ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Cõi trời

Ở nơi mà không-thời gian vô cùng dị thường, hỗn mang, biến chuyển.

Giữ đầm lầy mực tàu đen kịt, những cánh tay nhô lên khúc khuỷu như mấy nhành cây bị gãy sau lũ. Và ở giữa đó, một kẻ mang phục trang cải lương đang say mê đứng diễn. Tay phải hắn cầm một cây giáo nhọn hoắt với lông ngù đen ánh, tay trái thì cầm một chiếc gương bằng bạc bóng loáng. Vừa ca, vừa múa, vừa soi mặt. Khuôn mặt hắn là một xoáy nước đen sệt như nhựa đường, cuộn vào chính giữa. Hắn bước trên mực tàu uyển chuyển, chốc chốc lại cương nghị, chốc chốc lại điệu đà thướt tha.

Cả vùng đầm lầy tựa như sân khấu ấy chỉ vỏn vẹn nằm trong hốc mắt một con cá ươn, bốc mùi hôi thối. Xung quanh, vây lấy con cá thành một vòng tròn là hàng tỷ con chuột đông nhung nhúc, đều đứng bằng hai chân. Bọn chúng đội mũ phớt, đeo kính áp tròng, tay cầm gậy, nhún nhảy và hát những khúc đồng giao vui nhộn. Trong vòng tròn, con cá được nâng niu bởi một thiếu nữ trần truồng với khuôn mặt quyến rũ. Cô ta có bốn tay, hai tay đang liên tục sờ nắn bầu ngực của mình, hai tay còn lại thì dâng con cá ươn lên đỉnh đầu. Cả khung cảnh nhuộm đỏ dưới lòng trời màu máu, từng đám mây cuộn mình bao quanh vô vàn các con mắt với đủ loại màu sắc, đang chăm chú ngắm nhìn nghi lễ.

Từ giữa bầy chuột, một con bọ ngựa khổng lồ, thân màu tím với hai mắt vàng rực tiến lại. Bầy chuột nhào lộn, mở lối cho con bọ ngựa đi vào trong vòng tròn. Nó dừng lại trước con cá ươn, miệng nhả đầu một con bọ ngựa khác ra, đó là đầu một con đực, chiếc đầu lăn lông lốc trên mặt đất, rít lên than khóc. Con bọ ngựa tím cúi xuống, dùng bộ càng lởm chởm ở miệng để nhai ngấu nghiến lấy con cá ươn trên tay cô gái.

Dưới những chiếc càng khổng lồ của con bọ ngựa, kẻ diễn cải lương giữa đầm lầy cười sảng khoái. Thấy vậy, con cá ươn cũng bật cười, hàng tỷ con chuột cũng cười, cái đầu bọ ngựa đực lăn trên mặt đất cũng cười, tất cả những con mắt đầy màu sắc trên trời cũng nheo cười. Chỉ có con bọ ngựa tím vẫn nhóp nhép từng miếng thịt cá, còn cô gái trần chuồng vẫn tự sờ nắn ngực mình rồi rên rỉ.

Trong số hàng tỷ con chuột đó, một con chuột ngưng lại tràng cười, nó hoá lại hình hài ác quỷ với cánh dơi và chiếc đầu rắn hổ mang. Rồi trườn mình về phía một đốm sáng vừa xuất hiện giữa không trung. Đối diện trước nó là luồng sáng vô cùng rực rỡ, đẹp đẽ và trang nghiêm. Con ác quỷ cất thứ giọng quái dị và cổ xưa của nó lên:

“Người đến đây để làm gì?”

Luồng sáng không phản hồi lại, không có dấu hiệu để tâm đến những lời của ác quỷ, một lúc sau chậm rãi biến mất khỏi cõi đó.

Cách đó không xa, một con chuột khác cũng ngừng cười và tò mò quan sát. Khi đốm sáng biến mất, nó định quay trở lại với trận cười đang vang vọng khắp đất trời. Nhưng bỗng sâu thẳm trong tâm trí nó, một tiếng gọi thì thầm cất lên, vượt thời gian và không gian, khẩn thiết van nài gọi tên nó. Thứ ngôn ngữ thượng cổ ấy luồn lách vào tâm trí đã cằn cỗi, biến chất qua hàng ngàn thế kỷ, khơi gợi trong trí nhớ của nó về một giao kèo.

Nó đáp lại, vươn vai rồi trở về với hình dáng ác quỷ vốn có của mình. Lớp lông chuột thu lại, mũ phớt và kính áp tròng tan biến thành bụi cát. Cơ thể nó mềm oặt, chảy ra mặt đất như mứt nho, rồi vươn lên thành hình. Đó là một lão già gầy gò có ba mắt đỏ thẫm, ứa máu, cơ thể thì đầy rẫy những vết viêm loét mưng mủ với ruồi nhặng bay xung quanh, phần thân dưới là thân một con bọ cạp với lớp giáp xác đen nhẫy. Không gian trước mặt nó nứt ra, tạo nên một lỗ đen vừa bằng đồng xu đang xoay tít. Nó nhếch mép, nặn ra một nụ cười vô hồn, khóe miệng kéo dài tới tận mang tai. Nó với tay ra chạm vào lỗ đen.

= = =

Từ tâm vòng tròn trên mặt đất, nơi đồng xu xoay tít chốc chốc lại đảo cực, những tia chất lỏng đen kịt phun trào, dệt lên từng mạch máu, sợi cơ, rồi đến ngón tay và miệng. Cứ như được in 3D, muôn vàn bộ phận từ nội tạng đến các chi dần thành hình ở giữa không gian.

Trong căn phòng kín, đối diện với gã đội đầu nai là một người thiếu nữ chạc 24 đang run rẩy. Ả sợ hãi trong tột độ trước áp lực từ đống chất lỏng màu đen kia. Một nỗi sợ rất nguyên thuỷ, bản năng và đầy phần tính thú vật. Nó đồng thời cũng mơn trớn và kích thích vô cùng. Những nhục cảm và ham muốn trong lòng ả tựa những đợt sóng cuộn trào, đánh liên tục vào mỏm đá tâm can. Bên dưới lớp váy nhung bó màu đỏ, được thiết kế riêng để tôn lên những đường cong gợi cảm, cửa mình ả đã ướt đẫm. Nếu như bình thường ả sẽ lén lút cọ xát hai đùi với nhau, nhưng cơ thể ả giờ đã cứng đờ vì sợ hãi, không thể di dịch, da và chân tóc đều dựng đứng lên.

Và từ đống chất lỏng màu đen kia, ác quỷ đã xuất hiện giữa nhân thế. Nó cao khoảng 2m, với thân trên đầy rẫy những vết ung nhọt, viêm loét. Có cái đang mưng mủ, có cái thì chảy nhớp nháp những dịch vàng bốc mùi. Nó chậm rãi bước đến ả bằng sáu cẳng chân dài ngoằng của loài bọ cạp, để lại tiếng lách cách trên mặt gạch men. Phần đuôi nó hếch lên với chiếc móc độc đầy đe dọa, chĩa về phía trước. Miệng nó há to, nặn lên một nụ cười quái dị với chi chít những chiếc răng nhỏ tí, sắc nhọn. Khi ả nhìn vào ba con mắt rướm máu của nó, tay chân ả bủn rủn, tim trong lồng như muốn nhảy ra ngoài.

“Hạng sống hạ đẳng, ngươi muốn cầu xin ta điều gì?”

Người ả giật bắn, cuống họng nghẹn cứng lại, không thốt được lên lời. Ác quỷ đưa bàn tay với những đầu móng dài ngoằng, vàng khè đầy đất cát lên, phẩy nhẹ trước mặt ả. Tâm can ả như vướng phải móc câu, bị kéo tuột ra ngoài:

“Tôi muốn mẹ chồng mình bị… bị mù và điếc vĩnh viễn!”

Ác quỷ cất giọng cười quái dị, hoà với đó là tiếng cào trên mặt sàn từ một cái chân sau, như một con mèo đang khoái trí mài bộ móng trên sofa.

“Được, được ngay thôi!” Nó xoa hai bàn tay lại với nhau, ba con mắt đỏ ngần mở to, cái lưỡi dài tím ngắt liếm quanh mép “Đổi lại thì… Xem nào… Vào mỗi cuối tuần ngươi hay đi lễ đúng chứ? Cái nhà thờ to nhất trong quận đấy. Gia đình ngươi vừa cam kết góp một khoản thiện nguyện khá lớn, hãy viết một bức thư để huỷ bỏ việc khoản đóng góp đó đi. Đơn giản vậy thôi, sau đó ta sẽ làm cho mẹ chồng của ngươi vĩnh viễn mù loà, vĩnh viễn điếc.”

Ả bối rối, lắp bắp cất lời:

“Nhưng tôi không thể, ba mẹ tôi rất coi trọng danh dự.”

Ác quỷ nhìn vào sâu mắt ả. Nó phớt lờ những lời ả nói. Rồi chậm rãi reo rắc và gợi lên trong lòng ả những hình ảnh về người mẹ chồng mà ả căm ghét. Từ những câu nói, hành động đến ánh mắt, cử chỉ của bà ta, tất cả đều sống động và rõ rệt lạ thường. Nó xuất hiện không ngừng, cuốn theo cảm giác hận thù, căm ghét, khó chịu trào dâng. Ả bất giác chửi rủa trong lòng. Tất cả bị cường điệu hoá lên nhiều lần, lũ lượt lấn át lý trí ả. Khiến cho cái yêu cầu kia của ác quỷ trở nên vô cùng dễ dàng, nhỏ bé so với sự tức tối đang dâng cao như sóng thần.

“Chỉ vậy thôi phải không?” - Tim ả đập loạn lên dưới lớp váy khoét sâu vào vùng ngực.

“Đúng vậy”

Ác quỷ đưa bàn tay nhăn nhúm với những chiếc móng dài ngoằng, ố vàng ra. Ả dùng bàn tay mềm mại, trắng ngần với bộ nail đỏ quý phái nắm lấy. Vậy là giao kèo đã được ký kết.

2

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.