ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Ngày khởi công

Sau cuộc họp thường kỳ, các bộ trong chính phủ cách mạng lâm thời nhanh chóng bắt tay vào triển khai kế hoạch công nghiệp hóa vùng giải phóng. Với tính chất cấp bách của vấn đề, các cuộc họp liên tiếp được tổ chức trong nhiều ngày, nhằm tối ưu hóa phương án, xác định địa điểm xây dựng và thiết lập chính sách khả thi.

Cuối cùng, chính phủ cách mạng lâm thời quyết định chọn khu vực phía nam thành phố Thiên Trụ làm trung tâm công nghiệp. Đây là nơi tập trung nhiều mỏ linh thạch và linh thiết nhất trong vùng giải phóng, có địa thế thuận lợi khi tựa lưng vào núi, gần sông và sát quân doanh biên giới, đảm bảo hậu cần và an ninh nếu chiến sự bùng phát.

Tháng 9 - Năm Khai Nguyên 01 [Năm 1021 Kiến An]

Cách thành phố Thiên Trụ trăm dặm về phía Đông Nam, một phi đội hùng hậu tiến vào không phận mục tiêu. Dẫn đầu là hai tàu đánh bom chiến lược Cá Mập, mỗi chiếc mang theo 60 tấn bom hạng nặng, lướt đi như những bóng tử thần. Theo sau là ba tàu vận tải cỡ lớn, thiết kế như những toa tàu bọc thép với bốn động cơ phản lực mạnh mẽ hai bên, chở theo hàng trăm chiến sĩ công binh Hồng Quân trong những bộ cơ giáp chiến đấu. Lá cờ búa cày đỏ rực tung bay, kèm theo biểu ngữ dưới thân tàu, khẳng định sự hiện diện của lực lượng cách mạng. Bảo vệ đội hình là mười tiêm kích mũi nhọn, với bốn cánh xòe ở đuôi, bay thành đội hình chiến thuật.

Mục tiêu của họ là vùng đồi Long Giác, nơi sắp sửa biến thành khu công nghiệp nặng đầu tiên của vùng giải phóng. Khi phi đội tiến gần, hai tàu đánh bom hạ độ cao, mở khoang vũ khí để chuẩn bị thả tải trọng. Các tiêm kích hộ tống nhanh chóng tản ra, thiết lập vòng bảo vệ xung quanh.

"Đại bàng đang vào vị trí... Đại bàng xác nhận mục tiêu... Hải Âu nghe rõ trả lời..."

Tại trung tâm chỉ huy Hồng Quân trên đỉnh Thái Sơn, nhân viên kiểm soát theo dõi dữ liệu vệ tinh và ra lệnh:

"Hải Âu nhận lệnh... Hải Âu xác nhận... Cho phép triển khai..."

"Rõ!"

Từ trên cao, những quả bom chiến lược rời khỏi khoang chứa của Cá Mập, lao xuống với tốc độ vượt âm nhờ vào lõi linh năng nén bên trong. Dẫn đường bằng tín hiệu vệ tinh, chúng định vị chính xác mục tiêu trước khi xuyên thủng mặt đất, cắm sâu hơn 100 mét. Một thoáng yên lặng trôi qua, rồi từng quả bom mở bung bốn cánh đuôi bằng thép từ, kết nối với nhau thành một mạng lưới khổng lồ. Khi toàn bộ hệ thống liên kết hoàn tất, vụ nổ dây chuyền kinh hoàng được kích hoạt, biến mặt đất thành một biển lửa khổng lồ.

Nhờ sự tính toán tỉ mỉ của Tiểu Mễ về các điểm yếu trong kết cấu địa chất của vùng đồi núi, sau khi khói lửa tan đi, những vết nứt lớn bắt đầu lan rộng. Trong khoảnh khắc, cả quả đồi rung chuyển dữ dội trước khi sụp đổ hoàn toàn, tạo thành một vùng đất bằng phẳng, sẵn sàng cho việc thi công.

Ngay lập tức, phi đội công binh triển khai hạ cánh. Các khoang chứa mở ra, hàng loạt xe tải, xe ủi, xe xúc cùng nhiều thiết bị hạng nặng khác được lấy ra từ không gian trữ vật bên sườn tàu bay. Tiểu Mễ nhanh chóng điều phối lực lượng, chia nhóm công binh thực hiện nhiệm vụ dọn dẹp, san ủi và đo đạc nền móng.

Trong hai tuần tiếp theo, hàng trăm công binh cùng hàng ngàn robot hoạt động không ngừng nghỉ. Mặt bằng nhanh chóng được giải phóng, những khu nhà máy, kho vật tư, và khu nhà ở cho công nhân lần lượt mọc lên. Cấu trúc thép khổng lồ của các công trình trọng điểm như khu luyện thép và xưởng chế tạo máy đã bắt đầu thành hình, sẵn sàng trở thành trái tim của nền công nghiệp cách mạng.

.

.

.

Ở một diễn biến khác, quảng trường vừa mới được xây dựng sau khi phá bỏ bốn bức tường thành. Giờ đây, không còn những rào cản chia cắt, mà chỉ còn một không gian rộng lớn, nơi mọi người có thể tụ họp, trao đổi và đón nhận những thay đổi của thời đại. Tại vị trí trung tâm quảng trường, bên cạnh đài phun nước, một bức tường cáo thị mới dựng lên, thu hút đông đảo người dân vây quanh. Một đồng chí công an đứng giữ trật tự, trong khi một viên công chức chính phủ mặc vest đen bước lên bục, cầm theo bản thông cáo tuyển mộ công nhân.

"Đồng bào chú ý! Đồng bào chú ý! Chính phủ cách mạng kêu gọi mọi người tham gia vào lực lượng lao động công nghiệp! Nhà máy thép và nhà máy dệt đang cần nhân lực, mang lại cơ hội làm việc ổn định với chế độ đãi ngộ tốt! Ai muốn có việc làm, có lương thực đầy đủ, hãy đến đăng ký ngay!"

Dưới đám đông, một người trung niên đội khăn quấn tò mò hỏi:

"Nhà máy là gì vậy, thưa đồng chí? Nó có giống như những xưởng rèn của thợ rèn trong thành không?"

Viên công chức nở nụ cười, giơ tay lên làm động tác nhấn một cái nút tưởng tượng.

"Nhà máy là nơi sản xuất ra những cỗ máy làm việc trên công điền và dệt vải mà không cần sức người. Chỉ cần một cái nhấn nút, sản phẩm sẽ được tạo ra ngay trước mắt! Không còn cảnh còng lưng bên khung cửi hay vất vả suốt ngày ngoài đồng ruộng nữa!"

Người trong đám đông ồ lên kinh ngạc. Một thanh niên trẻ tuổi chen lên, ánh mắt sáng rực đầy háo hức:

"Vậy... chỉ cần bấm một cái nút là có tiền sao? Không cần làm việc nặng nhọc nữa ư?"

Viên công chức bật cười ha hả, vỗ tay vào chiếc loa phóng thanh:

"Chính xác! Nhưng không chỉ có thế! Anh vào nhà máy, vận hành máy móc, giám sát quy trình sản xuất, làm việc theo giờ quy định, cuối ngày sẽ nhận được tiền lương đầy đủ! Công việc không chỉ dễ dàng hơn mà còn mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người!"

Tần Nhị Hổ, một người trung niên lực lưỡng, khoanh tay đứng phía sau đám đông, trầm ngâm suy nghĩ. Anh vốn là một nông dân quen với cuốc cày, cả đời chưa từng nghe qua chuyện có thể kiếm sống bằng cách... nhấn một cái nút. Nhìn quanh, anh thấy những người trẻ tuổi háo hức bàn tán, vẻ mặt phấn khởi lộ rõ. Một số người già trong đám đông còn tỏ ra hoài nghi, nhưng viễn cảnh về một cuộc sống ít lao lực hơn, có thu nhập ổn định, khiến họ không khỏi dao động.

"Bấm một cái nút liền nhận được tiền? Mấy người quan gia này dư tiền đến mức đem ném cho dân đen sao?" Anh lẩm bẩm, ánh mắt đầy do dự. Nhưng rồi, nghĩ đến gia đình với quán ăn nhỏ, kinh doanh cũng không khá khẩm là bao khi so với cuộc sống ở thành phố, anh siết chặt nắm tay. Những năm qua, hạn hán, thuế má nặng nề khiến cuộc sống của người nông dân ngày càng khốn khổ. Nếu thật sự có một con đường mới, tại sao anh lại không thử?

Nhìn dòng người đang ùn ùn kéo về phía bàn đăng ký, Tần Nhị Hổ hít một hơi sâu, rồi sải bước theo. Trong khoảnh khắc, anh cảm nhận được rõ ràng—mình đang bước vào một thời đại mới.

10

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.