ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Trở về qua khứ để yêu anh

Cô nhờ lão béo đưa mình vào sòng bài, đương nhiên lão nhận lời, mặt mày hí ha hí hửng, cô bảo

-Tôi đi với bạn, ko phải đi với ông đâu!

-Biết vậy, vẫn là em nợ anh 1 lần.

-Đúng là cái loại điếc ko sợ súng, chưa nghe danh chồng tôi à, ko biết anh ấy đáng sợ thế nào à, đừng có hành động dại dột kẻo bị mang ra làm gỏi đấy!

Cười nhăn nhở, lão đáp

-Cũng xứng mà!

Trằn trọc cả đêm anh ko tài nào ngủ nổi, sao anh lại nhận lời Charles cho cô theo giúp cậu ta chứ, để cô phải đối mặt với cái gã tội phạm nguy hiểm đó, lỡ đâu.. Đã đành rằng vợ chồng anh chịu ơn cậu ta, thì cũng chỉ giúp cậu ta vào bên trong sòng bạc thôi rồi để tự cậu ta xoay sở, lôi cô theo làm gì.

Mới tờ mờ sáng anh đã dậy nằm ngắm cô, anh quyết rồi, ko để cô đi cùng Charles nữa, kệ, ra sao thì ra, có mất đi tình bạn giữa 2 người cũng được.

Nhìn gương mặt thiếu ngủ mệt mỏi của chồng, cô bảo

-Ko sao đâu mình à, em đi theo làm bình phong thôi, em chẳng cần tham gia cái gì cả đâu, anh ko phải lo lắng thế. Vợ chồng mình mang ơn Charles đúng ko, cũng cần trả ơn chứ

Anh nắm tay cô mãi chẳng chịu buông, cứ y như vợ tiễn chồng ra trận vậy, cô vừa buồn cười vừa cảm động, có 1 dịp như thế này cũng thật tuyệt, biết được anh yêu cô, lo cho cô nhiều đến thế nào.

Cô khoác tay Charles đi vào sòng bạc, lão béo đã đứng đợi ở bên trong, Charles đẩy cô vào ngồi 1 bàn, sao người ta cứ bảo người lần đầu chơi bạc thì đỏ lắm, cô chơi lần đầu đây, vậy mà thua liểng xiểng

-Cố tình à? Nhăn mặt nhìn cô, Charles hỏi.

"Ai cố tình chứ, cô bực bội nghĩ, định bụng lát nữa sẽ bù tiền túi vào khoản thua, anh tức vì tôi làm mất tiền của anh à?" nhưng lại nghĩ chắc công tác phí của anh ta có lẽ ko nhiều, nên cô nén cơn giận lại.

Đột ngột,1 gã tiến đến bên cô hướng dẫn cô cách chơi, lát sau khi gã đi sang chỗ khác, Charles thì thầm

-Hắn đấy!

Cô lờ mờ hiểu ra có lẽ mình hợp khẩu vị tên tội phạm, do đó Charles mới mang cô theo làm chim mồi.

-Sao anh ko thộp cổ hắn luôn đi? Cô thì thào hỏi Charles

-Cô đùa à, anh ta nhướn mày nhìn cô, định bắt 1 khách hàng ngay trong sòng bạc đầy bảo vệ, rồi làm sao để đi ra?

Ném cho cô 1 cái nhìn khinh khỉnh như muốn bảo: "Con đàn bà ngu ngốc" rồi anh ta quay đi chỗ khác. Sao lại có người đáng ghét đến vậy nhỉ, cô thật muốn cào cho rách mặt anh ta ra, sao lại để mình chịu ơn anh ta chứ, "cái con kia". Gã tội phạm đi ra phòng vệ sinh, Charles bấm cô rồi 2 người bám theo. "Anh ta tính làm gì đây, cô nghĩ, đừng có bảo là bắt cô vào nhà vệ sinh cùng để bắt tội phạm lúc hắn đang tè nhé". Bỗng gã tội phạm dừng lại, gã đứng nói chuyện với 1 nhóm bảo vệ sau đó quay ngược trở lại sòng bạc. Nhanh như chớp, Charles đẩy cô vào tường rồi cúi xuống hôn cô, cô chới với, ko thể giãy dụa, ko thể đẩy anh ta ra vì 2 người đang đóng kịch, để gã tội phạm nghi ngờ thì nguy. Vậy là cô đành đứng im chịu trận, để anh ta lùa lưỡi vào mồm mình, quấn lấy lưỡi của mình, chiếm hết tất cả chỗ trống trong miệng, cô ngộp thở, tim đập như muốn nổ tung, ko, phải nói tất cả các mạch máu của cô sắp nổ tung mới đúng. Rồi cũng đột ngột như lúc bắt đầu, anh ta rời khỏi miệng cô, đứng liếm môi. Tức điên, cô hỏi anh ta

-Làm cái trò gì thế?

-Giải pháp tình thế thôi,anh ta nói thờ ơ, sao, cô nghĩ tôi đi ve vãn vợ bạn thân à, hay vừa rồi tôi làm cô động lòng? Anh ta nhìn cô cái nhìn xuyên thấu đôi mắt mèo xanh biếc ánh lên.

"Gã này mới chính là tội phạm" cô nghĩ lòng sục sôi bực tức, phải kiềm chế lắm mới ko tát sưng mặt anh ta

Cứ đi vòng vòng theo tên tội phạm, cuối cùng cũng tiếp cận được hắn ở nơi ko có người nào khác, gần cửa thoát hiểm đằng sau. Nhanh chóng, Charles khóa tay hắn rồi đẩy ra ngoài.

-Cô đi được rồi, Charles bảo cô, ko cần cô nữa. Rồi anh ta dòng tên tội phạm đi, bỏ lại cô đứng ngơ ngác giữa đường.

Charles biết Diệu Hương là vợ bạn thân mình, khi cô bị tạm giam, Alex đã nhờ anh bảo vệ cô. 1 cô gái hiền lành, dịu dàng, hóa ra bạn anh thích phụ nữ như thế, hay vì cô ta quá đẹp, làm bạn anh si mê, chứ theo anh thấy, yêu loại đó thì mệt chết, cả ngày lo mà đi theo bảo bọc cô ta. Đã thế còn thích ôm rơm dặm bụng, thiên hạ làm gì kệ họ, nhảy vào giúp để rước họa vào thân, đúng là ngu. Hơn 1 năm sau, anh gặp lại cô ta khác hẳn, mạnh mẽ lạnh lùng cao ngạo, chẳng giống ngày xưa chút nào. Có lần anh ghé ngang qua khách sạn thấy cô ta đang giải quyết khiếu nại của khách, thái độ có vẻ mềm mỏng nhưng thực ra đầy cương quyết, và như kẻ bề trên nói chuyện với người dưới cơ mình, anh bị chinh phục ngay. Vậy nên, có cơ hội là anh tận dụng để hôn cô, xem thử nó thế nào. Yêu vợ bạn thân mình, lòng anh cũng hơi lăn tăn chút, nhưng biết sao được, tình cảm có phải thứ dễ điều khiển đâu

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.