ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Dầu và Thép

Sau khi sắc lệnh cải cách ruộng đất được thực hiện, những cánh đồng công điền nhanh chóng thay đổi diện mạo. Các máy cày, máy gieo hạt hoạt động hết công suất, thay thế hoàn toàn phương thức canh tác thủ công. Ngoài ra, các hệ thống điều tiết thời tiết cũng được đưa vào vận hành. Nhờ vào ưu thế của nông nghiệp cơ giới hóa và các tháp sinh trưởng quy mô lớn, cải tiến từ pháp trận Sinh Mộc Trường Xuân Trận, cây lương thực không chỉ rút ngắn thời gian sinh trưởng mà còn hấp thu thêm linh khí, gia tăng giá trị dinh dưỡng. Chẳng hạn như trứng đất – tên gọi khác của khoai tây, tử củ – khoai lang, vốn cần ba đến bốn tháng để thu hoạch, nay chỉ mất hơn ba tuần. Nhờ vậy, vùng giải phóng nhanh chóng thoát khỏi nguy cơ thiếu lương thực, đảm bảo nguồn cung dồi dào cho nhân dân.

Tuy nhiên, nhu cầu về các cỗ máy nông nghiệp và nguồn năng lượng ngày càng tăng mạnh, vượt xa khả năng sản xuất hiện tại của các dây chuyền công xưởng ở đỉnh Thái Sơn. Sự mất cân đối giữa cung và cầu đặt ra một yêu cầu cấp thiết: công nghiệp hóa không thể chậm trễ thêm nữa, mà phải được triển khai ngay lập tức tại vùng giải phóng để đảm bảo sự phát triển bền vững.

Hơn một tháng sau, tại đỉnh Thái Sơn, giữa lòng hồ linh tuyền thanh khiết, một gian nhà ngoài trời được dựng lên làm nơi hội họp của các lãnh đạo chính phủ cách mạng lâm thời. Như thường lệ, các đại biểu tập trung để báo cáo tình hình, thảo luận và quyết định những bước đi tiếp theo cho công cuộc xây dựng xã hội mới. Hôm nay, một chủ đề quan trọng được đưa ra bàn thảo: công nghiệp hóa.

Người mở đầu cuộc họp là Thượng Quan Nguyệt Dao, nữ tướng trẻ tuổi từng xông pha với nghĩa quân trong Loạn Khăn Lam. Dưới ánh mặt trời, mái tóc hồng ngọc của nàng ánh lên rực rỡ, gương mặt kiên nghị mà không kém phần quyến rũ, vóc dáng uyển chuyển nhờ rèn luyện võ đạo nhiều năm. Giờ đây, nàng đảm nhiệm vị trí Bộ trưởng Bộ Phát triển, chịu trách nhiệm giám sát và thực thi các chính sách kinh tế, nông nghiệp và thương mại.

"Kính thưa các đồng chí, kính thưa lãnh tụ cách mạng, tôi xin báo cáo tình hình hiện tại."

"Trước tiên, việc thực hiện Sắc lệnh cải cách ruộng đất đã đạt kết quả vượt mong đợi. Ruộng đất đã thuộc về nhân dân, các công điền được thành lập, và sản xuất nông nghiệp đã bước vào giai đoạn cơ giới hóa. Nhờ sự hỗ trợ của máy móc và pháp trận, chúng ta đã thu hoạch thành công hai loại cây lương thực ngắn ngày, nhanh chóng đẩy lùi nạn đói."

"Tiếp theo, quá trình thu thuế lương thực được triển khai chặt chẽ và nghiêm túc. Bộ Phát triển đã tổ chức hệ thống chợ nông sản, giúp các công điền có thể cung ứng lượng lương thực dư thừa cho chính phủ, đảm bảo nguồn dự trữ chiến lược."

"Cuối cùng, nhưng cũng là vấn đề trọng yếu nhất—diện tích canh tác mở rộng kéo theo nhu cầu máy móc và năng lượng gia tăng mạnh mẽ. Với số lượng máy móc hiện tại từ đỉnh Thái Sơn, chúng ta chưa thể đáp ứng đủ. Tôi đề xuất chúng ta cần gấp rút tìm ra phương án tối ưu để giải quyết vấn đề này, nhằm duy trì đà phát triển ổn định của nền nông nghiệp cách mạng."

Trần Vi An ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt quét qua những dòng chữ trên tờ giấy cầm trên tay. Sau đó, ánh mắt anh lướt qua các bộ trưởng khác, giọng nói trầm ổn nhưng sắc bén:

"Vậy vấn đề hiện tại đã rất rõ ràng. Công điền đã giải phóng sức lao động của nhân dân, nhưng nền nông nghiệp hiện đại không thể thiếu máy móc.... Nếu chúng ta không mở rộng sản xuất, nền kinh tế sẽ đình trệ.... Đồng thời, cách mạng sẽ không thực sự thành công nếu thiếu giai cấp công nhân.... Vậy, tôi đề xuất sau khi các nhà máy năng lượng được hoàn thành thì chúng ta sẽ xây dựng hai nhà máy khác: một nhà máy dệt và một nhà máy thép."

Lời đề xuất này nhanh chóng được tiếp nhận, khiến hội trường trở nên sôi nổi với những cuộc thảo luận đầy nhiệt huyết. Triệu Vân Tiêu, một thanh niên 18 tuổi, nổi bật giữa đám đông với mái tóc đen nhánh, nay đã được cắt gọn gàng, toát lên vẻ cương nghị. Ánh nắng lướt qua khuôn mặt trắng trẻo không tì vết của anh, phản chiếu ánh kim mờ nhạt—dấu vết của công nghệ nanobot đã chữa trị mọi thương tích trong quá khứ. Giờ đây, sau khi được đào tạo trong không gian gia tốc ảo, anh không chỉ là quân đoàn trưởng quân đoàn Cự Hổ, mà còn đảm nhiệm chức vụ Bộ trưởng Bộ Công An trong chính phủ cách mạng lâm thời, mang trên vai trọng trách bảo vệ trật tự và an ninh của vùng giải phóng.

"Nếu xây dựng nhà máy thép thì có thể hiểu được, vì thép là xương sống của công nghiệp. Nhưng tại sao lại xây dựng nhà máy dệt vào thời điểm này? Liệu nó có thực sự cần thiết không?"

Trần Vi An đã cân nhắc kỹ lưỡng về vấn đề này. Dù ở giai đoạn hiện tại, phát triển các ngành công nghiệp nhẹ như may mặc chưa phải là ưu tiên hàng đầu, nhưng nếu chỉ tập trung vào công nghiệp nặng để đẩy nhanh tốc độ công nghiệp hóa, nền kinh tế có thể rơi vào tình trạng mất cân bằng. Đây là bài học mà lịch sử Tera đã chứng minh. Việc phát triển đồng bộ cả công nghiệp nhẹ và công nghiệp nặng sẽ giúp duy trì sự ổn định kinh tế, đồng thời cải thiện đời sống của nhân dân. Hơn nữa, có một thực tế không thể bỏ qua.

"Mùa đông đang đến gần, người dân cần có quần áo ấm hơn. Ngoài ra, một xã hội tự do không thể thiếu đi sự đa dạng trong trang phục. Đặc biệt, quân đội của chúng ta sắp tiến hành chiến dịch giải phóng vào mùa đông, khiến nhu cầu về trang phục và trang bị chống rét trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết."

Nghe vậy, Triệu Vân Tiêu lập tức hiểu ra vấn đề, nhưng một nỗi lo khác lại nảy sinh trong đầu anh. Liệu người dân có thể nhanh chóng thích nghi với công việc tại các nhà máy công nghiệp không? Chưa kịp hỏi, một đồng chí khác đã đứng dậy phát biểu.

Đó là Từ Vĩ, Bộ trưởng Bộ Công Nghệ, người từ nhỏ đã theo học thúc phụ Trần Vi An, tích lũy kiến thức và kinh nghiệm sâu rộng về công nghệ hiện đại.

"Để đảm bảo vận hành ổn định các nhà máy, chúng ta cần một nguồn năng lượng đáng tin cậy. Tôi đề xuất xây dựng thêm một nhà máy sản xuất linh dầu. Tuy nhiên, Đông Thương Châu không thể tự cung cấp đủ sản lượng như Thái Sơn, do đó tôi đề nghị vận chuyển linh dầu từ Thái Sơn đến đây. Khi quá trình công nghiệp hóa tiến triển, mật độ linh khí cũng sẽ tăng lên nhờ vào sự tái tạo từ năng lượng mặt trời, giúp việc tuần hoàn và sản xuất linh dầu trở nên bền vững hơn."

"Đồng chí nói rất đúng!" - Một đại biểu khác lên tiếng, ánh mắt sắc bén. - "Nhưng ngoài việc vận chuyển linh dầu từ Thái Sơn, chúng ta cần thành lập một đội thăm dò chuyên trách, kết hợp với hệ thống vệ tinh để tìm kiếm nguồn linh dầu trong lãnh thổ Đông Thương Châu. Không chỉ vậy, quá trình công nghiệp hóa đòi hỏi một lượng lớn khoáng sản, bao gồm mỏ linh thiếc, linh thạch, vàng, bạc, và các nguyên liệu hiếm khác. Chúng ta không thể mãi phụ thuộc vào nguồn tài nguyên từ Thái Sơn."

Trần Vi An ngồi tại vị trí chủ trì, lắng nghe những đề xuất từ các đại biểu. Ánh mắt anh ánh lên sự hài lòng. Những người đã trải qua quá trình huấn luyện trong môi trường ảo giờ đây không chỉ nắm vững kiến thức mà còn có thể vận dụng nó vào thực tế, đóng góp vào công cuộc xây dựng một xã hội mới, vì lợi ích của nhân dân.

Anh khẽ gật đầu, giọng nói trầm ổn nhưng đầy uy quyền:

"Rất tốt. Nếu đã vậy, chúng ta sẽ phát triển thêm một số công nghệ khai khoáng tiên tiến để hỗ trợ việc thăm dò và khai thác tài nguyên. Việc thành lập công binh đoàn chuyên trách xây dựng cơ sở hạ tầng, mở rộng hệ thống khai khoáng và thiết lập các tuyến vận chuyển chiến lược cũng sẽ được triển khai ngay lập tức."

Không khí trong hội trường sôi nổi hẳn lên. Các đại biểu gật đầu tán thành, ánh mắt sáng lên với quyết tâm mạnh mẽ.

"Nếu không còn điều gì khác, cuộc họp kết thúc tại đây... Chúc các đồng chí tiếp tục nỗ lực, đoàn kết và cống hiến hết mình vì sự nghiệp cách mạng!"

"Vì cách mạng nhân dân thắng lợi trường tồn!"

Tiếng vỗ tay vang lên đồng loạt, tràn ngập hội trường, thể hiện sự đồng lòng của tất cả những người có mặt.

11

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.