ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Trúc Phong

Hoàng Đế Lý Chính Thuần nghe sư tỷ của mình truyền âm như vậy cũng không dám mở miệng nói thêm lần nữa.

Hắn biết rất rõ tính ý của sư phụ mình, một khi sư phụ hắn đã đưa ra quyết định, nhất định sẽ không hồi tâm chuyển ý.

Ngày trước cũng là hắn hữu duyên cộng thêm chút may mắn nên mới được làm đệ tử ký danh dưới trướng của sư phụ hắn, Lục Tuyết Kỳ Tiên Tử, trưởng lão nội môn Thanh Vân Tông

Chuyện là mấy năm trước, hắn có truyền tin về sơn phong báo cáo thiên phú của mấy nhi tử nhi nữ lên cho sư phụ hắn, mong sư phụ hắn có thể thu một đứa làm đệ tử đời thứ hai, giúp Phù Quang Tiên Quốc có thể đứng vững ở Thiên Huyền Đại Lục.

Bởi sư phụ hắn là một trong những Đại Thừa kỳ Đại Năng mạnh nhất đại lục. Nói cho dễ hiểu, lão tổ Lý gia đứng trước mặt nàng, cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi.

- Bảo hắn đến gặp ta, ta sẽ đợi ở Trúc Phong!

Lý Chính Thuần chắp hai tay cung kính nói:

- Dạ vâng thưa sư phụ!

Nói rồi, thân ảnh của sư phụ hắn lập tức tiêu thất, chớp mắt một cái đã thuấn di rời đi thật xa.

Lý Chính Thuần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hắn vẫn như cũ, hắn vẫn có cảm giác thật bức bách khi đứng trước mặt sư phụ.

- Sư tỷ, chúc mừng sư tỷ đã đột phá!

Liễu Thiên Hương hướng hắn mỉm cười.

- Đa tạ sư đệ, ta nhờ sư phụ điểm hóa mới có thể đột phá từ Hợp Thể kỳ lên Hóa Thần kỳ!

Lý Chính Thuần vui vẻ nói:

- Xem ra từ bây giờ Liễu sư tỷ đã chính thức trở thành cường giả ở Thiên Huyền Đại Lục rồi, sau này tiểu đệ mong được sư tỷ chiếu cố nhiều hơn.

Liễu Thiên Hương khách khí nói:

- Sư đệ ngươi nói quá rồi, hơn nữa, ở Thiên Huyền Đại Lục này có ai dám động đến Phù Quang Tiên Quốc? Bây giờ khắp cả đại lục đều biết, Phù Quang Tiên Quốc chính là quốc gia phụ thuộc của Thanh Vân Tông, do Lục Tiên Tử, sư phụ lão nhân gia trực tiếp chưởng quản, ta nghĩ trừ phi là Phù Quang Tiên Quốc của đệ trêu chọc đến Đại Năng Cường Giả thì mới phiền phức, còn không mà nói, đệ có gì phải sợ?

Lý Chính Thuần tâm tình vô cùng vui vẻ mà đáp lời.

- Ha ha, sư tỷ nói chí phải! Đã như vậy, sư đệ liền xin phép cáo lui, đem khuyển tử đến bái kiến sư phụ, nếu sư tỷ cần gì, cứ nói với Lý Công Công.

Liễu Thiên Hương khẽ gật đầu, nàng nói.

- Được rồi, đệ mau đem hắn đến gặp sư phụ, đừng để người chờ quá lâu.

- Đệ đi ngay đây!

Nói đoạn, Lý Chính Thuận điểm nhẹ mũi chân, thân hình y đã xuất hiện trước đại môn của Thiên Học Cung.

Hắn vừa bước vào trong sân, toàn bộ người có mặt ở đây lập tức cúi đầu thi lễ.

- Bệ hạ vạn tuế!

Riêng nhi nữ và nhi tử của hắn chỉ nói.

- Tham kiến phụ hoàng.

- Được rồi, miễn lễ, bình thân! Tam nhi, mau theo ta!

Lý Trường Ca đang nằm bò trên mặt đất, quần áo lộn xộn, hắn uể oải đứng dậy, đi về phía phụ hoàng.

Lý Thiên Minh nheo mắt nhìn theo thân ảnh của cả hai người.

"Tại sao phụ hoàng lại triệu kiến riêng hắn? Rốt cuộc là có chuyện gì?"

Lý Thiên Minh khẽ siết chặt thanh kiếm gỗ trong tay.

Ở bên ngoài đại môn Thiên Học Cung, Lý Chính Thuần cẩn thận dặn dò nhi tử hắn.

- Tam nhi, lát nữa ta đưa con sang gặp sư phụ của ta, bây giờ hãy lập tức chỉnh trang y phục, nhớ kỹ, cái gì nên nói thì nói, cái gì không nên nói thì đừng nói. Hơn nữa, không được vô lễ với sư phụ của ta, nếu sư phụ lão nhân gia không vui, ngay cả Phù Quang Đế Quốc cũng có thể bị hủy diệt, con có hiểu không?

- Vâng, thưa phụ hoàng!

Lý Trường Ca đương nhiên có hiểu biết về Lục Tiên Tử của Thanh Vân Tông, hắn đã đọc rất nhiều điển tích, điển cố về nàng lưu truyền trong tu chân giới cho nên cũng hiểu một phần tính cách và thực lực của vị Tiên Tử này.

Trong lòng hắn lúc này cũng không tránh khỏi khẩn trương.

Hắn được phụ hoàng đưa đến Trúc Phong bằng phi kiếm, trên đường đi phụ hoàng hắn không ngừng dặn dò.

- Lát nữa đi vào Trúc Phong con phải chú ý cước bộ của mình một chút, phải đi ngay ngắn nghiêm chỉnh, nếu không ta cũng không cứu được con.

- Vâng, thưa phụ hoàng!

Trúc Phong là ngọn sơn phong nằm bên ngoài Hoàng Cung, phụ cận Hoàng Đô Phù Quang Tiên Quốc, là nơi nghỉ ngơi của Lục Tiên Tử mỗi khi nàng ghé qua Phù Quang Tiên Quốc.

Lý Trường Ca cùng phụ hoàng hắn đáp xuống một con đường mòn dưới chân núi của Trúc Phong.

- Sư phụ ta không thích náo nhiệt, bây giờ con hãy tự mình đi lên Trúc Phong.

Lý Trường Ca chắp tay thi lễ với phụ hoàng hắn xong liền đi vào Trúc Phong, ở đoạn đường này, chưa có huyễn trận bao phủ, vẫn thấy được bóng dáng hắn.

Nhìn bước chân vẫn xiêu xiêu vẹo vẹo kia của hắn, Lý Chính Thuần hận không thể lao lên chỉnh đốn hắn một trận, bởi đây đã là phạm vi của Trúc Phong, y không dám nháo sự, đành trơ mắt nhìn hắn đầy bất lực.

"Trường Ca, con thật sự không thể để ta an tâm một chút nào sao?"

Bóng lưng Trường Ca khuất dần sau huyễn trận, người bên ngoài đã không còn thấy hắn nữa.

Trước mặt hắn vẫn có một lối mòn như cũ, hẳn là Lục Tiên Tử đã mở đường cho hắn lên núi.

Hắn lúc này vẫn đứng yên tại chỗ, phân vân không biết nên tiếp tục cẩu, hay là thể hiện cho Tiên Tử xem một phen, bởi nơi này đã có huyễn trận bao phủ, người khác không thể thăm dò hắn được nữa.

Hơn nữa, ở nơi này, có thế lực nào của Phù Quang Tiên Quốc dám mạo phạm dò xét?

27

2

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.