Chương 18
Trở về qua khứ để yêu anh
Gabriel lái xe chầm chậm trên đường, vừa đi vừa suy nghĩ mông lung, bất chợt có người lao đầu vào xe anh. Hốt hoảng dừng xe nhảy ra ngoài, anh thấy 1 cô gái An nam nằm sõng xoài trước mũi xe, anh vội vàng bế cô vào xe đưa đến bệnh viện.
Cô gái chỉ bị xây xát nhẹ, anh đi rất chậm mà, cô chưa tỉnh lại do bị suy kiệt từ trước và do căng thẳng thần kinh, nhưng bác sĩ dặn phải theo dõi thêm và cô cần cẩn thận, trong mấy tháng đầu thai kì sẽ rất dễ sảy thai.
Lúc anh bước vào phòng thì cô đã tỉnh dậy. Rất lễ phép cô cảm ơn anh vì đã giúp cô, đưa cô vào bệnh viện, và xin lỗi vì đã làm phiền anh, là do cô tự ý lao đầu vào xe anh, anh ko có lỗi. Khi anh bảo cô nên nằm thêm mấy ngày trong bệnh viện để bác sĩ theo dõi sức khỏe cho thì cô từ chối, bảo phải về, cô đi lâu quá rồi gia đình cô sẽ lo lắng, do đó anh đề nghị để anh đèo cô về, cô đồng ý.
Lúc anh lấy xe xong, quay lại phòng thì ko thấy cô đâu, linh tính có chuyện chẳng lành anh bổ đi tìm cô thì thấy cô đang đứng chon von trên nóc tòa nhà bên cạnh. Ý nghĩ vụt qua trong đầu anh, cô định tự tử, đó là nỗ lực của cô suốt cả ngày hôm nay.
Lao nhanh lên nóc tòa nhà rồi rón rén tiến lại phía cô, anh sợ cô giật mình, anh phân vân ko biết có nên chồm lên lôi cô xuống ko, rồi quyết định ko làm như vậy. Bằng giọng nói dịu dàng nhất có thể, anh cất tiếng gọi cô
-Này cô bé, xuống đi em, đừng làm thế, xuống với anh nào!
Chầm chậm quay lại nhìn anh, cô khe khẽ lắc đầu. Anh nói tiếp
-Lúc nãy em bảo cảm ơn và xin lỗi anh, hãy thể hiện điều đó đi, làm cho anh 1 việc xuống đây với anh
Anh nói 2 tay dang về phía cô, lặp lại
-Xuống đây với anh!
Ngần ngừ 1 hồi rồi cô bước xuống, rồi với giọng nói đầy nước mắt cô kể anh nghe chuyện của cô.
Nhà cô có 5 anh chị em,cô là con thứ 3. Chả được mấy sự quan tâm cũng ko được dành cho nhiều tình yêu thương, nhưng đòn roi thì cô ko thiếu. Cha và anh trai cô thường xuyên đánh cô dù có lí do hay ko. Cô làm sai bị đánh đã đành, cô ko làm sai cũng vẫn bị đánh, ví dụ những khi gặp chuyện bực mình ở sở làm chẳng hạn, thậm chí giận vợ anh trai lại quay sang đánh cô. Từ nhỏ cô đã luôn ước ao mình lớn thật nhanh để 1 ngày kia cô có thể gặp 1 người đàn ông yêu thương mình, giải thoát cho mình khỏi cuộc sống khốn khổ. Cô đã gặp được người như thế, là cô tưởng vậy, nhưng sau khi quan hệ với cô 1 lần, anh ta mất tích luôn. Giờ cô phát hiện mình có thai, coi như cô chết chắc rồi, ai đi chứa chấp loại con gái chửa hoang như cô.
Anh nhìn cô mà lòng xót xa, cái kiểu đàn ông mà cô gặp ở xứ này chẳng hiếm. Mấy gã kinh doanh thua lỗ, mấy thằng cờ bạc thất bại nợ nần chồng chất, làm cách nào để xả xui? Ngủ với gái trinh. Do cô quá ngây thơ non nớt nên mới bị lừa. Nhìn cô anh lại nhớ tới Diệu Hương. Sao người ta muốn sống yên ổn mà cũng ko được, sao tai bay vạ gió cứ tìm cách mà trút lên đầu những cô gái mỏng manh yếu đuối thế này. Diệu Hương giờ đang mất tích mà nếu hỏi anh thì anh chắc chắn là cô chết rồi, lấy đâu ra mất tích khi tàu đang ở giữa sông, bay lên trời hay chui xuống dưới nước chắc. Cô gái này mà ko có ai giúp đỡ thì chắc cũng sắp mất tích đến nơi, ngay trên mặt đất. Rất nhanh chóng anh đưa ra quyết định
-Mình kết hôn đi!
Lúc đầu thì cô từ chối nhưng rồi cũng đồng ý, cô làm gì có được lựa chọn nào tốt hơn đâu. Như người chết vớ được cọc cô ôm chặt lấy chiếc phao cứu sinh anh ném cho cô.
Lệ Hằng đi vật vờ vô đinh trên đường. Làm chuyện trai gái chẳng thích gì cả. Lần đó lần đầu của cô đau muốn chết, sang tận hôm sau cô vẫn còn đau, mà hậu quả gây ra mới thật khủng khiếp, cô có thai. Gia đình cô mà biết ko giết cô ngay lập tức mới là chuyện lạ, đằng nào chả chết, thà cô chủ động chết theo ý mình còn hơn. Nghĩ là làm, đang đi trên lề đường cô quay người lao đầu vào chiếc xe đang chạy gần đó
Chết cũng ko phải chuyện dễ dàng, giống như đứa bé trong bụng cô, dù cô đã cố tìm mọi cách để nó ra: nhảy chồm chồm, ngã cầu thang, bó bụng hay dùng cả gậy quật vào bụng mình, thân thể cô thì đau đớn bầm dập mà nó thì hình như vẫn ở đó. Nhưng cô đã hạ quyết tâm rồi, lao đầu vào ô tô ko chết thì cô sẽ nhảy từ trên nóc tòa nhà cao cao kia xuống, nếu vẫn ko chết cô sẽ ra ga Hà nội, đến cả xe lửa đâm vào mà vẫn ko chết nổi thì cô ra sông Hồng trầm mình. Đó là kế hoạch của hôm nay, vẫn chưa giải quyết xong thì đến mai cô sẽ nhờ con sen mua cho liều thuốc chuột, rồi còn cả việc treo cổ tự tử nữa, cô sẽ làm cho đến khi nào thành công thì thôi. Lệ Hằng đã có dự định như vậy nhưng có 1 người nhảy vào phá ngang: Gabriel.
Sao lại có người đàn ông dịu dàng tốt bụng đến thế trên đời, từ lâu cô chỉ toàn nghe lũ đàn ông đe nẹt, trường cô học là trường nữ sinh nên cô cũng ko tiếp xúc được nhiều với nam giới, cái gã lừa cô cũng ko đối xử dịu dàng gì mấy với cô. "Mình đúng là mèo mù vớ cá rán"cô đã nghĩ vậy khi anh đề nghị 2 người kết hôn.
Tất nhiên cả 2 gia đình phản đối quyết liệt khi anh và cô tuyên bố sẽ kết hôn. Gia đình anh thì mong có 1 người con dâu như Diệu Hương, xinh đẹp, giỏi giang còn gia đình cô thì phát hoảng lên với cái ý nghĩ sẽ có 1 anh con rể người Pháp
-Mày có bị điên ko hả con, mẹ cô chì chiết, xung quanh đây mày có thấy ai lấy Tây ko, mày có biết nói đến me Tây người ta ám chỉ cái gì ko, là nói con đĩ đấy. Sao mày ko lo học nốt để lấy cái bằng tú tài cho xong đi, đúng là phí tiền cha mẹ nuôi mày.
Nhưng mặc ai phản đối thì phản đối, anh đã quyết rồi ko ai có thể ngăn được. Phải làm lễ cưới thật nhanh, bụng của cô sắp to lên rồi. Tổ chức 1 cái đám cưới chỉ là chuyện vặt, khách sạn anh chuyên về chuyện đó mà, chỉ còn lên danh sách khách mời và mua áo cưới nữa thôi. Và thế là chớp nhoáng, họ làm lễ thành hôn.
1
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
