ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Giải quyết chiến đấu

Lúc này, quyết đấu đã đến hồi gay cấn nhất, thập đại vương giả, mỗi người đứng một phương, không ai nhượng bộ ai, đều tràn ngập chiến ý, muốn chứng minh bản thân là người mạnh mẽ nhất. Mặc dù Lăng Dạ Huyền cùng Tiêu Thiên chỉ là hai tiểu tu sĩ khai môn cảnh, nhưng đồng thời lại là hai người đáng gờm nhất, lấy tu vi yếu nhất chiến đấu cân sức với một đám thiên tài khác có cảnh giới chênh lệch hai ba lần.

Đối với Lăng Dạ Huyền, ngay cả một số bằng hữu của Lăng Hành Thiên là tứ đại thiên vương cũng rất kinh ngạc với thiếu niên này, bọn họ rõ ràng chiến lực của vị thiên tài Lăng gia kia như thế nào, dù thiên phú tu luyện mạnh nhất trong tứ đại nhưng chiến lực cũng chỉ ngang ngửa bọn họ thôi vì họ đã là nguyên thần cảnh còn Lăng Hành Thiên chỉ mới tụ đan đỉnh cao. Thế nhưng bây giờ Lăng Hành Thiên thì không rõ tung tích, nhưng Lăng gia lại tiếp tục cho xuất thế một cái tiểu quái vật, người sau lợi hại hơn người trước vì thiếu niên này tuổi không chỉ nhỏ hơn mà thiên phú cũng nghịch thiên vô cùng, có thể khiêu chiến vượt hai đại cảnh giới.

Còn về Tiêu Thiên, một thiếu niên từ đâu không rõ bỗng nhiên lù lù xuất hiện, không ai biết gì về thân thế của y, cũng không ai biết hai người thực hư quan hệ thế nào. Ban đầu người ta còn nghĩ thiếu niên này là tùy tùng do Lăng gia phái đi theo bảo vệ Lăng Dạ Huyền khi xuyên qua Điện Viên lâm, nhưng chính Lăng gia cũng thừa nhận họ chưa từng có tôi tớ nào như vậy trong gia tộc. Điều này càng làm cho Tiêu Thiên trở nên đáng sợ, thậm chí còn hơn cả Lăng Dạ Huyền, vì thiếu niên này là một tán tu, một người không môn không phái mà có cảnh giới cùng chiến lực ngang ngửa với mỹ thiếu niên của Lăng gia thì thiên phú của y phải càng mạnh hơn nữa. Và thế là, Tiêu Thiên nghiễm nhiên trở thành hạt giống mà dù là thánh địa cũng muốn tranh giành. Thậm chí, một vài vị chí tôn đã cãi nhau khi cùng có dự định sẽ thu y làm đệ tử sau khi đại hội kết thúc.

Quyết chiến vẫn tiếp tục diễn ra, Lăng Dạ Huyền tựa như bạo phát, không kiêng dè gì mà vung côn công kích tứ phương, mỹ thiếu niên không hề kiêng kị bất kì ai dù tu vi nó là yếu nhất. Tất nhiên, nó vẫn chừa Tiêu Thiên ra, người này không những là bằng hữu mà thực lực y cũng không hề kém cạnh, dù Lăng Dạ Huyền tự tin bản thân có thể vô địch nhưng bản năng mách bảo nó người bằng hữu này chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu hơn nó tưởng tượng. Còn Tiêu Thiên thì rất nhàn nhã so kiếm kỹ với thiếu niên băng hàn, kiếm khí lăng lệ ác liệt, tựa như muốn cắt ngang đất trời.

Mà lúc này khi quyết đấu đỉnh cao đang diễn ra, tại Điện Viên lâm, một bóng người ngồi xếp bằng trong bóng tối đang từ từ mở mắt ra. Đôi mắt đỏ rực như hồng ngọc, con ngươi lại thâm sâu như đại dương. Nam tử ngồi yên không nhúc nhích nhưng khí thế tỏa ra đáng sợ khiếp người, khí thế đó khiến cho sinh linh khắp Điện Viên lâm đều phải run lẩy bẩy không thể nhúc nhích nổi. Nếu Lăng Dạ Huyền có mặt, nó sẽ vô cùng kinh ngạc khi thấy người này tựa như là một phiên bản trong tương lai của Tiêu Thiên, là hình ảnh khi y trưởng thành.

Sau một lát, nam tử chậm rãi đứng dậy, đất trời cũng bắt đầu rung chuyển theo, thời gian, không gian đều bị biến dạng, hư ảnh nhật nguyệt đảo lộn. Tất cả chỉ tựa như mơ nhưng diễn ra vô cùng thực tế khó mà phân biệt thật giả. Nam tử nhẹ nhàng nhấc chân, thế nhưng khi mỗi bước hạ xuống cũng khiến cho đại địa sụp lún, đất đai nứt vỡ, cả toà hang động sụp đổ hoàn toàn chỉ sau vài bước đi. Ngay khi y vừa xuất hiện dưới ánh mặt trời, áp bức mạnh mẽ đè ép xuống Điện Viên lâm, các sinh linh nhỏ yếu ngay lập tức đổ gục xuống bất tỉnh, mà chính là thú vương cũng vô lực di chuyển, chỉ có thể quỳ rạp xuống mà run rẩy.

Nam tử hít sâu một hơi, linh khí dồi dào tựa như một cơn bão táp cuốn về phía thân thể y, ngay cả tinh khí thần của một số sinh linh gần đó cũng bị hút theo, khiến chúng sau đó trở nên kiệt quệ, yếu ớt. Nam tử tiếp tục đưa tay ra vạch một phát, không gian bị y xẻ làm hai, một khung cảnh khác diễn ra ở bên kia không gian, nam tử nhìn một thoáng rồi thân thể biến mất tại chỗ.

Tại diễn võ trường trước sự kiện vài giây, trán của Tiêu Thiên đột nhiên phát ra hào quang rực rỡ, khí thế y đột nhiên tăng mạnh, tiếp theo đó là một chiêu kiếm ngang trời, mạnh mẽ vô biên, đánh bay thiếu niên đang đọ kiếm với y ra xa khiến kiếm người này vỡ tan tành còn hắn thì bất tỉnh ngay tại chỗ.

Bên cạnh, Lăng Dạ Huyền cũng có không hiểu cảm ứng, toàn thân thể nó phát ra quang mang, đây là những ấn ký được nó lạc ấn trong thân thể, đang tại bên trong phát sáng, tựa như thức tỉnh cùng với một thứ gì đó không rõ. Không những thế, trên trán nó, ấn ký này đang phát sáng rực rỡ, khiến tâm tình nó không hiểu sao lại kích động.

Mà phía trước, một cường địch của Dạ Huyền đang ép tới, hắn là tên có đôi mắt âm trầm, sát khí lan tràn, đôi vuốt trên tay phát ra hắc khí đáng sợ, khí tức âm lãnh ăn mòn khiến cho nhiều người cảm thấy lạnh lẽo khắp sống lưng. Thế nhưng Lăng Dạ Huyền không hề nao núng, nó vung quyền, hoa văn lớp lớp đan xen trên cánh tay, một sự cộng hưởng khi các ấn ký đồng thời được kích hoạt.

Uỳnh

Tên sát thủ thiếu niên kia bị một phát đánh bay khỏi võ trường, há mồm phun máu lè phè, cũng bất tỉnh tại chỗ. Chính Lăng Dạ Huyền cũng vô cùng kinh ngạc, nó chỉ định tung một đấm bình thường chứ không hề dùng nguyên lực thế nhưng lực sát thương còn khủng bố hơn, thiếu niên sát thủ kia không yếu nhưng cũng không thể phản kháng trước một quyền kinh thiên như thế. Chưa hết, khí tức Lăng Dạ Huyền tiếp tục là tăng mạnh, có một cỗ lực lượng hùng hậu không rõ tuôn trào trong người khiến mỹ thiếu niên rất khó chịu, nó bay lên thô bạo vung côn đập vào con chu tước đang bay trên trời. Tốc độ quá nhanh khiến cho nàng không kịp phản ứng đã bị một côn đánh rơi thẳng xuống đất, mất khả năng chiến đấu.

Tiêu Thiên bên kia cũng nhanh chóng giải quyết một lúc hai người là thiếu niên thiên tài của Hạ Viên Thiên giáo cũng với nữ tử man lực tỏa hàng trăm sợi liễu chỉ trong một chiêu kiếm bá liệt khiến cả hai người này cùng nhau bay ra ngoài, dù đã tản đi bớt lực lượng kiếm khí sắc bén nhưng hai người vẫn có một vết chém dài trên người. Cảnh này khiến cho toàn trường bị chấn động, ai cũng đều khiếp hãi trước sức mạnh của hai vị chí tôn, chỉ trong nháy mắt đã giải quyết xong chiến đấu với năm người. Thiếu niên hòa ái nhìn thấy thiếu nữ man lực bị đánh bại thì tức giận, hắn phát động hỗn độn kiếm trận, hỗn độn khí ào ạt tràn ra hóa thành từng thanh kiếm to lớn, nhắm về Tiêu Thiên mà đến. Đáng tiếc, thiếu niên này không thể như ý được, vầng sáng trên trán người kia đột nhiên bắn ra một tia sáng đỏ rực phá tan đi kiếm khí, hơn nữa còn xuyên thủng thân thể thiếu niên ấy. Nếu không phải Tiêu Thiên đã nương tay, người này hẳn phải chết rồi, đòn đánh này rất khủng khiếp.

Võ trường nháy mắt đã rơi đài sáu người, chỉ còn lại bốn. Nhận thấy Tiêu Thiên và Lăng Dạ Huyền quá khủng bố, hai người kia quyết định hợp lực một đòn để giải quyết hai người, đáng tiếc công kích họ còn xa không đủ, dù tấn công cùng một lúc nhưng đòn đánh không hề phối hợp, hoàn toàn không dung nhập được vào nhau. Tiêu Thiên và Lăng Dạ Huyền dù chỉ cùng tung ra hai đấm nhưng khí thế lực áp sông núi to lớn và hùng hồn hoàn toàn áp đảo, không những phát tan công kích của hai người kia mà còn cộng hưởng, thánh quang cuồng cuộng, nháy mắt đã đánh bay cả thiếu nữ thổi sao và tên nam tử to lớn ra ngoài.

Diễn rõ trường chỉ còn lại Lăng Dạ Huyền và Tiêu Thiên, cả hai giải quyết chiến đấu chỉ trong vài giây khiến cho toàn thế quần chúng chấn động. Dù là những trưởng lão già nua của thánh địa cũng khiếp sợ nhìn trân trối, lực lượng hai người vừa phát ra lúc nãy dù là thiên anh cảnh cũng chưa chắc đỡ được. Sự phối hợp ăn ý thế này làm cho nhiều người vô cùng khiếp sợ, nếu cả hai cùng nhau phát triển, thế gian này có ai cùng địch lại hai người bọn họ hợp lực chiến đấu. Thậm chí, trong cùng cảnh giới chỉ riêng một người đã không ai có thể chống lại nói chi có đến hai.

Bây giờ chỉ còn hai người bình thản nhìn nhau, chiến ý của Lăng Dạ Huyền vô cùng dữ dội, còn Tiêu Thiên bình tĩnh nhìn mỹ thiếu niên trước mặt, hai người không có ý dừng lại, khí tức hùng hậu không ngừng đối kháng trên võ đài. Ấn ký trên trán của cả hai đều đang tỏa sáng rực rỡ, cùng nhau cộng hưởng. Trên chủ vị, nhiều người từ sớm đã nhận ra đây là ấn ký của đại năng, không ngờ hai thiếu niên còn bé thế này mà có được cơ duyên lớn như thế, sở hữu truyền thừa của đại năng viễn cổ thì không muốn mạnh cũng không được.

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.