Chương 19
Chuẩn bị vào học viện Diêm La
Đang ngủ ngon thì Lam Phong bất ngờ giật mình bật ngồi dậy khi nghe tiếng hét , chưa kịp định hình tiếng hét là của ai thì lại một lần nữa bất ngờ khác lại ập tới
Trước đó Lam Phong đang ngủ với tư thế nằm sấp người lại , vừa nghe tiếng hét đã ngay lập tức mở mắt ra
Chưa kịp định hồn ngồi dậy thì từ trên lưng , có một sức nặng khủng khiếp đang đè lên người của Lam Phong
Hắn hoảng hồn , cả hai tay và hai chân đều giơ lên múa lung tung loạn xạ trên không trung nhưng vẫn không tài nào thoát ra được
Còn cái vật nặng trên người Lam Phong , cứ tiếp tục phát ra tiếng hét chói tai, làm cả căn phòng mới sáng ra đã náo nhiệt ồn ào
- ÁAAAAAAAAA….. có con rắn …… có con rắn, ngươi ….. ngươi không được lại gần ta , tránh raaaaaaaaaaaaaaaaa
Lam Phong nghe được tiếng hét và lời nói đó, biết người đó là ai thì cũng một phần bình tĩnh và thả lỏng người ra xíu
Hắn đưa tay luồng ra sau lưng mà trấn an Lâm Hân bằng cách xoa lưng cho cô , nhưng không ngờ , bàn tay vừa chạm vào thì Lâm Hân càng hét to hơn kèm theo lúc này cô bất ngờ đã dùng đến bạo lực
Còn về phía Lâm Hân , cô đang nhắm nghiền hai con mắt lại , bổng cảm giác có gì đó chạm vào lưng mình , tưởng con rắn đã bò lên tới
Lâm Hân ngay lập tức siết chặt hai bàn tay ,tụ lại thành nắm đấm mà quay lại đấm loạn xạ về hướng vừa cảm nhận được
Lam Phong cũng không ngờ mình chỉ muốn giúp cô trấn an tinh thần , bình tĩnh lại nhưng lại phản tác dụng và khiến cô càng hoản loạn hơn
Định mở miệng ra nói thì lúc này , nắm đấm của Lâm Hân đã rơi xuống ngay đầu của Lam Phong:
-Bốp bốp, binh binh, chát chát
Âm thanh của những cú đánh và những cái tát của Lâm Hân vang vọng khắp căn phòng
Còn Lam Phong thì hai tay đưa lên đầu cố che lại và đỡ lấy những cú đánh của cô, vừa bị đánh Lam Phong vừa kêu lên:
-Lâm Hân.... Muội bình tĩnh...... là ta...... là huynh đây, Lam Phong đây, aaa aaa aaa
Đang đánh hăng say, Lâm Hân nghe giọng nói quen thuộc phát ra, cô liền giật mình mà mở mắt ra nhìn thì thấy cái thứ mình đang đánh lại là hắn, Lam Phong
Còn tệ hơn là, lúc này Lâm Hân đang ngồi trên lưng của Lam Phong, khuôn mặt cô thoáng ửng đỏ lên, định nhảy xuống thì phía bên cạnh lại phát ra tiếng nói trêu ghẹo :
-Chà, cảnh tượng tình tứ gì đây? Mới sáng ra đã phát cẩu lương cho lão tử ta ăn rồi sao?
Lâm Hân quay sang thì bắt gặp con rắn kia đã tiến lại gần sát bên và còn biết nói nữa, càng khiến cô hoảng loạn
Theo bản năng Lâm Hân càng né và thụt lùi về sau, nhưng không ngờ bản thân đang ngồi ở đâu, cô thụt về một xíu thì cũng là lúc cái bàn toạ của Lâm Hân đã ngồi yên vị trên đầu của Lam Phong
Lam Phong nằm dưới thấy cô đã dừng đánh, tưởng bản thân chuẩn bị thoát ra khỏi thì bất ngờ bị Lâm Hân dùng bàn tọa ngồi ngay lên đầu
Thoáng chốc mọi thứ tối sầm kèm theo thiếu oxy nghiêm trọng, Lam Phong càng dữ dội vùng vẫy để thoát ra nhưng làm sao hắn có thể thoát khỏi sức nặng của cô
Lâm Hân ở phía trên thì càng la lớn hơn:
-Tránh raaa.... Ngươi tránh xa ta ra, không đựơc lại gần đây, đi ra.... Aaaa
Tinh Xà thấy cô phản ứng kịch liệt thì không tiến lại gần nữa, chỉ đứng yên tại chổ mà nói với vẻ thích thú:
-Cô gái, nếu cô không mau đứng dậy thì người chết sẽ là cái tên đang bị cô đè ở bên dưới đấy
Nghe Tinh Xà vừa nói, cô liền ý thức đựơc lại vấn đề, cô bất giác nhìn xuống thì chỉ thấy đựơc phần tóc của hắn, còn cả khuôn mặt đã bị úp xuống dưới giường
Mặt Lâm Hân đã đỏ nay càng đỏ, cô vội vàng đứng dậy và nhảy sang 1 bên và núp xuống thành giường chỉ chừa lại cái đầu với khuông mặt đỏ ửng
Còn Lam Phong sau khi đã đựơc thoát ra, liền lập tức ngồi dậy hít lấy hít để không khí, sắc mặt cũng đã biến sang màu trắng
Sau một hồi khi đã nhìn thấy đựơc ánh sáng của sự sống, Lam Phong lúc này mới phát hiện, Lâm Hân thì đang trốn ngay thành giường
Còn Tinh Xà thì lăn ra nằm cười một cách vô cùng thích thú, lúc này Lam Phong mới lên tiếng:
-Hân muội, muội đang định mưu sát phu quân của muội hả ?
Lâm Hân vừa xấu hổ vừa trưng ra bộ mặt sắp khóc khiến Lam Phong vô cùng bối rối :
-Ấy ấy ý huynh không phải là trách muội đâu, ta chỉ là..... là muốn hỏi muội sao lại ở trong phòng của ta mà thôi
Lâm Hân đưa cái đầu mình qua khỏi thành giường, nhỏ giọng nói :
-Ta thấy khá trễ rồi mà huynh vẫn chưa dậy, nay là ngày hai chúng ta đi gặp viện trưởng của học viện Diêm La, nên ta định qua gọi huynh, không ngờ vừa qua ta thấy có con rắn nằm trên giường của huynh, mà nó còn biết nói nữa nên ta hơi sợ, mới làm ra cái hành động xấu hổ như vậy, ta..... ta xin lỗi huynh
Lâm Hân nói xong khẽ liếc mắt qua hướng Tinh Xà, thấy nó nhìn mình thè lưỡi, cô lại hụp xuống trốn tránh ánh mắt của nó
Lam Phong nghe cô nói vậy mới nhớ , đúng là hôm qua nghĩa phụ có nói thế thật, hôm nay sẽ đưa cả hắn và cô đi vào học viện tu luyện
Lam Phong quay qua định nói với cô, nhưng thấy cô đang còn sợ hãi liền lại gần và an ủi cô:
-Muội đừng lo lắng, nó không làm hại muội đâu.
Lâm Hân nghe hắn nói vậy liền ngước ánh mắt long lanh lên và nói:
-Nhưng.... Sao trong phòng huynh lại có con rắn này vậy, nhìn nó không giống các loại rắn bình thường
Lam Phong nghe hỏi thế cũng chỉ gãi đầu, chưa biết giải thích như thế nào cho Lâm Hân hiểu, càng không biết có nên cho cô biết sự thật hay không
Suy nghĩ đắn đo một lúc Lam Phong cũng quyết định sẽ nói cho cô biết , dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ nên thà nói ngay từ đầu
Với lại Lam Phong tin tưởng cô sẽ không có ác ý hay phản bội mình
Sau đó cả hai nói chuyện với nhau, Lam Phong đem chuyện của Hiền Triết và 6 quả trứng Cự Thú Thái Cổ kể cho Lâm Hân nghe
Nghe xong, mặc dù có hơi sửng sốt nhưng rất nhanh Lâm Hân đã lấy lại bình tĩnh, cô nói :
-Hừm, vậy thì chuyện này huynh khoan hãy kể ra ngoài, nếu không sẽ rất rắc rối lắm đấy
Lam Phong gật nhẹ đầu :
-Huynh cũng nghĩ vậy, tạm thời nên che giấu thì tốt hơn
Tinh Xà ở một bên thấy bị bơ đẹp liền lên tiếng ganh tị :
-Đại ca, lão tử ta còn sống sờ sờ đây nhé, đừng có mà bơ ta như thế
Lam Phong nghe vậy quay qua liếc Tinh Xà một cái khiến nó sợ hãi chui tọt vào lòng của Lâm Hân
Lâm Hân khá bất ngờ nhưng không còn sợ hãi nó nữa, để nó nằm trong lòng mình vừa vuốt ve vừa cười nói:
-Ngươi là Tinh Xà phải không, chỉ tại lúc nãy ta hơi hốt hoảng, chứ nhìn kỹ thì ngươi cũng rất dễ thương ấy chứ
Tinh Xà nghe thấy mình được khen liền lên mặt
- Ngươi thấy không đại ca , ta đã được cô nương của ngươi nhắm trúng rồi , ngươi hãy chuẩn bị ra chuồng gà mà ở đi kkkkkkk
Lam Phong lười nói chuyện với nó nên quyết định bơ luôn , quay sang nhẹ nhàng nói với Lâm Hân :
- Muội đợi ta một lát , ta thay y phục rồi chúng ta cùng đi
Lâm Hân nghe vậy thì gật đầu , chỉ một lúc sao , khi đã chuẩn bị xong , Lam Phong quay qua phía cô rồi lên tiếng bảo :
- Hân muội ! chúng ta đi thôi
Lâm Hân cũng vui vẻ mà trả lời lại :
- Vâng ! Phong huynh
Cả hai cùng nhau mở cửa phòng mà đi ra hướng Ma Thần Điện , Tinh Xà thì được Lâm Hân dụ để có thể đưa vào không gian bản mệnh của Lam Phong , nhất thời không nên cho ai thấy sự tồn tại của nó thì tốt hơn
Khuyên nhủ một hồi thì Tinh Xà mới chịu chui vào không gian bản mệnh , nhưng nó vẫn không ngừng khó chịu mà chửi rủa Lam Phong
Thế là cả hai cùng nhau đi đến Ma Thần Điện , tay trong tay rất chi là tình tứ
Bước vào Ma Thần Điện , Lam Phong đã thấy Tử Côn và Viêm Long đang có mặt ở đó và dưới vị trí 10 đại gia tộc có một người đàn ông râu dài đến gần giữa phần ngực , trên người mặc một bộ y phục lấp lánh màu vàng kim
Lam Phong nghĩ rằng đây chắc là viện trưởng của học viện Diêm La mà phụ thân đã nhắc đến , tuy bề ngoài có hơi quá tuổi nhưng khí chất tỏa ra khiến Lam Phong cảm giác đây là một người vô cùng mạnh mẽ , cũng không hề thua kém Viêm Long
Cả ba người đang chuyện trò vui vẻ về vấn đề gì đó thì thấy Lam Phong và Lâm Hân đi vào liền dừng lại cuộc trò chuyện mà quay sang hai người
Tử Côn thấy cả hai thì lên tiếng :
- Lam Phong , Lâm Hân , hai ngươi vào đây cùng chào hỏi viện trưởng Lang Huyết Ngọc một tiếng đi, ông ấy chính là viện trưởng của học viện Diêm La
Cả hai nghe Tử Côn nói vậy cũng làm theo , cùng khom người để chào hỏi :
- Nghe danh đã lâu , hôm nay mới có dịp được mặt , xin bái kiến viện trưởng Lang Ngọc
Lang Huyết Ngọc nghe Lam Phong và Lâm Hân chào hỏi cũng liền đứng dậy cung kính mà đáp lại:
-Thiếu chủ với Phu nhân đã quá lời rồi, được gặp hai vị cũng là vinh dự đối với lão già như ta đây, hai vị không cần phải khiếm tốn như thế, ta rất là khó xử đấy! Mà sau này cứ gọi lão phu là Lang Ngọc đựơc rồi, không cần đa lễ quá làm gì
Lam Phong nghe Lang Huyết Ngọc nói thế cũng vui vẻ gật đầu mà đồng ý, như vậy thì lại dễ nói chuyện thoải mái với nhau hơn
Lang Ngọc quan sát cả hai người từ trên xuống, đi một vòng xung quanh để quan sát kỹ hơn, liền gật đầu cảm thán:
-Không hổ danh là huyết mạch của Ma Tôn và Nữ Đế, thiếu chủ có một cơ thể vô cùng phi thường, trong toàn cõi lục giới cũng khó kiếm đựơc người thứ hai, còn về vị phu nhân bên cạnh thì cũng không hề thua kém, với thể chất của Thần giới trước đó, sau khi thay đổi máu thịt trở thành Ma tộc thì cũng có chuyển đổi mạnh mẽ, rất tốt cho việc sau này tu luyện
Lang Ngọc liên tục thể hiện thái độ khen ngợi đối với cả hai người Lam Phong vs Lâm Hân, trông có vẻ rất là háo hức muốn nhận hai người bọn họ vào học viện Diêm La ngay lập tức
Tử Côn thấy Lang Ngọc làm lố quá nên lên tiếng kiềm chế lại :
-E hèm... Lang Ngọc , ngươi làm vậy khiến 2 đứa nhỏ sẽ sợ hãi đấy, quay lại chuyện chính lúc nãy chúng ta bàn đi
Nghe Tử Côn lên tiếng nhắc nhở, Lang Ngọc mới giật mình quay sang cung kính với Tử Côn:
-Ma Tôn đại nhân thứ lỗi, tại lão phu háo hức quá mức, xin Ma Tôn cùng thiếu chủ và phu nhân bỏ qua
Lam Phong và Lâm Hân đứng ở bên nhìn nhau mà cười Lang Ngọc, xong sau đó cũng tiến lại vị trí ngồi mà cùng nhau thảo luận
Lam Phong lên tiếng trước hỏi:
-Thế nghĩa phụ và mọi người đang bàn vấn đề gì vậy, hài nhi có tiện để biết hay không?
Tử Côn nhẹ nhàng trả lời :
-Bọn ta chỉ đang bàn bạc rằng hôm nay khi vào học viện Diêm La sẽ công bố thân phận của các ngươi, tránh có kẻ gây phiền phức hoặc ý đồ bất chính, suy cho cùng, buổi tịệc hôm trước là ăn mừng ta quay trở lại và có mang theo nhi tử quay về, nhưng thật tế cũng chưa nhiều người biết mặt mũi hay thân phận của các ngươi, nên ta đang lo lắng chuyện đó
Lam Phong nghe thấy vậy liền nảy ra một ý tưởng táo bạo, xong liền lên tiếng nói ra:
-Phụ thân, hài nhi có lời thỉnh cầu, mong phụ thân chấp thuận
Tử Côn nghi hoặc quay sang hỏi:
-Có việc gì cứ nói ra?
Lam Phong khồn chần chứ liền nói:
-Phụ thân, hài nhi muốn thỉnh cầu một việc, đó là đừng công khai thân phận của hài nhi ra
Tử Côn và mọi người có mặt nghe xong thoáng ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã quay lại biểu cảm bình thường, Tử Côn lên tiếng hỏi tiếp:
-Tại sao ngươi lại muốn như vậy?
Lam Phong điềm nhiên đáp:
-Thưa phụ thân , theo như hài nhi quan sát từ khi ta đến thế giới này, mọi người trong Hàn Lâm Thành đúng thật rất yêu quý người, rất tôn sùng người, luôn trung thành với người, nhưng việc đó sẽ không liên quan đến việc đời sống hằng ngày
Tử Côn vẫn ra vẻ chưa hiểu :
-Vậy thì liên quan gì đến việc không đựơc thân phận của ngươi?
Lam Phong tiếp tục nói:
-Ý của hài nhi là muốn xem ngoài việc luôn trung thành và tôn sùng đối với Ma Tôn là phụ thân đây, ta còn muốn dùng thân phận bình thường để vào học viện Diêm La tu luỵên, nếu ta lấy thân phận là con trai của Ma Tôn thì bọn người trong học viện sẽ phải nể trọng và tôn sùng ta. Nhưng nếu ta lấy thân phận tầm thường, xuất thân từ gia đình tầm thường vào đó tu luyện, ta mới biết được liệu ở Hàn Lâm Thành này có sảy ra tình trạng kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, quý tộc khinh thường và coi rẻ những người có xuất thân bình thường như ta hay không
Như hiểu ý của Lam Phong, cả ba người Tử Côn, Viêm Long, Lang Ngọc ra vẻ gật gù, ngụ ý đã hiểu lời hắn nói
Viêm Long lúc này mới lên tiếng:
-Có phải thiếu chủ muốn tạo ra một nơi mà quý tộc, các đại gia tộc lớn và Ma tộc bình thường đều phải bình đẳng như nhau, không có phân biệt giai cấp, có đúng vậy không?
Lam Phong gật đầu:
-Đúng thế, ý ta chính là muốn như vậy, ta muốn biết ở trong một nơi bình yên và tách biệt với thế giới bên ngoài như thế này, liệu có những kẻ nào có ác ý với Hàn Lâm Thành, với chúng ta hay không hoặc có những thành phần xấu và tiêu cực khiến cho dân chúng ở đây sống không đựơc thoài mái hay không. Là con trai của người đứng đầu Hàn Lâm Thành thì ta cũng có một chút bổn phận quan tâm tới
Cả ba người đều chăm chú lắng nghe Lam Phong trình bày, ai nấy cũng tỏ vẻ hài lòng
Lam Phong nói rất có lý, mặc dù là những người đứng đầu, cai quản Hàn Lâm Thành nhưng hầu như chỉ lo việc lớn, chứ không hề quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt bên ngoài
Càng không biết bên ngoài mọi người đều vui vẻ hòa thuận, nhưng bên trong lòng dân chúng ở Hàn Lâm Thàn có nảy sinh xung đột hay có bất hòa gì với cách thống trị của bọn họ hay không
Trong ánh mắt Tử Côn đang có một chút dao động với Lam Phong, dù chỉ mới trở lại Ma giới không bao lâu
Nhưng tiểu tử này lại có cách suy nghĩ rất thông minh và khôn khéo , bản thân Tử Côn cảm thấy rât tự hào về đứa con trai này
Cả năm người bàn bạc một số thứ, sắp xếp vài việc thì Tử Côn quay qua nói với Lam Phong:
-Tiểu tử, sau khi ngươi và Lâm Hân vào đó hãy tự biết chăm sóc lẫn nhau, không để bản thân bị thương hay tu luyện quá sức, ta và mọi người ở bên ngoài sẽ chờ đợi ngươi quay lại
Lam Phong khó hiểu hỏi:
-Sao nghĩa phụ lại nói vậy, không lẽ người không định vào thăm hai người bọn con sao?
Tử Côn lắc đầu:
-Không đựơc! Có lẽ ngươi chưa biết, học viện Diêm La có một quy tắc bất khả kháng từ trước đến nay, đó là một khi người nào đã vào bên trong tu luyện, nếu không lên đựơc cảnh giới Thiên Cảnh thì không sẽ không đựơc ra ngoài, và người bên ngoài cũng không đựơc phép vào bên trong, trừ khi có một người chết trong đó thì gia đình kẻ đó mới đựơc đi vào hoặc học viện Diêm La xảy ra xung đột hay có chiến tranh ở Hàn Lâm Thành thì mới có thể đi ra , bằng không chỉ có thể hoàn thành việc tu luyện cho đến khi đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh
Lam Phong nghe vậy liền bất ngờ, không tin là lại có quy tắc như vậy, nhìn sắc mặt Lam Phong biểu cảm như thế, Tử Côn nói tiếp:
-Cho nên ta và mọi người mới định công khai thân phận của ngươi, nếu không ta sẽ rất lo lắng cho an nguy của cả hai đứa
Lam Phong im lặng, đang chìm trong suy nghĩ của mình, nếu một mình Lam Phong thì không sao, nhưng nếu có thêm Lâm Hân thì hắn phải đảm bảo an toàn cho cô
Đang lo không biết làm như thế nào thì Hiền Triết lên tiếng :
-Chủ nhân ngài thử hỏi tên Lang Ngọc kia xem, có phải gia tộc Lang thị có một kỹ năng đó là “ Lang Hư Ảnh” có đúng vậy không?
Lam Phong liền nói qua thần thức:
-Bây giờ không phải lúc nói chuyện đó, ta đang không biết làm cách nào cho tốt đây, ngươi còn thời gian để hỏi mấy chuyện vớ vẩn vậy sao
Hiền Triết nghiêm giọng trả lời lại :
-Ta đang giúp ngài thưa chủ nhân
Thấy Hiền Triết có vẻ nghiêm túc, Lam Phong quay sang hỏi Lang Ngọc:
-Lang Ngọc tiền bối cho ta hỏi , ở gia tộc của ngài có phải có một bí pháp tên là “Lang Hư Ảnh” có phải vậy không?
Lang Ngọc nghe Lam Phong hỏi cũng bất ngờ vì sao hắn lại biết , nhưng cũng không thắc mắc chỉ trả lời lại :
- Thưa thiếu chủ , đúng là gia tộc Lang thị ta có bộ bí pháp đó , cho hỏi thiếu chủ hỏi ta như thế là có việc gì
Lam Phong nghe Hiền Triết bên trong thần thức nói ra ý định với hắn , liền trả lời lại :
- Ta muốn một người trong gia tộc Lang thị dùng bộ pháp này ẩn mình trong bóng của Lâm Hân , còn ta thì ta sẽ tự bảo vệ mình , ý ngươi có chấp thuận hay không ?
Mọi người nghe xong mới giật mình bất ngờ, không ngờ là đến chuyện này mà Lam Phong cũng nghĩ ra được , thấy Lang Ngọc không trả lời khiến Lam Phong lo lắng , nhưng chỉ vài giây sau đó hắn mới thấy yên tâm :
- Thiếu chủ đã quyết như vậy , thuộc hạ không ý kiến gì cả !
Nghe vậy Lam Phong buông thả lòng nặng trĩu nãy giờ xuống , liền nhờ Viêm Long gọi Lang Nhất Tinh vào Ma Thần Điện
Lang Nhất Tinh vừa xuất hiện đã quỳ một chân xuống cung kính hành lễ :
- Thuộc hạ Lang Nhất Tinh , xin diện kiến Ma Tôn đại nhân , Viêm Long đại nhân , Thiếu chủ , tiểu phu nhân và Lang gia chủ
Thấy Lang Nhất Tinh chào , Lang Ngọc chỉ khẽ gật đầu rồi lên tiếng:
- Lang Nhất Tinh , thiếu chủ có việc muốn giao cho ngươi, ngươi có làm được không ?
Lang Nhất Tinh không suy nghĩ liền đáp:
- Mệnh lệnh của thiếu chủ như lệnh của Ma Tôn đại nhân , thuộc hạ xin nhận lệnh và lấy tính mạng ra để đảm bảo hoàn thành như ý thiếu chủ
Thấy Lang Nhất Tinh nói thế Lam Phong cũng hơi ngượng ngùng một xíu nhưng rồi cũng lên tiếng:
- Lang Tẩn , huynh cứ đứng dậy đi , việc ta muốn giao cũng không có gì khó với huynh , huynh dùng bộ pháp “ Lang Hư Ảnh” trốn vào bóng của Lâm Hân để bảo vệ và đảm bảo an toàn cho muội ấy , với tu vi của huynh thì việc này dễ như trở bàn tay có phải vậy không ?
Lang Nhất Tinh nghe xong lại quỳ xuống nhận lệnh:
- Lang Nhất Tinh xin nhận lệnh của thiếu chủ
Ngay sau đó Lang Nhất Tinh thi triển “ Lang Hư Ảnh” chui vào trong bóng của Lâm Hân , thấy mọi chuyện đã thuận lợi, Lang Ngọc quay sang Tử Côn chắp hai tay cung kính nói :
-Thưa Ma Tôn đại nhân, bây giờ cũng đã quá giờ trưa, thụôc hạ xin phép đựơc dẫn thiếu chủ và tiểu phu nhân đi vào học viện để sắp xếp nơi ăn chốn ở và bắt đầu chuẩn bị cho việc tu luyện
Nghe Lang Ngọc nói thế , Tử Côn và Viêm Long cũng từ từ đứng dậy mà chuẩn bị tiễn hai người Lam Phong và Lâm Hân đi vào học viện
Tuy không đành nhưng tình thế bây giờ , chỉ có vào học viện tu luyện thì mới có thể thăng tiến nhanh được , thế là ngay sau đó Lam Phong và Lâm Hân cùng đi theo Lang Ngọc tới học viện Diêm La
Nhìn bóng lưng hai người khuất xa , Tử Côn nhẹ giọng nói:
- Nhị Long , ngươi nghĩ bao lâu thì hai người đó sẽ quay lại ?
Viêm Long im lặng một hồi xong mới trả lời :
- Ma Tôn , ta đoán không tới 3 tháng , với khả năng thiên bẩm của thiếu chủ và tiểu phu nhân , ta tin chắc trong thời gian ngắn hai người bọn họ sẽ sớm quay về
Tử Côn nghe câu trả lời mà bật cười :
- Haha haha , ngươi đánh giá cao tiểu tử nhà ta vậy sao , nhưng mà ta cũng đoán như vậy , sớm thôi ,Ma giới sẽ được bình yên trở lại , trông cậy vào con hết đấy Lam Phong
0
0
2 ngày trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
