Chương 12
Chương 12 : Bóng Tối Dưới Biển Sâu
Những dư âm của cuộc chiến nội tâm vẫn còn đọng lại trong tôi, như những tiếng vọng không dứt. Viên ngọc nước giờ đây không còn là một thực thể xa lạ, lạnh lùng nữa—nó đã hòa vào tôi, trở thành một phần máu thịt, nhưng đồng thời vẫn ẩn chứa những bí ẩn sâu thẳm, như thể mỗi lần tôi chạm vào, nó lại thì thầm những câu hỏi chưa có lời đáp.
Xavier nhíu mày. -Có gì đó không ổn.
Tôi đứng lặng, ánh mắt đắm chìm vào vực thẳm tối sâu trước mặt. Đây không chỉ là nơi trú ngụ yên tĩnh của Deep và Xalina—mà còn là một mảnh vỡ kỳ bí của quá khứ, một thành phố cổ đại đã chìm sâu vào lòng đại dương từ hàng thế kỷ. Những tàn tích đổ nát hiện lên dần dần, những cột đá phủ đầy rong rêu như đang kể lại câu chuyện thời gian đã qua. Ánh sáng dịu nhẹ từ viên ngọc phản chiếu lên những đường nét chạm khắc bí ẩn trên tường, khiến chúng như sống dậy, gợi lên một thế giới đã mất mà vẫn đầy quyến rũ.
- Nhìn kìa, Akkio chỉ tay về phía một bức tường đá phủ đầy tảo biển.
Tôi từ từ bước tới, đặt bàn tay lên bề mặt ẩm ướt và lạnh buốt. Ngay lập tức, một luồng năng lượng kỳ lạ lan tỏa, như thể có một dòng chảy bí ẩn đang cuộn xoáy bên trong.
Ánh sáng rực rỡ bỗng chốc bùng nổ từ những ký tự cổ xưa, khiến dòng chữ trên bức tường trở nên sắc nét và sống động hơn bao giờ hết, như thể viên ngọc nước kỳ diệu đang thì thầm, dẫn dắt tôi qua những bí ẩn của ngôn ngữ thời xa xưa.
"Năm viên ngọc – năm yếu tố hòa quyện.
Trong số đó, một sợi dây liên kết đang đứt gãy, tan nát.
Nước – nguồn cội của sự sống vĩnh hằng, nhưng cũng là cơn thịnh nộ của ánh sáng và bóng tối giao tranh.
Chỉ những linh hồn thuần khiết, trong sáng tựa như nước, mới có thể khôi phục lại những gì đã mất."
Tôi nắm chặt viên ngọc trong tay, cảm nhận từng nhịp rung của nó như những giai điệu kỳ diệu ngân vang. Viên ngọc trung tâm đã vỡ vụn... Đó chính là lý do cho sự hỗn loạn ập đến, và là lý do tôi có thể cảm nhận được hơi thở của nó trong từng viên ngọc còn lại, như một phần linh hồn của nó vẫn vẫn tồn tại, chờ đợi được hồi sinh.
Con tim tôi đột nhiên cuống cuồng rộn ràng. Một cảm giác kỳ lạ trào dâng trong tôi – như thể hình ảnh này đã từng lướt qua tâm trí tôi trước đây.
Trong khoảnh khắc tôi còn chưa kịp nắm bắt tình hình, một chuỗi âm thanh chói tai và hỗn loạn bất ngờ vang lên từ thiết bị liên lạc của chúng tôi. Chỉ ngay sau đó, một giọng nói lạnh lẽo như băng giá xuyên thấu không gian, khiến tim tôi đập mạnh.
- Tìm thấy chúng rồi. Đội 3, bao vây.
***Một nhóm người trong bộ giáp đen quen thuộc đột ngột xuất hiện, như những bóng ma lờ mờ trong đêm tối. Cảm giác cơ thể tôi như bị đông cứng, mọi giác quan dường như ngưng trệ, chịu đựng sự tĩnh lặng tê tái đến mức khó thở – XS.
Từ phía xa, những tia sáng đỏ rực lao qua lớp nước tối tăm như những ngọn lửa ma quái. Những bóng người mặc giáp chiến đấu xuất hiện, chịu đựng sức ép khắc nghiệt của đại dương, mang theo vũ khí công nghệ tiên tiến như những chiến binh của tương lai. Dưới biểu tượng XS huyền bí trên ngực áo, họ di chuyển như những bóng ma, lén lút săn lùng con mồi trong bóng tối sâu thẳm.
- Không thể nào… bọn chúng đến nhanh như vậy? Xavier thì thầm.
Linda siết chặt tay. - Chuẩn bị đi.”
Trận chiến dưới nước bùng nổ như một cơn bão. Akkio lao đi với tốc độ nhanh như điện, sử dụng năng lực của mình để lướt xuyên qua làn nước. Trong khi đó, Xavier khéo léo điều khiển những luồng bùn biển, tạo ra những đòn tấn công bất ngờ khiến kẻ thù không kịp trở tay. Linda cảm nhận sức mạnh mãnh liệt từ viên ngọc nước lan tỏa khắp cơ thể, biến thành những cơn sóng dữ dội quét qua và nhấn chìm kẻ thù trong cảm giác sợ hãi.
Nhưng rồi…
- Tạm dừng!
Âm thanh sắc lạnh vang vọng qua không gian, như một luồng khí đông cứng mọi thứ xung quanh. Linda đột ngột quay lại, cảm giác khiếp sợ khiến trái tim cô như ngừng đập, lạc lối trong vùng tĩnh mịch của sự sợ hãi.
Trước mặt cô, Xander – kẻ đứng đầu XS – hiện ra. Hắn cao lớn, mái tóc đen dài rũ xuống đầy bí ẩn, đôi mắt lạnh lùng như thể có khả năng xuyên thấu mọi sự thật. Linda và Xavier bỗng dưng đứng sững, bất động trước sự xuất hiện của hắn, một cảm giác nghẹt thở lan tỏa trong không khí.
- Không thể nào… hắn chưa bao giờ… Xavier lắp bắp.
- Đích thân đến.Linda tiếp lời, giọng cô run lên.
Xander bật cười nhạt, âm thanh vang lên như một làn gió lạnh lẽo, ẩn chứa bên trong là sự châm biếm sắc lạnh.
Các ngươi ''sốc'' khi ta tự ra mặt sao? Linda… cô không biết mình quan trọng thế nào đâu.- Quan trọng? Linda nhíu mày.
- 260 , Chìa khóa quan trọng nhất .
- Chìa khóa quan trọng gì chứ. Đó không phải sự thật , chẵng có lời giải nào cả ! Linda hét lên.
Xander bước tới gần, giọng hắn trầm xuống: - Dù cô có hiểu hay không, sự thật vẫn tồn tại. Không có điều gì trong thế giới này mà không có lời giải, sớm hay muộn, sự thật sẽ bị lộ ra ánh sáng, và chẳng điều gì có thể trốn tránh mãi được.
***Từng từ mà Xander nói như những tiếng vọng không ngừng lẩn quất trong tâm trí tôi, mỗi âm thanh như một hồi chuông kéo dài ngập tràn ám ảnh.
Tôi lùi lại một bước, cảm giác lạnh buốt của làn nước quấn quanh cơ thể không thể nào xoa dịu cơn bão giằng xé bên trong. Xavier nắm chặt tay tôi, ánh mắt tràn ngập lo âu như muốn thấu hiểu tâm trạng của tôi. Akkio đứng bên cạnh, ánh nhìn cậu ấy không thể giấu nổi sự căng thẳng, như thể cậu cũng đang phải đối mặt với sóng gió của riêng mình.
Tôi siết chặt viên ngọc nước trong tay, từng đợt sóng sức mạnh dâng trào như một biển lớn đang cuộn lên. Nhưng giữa luồng năng lượng ấy, tôi chợt cảm nhận được một sự run rẩy – có phải nó đang lay động, hay chính trái tim tôi đang ngập tràn nỗi sợ hãi?
- Dù ngươi chạy bao xa, ngươi vẫn là một phần của hệ thống. Và đến một lúc nào đó, ngươi sẽ nhận ra… không ai thoát khỏi số phận.
Xavier quát lên, ánh mắt cô ấy bùng lên sự tức giận: '- Xander! Đừng nghĩ rằng chúng tôi sẽ để ông thao túng Linda!
Xander chỉ mỉm cười. Hắn giơ tay, và làn nước xung quanh hắn dao động kỳ lạ.
- Thử ngăn ta xem.
Làn nước xoáy tròn mạnh mẽ. Akkio hét lên: - Cẩn thận!
Tôi không kịp phản ứng khi một luồng sức mạnh vô hình kéo tôi về phía Xander. Cảm giác như có hàng nghìn bàn tay vô hình đang siết chặt tôi.
- Linda! Xavier lao tới, nhưng Xander chỉ cần một cái liếc mắt, và cô ấy bị đẩy lùi.
Tôi vùng vẫy, nhưng càng chống cự, tôi càng cảm thấy viên ngọc trong tay mình trở nên nóng rực.
Không… đừng làm vậy…
- Cô gái đáng thương… Xander thì thầm. - Cô không nhận ra sao? Viên ngọc nước không chỉ là một phần của ngươi – nó là một phần của hệ thống. Và giờ cô đã kích hoạt nó, ngươi cũng đã tự khóa mình vào định mệnh đó.
Tôi cắn răng. - Không! Tôi sẽ không để các người điều khiển tôi!
- Rồi cô sẽ thấy…
Đột nhiên, từ phía sau Akkio và Xavier, một tia sáng mạnh mẽ xé toạc làn nước .
- Buông cô ấy ra! giọng nói ấy hét lên trong hư không.
Xander khẽ nhếch mép. - Lần này thôi… Nhưng Linda, ta sẽ quay lại. Và khi đó, cô sẽ hiểu vai trò thực sự của mình.
Làn nước cuộn trào xung quanh hắn, mạnh mẽ như cơn bão nổi lên giữa đại dương mênh mông, và rồi… hắn tan biến vào lòng sóng.
Tôi gục ngã, cơn choáng váng làm tôi mất thăng bằng. Ngay lập tức, Xavier lao đến, đôi tay vững chãi của cậu ấy đỡ tôi đứng lên. Trong khi đó, Akkio nắm chặt tay, đôi mắt cậu ấy ánh lên sự quyết tâm và căng thẳng, như một cơn bão đang cuồn cuộn trong lòng.
Xavier hỏi, giọng cô ấy đầy nghiêm trọng: - Linda… cậu ổn chứ?
Tôi khẽ gật đầu, nhưng sâu thẳm trong lòng… sự băn khoăn vẫn không ngừng xoáy trào.
Vai trò của tôi là gì? Liệu tôi có thực sự thoát khỏi bóng tối của XS… hay chỉ đang tự lừa dối bản thân?
0
0
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
