ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Trở về qua khứ để yêu anh

Cô vào Sài gòn đã được 1 tháng, mọi việc khá thuận lợi. Cô thuê trọ trong 1 căn nhà nhỏ 2 phòng có cả sân trước sân sau, giá phải chăng, ko cần trả tiền trước cũng ko cần tiền đặt cọc, ở thời của cô thì đừng hòng, ko đặt cọc tiền á, chả ai cho thuê nhà hết. Cô xin được việc ở 1 tiệm bánh ngọt, công việc của cô ko phải là làm bánh mà là trang trí bánh, dùng kem để tạo hình bên ngoài bánh ngọt hình hoa lá hay những cảnh vật của truyện cổ tích truyện nàng Bạch Tuyết, Lọ lem hay nàng tiên cá, truyện Tấm Cám hay Sơn Tinh Thủy Tinh. Sản phẩm làm ra thuộc dạng độc lạ nên luôn cháy hàng vì vậy cô có được thu nhập cũng kha khá. Cô còn làm nến thơm nhiên liệu thì dễ tìm, làm cũng dễ mà ở đây người ta chưa làm thứ này nên sản phẩm độc quyền của cô rất được ưa chuộng. Công việc của cô hiện tại đều là những việc cô ưa thích, ko áp lực, ko có nỗi ám ảnh phải thành công ko thất bại như hồi ở nhà, cuộc sống thoải mái tự do làm đôi khi cô nghĩ ở lại đây luôn cũng tốt. Là ảo tưởng vậy thôi chứ cô biết rõ ko đời nào anh bỏ qua cho cô như thế, cô làm ra 1 chuyện quá khó hiểu đến cô cũng chưa tìm nổi lời biện minh nào cho hợp lí để khi gặp lại còn nói với anh, anh là cảnh sát mà, lôi thôi nghe ko lọt tai anh lại chả tống cổ cô vào tù ấy chứ. Cô chỉ hi vọng anh cưới vợ rồi nên anh sẽ tập trung vào vợ mình mà bỏ qua cho cô hoặc sợ vợ biết được chuyện giữa cô và anh nên bỏ qua cho cô.

Có 1 giấc mơ cứ lặp đi lặp lại suốt làm anh khó chịu. Anh mơ thấy cô, mơ thấy những gì 2 người đã có với nhau buổi chiều hôm đó. Những giấc mơ sống động như thật như chẳng phải là mơ làm đôi khi tỉnh giấc anh quơ tay sang bên cạnh để tìm xem có có cô ko. Những giấc mơ làm anh phát cáu nhưng cũng khiến cho anh cứ mong mau chóng hết ngày, mong đêm đến thật nhanh. Anh hủy hôn gây nên 1 cú sốc lớn cho gia đình anh, cho gia đình Camille thậm chí gây xôn xao trong cộng đồng Pháp kiều. Anh biết quyết định của mình sẽ gây ra những hệ lụy ko nhỏ nhưng biết làm sao, anh ko thể cưới Camille khi trong đầu chỉ tràn ngập hình bóng cô anh cũng ko thể ôm ấp cô gái nào khác ngoài cô. Anh âm thầm tìm tung tích cô ko thể làm rùm beng lên,lỡ có ai ghét lại làm hại cô hoặc đổ lỗi cho cô việc anh từ hôn thì sao. Anh nhớ cô quay quắt. Có những khi có ý nghĩ thoáng qua trong đầu anh rằng cô là gián điệp anh quyết liệt phủ nhận nhưng có những khi anh lại nghĩ "Là gián điệp thì đã sao, anh là cảnh sát mà, anh sẽ bảo vệ, che giấu cho cô".

Mấy hôm rồi cô cứ thấy bất an, như thể có ai đó đang nấp ở 1 góc nào đó quan sát cô, và rồi nỗi lo lắng của cô hiện hữu. Cô về nhà lúc chập tối, hôm nay hết hàng sớm nên chị chủ quyết định cho nhân viên bọn cô về đóng cửa hàng luôn. Đang lui cui mở khóa cổng cô chợt giật mình vì có cảm giác có người đang đứng phía sau. Vừa định quay lại thì người đó đã áp sát cô, mùi đàn ông quen thuộc ập vào mũi, mùi của anh.

-Chào!

Anh buông 1 tiếng gọn lỏn giọng lạnh tanh, mặt gí vào bên tai phải của cô. Cô run bắn người, lập cập mãi mới mở được khóa. Vào đến nhà anh đẩy cô ép sát vào tường người đè lên người cô. Cô ko dám giãy dụa ko dám chống cự thậm chí cả thở mạnh cô cũng ko dám

-Nói tôi nghe xem chuyện hôm đó là thế nào sao em lại ngủ với tôi, mục đích của em là gì, em là gián điệp à?

Cô giãy nảy lên:

-Ko phải, em tuyệt đối ko phải là gián điệp và em có thể lấy mạng mình ra mà thề em ko làm gì hại anh hết!

-Cái đó về đồn rồi nói, có cách để kiểm tra, dễ thôi mà, nhưng trước tiên giấy tờ của em đâu?

Cô ngập ngừng:

-Em làm mất rồi

-Ô tiện ghê chưa, giọng anh mỉa mai, thôi, đến đồn, nhanh nào!

Dù trời đã tối anh vẫn đọc được nỗi sợ ánh lên trong mắt cô

-Làm ơn tha cho em, cầu xin anh, anh cũng biết em ko phải gián điệp mà xin anh đấy!

Anh đứng nhìn gương mặt thanh tú của cô, anh đã nhớ gương mặt này biết bao nhiêu, đã từng lo sợ có thể chẳng còn được nhìn thấy vẻ mặt khả ái của cô thêm lần nào nữa. Đưa 2 tay lên giữ khuôn mặt cô anh nói:

-Tôi nhớ em, tôi đã rất nhớ em!

Ngay lập tức cô lùi ra xa

-Anh lấy vợ rồi chẳng phải sao, còn định giở trò gì với tôi thế. Tôi ghét nhất là đàn ông ngoại tình, đừng hòng biến tôi thành nhân tình của anh

-Đàn ông ngoại tình thì ghét nhưng ngay trước đám cưới của người ta thì đi ngủ với người ta, anh nói giọng giễu cợt

Cô cứng họng. Đúng vậy, người đóng vai kẻ khốn trước chính là cô. Anh tiếp

-Tôi hủy hôn rồi, em nghĩ tôi đã có vợ rồi còn chạy vào tận đây tìm em sao? Ko phải nói dối đâu ko tin em có thể tự đi tìm hiểu, chuyện của tôi khá là nổi tiếng đấy!

Cô hoang mang nhìn anh, nói thế vì cô nên anh hủy hôn à, như vậy là anh yêu cô à. Anh nghĩ cô đã xiêu lòng chắc cô cũng thấy có chút cảm động vì tình cảm của anh, anh tiến lại định ôm cô thì cô né người rồi vụt chạy ra cửa.

Cô trốn đến nhà bạn. Cô bé này là đồng nghiệp của cô ở tiệm bánh là người Long an lên Sài gòn làm việc nên cũng thuê trọ. Cô định bụng sẽ lặn 1 thời gian rồi sẽ bỏ trốn đi thật xa sang Lào hay Campuchia chẳng hạn. Cô thở dài ngao ngán, chỉ vì 1 quyết định sai lầm giờ cô ko còn được sống cuộc đời yên ổn sẽ là đi đâu làm gì luôn phải ngoái lại nhìn sau lưng. Cô chẳng ghét anh chút nào lần đầu tiên của 2 người trước những cử chỉ dịu dàng quan tâm của anh thỉnh thoảng đã có những suy nghĩ thoáng hiện lên trong đầu cô rằng giá mà mai anh ko kết hôn rằng 2 người có thể chính thức quen nhau. Giờ anh từ hôn chạy vào đây tìm cô đúng ý cô rồi còn gì sao cô bỏ chạy.

Dự định bỏ trốn của cô ko thành, ngay sáng hôm sau cảnh sát ập đến bắt cô. Ngồi trên xe áp giải cô miên man nghĩ ko biết anh sẽ tra tấn cô kiểu gì, dùng kìm vặn hết răng cô hay cho cô ngồi lên ghế có khoét lỗ như loại bô của lũ trẻ con rồi đốt nến bên dưới cho đến khi cửa mình cô khô đi, hết làm đàn bà luôn. Mà điều anh đã hỏi cô liệu anh có nghĩ thế thật ko rằng cô làm gián điệp lỡ đâu hôm đó anh làm mất thứ gì quan trọng tài liệu gì quan trọng, nếu vậy cô sẽ phải chịu tiếng oan để đời ko cách nào gột rửa và đích đến dành cho cô, chắc sẽ là Hỏa lò có khi còn là Côn đảo.

Ko có màn tra khảo nào hết, cô bị tống ngay vào tù. Ko thấy anh nhưng cô biết anh ở ngay ngoài vì đôi khi cô nghe thấy giọng anh loáng thoáng. Bị đẩy mạnh suýt ngã vào phòng giam cô nhận ra mình bị giam chung với rất nhiều người, mùi đàn ông nồng đậm làm cô choáng váng. Bộ váy trên người cô nhanh chóng bị xé rách, cả lũ bu lại xung quanh đứa sờ đứa bóp đứa hôn đứa liếm, có kẻ nào đó còn cắn cô đau điếng. Muốn hét lên kinh hoàng nhưng cô kìm lại, cô biết giờ có làm gì cũng vô ích, cô càng chống cự chỉ càng làm bọn họ kích thích thêm, mà anh ở ngoài kia nghe được tiếng cô gào thét chắc sẽ hả hê lắm. Cô thua rồi, sự trả thù của anh thật đáng sợ, nhưng ko có chiến thắng hoàn toàn cho anh đâu.

Anh chờ tiếng khóc lóc van xin nhưng chẳng nghe thấy gì. Dự định của anh là dọa cho cô sợ để cô khuất phục, để cô biết điều mà ngoan ngoãn ở bên anh. Do đó anh luôn quanh quẩn phía ngoài, cửa phòng giam còn chẳng khóa. Vẫn im ắng, cảm thấy bất an anh lao vội vào phòng. Cô nằm trên mặt đất ko mảnh vải che thân, trắng như bông bưởi, lũ phạm nhân bu xung quanh,phải khó khăn lắm anh mới đẩy bật được chúng ra, nếu ko có các cảnh sát khác giúp sức có lẽ anh còn bị chúng đánh cho nhừ tử. Bọc cô vào trong chiếc áo của mình anh bế cô ra khỏi đồn.

4

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.