Chương 4
Nguy Hiểm
Vậy là sau khi tạm biệt cô nàng Tiểu Kiều, Dương Hạo quyết định tận hưởng ngày chủ nhật tuyệt vời của mình bằng cách luyện võ cả ngày, với quyết tâm đó cậu nhanh chóng xơi toàn bộ hộp thức ăn mà Tiểu Kiều đem qua rồi lên đường đến nơi tập luyện hôm qua.
“Người theo hương hoa mây mù giăng lối…làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi…” Dương Hạo vừa đi vừa đi miệng vừa hát lên một đoạn nhạc kiếp trước của mình. Tới khúc cổng vào công viên thì đột nhiên dừng lại, và lý do chỉ có một “Cảnh báo của hệ thống”
“Ding!!!!!! Cảnh báo phát hiện hai nguồn năng lượng lạ cách 30m, mức độ nguy hiểm 10000%...” Dương Hạo giật mình, cậu không ngờ hệ thống còn có chức năng này, theo hướng mà hệ thống chỉ dẫn thì Dương Hạo chẳng thấy gì cả, điều duy nhất cậu thấy trên mặt đất là hai miếng ngọc bội hình cá chép một trắng một đen. Cậu xác nhận lại với hệ thống thì phát hiện cánh báo vẫn cứ nhắm tới hai miếng ngọc này mà phát tới.
“Chẳng lẽ cái hệ thống này bị lỗi, không đúng….không đúng..” Dương Hạo ngẫm một hồi thì quyết định cất đi hai miếng ngọc vào túi quần, sau đó hướng về phía khu vực bí mật của mình mà đi tới. chẳng mấy chốc cậu đã có mặt tại cái gốc cây hôm qua mà mình tập luyện cước pháp.
“Hừ….lần này ta sẽ hoàn thành nó” Dương Hạo chăm chú vào gốc cây, tập trung vận khí tập trung lại ở chân trái một cách dày đặc. “Sai….hết….rồi”. “Hazz….sai….quá….sai” hai câu nói tưởng chừng vô nghĩa nhưng lại lọt vào tai Dương Hạo làm cậu giật mình.
“Ai!!!” Cậu nhìn xung quanh một cách cảnh giác, cảm thấy dường như có người đang quan sát mình.
“Chả lẽ có ma….á đù chắc không phải đâu….nhỉ” Dương Hạo rùng mình một cái rồi quay lại tập luyện tiếp, đầu tiên là ngồi xuống cảm nhận khí vào trong cơ thể, sau đó vận chuyển chúng, trong quá trình đó thì chẳng có gì kỳ lạ xảy ra nữa, khoảng 2 tiếng sau cậu đứng dậy vươn vai và bắt đầu múa bài quyền quen thuộc từ kiếp trước. Khi hoàn thành xong các bước khởi đầu Dương Hạo bắt đầu luyện võ kỹ.
“Hừ……!!......Yaaahhh” Dương Hạo vận sức tập trung khí lại vào chân trái, từ từ một dòng khí màu tím sẫm xuất hiện lan tỏa. cậu cúi người lấy thế rồi phóng nhanh tới gần gốc cây ngày hôm qua, tung một cước khá nhanh vào đó, một tiếng động to lớn phát ra….. “Rầm!!!......” tiếp sau đó cái cây có vẻ hơi lung lay kèm một chuỗi tiếng động nhẹ “R-rắcccc……!!”, chỉ vài giây thôi, cái cây to lớn hơn một người ôm sừng sững đứng tại đó bây giờ chỉ nhận một cước của Dương Hạo mà bị gãy làm đôi, uy lực này quả là hack quá mà, mới có một ngày mà được thế này rồi, sau khi tận hưởng cảm giác sung sướng không lâu thì Dương Hạo quyết định sẽ đi làm nhiệm vụ của hệ thống(Nhiệm vụ được chia từng độ khó như sau: Dễ, bình thường, khó, địa ngục, Galaxy) mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ ngoài điểm thưởng ra hệ thống còn cho bốc thăm may mắn theo từng khu vực của độ khó nhiệm vụ, ví dụ: nếu bạn hoàn thành nhiệm vụ với độ khó là dễ, thì bạn sẽ được bốc thăm tại khu vực dễ. còn nếu bạn làm nhiệm vụ khó, thì sẽ được bốc thăm tại khu vực khó……..là vậy đó. Phần thưởng bốc thăm mỗi khu vực khác nhau, càng khó thì phần thưởng càng ngon.
“Hệ thống cho ta biết trạng thái hiện tại đi” Dương Hạo ngồi trên tảng đá trong đầu hỏi hệ thống, cậu thật sự muốn biết mình bây giờ như thế nào rồi.
“Ding!!! Dương Hạo 18 tuổi, Sức mạnh: 247, Võ kỹ: Lang Cước, Trang bị: không, huyết mạch: Hắc Long(Trạng thái khóa), Tình trạng cơ thể: 97%”
“Sẵn tiện cho ta biết Linh thạch làm được gì vậy” Dương Hạo vừa nghe xong trạng thái cơ thể thì nhớ tới những món đồ lúc trước được nhận.
“Linh thạch là nguồn năng lượng bí ẩn được kết tinh ra sâu bên dưới lòng đất cực kỳ quý hiếm, dùng nó trong lúc tu luyện có thể giúp cho tốc độ hấp thụ khí và sức mạnh tăng lên một cách nhanh chóng” Hệ thống giải thích.
“Đù vậy nó là hàng hiếm cmnr” nói xong liền từ kho lấy ra một viên linh thạch to hơn ngón cái một tí, sau đó ngồi xuống tập trung tu luyện, từng dòng khí nhẹ từ bên ngoài từ từ đổ vào bên trong Dương Hạo, viên linh thạch trong tay cậu phát sáng lên rồi tan ra từng đóm sáng nhỏ hòa theo dòng khí đi vào bên trong cậu, chốc lát Dương Hạo mở mắt, cậu cảm giác khí trong cơ thể nhiều hơn một chút thì phải.
“Có vẻ có tác dụng thật” Dương Hạo hít thở một hơi, trong kho lấy ra chín viên linh thạch còn lại xếp chúng trước mặt, sau đó cậu lại ngồi xếp bằng một lần nữa tu luyện, vài phút sau Dương Hạo hoàn toàn hấp thụ được tất cả linh thạch, cậu nhảy xuống tảng đá, thử gồng cơ thể, một luồng khí vô hình từ từ xuất hiện xung quanh cậu, làm cho Dương Hạo cảm thấy tràn đầy sức mạnh.
“Đây là ta sao!!” Nhìn vào từng dòng khí hừng hực trên bàn tay, Dương Hạo cảm khái, hắn không ngờ chỉ hấp thụ linh thạch mà lại mang đến cho hắn nhiều thứu tốt tới vậy.
“Hừ……hahhhh” Dương Hạo đấm mạnh vào tảng đá kế bên “ẦM!!!” lập tức một vết lỏm sâu xuất hiện xung quanh còn có nhiều vết nứt, cậu không cảm giác đau đớn đối với nắm đấm của mình mà chỉ thấy hơi rát một chút, đối với lượng khí và sức mạnh hiện tại thì điều đó là hiển nhiên.
“Này hệ thống có thể cho ta biết hiện tại trong Võ Giới ta xếp loại như thế nào” Dương Hạo đột nhiên quan tâm đến thứ hạng của mình trong cái thế giới này, cũng phải thôi, vì cậu muốn trở nên mạnh hơn mà.
“Ding!!! Theo tính toán….Ký chủ hiện tại chỉ được tính vào nhập môn của Võ giới, có thể bị đè bẹp bất cứ lúc nào” Sau khi nghe được hệ thống, Dương Hạo nhìn lên trời cười khổ: “Đoạn đường phía trước gian nan đây!!!”
“Này ta muốn làm nhiệm vụ”
Rừng Cấm Địa, một trong những khu vực cấm nguy hiểm nhất thế giới, với diện tích khu rừng hơn 42.000 ki-lô-mét vuông(Trái đất này to hơn trái đất kia gấp 2 lần nhé, với tỉ lệ đất/biển là 40/60) quanh năm được bao phủ bởi một màn hắc khí u ám, mọi sinh vật sống bên trong đó đều nguy hiểm chết người, không ai biết khu rừng này hình thành từ đâu hay tận cùng của nó như thế nào chưa có ai có thể khám phá được. như trường hợp 50 năm trước, một đoàn các nhà thám hiểm và võ giả mạnh mẽ quyết định tiến vào nghiên cứu rừng cấm địa, đoàn người tổng cộng có hơn 200 người, sau khi vào tới độ sâu khoảng 9000 km thì họ bị tấn công, từ đó mất đi tín hiệu, điều cuối bên ngoài nhận được là một tin nhắn ngắn: Đừng vào rừng cấm địa…..cẩn thận thú triều!!! mọi người không ai biết rốt cục nội dung tin nhắn có nghĩa là gì hay chỉ đơn giản là đừng đi vào khu rừng đó…, còn lại Thú triều thật ra là gì??? Đến nay vẫn không ai biết.
Sau sự kiện đó, đế quốc lập tức cho xây dựng một bức tường ngăn cách khu rừng với biên giới, Mà Hắc Thành lại là một trong ba cánh cửa của bức tường. tiếp đến là Băng Vụ, một khu vực quanh năm băng tuyết, nơi này có một tòa Băng Cung, nghe đồn là được trấn thủ bởi một gia tộc lớn mạnh nên không ai dám lui tới. Còn lại là Hỏa Sơn, có lẽ cánh cửa của nơi này là không thể bị phá vỡ, vì sao ư?? Bởi vì muốn vượt qua cánh cửa bạn phải đi qua ngọn núi lửa khổng lồ, hãy thử tưởng tượng bạn phải đi qua một cái lòng chảo với nhiệt độ hơn 5000 độ C là thế nào.
Hiện tại, Dương Hạo đang có mặt tại Cánh Cổng Lớn, lối đi duy nhất vào rừng cấm địa từ trong bức tường, nơi này bây giờ rất nhốn nháo, khắp nơi toàn những tên tai to mặt khỉ đột, tiếng cười, tiếng la ó, tiếng chửi rủa, tiếng rê…….à mà thôi. Xung quanh con đường lớn xếp thành một hàng dài những cửa hàng vũ khí, cửa hàng thu mua ma thú cũng có,…..và cửa hàng bán hoa(Hoa gì thì tự biết nhé).
Gần cánh cổng hiện giờ có rất nhiều nhóm đông tụ tập, ai trong số đó có vẻ đều rất mạnh, nhưng điều Dương Hạo chú ý là ba nhóm nổi nhất. Nhóm đầu tiên, cầm đầu là một trung niên lưng hùm vai gấu cơ bắp cuồn cuộn, ông ta bị mất một bên mắt phải và có một vết xẹo từ đó kéo xuống gần tới cằm, điều đó làm cho khuôn mặt ông rất dữ tợn, từ dòng khí cuồng bạo xung quanh Dương Hạo chắc rằng ông ấy là một chiến binh lão luyện, trên hết trung niên này đang gào thét đánh đập sáu người quỳ gối dưới đất đến nỗi máu tươi văng tung tóe khắp nơi, còn bọn xung quanh thì cũng hùa theo từng đợt. Nhóm thứ hai, cầm đầu bởi một chàng trai trẻ tuổi, hắn có mái tóc đỏ, khuôn mặt kiên nghị, cả thân hình hắn tỏa một dòng khí nóng bức hiện đeo trên lưng là một thanh đại đao…….thuộc hạ hắn khoảng hơn trăm người, có lẽ phát hiện Dương Hạo đang dò xét mình hắn liền liếc qua phía cậu, tên này khó đối phó. Và nhóm còn lại khiến Dương Hạo bất ngờ nhất, toàn bộ thành viên đều là nữ và được dẫn đầu bởi một cô gái che mặt, ngồi ở trên lầu một quán ăn gần cậu, tuy không thể thấy rõ nhưng cậu chắc rằng cô ta rất đẹp, xung quanh cô còn một dòng khí mị hoặc khó nói làm thu hút bọn háo sắc bên cạnh, lúc nãy có một số tên say xỉn lại gần thì đều bị hai nữ nhân mặc trang phụ hầu gái đứng sau cô ta một phát giết chết, thành ra bên trên quán đó chỉ còn mỗi nhóm của họ.
“Oi Oi, một thằng ranh miệng còn hôi sữa làm gì ở đây” Dương Hạo đang quan sát xung quanh thì đột nhiên một thằng trong số những tên đứng gần cậu tiến lại gây sự.
“Hả!!”
“Mày có biết đây là đâu không” Hắn ta có khuôn mặt giống tắc kè, với cái đầu mào gà màu xanh lá, nhìn rất dị, phía sau hắn có vài tên đàn em cũng dị không kém.
“Này đó có phải là Lục Xà không”
“Ừ….hắn đó”
“Nghe bảo hắn là em trai Mãng Xà đó”
“Mãng Xà!!! Chẳng lẽ là một trong mười hai người mạnh nhất Hắc Thành sao…”
“Suỵt….coi chừng miệng ngươi….”
Theo những lời bàn tán xì xào, Dương Hạo cũng biết lai lịch của tên này, đơn giản mà nói là mượn danh anh trai đi gây chuyện, hắn cùng với tên tóc vàng hôm trước là cùng một loại.
“Hệ Thống có thể phân tính trạng thái người khác không” Dương Hạo trong đầu hỏi hệ thống, thật ra cậu cũng muốn biết ngoài xem trạng thái của mình ra nó có thể xem luôn của người khác không, nếu được thì sẽ là một lợi thế đối với cậu.
“Ký chủ chỉ có thể xem trạng thái của người khác trong vòng bán kính 100m”
“Ngon!!! Đúng là phần mềm hack có khác, tuyệt vời…” Dương Hạo trong đầu mừng thầm.
“Kiểm tra chỉ số tên đầu mào gà phía trước cho ta”
“Ding!! Lục Xà: 27 tuổi, Sức mạnh: 560, Võ Kỹ: Xà Thức, Xà Độc, Xà Bộ. Trang Bị: Nanh Sói, Huyết Mạch: không, Tình Trạng Cơ Thể: 88%” Sau khi hệ thống phân tích xong, Dương Hạo cau mày, không ngờ tên này dù sức mạnh hay võ kỹ đều trên cơ cậu, chỉ có điều cơ thể hắn hình như bị thương ở đâu đó thì phải.
“Này…… Mày lơ tao à thằng nhóc” Đang lúc phân tích không chú ý, Dương Hạo bị tên đó đẩy lùi ra sau vài bước, sau đó hắn còn dùng tay chỉ trỏ vào đầu cậu, khuôn mặt Dương Hạo lúc này tối sầm xuống, thế giới luôn có những tên rác rưỡi như thế.
“Hình như tôi nhớ không đụng chạm gì tới anh thì phải” Đè nén nhẫn nhịn, Dương Hạo bình tĩnh nói.
“mày nói gì cơ, haha tao thích đấy” Lục Xà nghe xong lời của Dương Hạo, hắn cười to rồi trợn mắt phun nước bọt vào cậu.
“Mày….!!!” Dương Hạo né chỗ nước bọt định lao tới đấm nhưng liền dừng lại, tên Lục Xà thấy thế tưởng đâu Dương Hạo sợ mình liền lên mặt.
“Mày định đánh tao…..haha tụi bây xem thằng này định đánh tao nè hahaha……”
“Hahahah…”
“Hahaha…”
“Về nhà đi nhóc hahah…”
Tụi đàn em phía sau Lục Xà cười như điên, có tên còn châm chọc Dương Hạo, nhưng cậu vẫn cứ bất động.
“Xem nè hắn sợ quá nên chết đứng rồi hahaha…” Tụi đàn em tiếp tục cười cợt.
“Này thằng nhóc…..mày làm tao bực đó” Lục Xà tiến lại gần Dương Hạo đấm ngay bụng cậu một phát, cơn đau ập tới khiến cậu phải quỳ dưới đất một tay ôm bụng, cậu nghiến răng. “Phải chịu đựng…..cố chịu đựng…..phải nhịnnn!!!”. Hiện tại phải giữ cho mình một cái đầu lạnh, nóng nảy sẽ hỏng việc.
“Này….này…..nàyyyyyy!!!!” Chưa dừng lại ở đó, tên Lục Xà này dùng chân liên tục đạp lên lưng Dương Hạo….. hòng muốn nhấn cậu xuống đất, những người xung quanh liền tránh xa chỗ đó ra, ngay cả họ cũng sợ bị liên lụy.
“Dừng tay!!” Một giọng nói từ trên cao rơi xuống, thú hút mọi ánh nhìn, Nữ Nhân che mặt lười biếng duỗi tay đôi mắt nhìn sắc bén về phía Lục Xà, với ánh nhìn đó khiến hắn lạnh sống lưng, mồ hôi lấm tấm hết trên trán.
“K-không phải là Ái Lệ tiểu thư sao, thật trùng hợp” Hắn cố nặn nụ cười nói với cô gái, nhưng khuôn mặt của hắn lại làm cô cảm thấy tởm lợm.
“Ngươi câm mồm” Một trong hai cô nàng phía sau hét lên với Lục Xà khiến hắn giật mình, Dương Hạo lúc này đã đứng lên nhưng gương mặt hắn vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra nhưng ai biết trong lòng cậu đã tính toán điều gì.
“Hừ….chỉ là một con đàn bà…” Lục Xà làm mặt hung hăng định nói gì đó nhưng khi bắt gặp ánh nhìn của cô gái tên Ái Lệ thì liền câm như hến.
“Lúc nào cũng mượn danh Mãng Xà đi gây chuyện…..đúng là cặn bã” Giọng nói phát ra từ phía chàng trai tóc đỏ đang bước lại gần, lúc hắn nhìn về phía Dương Hạo, cậu có thể thấy rõ sự khinh miệt có trong mắt hắn.
“Haha thằng đó không biết quản em trai sao….có cần ta quản giúp không” Trung niên nhân ngậm trên miệng một điếu xì gà, thở khói phì phì cười nói.
“Nè đó là……”
“Quỷ Đao……, Độc Nhãn Long”
“Hai trong mười hai người mạnh nhất Hắc Thành” Một tên quần chúng buộc miệng.
“Ực…….còn cô gái kia……có lai lịch gì….”
“Mày muốn chết à…” Nghe gã đằng trước hỏi, một tên phía sau kéo vai hắn lại.
“Đừng trêu vào cô ta nếu muốn sống” Từ lời nói có vẻ cô nàng lai lịch không hề nhỏ đây, Dương Hạo vẫn quan sát từ nãy tới giờ.
“Oi Oi, làm gì mà tụ tập đông vậy” Một giọng nói không biết từ đâu vang lên, một thân ảnh như xà trường lướt qua dòng người đừng lại phía sau Dương Hạo. Cậu mở to đôi mắt, không phải vì bất ngờ mà là áp lực, một luồng áp lực vô hình ập lên từ trên đầu cậu khiến cậu như muốn nổ tung, mồ hôi tuôn ra lạnh ướt cả sống lưng, chân cậu run rẫy đứng sắp không vững, để giữ tinh thần Dương Hạo căn môi đến bật cả máu.
“Ngươi được đấy” Thu lại áp lực tên này nhe răng cười lên, Dương Hạo như được giải thoát, cậu thở dốc một cách khó khăn, sự xuất hiện đó khiến đám đông trở nên nhốn nháo hơn hẳn.
“Ngươi cứ thích đùa à Mãng Xà” Tóc đỏ thanh niên lên tiếng.
“Hahaha thằng em trai ta lại gây chuyện gì rồi”
“Hắn làm ta thấy ồn ào” Cô gái che mặt chẳng thèm nhìn Mãng Xà mà nói, tuy vậy hắn vẫn tươi cười.
“Ái chà….không phải Ái Lệ đây sao, lâu quá không gặp”
“Kinh Tởm” Đối với lời nói của Mãng Xà, cô nàng chỉ thờ ơ.
Nụ cười trên mặt Mãng Xà biến mất, sau đó quay lại phía Lục Xà: “Rốt cục có chuyện gì”, câu hỏi đơn giản nhưng nó khiến gương mặt Lục Xà tái lại. Hắn quá rõ người anh này rồi, mỗi lẫn có chuyện không vui là cứ đè hắn ra mà đánh, hôm qua cũng vậy.
“À….à….tại thằng chó này chứ đâu, nó dám xúc phạm em” Lục Xà lắp bắp chỉ vào Dương Hạo, mọi người có mặt đều tròn mắt rõ ràng là hắn gây sự trước, bây giờ lại đổ hết lên người khác, tên này cũng khốn nạn quá đi.
“Vậy à….haha vậy thì dễ giải quyết rồi” Mãng Xà nhìn Dương Hạo rồi quay lại cười nói với cô gái trên lầu. Chỉ vài giây hắn đã biến mất tại chỗ kèm theo một tiếng chấn động “ẦM!!!”.
“Gyaaa!!” Dương Hạo đột nhiên bị đấm một cú mạnh ngay ngực, khiến cậu thổ máu sau đó bay ngược ra đằng sau xuyên thủng luôn cả căn nhà gần đó, sự việc diễn quá nhanh, mọi người chưa kiệp định hình thì thân ảnh Mãng Xà hiện lên chỗ đứng mới nãy của Dương Hạo.
“Vậy là xong….loại bỏ một con sâu cả nhà hết buồn rầu kakaka” Hắn ta đảo mắt xung quanh rồi cười hướng tới cô gái che mặt, không cần ai đúng ai sai, ra tay trực tiếp tới Dương Hạo, cách làm của hắn dứt khoát khiến mọi người đứng xem hít một hơi lạnh.
“Thằng nhóc kia chết chắc” Quan sát tình hình, Trung niên ngậm xì gà nói.
“Dù hắn có sống cũng chỉ là phế vật, không đáng nhắc tới” Thanh niên tóc đỏ nói vài câu rồi quay lưng bỏ đi.
“Tiểu thư…..cậu ta còn sống không” Cô hầu gái bên trái nhìn về đống đổ nát mà nói.
“Tiểu Y đem hắn về…” Cô gái che mặt nói xong đứng dậy rời đi, đám đông thấy hết chuyện vui cũng giải tán, con đường lại trở nên bình thường, ngoài trừ Dương Hạo đang nằm thê thảm trên đất, khắp người toàn là máu, một vài cái xương chắc gãy luôn rồi, miệng cậu mấp máy như nói gì đó rồi bất tỉnh.
155
1
3 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
