Chương 6
Trở về qua khứ để yêu anh
"Đùa mình à" nhìn tờ hóa đơn mà cô ko tin nổi, từng này bánh có làm cả năm mới xong chứ 1 tuần sao xong được, giao cho khách sạn, đứa điên nào làm chủ khách sạn đây? Vừa nghĩ đến là đứa điên xuất hiện ngay, cười toe toét, Gabriel. Cô xông tới vẩy vẩy tờ hóa đơn trước mặt anh
-Anh có bị nhầm lẫn gì ko, từng này bánh ai làm cho anh trong vòng 1 tuần được?
Anh nhún vai
-Mình cô làm đâu?
Cô thở dài ngao ngán, cái lũ chủ này muốn đòi gì thì đòi, mặc kệ người làm công xoay sở ra sao thì ra. Cô còn đang định nghỉ bớt thời gian ở quán để ở cạnh anh, giờ lại nhận được quả bom này, chắc hôm nào cũng phải làm xuyên đêm mất. "Hay nghỉ việc luôn" cô nghĩ rồi bước qua Gabriel ra ngoài gặp chị chủ. Lát sau cô quay lại tất bật chuẩn bị bắt tay vào việc. Thời gian đầu mới vào Sài gòn lạ lẫm khó khăn đủ bề chị chủ đã giúp cô rất nhiều, giờ cô ko thể cứ nói bỏ là bỏ việc ngay được. Thấy cô bắt tay vào làm việc Gabriel kéo ghế ngồi lại ở 1 góc phòng. Cô đẹp thật, Alex đúng là tinh mắt nhưng hình như có gì sai sai. Phải cô là người yêu của anh ta ko nhỉ nhìn thái độ của họ hôm trước ở nhà hàng thì đúng rồi, nhưng sao cô lại làm việc ở đây. Gọi người yêu cho lịch sự chứ thẳng toẹt ra thì là nhân tình, họ sống cùng nhà, lúc rời nhà hàng bám theo 2 người họ anh thấy rồi. Vậy là 1 cô nhân tình thì sao, đáng lẽ cô chỉ phải lo rong chơi tận hưởng, bắt gã đàn ông của mình cung phụng đủ thứ từ biệt thự đến trang sức áo váy rồi đưa đi du lịch nước ngoài chứ sao phải lo kiếm tiền làm gì, còn chọn 1 công việc khá vất vả nữa, mà với vốn tiếng Pháp tốt thế của cô sao ko đi làm ở sở Pháp cho nhẹ nhàng, lương cao mà cũng ra vẻ ta đây ko ăn bám đàn ông. Còn Alex, anh ta chấp nhận cho cô làm công việc này mới là lạ, nhà anh ta thiếu gì tiền sao chẳng mua tặng cô 1 tiệm bánh luôn khỏi lằng nhằng. Nếu cô là của anh ko đời nào anh để cô phải động tay vào bất cứ việc gì. Công việc ở đây tường nhàn nhưng ko phải vậy, cô làm luôn tay chẳng thấy nghỉ lúc nào, anh mời cô đi ăn trưa cô cũng từ chối ăn vội gói xôi rồi lại cắm đầu vào công việc.
Alex đến tiệm đón Hương thì thấy 1 gã da trắng ngồi lù lù trong phòng làm bánh. Khó chịu rồi đây. Dù ko biết gã là ai nhưng cứ phải xác lập chủ quyền cái đã. Nghĩ vậy anh tiến đến ôm cô thật chặt mặc dù biết rất có thể bị cô đẩy ra, cô rất ngại thể hiện tình cảm khi có người lạ bên cạnh. Cô hơi khựng người lại nhưng vẫn để anh ôm, rồi nắm tay anh cô bước ra ngoài chẳng thèm đến xỉa gì tới Gabriel, 1 câu tạm biệt xã giao cũng ko có.
Lồm cồm chui vào màn sà vào lòng anh cô nhỏ nhẹ
-Anh chịu khó thêm chút thời gian, hết tuần này em nghỉ làm sẽ ở bên anh được nhiều hơn.
Ngạc nhiên, anh hỏi lại
-Nghỉ làm? Ở tiệm bánh? Em thích làm ở đó lắm cơ mà? Rồi anh vỡ lẽ
-Do gã kia hả?
Khác với bình thường dù có gặp chuyện gì anh hỏi cô cũng đều bảo "Ko sao ko có gì" lần này cô bật dậy ngay lập tức
-Cái tên đó có coi người ta là người ko biết nữa, từng đó sản phẩm bắt làm trong 1 tuần ai làm được, bắt người ta vừa ngủ vừa làm chắc?
Anh ngớ người, ra cô cũng biết cáu, lần đầu tiên anh chứng kiến
-Nói với chủ tiệm chưa, nếu chỉ vì thế mà bỏ đi công việc ưa thích có tiếc ko?
Cô chùng lại
-Ko sao, em sẽ làm thêm nhiều nến hơn.
"Rút cục nghỉ việc này lại bù ngay việc khác vào" anh thầm nghĩ và hỏi cô, cố ko nói mỉa
-Em có vẻ thích làm việc ghê nhỉ?
Ngần ngừ 1 lát cô nói
-Mình cũng cần tiền tiêu mà, anh lại vừa thất nghiệp, em sẽ cố để kiếm được tiền nhiều hơn
Ra là vậy, lí do cô làm việc như bán mạng thời gian qua là vì có ý định nuôi anh à. Anh vừa cảm động vừa buồn cười, có lẽ cô nghĩ sau vụ kết hôn hụt anh mất việc lại bị gia đình từ mặt nên gặp khó khăn, nhưng cô ko biết anh giàu có à, cái biệt thự này từ đâu ra, rồi cả cách sống xa hoa bấy lâu của 2 người nữa. Hay cô nghĩ anh cũng giống như lũ bạn anh, có đồng nào trong tay là mang ra tiêu hết sạch, chẳng cần biết ngày mai có chết đói hay ko. Lần đầu tiên có người con gái nghĩ tới việc kiếm tiền nuôi anh, anh thấy tim mình đập rộn ràng khác lạ, anh đúng là ko nhìn lầm người mà. Anh yêu cô, cái thứ tình cảm mãnh liệt anh chưa từng trải qua trong đời mình bao giờ. Trước đây khi lũ bạn anh nói về cảm xúc khi yêu, mãnh liệt thế nào da diết thế nào, anh chẳng mấy tin, tình cảm con người mà sao đẩy lên cao được như thế nhưng đến giờ anh nhận ra thậm chí ngôn từ chẳng diễn đạt nổi, như tình cảm anh dành cho cô. Yêu cô anh đã bước qua ko biết bao nhiêu nguyên tắc anh đã tự đặt ra cho mình. Ngủ với gái điếm chẳng hạn, ban đầu anh chả lầm tưởng cô là gái là gì. Rồi để tìm cô anh đã phải vận dụng bao nhiêu là mối quen biết, trong khi anh luôn công tư rạch ròi. Rồi cả chuyện trong phòng giam để dằn mặt cô, cũng là anh mang chuyện tư vào chuyện công. Và anh hiểu rằng vì cô có phải phá bỏ bao nhiêu nguyên tắc nữa anh cũng sẵn lòng. Ví dụ cô là gián điệp chẳng hạn, nếu lỡ may đúng là thế thật thì cũng ko sao anh sẽ bất chấp tất để bảo vệ cô an toàn.
2
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
