Chương 12
Trở về qua khứ để yêu anh
Camille cứ bám riết lấy anh ko rời, đu vai, bá cổ, ôm ấp, đẩy ra lại nhảy xổ vào, anh trốn trong phòng thì gõ cửa gọi cho bằng được, cô ta chỉ buông tha khi có cô ở cạnh, do đó dạo này 2 vợ chồng cô luôn cặp kè với nhau.
Sắp đến quốc khánh Pháp tức là sẽ có 1 kì nghỉ dài, mọi người lên kế hoạch xuống biệt thự gia đình ở Hải phòng, rồi sẽ đi chơi 1 vòng, đi săn chẳng hạn. Cô nghe mà chán ngán, cô chẳng thích đi đâu làm gì, dạo gần đây cô chỉ muốn ngủ thôi. Kì nghỉ lễ khách sạn rất bận rộn, đáng ra cô phải phụ giúp nhưng Gabriel kiên quyết bắt cô nghỉ bảo là cô vất vả nhiều rồi, rằng cô cần nghỉ ngơi dành thời gian bên chồng. Anh cố tỏ ra tâm lí với cô, tạo điều kiện cho cô chứ có biết đâu cô khổ sở khó chịu đến thế nào.
Cả gia đình đi tàu thủy về Hải phòng, cô ở trong phòng ngủ suốt. Gần trưa tỉnh dậy khát nước quá, cô ra ngoài tìm cái gì mát mát để uống. Đập vào mắt cô là cảnh chướng tai gai mắt Camille ngồi trên người anh, giúi bộ ngực đồ sộ vào mặt anh còn anh 1 tay choàng qua người cô ta giữ chặt. Cô chết sững, tối tăm cả mặt mũi. Bấy lâu dù Camille có chủ động thì anh cũng né tránh cố ko động chạm, còn giờ.. Hóa ra là cô lầm, hóa ra đó là những gì diễn ra khi ko có mặt cô, cô lầm lũi bước về phòng, nước mắt chảy tràn trên mặt.
Tàu đi ko hề êm chút nào, rung lắc suốt, anh muốn ngồi đọc sách cũng ko được. Phòng của 2 vợ chồng anh thì bé, tàu bé lấy đâu ra phòng to, vợ anh có vẻ muốn nằm nghỉ, dạo gần đây cô ấy hình như ko được khỏe nên anh ra ngoài nhường phòng cho cô, thế là đụng ngay Camille. Khi con tàu giật mạnh Camille ngã giúi vào người anh, ngực đè lên mặt anh làm anh ngộp cả thở, buộc lòng anh phải vòng tay ôm lấy người Camille giữ cho cả 2 khỏi ngã. Khi đẩy được cô ta ra thì anh thấy vợ anh ở đằng xa đang quay đầu bỏ đi,anh hiểu ra tất cả. Quắc mắt, anh hỏi Camille
-Cố tình à?
Anh lao về phòng thì thấy cô đang lúi húi ở góc phòng. Bước tới, anh vòng tay ôm cô nhưng cô giãy dụa, quyết liệt đẩy anh ra, mặt cô đầy nước mắt.
-Buông ra đừng có chạm vào tôi buông ra, anh đi mà ôm nhân tình của anh ấy!
Anh nổi cáu
-Cô bực bội cái gì, ngay từ đầu cô cũng biết cuộc hôn nhân của chúng ta ko tình yêu và cô chấp nhận mà
-Phải, vì tôi yêu anh và tôi nghĩ giống tôi anh cũng ghét chuyện ngoại tình, đằng này.. Anh ngang nhiên ôm ấp nhân tình giữa chốn đông người, có mặt cả tôi ở đó. Còn chút danh dự của tôi anh cũng chà đạp lên nốt. Li hôn đi, ngay từ đầu tôi đã nói là tôi ko cần tài sản của anh, anh có cách gì lấy lại nó thì cứ làm, đâu cần phải lấy tôi vì muốn giữ tiền. Giờ thì li hôn đi mà đến với tình yêu của đời anh!
Anh cáu thật sự, cô nghĩ vì tiền nên anh lấy cô. Anh quan tâm gì đến tiền chứ, đó là tài sản anh được thừa kế, có hay ko anh cũng thế. Tiền lương hàng tháng với anh là quá đủ rồi, quan trọng nhất với anh chỉ có sự nghiệp.
Giường thì bé tí 2 người nằm kiểu gì cũng chạm vào nhau, vậy mà cô vẫn cố đặt 1 tấm chăn ở giữa để ngăn cách 2 người. "Làm như báu lắm đấy, ai thèm chạm vào đâu" anh khó chịu nghĩ rồi nằm xoay lưng lại phía cô.
Cô ko tài nào ngủ được, chỉ nằm cạnh anh cô đã thấy bức bối vô cùng. Nhẹ nhàng ra khỏi phòng, cô bước lên boong tàu. Kết cục thế này cô đã biết trước từ lâu, chỉ là ko ngờ nó đến sớm thế, chỉ là ko ngờ nó đến ngay lúc này. Thì cũng là điều tất yếu thôi, anh ko yêu cô nên sẽ là anh yêu 1 ai khác. Thế cũng tốt, để cô có quyết tâm mà rời bỏ anh. Ngay sáng mai chắc cô sẽ vào nam, gặp cô Hồng, giờ có lẽ là lúc kết thúc chuyến phiêu lưu của cô được rồi, cô nên quay về thế giới của cô, nơi cô thuộc về. Đang nghĩ ngợi mông lung cô nghe có tiếng gọi mình đằng sau. Quay người lại vừa nhìn thấy Camille, cô bị quật cho 1 cú chí mạnh giữa mặt. Tối tăm mặt mũi, mất thăng bằng, cô lảo đảo lùi người va vào thành lan can thấp rồi rơi tự do xuống sông.
Ngay giữa đêm anh đột ngột tỉnh dậy, mùi thơm của hoa bay đầy trong phòng, mùi của cô. Đột nhiên tất cả mọi kí ức ùa về, những kỉ niệm giữa anh và cô. Cảm xúc như 1 cơn sóng thần quật mạnh vào anh, anh quay người sang phía cô, chẳng thấy cô đâu cả. Linh tính có chuyện chẳng lành anh vội lao khỏi phòng tìm cô.
1
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
