặt mũi nữa chứ? Éo làm!"

Huy nghe vậy thì nhếch mép cười như không cười nhìn Tuấn nói

"Hế! Cậu chắc chứ? Biết hậu quả khi làm trái lời tôi là gì không?"

Tuấn mặc kệ lời đe dọa của Huy, hắn liên tục lắc đầu từ chối nói

"Éo! Dù thầy có đánh em cũng không làm đâu!"

Huy nghe vậy thì cười nói: "Ai bảo tôi sẽ đánh cậu? Mà là......."

Huy lại ghé vào tai Tuấn thì thầm gì đó, chỉ sau một lúc ngay khi Huy rời tai Tuấn ra thì Tuấn lập tức quỳ xuống trước mặt Huy nói

"Đừng! Em xin thầy! Em sẽ làm, phạt kiểu đấy thằng bố tổ em cũng éo đỡ nổi ạ!"

Huy thấy Tuấn như vậy thì cười nói: "Tốt! Như vậy mới là sinh viên của tôi! Rất biết nghe lời!"

Trong lòng Tuấn thì đang nguyền rủa Huy: "Lạy bố! Bố dọa nhốt con vào chuồng chó Pit Bull hứng tình thì có mà cả mả nhà con cũng đéo đỡ nổi! Đéo nghe lời thế mẹ nào được cơ chứ!"

Tuấn liền đứng dậy đi ra khỏi lớp, đám sinh viên hiện tại thực sự tò mò về yêu cầu Tuấn nhận được. Và về hình phạt của Huy, nó như nào mà lại khiến Tuấn đang mãnh liệt phản kháng lại lập tức đầu hàng như vậy.

Một lúc sau, cửa lớp mở ra, người bước vào bây giờ là Tuấn. Nhưng hắn lại đang mặc một trang phục cực kỳ bẩn bựa. Trên mặt đội một cái quần lót trắng tinh của nữ, người thì không mặc gì ngoài cái quần sịp trắng.

Tóc tai thì được vuốt keo, xịt gôm dựng đứng lên như Son Goku trong Bảy Viên Bi Rồng. Chỉ mỗi tội là không có nhuộm màu vàng mà thôi.

Điều đặc biệt đây là, hai bên của quần sịp được kéo lên và vắt chéo qua hai bên vai. Điều này khiến cho hai hòn bi của hắn bị siết lại cùng tiểu huynh đệ của hắn. À còn nữa là chân hắn đang mặc một cái vớ lưới của chị em phụ nữ.

Tuấn đi đến giữa bục giảng, lập tức vào thế Dab và hô lên

"Siêu nhân quần sịp hàng lâm! Mau đưa hết quần chíp cho ta!"

Vâng! Yêu cầu Tuấn nhận phải là hóa trang thành Pantsu Kamen, một bộ phim bựa của Nhật Bản. Đây là lý do ban đầu Tuấn sống chết không nhận a.

Đám nữ trong lớp lập tức hét lên

"Á!!!!!!!! Biến Thái Hiển Linh Aaaaaaa!"

Đám nam thì vừa lo vừa không nhịn được cười nói

"Đậu mẹ! Chết cười tao mất! Đờ mờ thằng này khá quá nhở!"

"Mà đờ mờ! Đến lượt anh em mình bị như nó thì đéo vui đâu!"

"À ừ! Đờ mờ thằng cha quái vật này cũng lắm trò khắm quá rồi đó!"

Huy bên cạnh nhìn Tuấn nói đúng một câu

"Hàng họ to phết nhỉ! Nhưng cũng chỉ bằng một nửa tôi thôi khà khà!"

Tuấn không nhịn được nữa lập tức gục xuống hai tay chống đất nói

"Thôi! Đời con đến đây là hết! Biết thế từ đầu éo vào lớp này nữa! Đờ mờ cuộc đời lôn nhừ!"

Huy cười cười nói: "Ok rồi! Giờ đi thay đi đồ đi! Còn người khác chưa đến lượt đâu!"

Nghe được câu này Tuấn như được đặc xá, hắn liền bứt tốc còn nhanh hơn cả Usain Bolt, té thẳng về nhà vệ sinh để thay đồ.

Huy thấy vậy thì cười cười quay ra nhìn đám sinh viên nói

"Đứa nào tiếp theo đây ~~~~"

Cả đám sinh viên lập tức đổ mồ hôi hột nuốt ngụm nước bọt thầm than

"Phen này xong rồi!"

147

3

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.