ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 53
Ngã Một Lần Thì Sẽ Khôn Hơn

- Cao sư tỷ, tỷ sao lại đến đây vậy? Dương Khai kinh hãi, vừa nói, vừa lặng lẽ quan sát phía ngoài, xác định không có người phát hiện, lúc này mới đóng đại môn của Linh Kiếm Đường lại.

Cao Tuyết Đình cau mày hỏi: - Làm gì mà lén lén lút lút vậy? Ngươi có ý đồ gì?

Dương Khai trợn mắt nói: - Ta có thể có ý đồ gì, ngược lại là cô, bị Cừu sư huynh giam ba tháng, lại còn dám chạy loạn khắp nơi, cái này nếu để cho Cừu sư huynh biết... Khẳng định là trừ điểm trưởng lão cống hiến đến chết luôn a.

Cao Tuyết Đình cười xì một tiếng: - Cái lão bất tử kia chỉ là cấm bế ta, chứ không nói là nhốt ta ở trong Tử Trúc Phong. Trong Thần Điện chi địa này, còn không phải là ta muốn đi đâu thì đi hay sao.

- Cái này cũng được? Dương Khai kinh ngạc liên tục, chủ yếu nhất chính là xưng hô của Cao Tuyết Đình "lão bất tử kia" mà cảm thấy khiếp sợ. Dương Khai cảm giác mình thật sự có thêm một chút nhận thức nhất định về Cao Tuyết Đình.

Cao Tuyết Đình liên tục cười lạnh: - Sớm muộn gì cũng giành lại vị trí Hình đường trưởng lão của lão... Khiến cho lão nếm thử một chút việc điểm trưởng lão cống hiến bị trừ, bị nhốt giam là cái tư vị gì.

Tâm tình Dương Khai có chút hơi phức tạp, không biết quyết định mình đáp ứng Cao Tuyết Đình gia nhập Thanh Dương Thần Điện trở thành khách khanh trưởng lão có phải là chính xác hay không. Có cái gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, hắn vốn cho là Cao Tuyết Đình là người nữ cao quý thánh khiết gì, nhưng hiện tại xem ra, từ một tay Ôn Tử Sam nuôi lớn lên, ký ức tuổi thơ chịu đủ tàn phá, thể xác và tinh thần không có thể lớn lên khỏe mạnh, người như vậy có thể có nhiều tính tình cao quý thánh khiết sao?

Quan cảm dĩ vãng chẳng qua là biểu tượng ngụy trang mà thôi, sau khi chân chính đi sâu tìm hiểu rõ, tam quan đều hủy hết a...

- Đúng rồi, Cao sư tỷ, tỷ tìm đến ta có chuyện gì? Dương Khai không muốn tham khảo chuyện mưu quyền soán vị cùng nàng, vội vàng dời chuyển đề tài.

-Ừ, có chút việc. Cao Tuyết Đình nghiêm trang gật gật đầu, ngay sau đó lòng bàn tay lật lên, lộ ra một nhẫn không gian, đưa cho Dương Khai. Dương Khai hồ nghi nhận lấy, thần niệm quét vào bên trong, nhíu mày nói: -Nhiều linh dược cấp Đế như thế, chẳng lẽ đây là quyền lợi khi trở thành Thần Điện trưởng lão? Thần Điện thật là có tâm, bất quá ta ở bên này linh dược không ít, chưa dùng tới những thứ này.

Cao Tuyết Đình nhìn hắn, thản nhiên nói: - Ngươi hiểu lầm, đây không phải là phúc lợi của ngươi, Linh Kiếm Phong mới là phúc lợi của ngươi. Ừ, nếu như ngươi muốn, còn có thể tìm Trần Thiến sư muội đòi chút ít phục vụ đệ tử đến Linh Kiếm Phong, thay ngươi quản lý hoa hoa thảo thảo ở Linh Kiếm Phong, cái này coi như là một loại quyền lợi. Còn như những linh thảo này ấy à...

- Làm cái gì?

- Muốn ngươi luyện thành linh đan. Cao Tuyết Đình trả lời.

- Luyện thành linh đan? Dương Khai mặt tối sầm: -Nhiều linh dược cấp Đế như thế, chẳng phải là muốn luyện thành đế đan?

- Không sai, chính là luyện chế đế đan. Cao Tuyết Đình gật gật đầu:

- Thần Điện ta không có Đế đan sư của tự mình, nhưng linh dược cấp Đế tích góp từng tí một tích lũy cũng không ít. Khó khăn lắm mới có ngươi gia nhập, tự nhiên là muốn giao người xử lý rồi.

- Tại sao là ta? Dương Khai gương mặt không nói nên lời.

Cao Tuyết Đình khẽ cười nói: - Người giỏi thì hay bị làm phiền thôi. Sư đệ ngươi năm đó ở trong Tứ Quý Chi Địa liền luyện chế được Thái Diệu đan loại đồ vật này, tuy nói chuyện cách nhiều năm, người khác có lẽ không nhớ rõ, nhưng làm trưởng lão dẫn đội, chuyện này ta còn nhớ rất rõ ràng.

Ta đã nghe ngóng qua, có thể luyện chế được Thái Diệu đan, đã nói lên thời điểm đó ngươi đã gần cụ bị trình độ Đế đan sư. Mấy năm trôi qua, ngươi ở trên đan đạo phải có sự tinh tiến mới đúng. Những linh dược này không giao cho ngươi xử trí còn có thể giao cho người nào? Chẳng lẽ bảo Thần Điện các trưởng lão chúng ta trâu già nhai mẫu đơn, phí của trời sao?

Đúng rồi, hôm trước ngươi ở Tử Trúc Phong của ta dường như mở lò luyện chế một lò đế đan, chậc chậc, nửa ngày là đã luyện chế thành công, thật là lợi hại a! Những dược liệu này tuy nhiều, nhưng ta tin với bản lãnh của ngươi, bế quan một năm rưỡi gì đó, thì xem ra có thể luyện chế xong rồi.

Dương Khai trầm mặc một hồi, nghiêm mặt hỏi: - Ta có thể cự tuyệt không?

- Có thể a. Cao Tuyết Đình gật gật đầu: - Chuyện này không có người nào ép ngươi.

- Vậy ta cự tuyệt! Dương Khai đem chiếc nhẫn trả trở về.

Cao Tuyết Đình nhận lấy chiếc nhẫn, xoay người liền đi, vừa đi, vừa thở dài nói: - Ai, hảo tâm hỗ trợ lại không cảm kích, thôi thôi, Thần Du Kính kia ngươi sợ là cả đời này cũng không đi vào được.

Dương Khai lập tức giơ tay lên: - Sư tỷ dừng bước!

Cao Tuyết Đình quay đầu, cười tủm tỉm nhìn hắn: - Sư đệ còn có gì chỉ giáo?

Dương Khai nắm tay tại đưa lên miệng ho nhẹ một tiếng, nói: - Sư tỷ à, tỷ không nói Thần Du Kính ta còn quên mất, trước đó vài ngày ta nói muốn vào Thần Du Kính một chuyến, tỷ nói có người đang dùng, không thể tùy tiện quấy rầy, xin hỏi ta lúc nào có thể vào?

- Ngươi có trưởng lão cống hiến điểm không? Cao Tuyết Đình hỏi ngược lại.

- Không có.

Cao Tuyết Đình cười nhạo nói: - 2000 điểm vào một lần, ngươi ngay cả trưởng lão điểm cống hiến cũng không có, còn vọng tưởng vào Thần Du Kính, uống rượu chưa có tỉnh à.

- Nhưng là ngươi lần trước...

- Lần trước ngươi còn không phải là Thần Điện trưởng lão mà. Giờ này nếu là Thần Điện trưởng lão, vậy dĩ nhiên phải theo quy củ, nếu không ai muốn vào thì vào, Thần Du Kính lịch lãm cũng không trân quý như vậy. "Sư tỷ làm sao lại có thể như vậy? Dương Khai quả thực bị thương thấu tâm.”

Cao Tuyết Đình xoay người, ngữ trọng tâm trường nói: - Sư đệ a, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn a, làm một Đế đan sư duy nhất của Thần Điện ta, ngươi phải gánh vác trách nhiệm luyện chế đế đan cho Thần Điện mới được.

Dương Khai cắn răng nghiến lợi nói: - Sư tỷ mấy ngày trước đây dụ dỗ ta trở thành Thần Điện trưởng lão, thì ra là ôm quyết định này, ta tuổi như thế nhỏ, ngươi cũng nhẫn tâm gạt ta!

Cao Tuyết Đình mỉm cười nói: - Năm đó lúc ngươi luyện chế được Thái Diệu đan, ta đã có tính toán này rồi.

- Thật là ta mù mắt mà... Dương Khai vô cùng đau đớn, dường như một cái gì đó tốt đẹp trong lòng vừa bị người ta đánh vỡ nát ầm ầm, lúc tỉnh mộng tim đau như bị đao cắt, trên mặt có vẻ như đầy cả máu và lệ.

Cao Tuyết Đình nói: - Đừng nóng giận, ngươi nếu không phải muốn luyện đan thoại, còn có một biện pháp khác.

Dương Khai cắn răng nói: - Mong sư tỷ chỉ giáo!

- Ngươi lần trước không phải là nói, ngũ đệ tử dưới trướng Diệu Đan Đại Đế là thủ tịch luyện đan sư của Lăng Tiêu Cung ngươi sao, thủ hạ đã có người, thật ra cũng không cần tự thân bỏ sức bỏ lực.

- À... Cái này ngược lại cũng là chủ ý không tệ. Dương Khai sờ cằm suy tư. Một lát sau, Dương Khai đã có quyết định, nói: - Có lợi ích gì?

-Một viên đế đan, mười điểm trưởng lão cống hiến! Chỉ cần ngươi có thể lấy ra 200 viên đế đan, liền có thể vào Thần Du Kính một lần.

- Mắc cười! Dương Khai nhảy dựng lên nói: - Mười điểm trưởng lão cống hiến mới chẳng qua là 10 ngàn nguyên tinh thượng phẩm mà thôi, Đế đan sư nào lại bán ra giá rẻ như thế?

- Đáng ghét! Mấy tên khốn kiếp kia làm hỏng đại sự của ta, lại đem tỷ lệ đổi này cũng nói cho ngươi biết. Cao Tuyết Đình sắc mặt trầm xuống, giận dữ lẩm bẩm.

Dương Khai gương mặt đầy hắc tuyến nói: - Ta nghe thấy...

Cao Tuyết Đình bỉu môi nói: - Vậy ngươi muốn như thế nào?

- Một viên đế đan, 100 điểm trưởng lão cống hiến, tàm tạm có thể chấp nhận. 100 điểm trưởng lão cống hiến, cũng là 100 ngàn nguyên tinh thượng phẩm, nói như vậy, Đế đan sư luyện một lò đan không có khả năng chỉ thành một viên đan, về cơ bản đều có bốn năm viên là ít nhất.

Mà Đế đan sư ở phía ngoài xuất thủ luyện chế một lần thủ tục phí tối thiểu cũng là 500 ngàn nguyên tinh thượng phẩm. Dương Khai đưa ra cái giá này, so với Thần Điện ra bên ngoài tìm Đế đan sư luyện đan không xê xích bao nhiêu.

- 20 điểm! Cao Tuyết Đình không khách khí chút nào tiến hành trả giá.

- 100 điểm! Dương Khai không nhường chút nào.

- Lo giấc xuân thu đại mộng của ngươi đi!

- 100 điểm là 100 điểm!

- Tối đa 30 điểm! ... Sau một phen gian khổ đánh giằng co, cò kè mặc cả lẫn nhau, cuối cùng vẫn là Dương Khai nhượng bộ, thỏa thuận một viên đế đan đổi 50 điểm trưởng lão cống hiến, không lên được nữa.

-Nào nào nào, ký cái Thần Hồn Khế này đi. Cao Tuyết Đình nhanh tay lẹ chân, liền có một tấm khế ước tản ra dao động kỳ dị xuất hiện, chính là Thần Hồn Khế xuất phẩm của U Hồn Cung. Thứ này tại Đông Vực coi như thường gặp, nhưng ở Nam Vực lại là có giá mà không có thị trường, cũng không biết nàng ta lấy được từ nơi nào.

- Sư tỷ ngươi cũng quá coi thường người rồi chứ? Sư đệ ta tuy rằng tuổi nhỏ, nhưng cũng sẽ không xảy ra chuyện nói lời rồi nuốt lời. Dương Khai làm một bộ biểu tình bị vũ nhục.

- Ký đi là được. Cao Tuyết Đình thúc giục.

Dương Khai không lay chuyển được nàng, chỉ có thể đành lạc hạ thần hồn lạc ấn của mình trên Thần Hồn Khế. Khế ước ký hoàn tất, Cao Tuyết Đình lập tức mặt mày hớn hở, thận trọng cùng cực thu lại Thần Hồn Khế, đưa tay vỗ vỗ bả vai Dương Khai nói: - Sư đệ, hạnh phúc của sư tỷ sau này trông cậy vào ngươi đó.

Lời này khiến cho Dương Khai hơi có chút được sủng ái mà lo sợ, bất quá hơi suy nghĩ một chút, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, khàn giọng nói: - Sư tỷ, đây là Cừu sư huynh giao cho tỷ nhiệm vụ đi làm phải không? Nhiệm vụ này hoàn thành, tỷ có thể có thêm không ít trưởng lão cống hiến điểm?

- Cùng một dạng với ngươi thôi. Cao Tuyết Đình cũng không ngẩng đầu lên nói.

- Cái gì mà cùng một dạng với ta?

- Cái lão quang côn đó ra giá với ta 100 trưởng lão cống hiến một viên đế đan, để cho ta tới thuyết phục ngươi luyện đan cho Thần Điện.

Ta cho ngươi 50, tự mình còn dư lại cũng là 50, tự nhiên với cùng một dạng với ngươi!

- A a a a... Dương Khai nụ cười đột nhiên trở nên âm trầm vô cùng:

- Thật là khó khăn cho sư tỷ ngươi dùng gương mặt không có cái gọi là đất nói cho ta biết tin tức này a, sư tỷ ngươi thật là người rất tốt, ta nhớ kỹ ngươi rồi.

Cao Tuyết Đình thản nhiên nói: - Người tuổi trẻ a, trên đường lớn lên luôn có nhiều gai góc, ngã một lần, khôn hơn một chút, sau này từ từ thì tốt rồi.

-Thật là muốn đa tạ sư tỷ dạy bảo! Dương Khai nói từ trong kẻ răng ra mấy chữ, chỉ cảm thấy khí huyết trong ngực quay cuồng, cổ họng phát ngọt.

Cao Tuyết Đình ngọt ngào cười: - Đừng quên, ngươi đã ký Thần Hồn Khế. Ừ, ngươi cần cố gắng nhiều hơn, lúc nào có thể đi vào Thần Du Kính thì phải coi tiến độ của ngươi bên này. Xoay người, lười biếng ưỡn người, mở ra đại môn của Linh Kiếm Đường, ngẩng đầu nhìn trời nói: - Khí trời tốt.

Thân thể mềm mại nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo lưu quang, đi mất ảnh vô tung. Dương Khai tay che ngực, gương mặt đau đớn.

Nửa ngày sau, hậu sơn của Linh Kiếm Phong, một chỗ vắng vẻ trong sơn cốc, Dương Khai cầm Trưởng Lão Ngọc Điệp trong tay, tâm niệm vừa động, điều động địa mạch cùng cấm chế lực của Linh Kiếm Phong, ẩn một góc của sơn cốc này vào. Có động tác này, cho dù là Đế Tôn tam tầng cảnh đi tới sơn cốc này, cũng nhìn không ra đầu mối một góc bị ẩn nặc đi.

Dương Khai thở dài, lấy ra các loại các dạng vật liệu từ trong nhẫn không gian của mình, chuẩn bị lúc này bố trí một cái không gian pháp trận. Hắn vốn không có ý định che giấu điểm này, thậm chí có ý nói rõ chuyện này cùng Ôn Tử Sam, bởi vì một khi khiến cho Thanh Dương Thần Điện cùng Lăng Tiêu Cung liên lạc với nhau, vậy đối với hai cái tông môn đều có lợi ích to lớn.

Hoa Thanh Ti giờ này đang thu thập đặc sản vật tư của Bắc Vực bên kia, đến lúc đó chỉ cần chuyển đến Nam Vực bên này, nhất định có thể kiếm một khoản lớn. Tương ứng, nếu để cho Thanh Dương Thần Điện thu thập vật tư của Nam Vực bên này đưa đến Bắc Vực, khẳng định cũng có thể kiếm lấy giá chênh lệch không thấp. Đừng nói chi là dùng pháp trận không gian liên thông hai bên, hai tông môn liền có thể tương trợ cho nhau rồi.

34

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.