ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Nguyên Sơ Mẫu Trùng

Theo những dòng ký ức cuối cùng biến mất, ý thức của Hứa Thiên dần tan rã, thân xác lạnh lẽo bị dòng nước chảy xiết cuốn đi vào nơi không biết.

...

Một nơi nào đó, từ đáy sông lạnh lẽo này, bỗng nhiên chui lên một sinh vật kỳ lạ, hình dạng của nó giống như một sinh vật đến từ ngoài hành tinh vậy.

Nó có hình dạng nó giống như một con rắn, toàn thân sáng trắng, không giống như một con giun lớn, nhưng nó có màu trắng trong suốt hơn.

Nhưng khác với giun và rắn, ở chỗ nó có 8 cái xúc tua 2 bên trái phải mỗi bên 4 cái, nó còn có một cái miệng lớn có 3 cái răng nhọn, có 2 con mắt nhỏ hai bên như hạt đậu.

Nó bơi trong dòng nước lạnh lẽo, bằng tám cái xúc tu, 2 con mắt nhỏ liên tục đảo qua lại xung quanh, như thể đang tìm gì đó, nó bỗng nhìn thấy cái xác chết lạnh tanh đang bị cuốn trôi theo dòng nước.

Nó giống như nhìn thấy con mồi, liền bơi xuôi theo dòng nước đi đến cái xác, khi tiếp cận gần cái xác kia.

Thì nó bám lên cái xác chết này bằng những cái xúc tua của nó, con giun dài hơn 1 mét, chiều rộng chỉ khoảng 5 cm mà thôi, nó dùng 2 cái xúc tua cố định bản thân.

Sau đó nó dùng thêm 2 cái xúc tua, cậy cái miệng của cái xác chết ra, rồi từ từ chui vào trong miệng cái xác chết, khi nó chui vào trong, nó bắt đầu thay thế khung xương cùng các cơ quan của xác chết bằng bản thân.

Xác chết dưới nước cả người rung lắc dữ dội, cả người xác chết nhận lấy 1 sự biến đổi to lớn, nơi trái tim cùng não bị những cái xúc tua xâm chiếm cải tạo cùng thay thế.

...

Ý thức của Hứa Thiên không biết đã mất đi bao lâu, nhưng khi tỉnh lại đã ở nơi đây một khoảng không hư vô.

Không tồn tại bất kỳ thứ gì, kể cả ánh sáng lẫn bóng tối hoàn toàn là hư vô.

Hứa Thiên không biết nơi đây là đâu, chỉ là cảm nhận một chút nơi đây, chỉ chứa đầy sự trống rỗng, sự hư vô mờ mịt, đây chẳng lẽ là những gì sau khi chết ư?

Vậy thì chắc chả có cái gì gọi là địa ngục cùng luân hồi rồi, Hứa Thiên nằm lại nơi đây, không gian này không thề có khái niệm về thời gian thay không gian, chỉ có sự trống rỗng.

Nơi đây có thể là hư vô chăng, Hứa Thiên không biết cũng chả quan tâm nữa, hắn rất mệt mỏi vô cùng mệt mỏi.

Chỉ muốn lạc trôi trong nơi đây, rất lâu, rất lâu, không biết thời gian trôi qua bao lâu, trong nơi đây bỗng nhiên vọng đến một âm thanh, nó non nớt lại có chút yếu ớt hỏi:

"Ngươi...muốn...gì?".

Hứa Thiên nghe được, cũng không nghĩ nhiều vì đã ở nơi đây quá lâu nên rất nhàm chán, đối với câu hỏi bỗng nhiên xuất hiện này, làm cậu nhớ đến một kỷ niệm nào đó, nên đã trả lời:

"Ta muốn trở thành Thần".

"Vì...sao?" Giọng nói kia lại lần nữa hỏi, Hứa Thiên suy nghĩ một chút về câu trả lời của mình, sau đó lại trả lời giọng nói kia:

"Ta muốn thành thần, vì Thần mạnh mẽ, đầy quyền năng, bởi vì thế Thần sẽ không bị người khác làm tổn thương, không ai có thể bắt nạt Thần, ta muốn trở thành Thần là vì thế".

"Vậy...sao? Thần...là...gì? Ngươi có...thể mô...tả và.. định nghĩa cho ta...chăng?" Giọng nói kia lại vang lên lần nữa, Hứa Thiên lại bắt đầu suy nghĩ, người ta chỉ biết Thần.

Chứ không biết chân thật Thần là khái niệm gì tồn tại? Vậy Thần rốt cuộc là gì? Sau một hồi suy nghĩ, Hứa Thiên mới trả lời giọng nói đó:

"Thần là tồn tại vượt qua khái niệm, không bị ảnh hưởng bởi quy tắc, không bị sinh tử ảnh hưởng, thần không bị thời gian rèn buộc, Thần là mờ mịt hư vô, Thần là vượt qua hết thảy tồn tại, Thần là hiện tại, là tương lai, là quá khứ là bất diệt, là vĩnh thế trường tồn, là vĩnh hằng bất hủ, Thần là chân lý cụ hiện thực hoá, Thần là toàn trí toàn năng, là siêu thoát khỏi thế giới này nhận thức, không thể nhìn thẳng, không thể phán đoán, không thể nghe thấy, không thể mô tả, đó chính là Thần".

"Vậy sao?".

"Vậy ngươi thật muốn thành thần?".

"Đúng, ta muốn thành Thần".

"Vậy giờ phút này... chúng ta bước lên thành Thần chi lộ của bản thân"

Theo âm thanh đó một khắc rơi xuống, thế giới hư vô này bắt đầu bị một thứ ánh sáng trắng khủng kiếp bao phủ, ta sẽ thành Thần.

...

"Không ngờ cậu ta vậy mà còn sống đó".

"Nghe nói bị ngâm trong nước hơn 20 tiếng, còn sống quả thật đúng là kì tích y học mà".

"Còn kì diệu hơn nữa, trong lúc phẫu thuật để cứu cậu ta, một hiện tượng kì lạ đã diễn ra, thì tóc của cậu ta bỗng nhiên bạc trắng cả đầu".

"Chưa đâu, chưa đâu, kì lạ hơn nữa là mắt trái, đồng tử từ màu đen bỗng nhiên hoá thành màu vàng kim cơ".

"Cậu ta thật sự giống như một cái bảo tàng của y học vậy a".

Tóc trắng thiếu niên mở mắt ra, dị đồng màu vàng mắt cùng 1 mắt đen nhìn xung quanh, đánh giá nơi đây, là một phần trong bệnh viện, bản thân đang được truyền dịch.

Nghe thấy những cô y tế xung quanh đang trò chuyện với nhau, Hứa Thiên cũng không nghĩ nhiều về cuộc trò chuyện của những y tá kia, bởi vì cậu đang có rất nhiều câu hỏi.

Tại sao mình còn sống?

Sự trống rỗng này là gì?

Giọng nói kia từ đâu mà đến?

"Giọng nói kia đến từ ta" một âm thanh xuất hiện trong đầu của Hứa Thiên, theo Hứa Thiên đánh giá nó là giọng nữ, giọng nói này không thề có bất kỳ cảm xúc nào bên trong.

Nó phảng phất như một giọng nói AI vậy, Hứa Thiên lại càng khó hiểu hơn, định mở miệng hỏi, thì giọng nói kia lại lần nữa phát ra:

"Ngươi không cần mở miệng nói, chỉ cần nói trong đầu là được" nghe vậy, dù có chút khó hiểu, nhưng không hiểu sao Hứa Thiên lại làm theo lời giọng nói kia.

Hứa Thiên phát ra một giọng nói trong đầu của bản thân thử xem:

"Vậy ngươi rốt cuộc là gì, tại sao lại trong đầu ta".

"Giới thiệu một chút ta là Nguyên Sơ Mẫu Trùng, cũng là não trái của ngươi" giọng nói kia đáp lại Hứa Thiên câu hỏi.

"Nguyên Sơ Mẫu Trùng?" Hứa Thiên khó hiểu nói, Nguyên Sơ Mẫu Trùng nghe xong thì giải thích cho cậu ta:

"Nguyên Sơ Mẫu Trùng là một loại theo niên đại của các ngươi, loài người, nó đã tồn tại hơn 14 tỷ năm trước, là một sinh vật đến từ ngoài hành tinh này, lan thang vô định trong vũ trụ tinh không, đã đến trái đất hơn 30 triệu năm trước, sau đó lâm vào ngủ say".

"Trùng hợp thay, vào ngày Nguyên Sơ Mẫu Trùng thức tỉnh, yếu ớt vô cùng, nàng đã gặp một nhân loại xác chết, vì để sống sót, Nguyên Sơ Mẫu Trùng đã cùng nhân loại này dung hợp".

"Vậy đây là lý do ta còn sống sao?" Hứa Thiên lại hỏi giọng nói trong đầu của mình, hắn không biết thế giới này lại tồn tại một loại sinh vật thần kỳ như vậy.

Mà bản thân lại ăn may đạt được loại này kỳ duyên, lần nữa sống lại, nhưng để chắc chắn đây không phải mơ, Hứa Thiên mới hỏi lại lần nữa.

"Chính xác, ngươi hiện tại đã là một phần của Nguyên Sơ Mẫu Trùng, à không nói chính xác hơn, bây giờ thân thể này, chính là một Nguyên Sơ Mẫu Trùng hình người, mà ngươi còn nhớ, câu trả lời của ngươi, khi ta hỏi ngươi muốn gì không?".

Hứa Thiên bị hỏi thì bắt đầu suy nghĩ lại về ký ức trong thế giới gần như là hư vô kia, khi mà Nguyên Sơ Mẫu Trùng hỏi cậu ta, Hứa Thiên đã trả lời nàng, bản thân muốn thành...Thần!

"Ta đã trả lời ngươi, ta muốn thành Thần".

"Đúng vậy, Nguyên Sơ Mẫu Trùng sở hữu một năng lực siêu nhiên, vượt qua tầm hiểu biết của nhân loại gọi là hiện thực hoá dục vọng, Nguyên Sơ Mẫu Trùng đã dựa vào mong muốn này và mô tả định nghĩa của ngươi về Thần".

"Dựa vào đó, Nguyên Sơ Mẫu Trùng đã cải tạo bản thân cũng chính là ngươi, từ đó sinh 2 loại năng lực, 1 là [Mẫu Trùng] và 2 là [Sinh Trùng]".

"[Sinh Trùng]: có thể định kỳ sinh ra một số Nguyên Sơ Trùng Con, Trùng Con có thể vô thanh vô tức ký sinh vào những động thực vật.

Sinh Trùng sẽ tuyệt đối trung thành với Mẫu Trùng, Mẫu Trùng là chúa tể của Sinh Trùng, có thể hoàn toàn khống chế Sinh Trùng, lẫn ký sinh chủ.

Sinh Trùng có 2 loại trạng thái, trạng thái đầu tiên gọi là Ký Sinh, Ký Sinh trạng thái có thể hoàn toàn khống chế vật chủ, vật chủ sẽ trở thành ngươi phân thân, cũng có thể định kỳ sinh ra Nguyên Sơ Trùng Con.

Trạng thái thứ 2, gọi là Cộng Sinh, Sinh Trùng ẩn bên trong cơ thể ký sinh chủ, hoàn toàn không bị phát hiện trong cơ thể của ký sinh chủ.

Trùng con bên trong cơ thể của ký sinh chủ, có thể sử dụng dục vọng của ký sinh chủ, mà hiện thực hoá dục vọng đó.

Dục vọng bị hiện thực hoá, có thể dưới 2 hình dạng, năng lực và chủng tộc, năng lực, chỉ thể hiện ra ngoài như một loại sức mạnh bình thường, ví dụ như làn da sắc thép, khống thủy.

Còn với dạng chủng tộc, thì có thể trực tiếp biến đổi ký sinh chủ từ chủng tộc này, sáng chủng tộc khác, ví dụ như ma cà rồng, người sói".

"[Mẫu Trùng]: có thể nhận được phản hồi năng lực từ Trùng Con, có thể tổ hợp lại các năng lực sinh ra mới năng lực, hoàn toàn có thể nhận biết được các Trùng Con, có thể sữa chữa ý thức, ký ức của Trùng Con.

Mẫu Trùng, là Trùng còn tuyệt đối chúa tể, tuyệt đối thần, có thể phóng ra uy áp khủng kiếp, với Trùng con.

Mẫu Trùng có thể tùy ý biến đổi giữa trạng thái bình thường, và trạng thái biến đổi Mẫu Trùng".

Nghe xong giải thích Hứa Thiên có chút hiểu ra, vì năng lực Trùng Mẫu ban cho cậu ta, nhưng Hứa Thiên vẫn có điểm khó hiểu, 2 năng lực trên không có điểm gì giống những mô tả của Hứa Thiên về Thần cả.

Theo Nguyên Sơ Mẫu Trùng nói, đáng lẽ năng lực này phải liên quan đến mong muốn, thay nói là dục vọng của hắn chứ, nhưng 2 năng lực này giống như sinh ra cho giống loài Nguyên Sơ Trùng hơn là cậu ta.

"Không cần nghi ngờ, sở dĩ năng lực sinh ra như vậy, là bởi vì dục vọng của ngươi không đủ để tạo ra năng lực như ngươi mô tả, vậy nên Nguyên Sơ Mẫu Trùng đã giảng lượt hoá".

"Tạo thành 2 năng lực này, chỉ cần ngươi phân tán ra Trùng Con, để những sinh vật ngoài kia nhiễm phải, sau đó dựa vào ý chí của chúng sinh, không ngừng sinh ra năng lực, từ những năng lực đó, ngươi chỉ cần tổ hợp lại, không ngừng tổ hợp cùng sinh ra năng lực mới, đến một lúc nào đó..."

"Ngươi sẽ thành Thần!"...

13

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.