Chương 7
Phong Lưu Lão Sư (Bản Test)
Thời gian trôi qua, cuối cùng Huy còn chả biết mình dạy cái quần gì nữa. Thế là cả buổi hôm đó có mỗi vụ giới thiệu bản thân bằng cái trò khắm lọ của hắn.
Còn lại là giảng viên với sinh viên cặp mắt hai phía nhìn nhau. Mày nhìn tao, tao nhìn mày, nhìn đến hết bố nó giờ, ngay khi tiếng chuông hết giờ vang lên.
Bộ ba Tiến Minh cũng quay lại lớp, Huy thấy vậy thì liền nói
"Này! Khoan về chỗ đã! Lại đây!"
Tiến Minh quay ra nhìn Huy với một ánh mắt tức giận, hắn đường đường là con cưng của chủ tịch một tập đoàn lớn tại đất nước này.
Ấy vậy mà, hiện tại lại bị một thằng giáo viên quèn đè đầu ra mà cưỡi. Hắn cực kì tức giận, mặc dù đã xác định sẽ thuê kẻ ám sát Huy.
Trong mắt hắn, bây giờ Huy chỉ là một kẻ đã chết. Nhưng mà khi bị Huy gọi lại như ra lệnh thì Tiến Minh hắn vẫn không nhịn được mà thể hiện sự căm thù Huy ra mặt luôn.
Huy thấy một mặt căm thù của Tiến Minh lúc này, Huy không những không quan tâm mà còn nhếch mép nở ra một nụ cười đểu nói
"Bộ mặt này là sao? Tỏ thái độ hả? Làm điều xấu trong lớp này, xong bị ăn đòn có vẻ oan nhỉ? Sao nào, muốn trả thù lắm hả? Nhào vô, nếu thằng nhóc như mày đủ bản lĩnh!"
Tiến Minh nghe lời khiêu khích của Huy, Tiến Minh càng thêm tức giận. Trán nổi đầy gân xanh, hai hàm răng cắn chặt, hai tay thì nắm đấm siết chặt.
Hắn thực sự muốn đập chết Huy tại đây luôn, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ phải chịu nhục như này. Kể từ lúc sinh ra đến giờ, hắn luôn là kẻ đè đầu người khác chứ không phải ngược lại.
Nhưng mà hắn đủ khả năng sao? Chắc chắn là không rồi, vậy nên hắn chỉ có thể tỏ thái độ mà thôi. Chứ hắn mà manh động thì không biết sẽ ăn bao nhiêu từ Huy mới đủ.
Huy nhìn sắc mặt đỏ như muốn xuất huyết vì tức giận của Tiến Minh thì cười cười nói
"Để tôi nói cho cậu biết! Đã ở trong cái lớp này của tôi ý, thì cho dù cậu có là con của thủ tướng đi chăng nữa cũng phải nghe theo tôi! Đừng có mà cậy mình là con ông cháu cha, nhà mặt phố bố làm to mà thích làm gì thì làm trong cái lớp do tôi chủ nhiệm này!"
Tiến Minh nghe vậy thì chỉ có thể im lặng tức giận nhìn Huy mà không cãi lại được. Dù sao thì một lần ăn đòn từ Huy, Tiến Minh cũng phần nào sinh ra e dè với hắn.
Tiến Minh mặc dù căm ghét, thù hằn Huy nhưng hắn cũng chưa đến mức ngu mà đi đối đầu trực diện với Huy. Chỉ có thể từ từ mà mài mòn hắn mà thôi.
Hai thằng Nam và Đức, đệ Tiến Minh đứng sau hắn thì cũng chỉ biết đường im lặng. Không dám lên tiếng, vì ngay cả Tiến Minh còn không dám mở mồm cãi thì chúng nào có gan mở mồm.
Huy lại nói: "Được rồi! Còn không mau lại đây! Nhanh!"
Ba người Tiến Minh nghe vậy, dù không muốn làm theo lời Huy. Nhưng vẫn phải làm mà thôi, ai bảo bọn chúng gặp phải thằng cha quái vật như Huy.
Đi đến trước mặt Huy, Tiến Minh gằn giọng nói
"Ông muốn cái éo gì?"
Huy nghe Tiến Minh nói chuyện kiểu lấc cấc, thái độ thì chỉ cười nói
"Ồ! Đây cách cậu nói chuyện với giáo viên hả? Không ăn đòn là không chịu được à thằng ranh con?"
Nghe đến đây thì Tiến Minh rùng mình nhớ lại vụ lúc trước, hắn tức giận quát lên
"Rốt cuộc ông muốn cái éo gì hả lão già......Ặc!"
Vừa dứt câu thì Tiến Minh đã ăn ngay cái dùng để lau bảng vào mồm hết nói tiếp được luôn. Huy thì vẫn trong tư thế ném cái lau bảng quát lên
"Này! Tao mới chỉ có qua hai mươi tám cái nồi bánh chưng thôi nhé! Đừng có mà gọi tao già, tao mà không hoàn thành được ước mơ tán được gái thì mày xác định đó thằng ranh chết tiệt!"
Đám sinh viên nghe lời này thì không nhịn được mà hơi phì cười, Huy liền quay ra quát lên
"Cười cái gì mà cười! Ai mà chả có ước mơ cơ chứ! Tôi ế chổng dái lên hai mươi tám cái Tết rồi, bây giờ muốn có gái không được chắc Hả?"
Đám sinh viên không nói gì mà vẫn chỉ cười thầm nghĩ
"Có giáo viên nào có ước mơ như ông không chứ? Đã thế còn không biết xấu hổ mà nói bô bô ra cho tất cả nghe thấy cơ chứ!"
Huy không nói với đám sinh viên nữa, liền quay ra nhìn hai thằng Nam và Đức nói
"Hai thằng! Lên đây trước đi, thằng hiếp dâm kia để sau!"
Hai thằng Đức và Nam nghe Huy gọi mình thì nuốt một ngụm nước bọt. Sau đó thì từ sau lưng Tiến Minh đi lên trước mặt Huy nói
"Ô-Ông muốn gì?"
Huy liền đáp: "Nói tên cho tôi, sau đó thì chọn một lá bài thực hiện yêu cầu trên đó! Làm xong thì tôi tha cho vụ tiếp tay cho thằng kia!"
Đức và Nam nghe vậy thì nhìn nhau một lúc, sau đó thằng Nam lên trước nói
"Nam! Hoàng Hải Nam!"
Ngắn gọn không dài dòng, Huy cũng chả quan tâm việc nó nói trống không. Sau đó, thằng Nam lấy một lá bài trong tay Huy đưa lên đọc.
Đọc xong thì mặt thằng Nam hơi tái lại vì yêu cầu nó nhận được là "mặc mỗi quần sịp chạy dọc hành lang hai vòng". Thằng Nam liền hô lên
"Ông đùa tôi à? Yêu cầu chó chết gì thế này??"
Huy vẫn như không nói: "Sao nào? Không làm hả?"
Nam lập tức nói: "Đúng! Làm như này thì còn éo gì là mặt mũi nữa hả?"
Huy nghe câu này quen quen thì cười nói: "Vậy là không làm chứ gì? Có một đứa đã nói y như cậu và sau khi nghe tới hình phạt nếu không làm thì nó lập tức phải thực hiện đó! Tôi cho cậu nghĩ lại đó!"
Thằng Nam không chút do dự nói: "Chắc chắn là không"
Huy nhếch mép cười nói: "Vậy thử hỏi thằng Tuấn xem hình phạt tôi đưa ra là gì? Một cơ hội cuối để mà sửa quyết định đó!"
Nghe vậy, thằng Nam lập tức do dự, không biết có nên không làm không. Nó chả biết trong đầu Huy nghĩ cái éo gì, nó liền chạy ra chỗ thằng Tuấn hỏi.
Thằng Tuấn cũng chả giấu gì nói ra luôn cho nó. Ngay khi nghe xong, mặt thằng Nam như không còn một cắt máu nào.
Nó liền chạy thẳng xuống bục giảng nói: "Dạ! Em xin lỗi! Em sẽ làm ạ!"
Dứt câu, nó lột phăng đồ ra còn mỗi cái sịp hình Hello Kitty. Sau đó chạy ra khỏi lớp mà chạy hai vòng hành lang, khiến cho các lớp khác thấy được.
Không chỉ sinh viên mà cả các giảng viên cũng vậy. Và trong đó cũng có cả Hương, cô thầm nghĩ
"Đó không phải sinh viên cá biệt lớp 2-D sao? Sao nó lại làm ra hành động này? Không lẽ là do thấy ấy?"
Hương nghĩ đến đây thì nhớ ngay đến Lâm Chấn Huy. Còn Huy hiện tại sau khi thấy quả sịp chất như vậy cười nói
"Mọe! Quả quần sịp nam tính vờ lờ!"
Cả lớp cũng éo nhịn nổi cười khi thấy quả sịp của Nam. Éo ai ngờ thằng này lại có quả sở thích thú vị như vậy. Huy cũng quay ra nhìn thằng Đức nói
"Nào! Nốt chú mày! Lên đây mà thực hiện đi Đầu Cắt Moi!"
Thằng Đức nghe vậy thì tức giận, nhưng chỉ có thể chửi trong lòng. Nó liền lên trước mặt Huy nói
"Vũ Tiến Đức!"
Sau đó thì không lằng nhằng, nó nhanh tay lấy một lá bài trên tay Huy rồi đưa lên trước mặt đọc. Đọc xong nó cũng có biểu hiện không khác thằng Nam là mấy.
Vì yêu cầu nó nhận được là "chọn một nam sinh bất kỳ và hôn tay nó như hôn tay công chúa". Thằng Đức định quát lên thì thằng Nam đã hoàn thành xong yêu cầu mà quay lại lớp.
Mặt nó đỏ bừng, thở dốc từng hơi nhìn Đức nói
"Mày nên làm theo đi! Đừng cố cãi, không là mày ăn đủ từ lão đó!"
Thằng Đức nghe thằng Nam nói vậy thì kêu lên
"Tao........"
Chưa kịp nói gì thì thằng Nam đã tiến đến cạnh nó, kể về hình phạt nếu như nó không làm theo. Nghe song thì thằng Đức không khác thằng Nam trước đó
"Phắc! Đù má, tao làm là được rồi!"
Dứt câu nó quỳ xuống trước mặt thằng Nam, tóm lấy một tay Nam rồi hôn phát chụt lên mu bàn tay nó. Thằng Nam lập tức sởn gai ốc chửi lên
"Đờ mờ, mày làm con cạc gì vậy hả? Bố mày đéo có gay!"
"Đéo làm theo để đít tao nở hoa với đám Pit Bull à??"
"Đm, yêu cầu khắm vờ cờ lờ vậy?"
Hai thằng Nam và Đức liên tục la hét, lần này chúng nó mất sạch mặt mũi bởi cái yêu cầu khắm lọ đến từ Huy. Mà không làm thì đít chỉ có nở hoa mà thôi, bọn nó tin chắc Huy dám làm vậy với bọn nó.
Huy thấy hai thằng Nam và Đức như vậy thì cười nói
"Tốt! Như vậy mới là sinh viên biết nghe lời! Giờ thì về chỗ đi!"
Đuổi hai thằng Nam và Đức về chỗ, Huy nhìn Tiến Minh lúc này đã nhổ cái lau bảng ra rồi. Nãy giờ nó liên tục lấy nước để súc miệng, Huy nhìn nó nói
"Còn nốt mày thôi đó ranh con! Mau lên mà thực hiện như hao thằng kia đi!"
Tiến Minh thực sự tức giận, nó nhìn Huy với ánh mắt căm thù. Hận không thể băm Huy ra thành ngàn mảnh, nhưng hiện tại thì vẫn phải nghe theo hắn nếu không chỉ có ăn đòn.
Tiến Minh liền đi tới trước mặt Huy, gằn giọng phun ra ba chữ
"Nguyễn Tiến Minh"
Sau đó thì giật lấy một lá bài trên tay Huy, rồi đưa lên trước mặt để mà đọc yêu cầu trên đó. Sau khi đọc xong thì Tiến Minh không nhịn được chửi ầm lên
"Đ*t con mọe! Mày đùa bố mày đấy à?"
141
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
