ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Bá Chủ Phong Lưu Vạn Giới

Chương 7. Chân Thực Không Trùng

(Dù không được như mong muốn, nhưng đăng lên cho anh em đọc đỡ buồn. Cũng như dùng nó để tiêu khiển thời gian chờ tập tiếp theo của Con Đường Bá Chủ.)

Nhìn thấy mọi người đều rời đi, Bạch Dạ Xoa có chút thất vọng về đám người này. Bất quá nàng cũng không nói gì nhiều mà quay qua tiếp chuyện cùng với Thừa Dục.

"Thừa Dục công tử, không biết hiện tại công tử có muốn đi đâu không. Ta có thể hướng dẫn công tử đến đó."

"Vậy làm phiền nàng rồi, ta muốn đến Kim Tài Các mua bán ít đồ vật." Thừa Dục tất nhiên không muốn rời xa nàng rồi, hắn cũng muốn nhân cơ hội này bồi dưỡng thêm tình cảm giữa nàng và hắn.

"Vậy cũng được, ta cũng có một ít vật muốn bán tại Kim Tài Các". Thế là hai người tiếp tục đi đi về hướng Kim Tài Các.

Trên đường đi, không ít thiếu nữ nhìn đến Thừa Dục với ánh mắt mê li cũng thậm chí có không ít người còn tiến lại làm quen. Nhưng tất cả bọn họ chỉ đổi lại được ánh mắt hờ hững vô cảm của hắn.

Bạch Dạ Xoa nhìn thấy điểm này cũng mở miệng trêu trọc.

"Thừa Dục công tử tuấn mỹ như vậy, không biết đã hại đời bao nhiêu thiếu nữ rồi".

Nói ra lời nói này, Bạch Dạ Xoa cũng không cảm nhận thấy trong đó có chút ghen tuông. Nhưng Thừa Dục lại khác, hắn hiểu rõ ý nghĩa của lời nàng vừa nói, lại nhận thấy lời nói có ý tứ mập mờ.

Thừa Dục quay lại nhìn nàng, trong đôi mắt tràn đầy yêu thương và sủng ái.

"Cũng không có nhiều, tính đến nàng sắp tới thì mới chỉ có hai người."

Đúng vậy, tính kiếp này, Sở Thanh Thủy là nữ nhân hắn hại đời đầu tiên và tiếp đến tất nhiên sẽ là Bạch Dạ Xoa nàng.

Nghe thấy hắn nói vậy, Bạch Dạ Xoa khuôn mặt có chút đỏ ửng. Trong đầu liên tục thầm nghĩ.

'Nói cái gì chứ, ta với ngươi mới quen nhau một ngày, mà chắc gì ngươi khi nhìn thấy bộ dạng của ta mà không chạy mất dép'

Nghĩ là vậy nhưng nàng vẫn không nói ra mà chỉ nói một câu.

"Lưu manh".

"Ha ha ha". Cười lớn một tiếng Thừa Dục lại tiếp tục trò chuyện cùng với nàng. Cũng chẳng biết lý do gì, Bạch Dạ Xoa lại hỏi một câu không nên hỏi với Thừa Dục.

"Vậy không biết cô gái số khổ kia bị ngươi hại đời dáng vẻ như thế nào."

Thừa Dục không suy nghĩ gì nhiều mà ngay lập tức trả lời nàng.

"Rất xinh đẹp, nàng ấy là ân nhân cứu mạng của ta. Ta rất yêu nàng ấy, cũng có thể vì nàng ấy mà nguyện hi sinh tính mạng của mình."

Đúng vậy, kiếp này Thừa Dục đã tự hứa với lòng của mình, dù cho có phải hi sinh tính mạng của hắn, hắn cũng sẽ bảo vệ lấy các nàng không cho bất kỳ một ai bỏ hắn mà đi nữa. Kiếp trước mất các nàng, hắn đã trằn trọc biết bao, kiếp này được làm lại hắn tuyệt đối sẽ bảo vệ các nàng một cách tốt nhất, cho các nàng những thứ tốt nhất thế gian này.

"Vì nàng, Dạ Xoa, ta cũng sẽ nguyện ý đánh đổi mạng sống của mình để cho nàng một đời bình an."

Dù kiếp trước hắn cùng nàng không có kết thành phu thê, nhưng trong tâm khảm hắn đã yêu nàng hết mực và công nhận nàng là lão bà bất kể nàng có xấu xí như thế nào đi chăng nữa.

Nghe thấy Thừa Dục nói vậy, Bạch Dạ Xoa khuôn mặt càng đỏ hơn. Dù hắn biết nàng xấu xí, hắn cũng nguyện ý hi sinh vì nàng ư.

Trong lòng Bạch Dạ Xoa đầy chờ mong, mong rằng hắn nói với nàng là sự thật, mong rằng hắn không chê vẻ xấu xí của mình.

Thời gian chầm chậm trôi qua, thoáng chốc hai người đã đến chi nhánh Kim Tài Các.

Nhìn Kim Tài Các, dù không cao lớn như Mỹ Thực Phủ nhưng Kim Tài Các này lại cao quý hơn gấp mấy lầm Mỹ Thực Phủ.

Tất cả các nơi của Kim Tài Các đều được làm từ Hoàng Kim sáng chói, lóng lánh vô cùng. Trước cửa là hai pho tượng yêu thú Kim Tài Cáp, được đỉnh cấp Điêu Khắc Sư khắc họa vô cùng chân thật, chưa kể đến nó còn miêu tả được khí tức Thiên Thân của Kim Tài Cáp nữa.

Hai pho tượng Kim Tài Cáp với khí tức Thiên Thần yêu thú mang lại cho Kim Tài Các vô vàn khí tức may mắn, phát đạt.

Bước vào trong Kim Tài Các, nơi này rộng lớn vô cùng, người người ra vào lườm lượm, sinh ý tốt vô cùng.

Bỗng lúc này, có một nữ tử xinh đẹp tiến đến bắt chuyện cùng hai người Thừa Dục và Bạch Dạ Xoa.

Nữ tử xinh đẹp này thân mặc sườn xám, ngực nở mông cong, nơi cần khoe đều khoe, nơi cần kín đều kín. Vừa mang nét gợi dục lại mang nét kín cổng cao tường.

Ngũ quan tinh xảo, mái tóc màu xanh lục làm cho nàng thêm nét dịu dàng, xinh đẹp. Xong Thừa Dục cũng chỉ nhìn nàng một cái vô cảm, rồi ánh mắt hắn lại mang đầy vẻ yêu thương nhìn Dạ Xoa.

"Xin chào quý khách, tiểu nữ là Tiểu Mộng, không biết có thể giúp gì được cho quý khách".

Lời nói vô cùng chuyên nghiệp, không mất đi sự bất lịch sự lại không hạ thấp bản thân mình. Đây là một trong những lý do chủ yếu giúp Kim Tài Các luôn luôn làm ăn phát đạt.

Bạch Dạ Xoa thì thấy Thừa Dục ánh mắt cứ dán chặt lấy mình cũng có hơi ngượng, trong lòng lại nổi nên chút vui vẻ. Bởi vì từ đầu tới cuối hắn đều có nhìn nàng, dù nàng có xấu xí thế nào đi chăng nữa, mà thiếu nữ xinh đẹp này dù phô ra đường cong táo bạo hay những địa điểm gợi dục cũng chỉ nhận lấy một ánh nhìn vô cảm của hắn mà thôi.

Tiểu Mộng cũng nhận thấy được ánh mắt của Thừa Dục, trong lòng có chút oán giận xong cũng không có biểu hiện ra ngoài. Dù sao khách hàng là thượng đế.

Lúc này Bạch Dạ Xoa cũng trả lời lại Tiểu Mộng.

"Tiểu Mộng cô nương, tại đâu ta có ít xác yêu thú, mong cô có thể đổi giúp ta một số Linh Thạch".

Nói rồi, Bạch Dạ Xoa lấy ra một túi trữ vật đưa đến cho Tiểu Mộng. Tiểu Mộng lập tức bao phù thần thức dò xét bên trong đó sau đó nói với Bạch Dạ Xoa.

"5 xác yêu thú Siêp Phàm 150 Linh Thạch Trung Phẩm , 1 xác yêu thú Siêu Nhân 1 Linh Thạch Thượng Phẩm, 20 xác yêu thú Nhân Cảnh 20 Linh Thạch Trung Phẩm. Tổng số linh thạch là 2 Linh Thạch Thượng Phẩm và 70 Linh Thạch Trung Phẩm".

Rất nhanh đã giao dịch xong. Bạch Dạ Xoa đưa mắt nhìn về phía Thừa Dục. Ánh mắt hắn từ nãy vẫn chăm chăm nhìn về phía nàng, trong ánh mắt đó lại tràn đầy yêu thương và chiều chuộng. Không như vừa rồi hắn nhìn Tiểu Mộng không một chút cảm súc.

Rất nhanh hai mắt đã chạm nhau, Bạch Dạ Xoa lập tức ngây người. Đây là lần đầu nàng nhìn vào mắt hắn, ánh mắt màu bạc tà dị cuốn hút vô cùng, nó như có thể thôn phệ vạn vật vào trong đó vậy. Công thêm đường viền màu đỏ xung quanh mắt, uy nghiêm, bễ nghễ nhìn xuống chúng sinh. Như thể giận giữ đều có thể khiến thiên địa biến sắc, vui vẻ thiên địa lại như được ban phước những điều tốt lành.

Thừa Dục cũng nhìn vào ánh mắt nàng. Ánh mắt to tròn màu đen, trong sáng như những vì sao tinh tú trên bầu trời đêm, nhìn vào trong đó như có thể thấy cả dải sao ngân hà lộng lẫy.

Thừa Dục không kìm được lập tức đặt một nụ hôn lên môi của nàng. Dù bị ngăn cách một lớp vải nhưng Thừa Dục vẫn cảm nhận được đôi môi mềm mại của nàng.

Bạch Dạ Xoa lập tức ngẩn người, nàng không thể tin được nụ hôn đầu của mình vậy mà bị mất trong tình cảnh này. Trước bao nhiêu ánh mắt thiên hạ, mặt nàng lập tức đỏ tận mang tai không nói gì mà chạy ra khỏi Kim Tài Các.

Nhìn nàng như vậy, Thừa Dục khẽ mỉm cười, một nụ cười tuyệt mỹ mê người đến cực hạn.

Tiểu Mộng bên cạnh nhìn thấy nụ cười đó, xuân sắc ánh hồng cũng nổi lên gương mặt, bất quá nàng lại có chút bực dọc. Vì sao một người xấu xí như Bạch Dạ Xoa lại có thể có một nam nhân tuấn mỹ như này theo đuổi, trong khi đó nàng đẹp hơn cô ta gấp ngàn lần.

Không thể không nói, lòng ghen tỵ của nữ nhân luôn cao vời vợi, dù biết không phải của mình nhưng cũng sẽ tỵ lạnh, ganh đua.

Thừa Dục không nói gì nhiều, hắn đưa cho Tiểu Mộng một túi trữ vật lạnh lùng nói.

"Tính tiền."

Ánh mắt từ yêu thương vô hạn bỗng chuyển đến vô cảm nhìn Tiểu Mộng.

Tiểu Mộng nhìn đến ánh mắt vô cảm đó bỗng cảm thấy sợ run người. Đây là lần đầu nàng nhìn vào mắt người khác lại có cảm giác như đang đứng cùng tử thần vậy. Nhưng rất nhanh, Tiểu Mộng đã lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu tính tiền cho Thừa Dục.

"33 yêu thú Siêu Phàm 10 Linh Thạch Thượng Phẩm, 7 yêu thú Siêu Nhân 7 Linh Thạch Thượng Phẩm. Tổng là 17 Linh Thạch Thượng Phẩm."

Kết toán xong, Tiểu Mộng lập tức đưa cho Thừa Dục một túi linh thạch. Thừa Dục cũng không nhận lấy mà tiếp tục nói.

"Lấy hết linh thạch mua Bì Hoa Thảo, Huyết Tam Diệp, Ngũ Khí Thảo,.."

Nói một loạt toàn là linh dược cấp thấp dùng để chế tạo đan dược Phục Thương Đan Nhân Cấp đan dược, Tinh Huyết Đan Nhân Cấp đan dược.

Mấy loại linh thảo này dễ trồng, lại nhiều vô số cho lên giá của chúng rất dẻ. 17 Linh Thạch Thượng Phẩm của Thừa Dục cũng đủ mua được một rổ linh thảo.

Tiểu Mộng không nói hai lời lập tức đi lấy cho Thừa Dục. Chả mấy chốc rất nhanh Tiểu Mộng đã lấy đồ ra đưa cho Thừa Dục.

Thừa Dục nhận lấy túi linh thảo, nhưng hắn vẫn chưa có ý định rời đi. Chỉ thấy lúc này Thừa Dục lại tiếp tục mở miệng

"Gọi chấp sự".

Lời nói ngắn gọn lại lạnh lùng đến vô hạn, nó làm cho Tiểu Mộng cảm thấy như bước vào hầm băng lạnh lẽo thấu sương. Cơ thể của nàng cũng không tự chủ mà làm theo những lời Thừa Dục nói.

Chả mấy chốc, đi ra cùng nàng là một lão giả tầm 60 70 tuổi, nhưng khí chất lão giả vô cùng bất phàm, ánh mắt tình tường không có một chút già nua, khí tức Thiên Tiên từ lão bộc phát, không giận tự uy.

Tôn lão đi ra, lập tức thấy Thừa Dục, một thanh niên với khuôn mặt non nớt 16 17 tuổi. Nhưng khí thế từ hắn phát ra cũng khiến một lão già như hắn có chút kinh sợ. Bất quá Tôn lão cảm nhận được tu vi Nhân Cảnh Ngũ Tinh trên người Thừa Dục cũng gạt bỏ lỗi sợ hãi trong lòng mà đi về hướng Thừa Dục.

"Xin chào công tử, ta là Tôn Lão, chấp sự của chi nhánh Kim Tài Các này, không biết công tử gọi lão có chuyện gì không."

Thừa Dục vẫn giữ vẻ lạnh lùng như cũ, lời nói ngắn gọn tiếc chữ như vàng. Như thể hắn nói thêm một chữ đều tổn hại đến tiền tài của hắn vậy.

"Bán đan".

Nghe đến đan dược, Tôn lão ánh mắt có chút thích thú nhìn về phía Thừa Dục. Lão ta cũng là một Luyện Đan Sư, lại còn là một Vương Cấp Luyện Đan Sư. Dù đi đến bất kỳ bát cấp thế lực nào cũng được tôn kính 3 phần.

"Vậy không biết công tử có đan dược gì có thể bán cho Kim Tài Các chúng ta?"

Thừa Dục không nhanh không chậm bắt lại nói.

"Nửa canh giờ."

Tôn lão lập tức hiểu ý của Thừa Dục, hiện tại Thừa Dục chưa có đan, cần lão cho hắn 1 tiếng thời gian để luyện chế.

Tiểu Mộng bên cạnh nhìn Thừa Dục, sâu trong ánh mắt đó là sự khinh thường. Nhìn thì đẹp trai, nhưng lại theo đuổi một kẻ xấu xí đến ma chê quỷ hờn. Bây giờ mở miệng ra còn đòi luyện đan. Bất quá nàng cũng không mở miệng ra nói, ánh mắt vẫn tĩnh nặng như thường. Có thể thấy Kim Tài Các đào tạo nhân viên khắt khe thế nào.

Tôn lão nhìn liên kỷ Thừa Dục, tuổi đời còn rất trẻ, không biết tạo nghệ đan thuật đến được đâu. Bất quá với khí chất bất phàm, cùng dung mạo tuấn mỹ này của hắn, đủ để cho Tôn lão thử một lần.

"Được, vậy công tử cần gì có thể nói với lão".

Thừa Dục vẫn không nhanh không chậm nói, giọng nói lạnh lùng, tiếc chữ như vàng.

"Phòng".

Tôn lão thấy thái độ của Thừa Dục như vậy cũng không nói gì nhiều, hắn sống đến tuổi này thì sức chịu đựng đã vượt xa thường nhân rồi, làm sao có thể bị mấy lời nói của Thừa Dục gây lên ức chế cho được.

Lão lập tức ra lênh cho Tiểu Mộng đưa Thừa Dục vào một căn phòng kín đáo, có trận pháp ngăn cách thần thức.

Thừa Dục vào phòng, hắn chưa vội luyện đan, chỉ là hắn nhìn về phía bức tường bên phải một cái sau đó bắt đầu vào công việc của mình.

Phía bên Tôn lão, lão thấy được ánh mắt vô cảm của Thừa Dục trong lòng không khỏi run lên một cái. Lão biết, vị công tử trẻ tuổi này đã phát hiện ra mình bị theo dõi, bất quá Thừa Dục không làm việc gì quá khích mà chuẩn bị luyện đan. Điều này làm cho Tôn lão càng tin tưởng Thừa Dục mấy phần.

Bởi vì Kim Tài Các là thế lực có lực lượng tình báo đẳng cấp nhất Nam Việt Tinh. Các chủ Kim Tài Các tốn một số lượng tài nguyên lớn để đào tạo lực lượng tình báo tinh nhuệ đến Thiên Thần cũng khó lòng phát hiện được lại có mặt ở toàn bộ Nam Việt Tinh.

Đó là Chân Thực Không Trùng, loại trùng này vô cùng nhỏ bé, lại có đôi mắt được gọi là Chân Thực Trùng Nhãn có thể nhìn hết thảy trận pháp, hết thảy mọi che mắt. Có khả năng ẩn mình trong hư không.

Mỗi con Chân Thực Không Trùng đều như một con mắt, nó tiếp thu những hình ảnh mà nó nhìn thấy được rồi truyền tải cho con mẹ. Mà mỗi con mẹ đều được nuôi trong cơ thể một người được tin tưởng nhất trong Kim Tài Các, để rồi nhiệm vụ của bọn họ là sắp xếp tình báo cho Kim Tài Các.

Đây cũng là lý do cho người đều biết mình bị theo dõi nhưng vẫn vô dụng khi không làm gì được. Chỉ có thể để nhất cử nhất động cho người ta nhìn mà thôi.

Bất quá Kim Tài Các là thế lực có uy tín hơn mấy vạn năm ở Nam Việt Tinh, nên mọi người cũng yên tâm được phần nào. Nếu mà Kim Tài Các dựa vào khả năng tình báo này để thống trị Nam Việt Tinh, thì nó cũng dễ như trở bàn tay mà thôi.

Thừa Dục cũng biết điều này, nhưng hắn tin tưởng khi Kim Tài Các nhìn thấy thuật luyện đan của hắn sẽ không hé mở một mời.

Chỉ thấy lúc này, Thừa Dục bát đầu lấy linh thảo ra từ trong chiếc túi trữ vật Tiểu Mộng đưa cho hắn, từng cây linh thảo. Đầu tiên hắn muốn luyện trước một lô Nhân Cấp Phục Thương Đan.

Các loại linh thảo dần dần được hắn lấy ra, Bì Hoa Thảo, Ngũ Khí Tảo, Hoàng Địa Thảo...

Bên ngoài lúc này, thấy Thừa Dục bắt đầu lấy ra linh thảo, Tôn lão có chút chờ mong, không biết rằng Thừa Dục sẽ luyện đan như thế nào. Sẽ là thiên tài hay những tên công tử chỉ biết mồm mép tép nhảy giả trang.

Nếu là loại thứ hai, Tôn lão không ngại ra tay tiêu diệt vì dám làm loạn Kim Tài Các.

Luyện Đan Sư được chia làm 10 cấp độ bắt đầu từ Đồ, Sĩ, Sư, Tôn, Tông Sư, Vương, Hoàng, Đế, Thánh, Thần. Mỗi cảnh giới đều có cảnh giới nhỏ là từ Sơ, Trung, Hậu, Đỉnh. Các chức nghiệp khác cũng chia như vậy.

333

15

3 tuần trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.