Chương 24
Đúc khí
Lại nói về Lăng Dạ Huyền, giờ đây nó đang đứng trước một chiếc lò nung, tay mò mẫm hộp không gian, chuẩn bị rèn luyện một loại binh khí cực phẩm cho mình. Trên tay nó là một thanh trúc đen xì, ngay lập tức trên khán đài, một vị lão giả giật giật khóe miệng, đây chẳng phải là đồ của lão sao. Tiểu tử không đứng đắn này lại dám chôm chiếc roi mà lão hay dùng phạt nó để làm nguyên liệu đúc khí. Thiệt là quá đáng mà.
Lăng Dạ Huyền quyết định sẽ rèn thanh binh khí đầu tiên của mình từ cây Hắc Thiết Mộc Trúc này. Đây là một cây trúc đen xì, mặc dù là thực vật nhưng lại có hàm lượng kim loại cực kì cao nên độ cứng cáp của nó có thể so sánh với cả kim loại quý hiếm. Ngay cả trưởng lão của Lăng gia sau khi có được nó cũng không thèm tế luyện thành binh khí thay vào đó trực tiếp dùng nó như một cây roi để dạy dỗ thiếu niên nghịch ngợm kia khiến mỹ thiếu niên lần nào cũng đau trợn mắt trắng.
Thế nhưng sau hôm nay thì vật này sẽ được nó tế luyện, trở thành vật sở hữu trong tay. Lăng Dạ Huyền kích hoạt lò nung, linh hỏa ở đây còn nóng chảy hơn cả linh hỏa khi luyện đan. Ánh lửa hừng hực bao vây lấy thanh trúc rồi dần dần nung nó đỏ lên, thanh trúc cũng từ từ mềm dần mỗi khi nhiệt độ lửa tăng lên. Sau một lát, nó lấy thanh trúc ra, bắt đầu tế luyện, sử dụng nguyên lực hùng hồn mà tác động mạnh lên đó.
Hắc Thiết Mộc Trúc trời sinh cứng rắn, dù là bị nung trong linh hỏa mạnh mẽ vô cùng nhưng vẫn rất bền chắc, Lăng Dạ Huyền cũng phải hao rất nhiều tâm sức để có thể rèn luyện được nó, từ từ biết nó thành một cây côn màu đen. Sau khi nhiệt độ đã nguội, nó lại tiếp tục cho vào lò nung, tế luyện những 100 lần. Sau đó thì mỹ thiếu niên bắt đầu khắc đạo văn lên, nhiệt độ linh hỏa lúc này đã đạt đến mức cao nhất, Hắc Thiết Mộc Trúc cũng đã đạt đến giới hạn, còn thể tế luyện thêm được nữa.
Lúc này, Lăng Dạ Huyền bắt đầu khắc từng tòa đạo văn vào bên trong đó. Từng hàng từng hàng hoa văn sáng lấp lánh nối đuôi nhau hiện lên, không ngừng được lạc ấn trên thanh côn. Lúc này thanh côn cũng phát sinh biến hóa, nó dần tản ra tinh khí hùng hồn, trở thành một thanh hắc côn cực kì mạnh mẽ. Thế nhưng mỹ thiếu niên vẫn chưa thấy đủ, từng vòng thần hoàn hiện lên, đây là tổ hợp của nhiều tòa đạo đồ được hội tụ với nhau, chúng được gắn vào hai đầu của thanh côn khiến hai đầu này phát sinh biến hóa kinh người.
Sau khi binh khí thành, Lăng Dạ Huyền cầm trên tay cảm nhận và thấy nó nặng hơn trước gấp 1000 lần. Đây là kết quả sau khi nó tế vô số đạo văn nối liền với đạo văn mà thành. Giờ đây nó sẽ được gọi là Hắc Thiết Mộc côn, dài 10 thước nặng lên đến 1 vạn cân. Dù là thể lực mỹ thiếu niên vô cùng mạnh mẽ nhưng nó vẫn cảm thấy thứ này quá nặng, ấn ký là nó tế luyện vào khiến Hắc côn có lực lượng quá hùng hậu.
Nó vung thử một đòn, ngay lập tức không gian vặn vẹo tựa như gặp phải sóng to gió lớn, cuồng phong gào thét. Điều này khiến tất cả mọi người chấn kinh, đây là lực lượng như thế nào, có thể vượt qua cực hạn của khai môn cảnh, thậm chí có thể sánh ngang với một tụ đan cảnh đỉnh phong. Đây chỉ là mới vung nhẹ một cái thôi, tất cả mọi người phải khiếp sợ, e rằng đây chính là đại địch cái thế cho tứ đại thiên vương, à hiện chỉ còn là tam đại thiên vương thôi.
Với thiên phú như vậy, chiến lực vô song vượt cực cảnh, đây quả là con hắc mã cho trận quyết chiến cuối cùng rồi. Lần này, điểm số của Lăng Dạ Huyền lại vẫn cao nhất, chẳng ai có thể vượt cấp mà đúc ra một thanh binh khí có thể sánh ngang với một tu sĩ nguyên thần cảnh trừ nó cả. Sau khi công bố kết quả của các cuộc thi khảo nghiệm tự chọn, các thí sinh được trở về nghỉ ngơi. Lăng Dạ Huyền cùng Tiêu Thiên sánh vai mà đi, hai người đi đến một khu vực chỉ dành cho người của thánh địa mới có thể vào.
Đây là một khu vực đặt biệt, phía trước hỗn độn khí dày đặc, có vô số hư ảnh sinh linh, vật thể kỳ lạ xuất hiện, tinh hoa tuôn trào không ngừng. Chỉ đứng ở cách đó rất xa nhưng Lăng Dạ Huyền đã cảm thấy thân thể cũng căng phồng sức sống, khí tức sinh mệnh thăng hoa. Đây chính là nhờ vào khí tức sinh mệnh mà tòa nguyên quáng trước kia rời đi còn sót lại. Chỉ nhiêu đây cũng đủ hiểu tòa nguyên quáng trước kia lớn đến cỡ nào.
Ở khu vực này, chỉ có Lăng Dạ Huyền mới được đi tiếp, Tiêu Thiên chỉ được xem như một cái chân theo, trong mắt thế gia, y chỉ như là tôi tớ mà Lăng Dạ Huyền thu được mà thôi nên bị chặn ở bên ngoài. Ngay sau khi tiến vào trong lớp hỗn độn khí, Lăng Dạ Huyền cảm thấy tựa như trời đất sụp đổ, mọi giác quan biến mất khiến nó không thể cảm nhận bất cứ thứ gì. Nhất thời nó vô cùng hoảng loạn, toàn thân mỹ thiếu niên hệt như trầm luân trong bóng đêm vĩnh hằng.
Lúc này một đạo quang mang hiện lên, trong ánh sáng ấy, một thiếu nữ sinh đẹp như thiên tiên xuất hiện. Nàng đưa cánh tay trắng muốt ra và nắm lấy tay Lăng Dạ Huyền. Mà bên ngoài thân thể thực trong lớp hỗn độn khí, một đạo ấn ký trên trán mỹ thiếu niên bùng lên quang huy vạn trượng, ánh sáng ấy như hóa thực thể, đâm xuyên qua lớp hỗn độn khí, chiếu rọi thương khung.
Toàn thân Lăng Dạ Huyền rung động, từng đạo từng đạo ấn ký khác hiện lên trên khắp thân thể thiếu niên hóa thành một bức đạo đồ sáng chói, sóng năng lượng khiến không gian cũng biến dạng mà vặn vẹo. Các ấn ký dần hiển hóa thành một tòa trận đồ với chiếc ấn ký giữa trán làm trung tâm. Một khắc sau, quang huy đã biến mất, Lăng Dạ Huyền cũng đã tịnh tâm tọa thiền bên trong hỗn độn khí, xung quanh nó là một màn ánh sáng tựa như một chiếc kén. Động tĩnh to lớn ấy cũng đã làm kinh động đến vô số đại năng giả, nhiều người hớt hải chạy đến xem chuyện gì vừa xảy ra.
Đáng tiếc rằng kể từ khi chiếc ấn ký kia phát ra quang huy chiếu sáng khắp bầu trời thì Lăng Dạ Huyền đã được bao trùm vào trong đó khiến không ai có thể nhìn thấy được nó đã xảy ra chuyện gì, dù là các vị đại năng cũng không thể. Sau một lúc thì chiếc kén ánh sáng nổ tung, thân thể Lăng Dạ Huyền bay vút lên trời, tựa như đã trải qua một sự lột xác không nhỏ, khí huyết xung thiên, thanh âm lốp đốp nổ vang. Giờ đây nó thấy thân thể của mình tựa như con non chân long vậy, có thể một tay lực bạt sơn hà.
"Rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra" Một vị đại năng Lăng gia xuất hiện hỏi.
Thực ra, đây cũng là điều mà nó cũng thắc mắc, nó chỉ vừa tiếp xúc với lớp hỗn độn khí thì sự việc bất ngờ được xảy ra. Sau khi quan sát một lúc, một lão giả chỉ có thể đưa ra một kết luận rằng có lẽ thể chất đặc biệt của nó đã phát sinh biến hóa, lấy hỗn độn khí làm chất xúc tác nên đã thức tỉnh, khiến cho thân thể ngoại trừ hợp đạo nay càng cường đại hơn về mặt thể lực.
1
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
