ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Ám sát trọng sinh

-- Chuyện gì xảy ra, Thiếu gia làm sao vậy...? Một người mặc y phục quản gia chạy lại, sắc mặc cả kinh hỏi...

--- Phục quản gia, thiếu gia vừa rồi vừa rồi thiếu gia đuổi theo bắt con Uyển Điểu cho Lan Anh tiểu thư, trèo lên trên đỉnh các kia rồi bị trượt chân ngã xuống bất tỉnh...! Người hầu đang run rẩy nói...

-- Khốn kiếp, các ngươi làm gì tại sao không giúp thiếu gia....! Người quản gia nỗi giận đạp tên người hầu lăn ra đất hỏi... Tên thiếu gia này tuy thường ngày ngang ngược, không coi ai ra gì còn hay cưỡng hiếp dân nữ. Nhưng mà không ai dám nói hắn một câu, bởi vì hắn là hòn ngọc quý trong tay của Trang chủ Yểm Huyết gia Trang. Nếu như hôm nay hắn chết ở đây thì tất cả sẽ phải chôn cùng hắn...

- - Ph... Phục quản gia. Là thiếu gia không cho chúng giúp.- nói là phải từ mình bắt cho Lan Anh tiểu thư mới có ý nghĩa....! Một tên người hầu khác run giọng nói..

--- Á... Hục hục hục...! Giữa lúc tất cả mọi người đang lo lắng, Yểm Dạ từ trong mơ màng tĩnh lại.-( ở một khắc trước hắn vì đuổi theo cô bạn gái mới quen, đang giận giỗi, nhưng khi hắn đang đuổi băng qua đương thì mộ chiếc BMQ màu đen đang đậu gần đó đột nhiên nổ máy, lao tới với tốc độ nhanh do khoản cách quá gần, hắn không tránh né kịp bị xe đâm thẳng, xốc ngược ra sau rồi lăn xuống đất. Trước lúc ý thức sắp vùi tắt, hắn mơ màng nge một người nào đó nó.." hừ.. Khốn kiếp, nữ nhân của lão đại mà ngươi cũng dám sờ" .. Xong rồi triệt để tối xầm không còn biết gì nữa.

-- A... Thiếu gia... Thiếu gia tĩnh rồi, mau.. Mau đở thiếu gia dậy... ! Phục quản gia như vớ được bùa cứu mạng, vội vàng la lên...

--- Á... Nhẹ... Nhẹ thôi đau quá... Cảm... Cảm ơn các vị...! Yểm Dạ, thấy có người chạy tới đở mình, hắn còn tưởng mình vẫn ở chổ bị xe đụng, mình còn chưa chết... Nên yếu ớt nó cảm ơn...

--- Thiếu gia, ngài không sao chứ...?. Phục quản gia nge Yểm Dạ nói cảm ơn, liền thấy không ổn hắn thầm nghỉ..." có phải thiếu gia bị ngã hỏng đầu rồi không.."...

-- Các ngươi mau đưa thiếu gia ra xe ngựa, chúng ta về Trang chữa trị cho thiếu gia...! Phục quản gia cẩn thận phân phó, rồi lại quay qua nói với đám người Trần gia...

-- Các ngươi tốt nhất nên có câu trả lời hợp lý, nếu không hãy chiệu lữa giận của Yểm Huyết Trang đi....

-- Phục quản gia, chúng ta thật sự không biết đã xảy chuyện gì...! Gia chủ Trần gia mờ mịt rối tinh rối mù nói...

Trên xe ngựa Yểm Dạ lúc này mở he hé mắc, toàn thân truyền đến cảm giác đau nhức. Đầu thì đau như búa bổ, hai mắc mở ra nhìn thẳng phía trên trần xe hắn lẩm bẩm... "Đây là đâu, không phải xe cấp cứu sao"... Đầu hắn nhói lên một cái, một số thông tin xẹt qua trong đầu hắn..." Yểm Dạ con trai thứ ba của Trang chủ Yểm Huyết gia Trang Yểm Thành Tín. Hắn là một tay ngang ngược.

Chuyên đánh người phá của bừa bãi, cưởng bức hảm hiếp dân nữ, hắn đi đến đâu người ở đó đều tránh xa. Ở trong nhà còn đang lăm le biểu tỷ Yểm Nhi con gái của đại bá Yểm Cầu của hắn, danh tiếng có thể nói là thồi nát đến không thể thối hơn được nữa...

Hôm nay hắn vì nhòm ngó tiểu thư Trần gia, Trần Lan Anh mà ngang nhiên đến phủ, với ý đồ dở trò xàm xở, Lan Anh tiểu thư biết tỏng ý đồ của hắn. Nhưng cũng không giám thẳng thừng từ chối hắn, nên đã tìm đủ mọi cách kéo dài thời giang làm hắn nhàm chán.

Nhưng khi nàng thấy Yểm Dạ đang, có dấu hiệu mất kiên nhẫn nên đã nghỉ ra một kế, nàng bắt con Uyể Điểu mà nàng thích nhất ra giả vờ khoe khoang với Yểm Dạ, rồi vô tình làm lở tay để nó bay mất, xong giả vờ nhỏng nhẽo đòi Yểm Dạ tự tay đi bắt lại cho nàng...

Kết quả vừa hay Uyển Điểu bay đậu tít trên nóc một toà lâu các, Yểm Dạ háo sắc nge Lan Anh tiểu thư nhỏng nhẽo, hắn tưởng là nàng đã ngã lòng nên chiều theo ý nàng. Một bò chậm chạp lên nóc lâu các, Lan Anh chớp lấy cơ hội lén ngưng tụ Ma Pháp phóng ra một mũi Thuỷ nhận xượt qua đỉnh đầu Yểm Dạ làm hắn giật mình, mất thăng bằng ngã xuống đất mà chết...

Tuy hắn thối nát, nhưng cũng thật sự có bản lĩnh, mới mười bảy tuổi mà đã là Pháp Sư song hệ là Hoả hệ và Lôi hệ cấp4.

Bởi vậy hắn mới được cưng chiều, đến ngang ngược tàng bạo như vậy. -- Yểm Dạ cười khổ một tiếng, giờ thì hắn có ngốc cũng biết, hiện tại hắn đúng là vẫn còn sống, nhưng là trong thân thể người khác. Hay nói cách khác là đã xuyên không qua nơi này Ngủ Hành Đại lục thế giới của Kiếm Sĩ, Pháp Sư và một chức nghiệp khác là Xạ Thủ...

Đây là những ký ức mơ hồ, đang từ từ dung hơp với ký ức của Yểm Dạ.

Xe ngựa lắc lư chạy xuyên qua đường thành, phóng thẳng ra ngoài thành chạy ra vùng ngoại ô. Đến trước cánh cổng một trang viên rộng lớn-- Yểm Dạ được đưa về phòng, rồi có một Thuỷ hệ Pháp Sư đến chữa trị...

Trong đại sảnhTrang viên...

  • Khốn kiếp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...? Vì sao Dạ nhi lại thành ra như vậy, các ngươi hầu hạ hắn kiểu gì...?

-- Trang chủ, bọn tiểu nhân cũng không biết, thiếu gia muốn chơi đùa với Trần Lan Anh nên bắt chúng ta đợi ở ngoài, không cho vào...! Phục quản gia quỳ rạp trên đất run rẩy nói...

--- Hồ đồ... Tiểu tử này có lẽ ta đã quá nuông chiều hắn.... Ngươi lui xuống hầu hạ thiếu gia cho tốt, đợi hắn bình phục thì bảo hắn tới gặp ta...! Trang chủ tức giận phằn phó...

Vâng thưa Trang chủ....! Phục quản gia quyệt mồ hôi trên tráng loạng choạng bò dậy chạy ra ngoài...

Tiếp những ngày sau đó, Yểm Dạ ở trong phòng tĩnh dưỡng. Thương thế trên người cũng đã khỏi phần nào, đã có thể đứng dậy đi lại. Những ngày này, có rất nhiều người đến thăm hắn,- có mẫu thân, có caca, có thúc thúc bá bá của hắn. Nhưng Yểm Dạ dựa vào trí nhớ của chủ nhân trước của thân thể này, cẩn thận ứng phó.

Chỉ là mấy ngày nay, hắn không hề thấy phụ thân chưa gặp mặt của hắn đến, điều này làm hắn hơi lo lắng. Trong ký ức của Yểm Dạ phụ thân hắn là người, mưu tính dày đặc làm việt tàn nhẫn Yểm Dạ chính là sợ nếu như để lộ ra sơ hở, chỉ sợ sống lại chưa được bao lâu lại phải chết yểu....

... Cộc... Cộc... Cộc.....! Giữa lúc Yểm Dạ đang lo lắng suy nghỉ, ngoài cửa tiếng gỏ cửa vang lên, rồi bị người đẩy vào.

Vừa nhìn thấy người đi vào, Yểm Dạ đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lại là kinh diễm. Bởi vì người này chính là biểu tỷ " Yểm Nhi" của hắn, là người mà tên Yểm Dạ trước kia hay lăm le thèm thuồng, cô nàng này chỉ lớn hơn hắn một tuổi. Nhưng lớn lên cực kỳ xinh đẹp.

Nàng mặt một bộ váy màu lam nhạt ngắn ngang đầu gối, phối hợp với màu da trắng nõn, dáng người nhỏ nhắn rất cân xứng. Trên khuôn mặt trái xoang, cằm nhọn. Phối hợp với ngũ quan hoàn mỹ," hai hàng chân mày màu đen nhạt, được kẻ thẳng rồi uống cong dần đến phần đuôi.

Sóng mắt dài uống cong, đôi mi dài đen nhánh uống ngược lên, đôi con ngươi màu nâu vàng lóng lánh. Chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, đôi môi hồng nhạt trơn bóng. Toàn bộ phối hợp lại với nhau cực kỳ hoàn mỹ.

Cần cổ cao cao trắng noãn, bộ ngực phập phồng không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ cho một bàn tay người lớn nắn bóp dư thừa. Trượt xuống eo thon tinh tế được bó sát bởi thắt lưng, bờ mông nàng cũng không có nhô vểnh như những cô gái xung mãn khác, độ cong chỉ vừa đủ phối hợp với bắt dùi trắng kéo dài thẳng tắpp xuống đôi chân trắng muốt thon dài.

Yểm Dạ vô thức nhìn ngẩn ngơ, miệng khô lưởi đắng gian nan nuốt một ngụm nước bọt.; -- con mẹ nó, khó trách tên kia thèm thuồng như vậy...-- Yểm Dạ thì thào lẩm bẩm, đây là nữ nhân đầu tiên hắn gặp sau khi xuyên qua thế giới này, không ngờ lại may mắn như vậy cô nàng này hoàn toàn có thể ăn đứt những cô gái mà hắn đã từng câu dẫn được ỗ kiếp trước.

Khoé miệng Yểm Dạ nở nụ cười tà mị thầm nghỉ...-- anh bạn à, cực phẩm như vậy mà ngươi không có phúc hưởng, vậy thì để ta giúp ngươi ăn tươi nàng vậy. Ngươi cứ an tâm mà chết... Hehe...

-- Hừuu... Sắc lang nhìn cái gì mà nhìn-- không cho nhìn. Ta nói cho ngươi biết nếu không phải cha ta nằng nặc bảo ta đi thăm ngươi, có đánh chết ta cũng không thèm chạy đến chổ bẩn thiểu này của ngươi đâu...! Yểm Nhi thấy hắn nhìn mình chằm chằm giống như trước kia, khoé miệng còn nở nụ cười tà dị khiến này bất giác sinh ra cảm giác bối rối mà những lần trước chưa bao giờ xuất hiện, vì vậy nàng quay mặt qua chổ khác rồi quát lên...

Quả thật hôm nay nàng cảm thấy hắn rất kỳ lạ, mọi lần khi hắn trông thấy nàng đều lao đến giả vờ nịnh nọt động tay động chân, vậy mà hôm nay hắn không có động tác gì. Chỉ ngồi đó nhìn nàng rồi cười ma mị thêm cả ánh mắt của hắn hôm nay có chút gì đó biến đổi tuy vẫn còn vẽ háo sắc, nhưng đã không có láo liêng nịnh nọt như trước nữa. Mà ngược lại có chút thần bí và trấn định của một người trưởng thành vững vàng.

Bởi vậy mới làm cho nàng sinh ra cảm giác bối rối, không giám nhìn thẳng vào mắt hắn...

214

5

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.