ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Dì nhỏ cực phẩm

"Dì nhỏ, ta nhớ ngươi..." Diệp Phàm không để ý nam tử kinh ngạc, thậm chí căn bản không nhìn nam tử này một lần nào, hắn cũng duỗi ra hai tay ôm nữ nhân thành thục vào lòng, ôm thật chặt, bộ ngực đầy đặn dí sát, hắn thậm chí có thể cảm nhận được sự mềm mại ập tới, dục hỏa bị nhân viên trên tàu dập đi mơ hồ có dấu hiệu bùng lên lần nữa, bất quá bị hắn cưỡng ép đè xuống, đây là dì nhỏ a, mặc dù mình cùng nàng không có liên hệ máu mủ, nhưng nàng lại là người thân nhất với mình ngoại trừ gia gia ra, bản thân sao có thể nghĩ như vậy trong đầu?

Ngăn chặn tà niệm, Diệp Phàm chăm chú nhìn nữ tử trước mắt, sống mũi cay cay, thậm chí trong mắt ánh lên lệ quang!

Mình mỗi năm đều lớn lên, nhưng nàng lại tựa hồ chưa từng thay đổi, vẫn luôn xinh đẹp như trước, thậm chí đến bây giờ, nàng ngoại trừ trở nên hấp dẫn hơn, Diệp Phàm không tìm ra nửa điểm dấu vết do năm tháng lưu lại trên người nàng!

"Ngoan, dì nhỏ biết, dì nhỏ cũng rất nhớ ngươi..." Nghe được câu nói kia của Diệp Phàm, trong mắt Tư Không Yên Nhiên cũng mơ hồ có nước mắt lập loè, nữ nhân lái Lamborghini Reventon, người có thể dùng phận nữ nhi khống chế đại gia tộc như Tư Không gia, người được xưng là nữ nhân giàu nhất thành phố Lâm Hải, vậy mà bởi vì một câu "Dì nhỏ, ta nhớ ngươi" của Diệp Phàm mà lệ rơi đầy mặt!

Nếu một màn này bị người khác biết, không biết sẽ gây nên bao nhiêu oanh động!

Nam nhân vật phụ ở một bên kinh ngạc nhìn hết thảy, nữ nhân xinh đẹp như vậy, nữ nhân nhìn qua tối đa hơn hai mươi một chút, vậy mà thật sự là dì nhỏ của tiểu tử này? Điều này sao có thể? Chẳng lẽ là con tình nhân của ông ngoại hắn?

"Đi nào, dì nhỏ mang ngươi về nhà..." Tư Không Yên Nhiên tựa hồ chú ý đây là nơi công cộng, mình ở nơi đây khóc sướt mướt khiến cho người khác chú ý, nên cố nén nước mắt, kéo tay Diệp Phàm chui vào trong xe thể thao!

Rất nhanh, âm thanh nổ máy vang lên, lưu lại nam thanh niên vẫn còn lộ vẻ mặt kinh ngạc!

"Lão gia tử thế nào rồi?" Tư Không Yên Nhiên vừa lái xe thể thao, vừa mở miệng hỏi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sang Diệp Phàm , trong mắt tràn đầy vui sướng!

"Không chết được..." Diệp Phàm cũng từ cực độ kinh hỉ phục hồi tinh thần lại, rất tùy ý nói!

Người khác gọi là lão gia tử, hắn lại một mực gọi là lão bất tử! Đương nhiên, vậy không có nghĩa là hắn ghét gia gia, trái lại, ở sâu trong nội tâm hắn rất kính yêu gia gia, tựa như kính yêu dì nhỏ xinh đẹp trước mắt!

"Ha ha, không chết được nghĩa là thân thể không tệ, ngươi cũng không cần phải lo lắng, tiếp theo hảo hảo ở thành phố Lâm Hải, dì nhỏ đã nói với hiệu trưởng trường Lâm Hải cho ngươi gia nhập khoa tiếng Trung, ngươi nghỉ ngơi vài ngày rồi có thể đi học..." Tư Không Yên Nhiên cười duyên nói!

"Tại sao lại là khoa tiếng Trung?" Diệp Phàm biết mình đến đây để học, nhưng còn chưa nghĩ ra nên chọn ngành nào, có điều nếu dì nhỏ đã an bài, vậy thì tới khoa tiếng Trung, chỉ là hắn không rõ dì nhỏ vì sao lại chọn khoa tiếng Trung!

"Bởi vì khoa tiếng Trung nhiều mỹ nữ..."

"..." Diệp Phàm có chút câm lặng, ở đâu ra dì nhỏ kiểu này, gia trưởng nhà người ta toàn là chọn ngành kiếm nhiều tiền mà có ít gái để con cái chăm chú học hành, ngươi thì ngược lại, vậy mà bởi vì khoa tiếng Trung nhiều mỹ nữ, chẳng lẽ lại muốn để ta đi tán gái hay sao?

Bất quá cái này tựa hồ rất không tồi!

"Làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi không hài lòng? Ta nhớ khi còn bé ngươi đã nói với dì nhỏ, về sau trưởng thành muốn lấy tám lão bà làm vợ, ở trường đại học Lâm Hải này, khoa tiếng Trung có rất nhiều mỹ nữ, dì nhỏ đang giúp ngươi chuẩn bị a..." Nhìn thấy bộ dáng lúng túng của Diệp Phàm, Tư Không Yên Nhiên cười rộ lên, đứa nhỏ này, vậy mà biết ngượng ngùng!

"..." Diệp Phàm lại là một hồi im lặng, chuyện này là vì năm bốn tuổi hắn xem phim Vi Tiểu Bảo, hỏi dì nhỏ vì sao Vi Tiểu Bảo có thể lấy bảy lão bà, lúc ấy dì nhỏ trả lời vì Vi Tiểu Bảo có bản lĩnh, sau đó hắn liền ngây thơ nói mình muốn làm một người so với Vi Tiểu Bảo còn bản lĩnh hơn, dì nhỏ hỏi hắn làm như thế nào để bản lĩnh hơn Vi Tiểu Bảo, hắn nói hắn muốn kết hôn với tám lão bà!

Đây chẳng qua là một câu nói nhảm lúc không hiểu chuyện, bản thân cũng đã quên, không ngờ dì nhỏ vẫn nhớ kỹ!

"Yên tâm đi, khoa tiếng Trung khẳng định sẽ thoả mãn được ngươi, cho dù không có, dì nhỏ cũng nhận thức rất nhiều đại mỹ nữ, tiểu mỹ nữ, tiểu tiểu mỹ nữ cũng có, chỉ cần ngươi ưa thích, dì nhỏ liền có thể giúp ngươi tìm được, đương nhiên, nếu ngươi không chê dì nhỏ hoa tàn ít bướm, dì nhỏ cũng có thể làm lão bà của ngươi a..."

"..." Diệp Phàm càng là im lặng, có ai làm dì nhỏ như ngươi không? Thậm chí ngay cả cháu mình cũng không buông tha...

Bất quá nhìn lướt qua thân thể Tư Không Yên Nhiên một lượt, bộ ngực đầy đặn, khuôn mặt tinh xảo, ở trong nội tâm không khỏi suy nghĩ một chút, nếu về sau thật sự có một người vợ xinh đẹp như vậy thì rất không tệ!

...

Nhà ga thành phố Lâm Hải đặt ở phía bắc, mà Tư Không Yên Nhiên hiện đang ở khu nhà giàu phía nam, xe Lamboni lao đi trong nội thành với tốc độ xé gió, dọc theo con đường này, hai người thỉnh thoảng nói chuyện, thời gian trôi qua nhanh chóng, không lâu lắm đã đến nơi!

Xuống xe rồi, Diệp Phàm còn chưa kịp xem xét ngoại hình ngôi biệt thự, đã bị Tư Không Yên Nhiên kéo vào trong...

"Đi, dì nhỏ dẫn ngươi đi nhìn xem gian phòng của ngươi..." Tư Không Yên Nhiên lôi kéo Diệp Phàm lên trên lầu, đây là một biệt thự ba tầng, lầu một là đại sảnh và phòng bếp, còn có một phòng nhỏ cho bảo mẫu cư trú, lầu hai thì có ba gian phòng ngủ, lầu ba có một gian thư phòng và một hoa viên loại nhỏ.

Bị Tư Không Yên Nhiên lôi kéo lên lầu hai, nối sau bậc thang là một căn phòng, một mực không ai ở, sau đó là một căn phòng để nghỉ ngơi, ở phía sau cùng, là hai gian phòng đối diện nhau, cái bên phải mở rộng cửa, liếc nhìn lại, có thể nhìn thấy một cái giường lớn, cả gian phòng trang trí theo phong cách tao nhã, thậm chí còn có mùi thơm truyền đến.

"Đây là gian phòng của ta. .. Đến đây, nhìn xem gian phòng của ngươi này, thấy dì nhỏ bài trí đủ hài lòng chưa?" Tư Không Yên Nhiên chỉ vào gian phòng của mình, sau đó lại tự mình kéo Diệp Phàm tới căn phòng đối diện.

Diệp Phàm đưa mắt nhìn lại, phát hiện gian phòng này rất lớn, tối thiểu cũng hơn sáu mươi mét vuông, trong phòng bày đặt một cái giường rất lớn, có thể dung nạp bảy tám người cùng một chỗ, bên trái là một cái tủ quần áo bằng gỗ, bên phải là cửa, ngoài cửa là một cái sân thượng nhỏ, trên ban công bầy đặt nhiều loại hoa cỏ.

Trừ cái đó ra, mặt đất còn phủ thảm, có phòng tắm riêng, phòng tắm rửa cũng cực lớn, ngoại trừ bồn tắm, toàn bộ toilet đều dùng kính mờ ngăn cách, nếu có người ở bên trong tắm rửa, có thể nhìn thấy một thân ảnh mông lung.

Nhìn thấy một màn này, trong mắt Diệp Phàm mơ hồ có nước mắt chớp động, đơn giản là gian phòng này giống như đúc giấc mơ của hắn khi còn bé.

Khi đó bản thân đại khái chỉ mới năm tuổi, dì nhỏ đã mười hai tuổi, bởi vì đang ở nông thôn, phòng ốc đạm bạc, hắn vẫn luôn ngủ cùng dì nhỏ, gian phòng kia quá chật, hơn nữa còn là toàn bộ phong bế, vừa đến mùa hè thì nóng muốn chết, khi đó hắn nói với dì nhỏ, về sau trưởng thành nhất định phải xây căn phòng lớn, sau đó muốn làm phòng ngủ cũng thật lớn...

Đây chẳng qua là lời nói thời trẻ trâu, ai biết đã nhiều năm như vậy rồi, ngay cả mình cũng đã quên, nhưng dì nhỏ lại nhớ kỹ rành mạch, điều này làm cho hắn không thể không cảm động.

"Như thế nào? Thoả mãn chứ?" Tư Không Yên Nhiên không phát giác được hơi nước trong mắt Diệp Phàm, mỉm cười hỏi.

"Dì nhỏ..." Diệp Phàm bỗng nhiên xoay người, trực tiếp ôm Tư Không Yên Nhiên vào trong ngực, cảm nhận được bộ ngực mềm mại no đủ của nàng, hắn chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác ấm áp tràn ngập trái tim.

Bỗng nhiên bị Diệp Phàm ôm vào trong ngực, Tư Không Yên Nhiên lập tức cả kinh, nhận thấy cảm xúc của Diệp Phàm, càng kinh hãi biến sắc.

"Làm sao vậy, đứa nhỏ này..."

"Dì nhỏ, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi còn nhớ rõ..." Diệp Phàm cố nén cảm xúc, mở miệng nói.

Tư Không Yên Nhiên lúc này mới thở dài một hơi, nàng còn tưởng rằng làm sao cơ.

"Tiểu tử ngốc, sự tình của ngươi chính là sự tình của dì nhỏ, dì nhỏ đương nhiên nhớ kỹ, đã lớn vậy rồi, còn khóc sướt mướt như nữ nhân vậy? Nhanh lên, trước tiên tắm rửa, dì nhỏ cũng đi đổi sang một bộ quần áo khác, lát nữa mang ngươi đi ra ngoài ăn..." Cưng chiều xoa đầu Diệp Phàm, Tư Không Yên Nhiên ôn nhu nói, sau đó xoay người muốn về gian phòng của mình, vừa đi, vừa bắt đầu cởi âu phục, khi đi tới phòng nàng, liền tiện tay ném âu phục lên giường.

Bên trong nàng mặc áo sơ mi trắng, áo sơmi rất mỏng, vừa bỏ âu phục xuống, liền có thể thấy áo ngực màu đen lấp ló.

Tựa hồ căn bản không cảm nhận được cái gì, Tư Không Yên Nhiên trực tiếp cởi cúc, sau đó ở trước mặt Diệp Phàm cởi bỏ áo sơ mi trắng.

Áo lót ren màu đen lộ ra, hoa văn bên trong rất đẹp, nhưng mà bán cầu bị bao bọc càng đẹp hơn!

Da thịt nàng trắng mịn, sinh nhật tuổi 20 trôi qua đã lâu, mà vẫn như thiếu nữ bình thường, bộ ngực còn lớn hơn thiếu nữ gấp mấy lần, tối thiểu cũng là e cup, mặc dù giờ phút này nàng đứng quay lưng về phía Diệp Phàm, nhưng núi non vẫn hùng vĩ đồ sộ, Diệp Phàm không chút nghi ngờ, mặc dù bàn tay bản thân không nhỏ, nhưng cũng căn bản không thể ôm trọn ngọn núi này.

"Ọt ọt!" Rất tự nhiên, Diệp Phàm yên lặng nuốt nước miếng một cái!

Tư Không Yên Nhiên tựa hồ không phát hiện, ném áo sơmi vào giường sau đó bắt đầu cởi váy ngắn, đôi chân thon dài lộ ra không khí, đặc biệt là trên đùi nàng còn phủ vớ đen, kết hợp cái quần lót ren như ẩn như hiện, một màn này đủ để cho bất luận nam nhân nào cũng phải phát cuồng, mặc dù là Diệp Phàm cũng có chút không kìm nén được.

Khi trong núi, hắn cũng từng nhìn lén những đại thẩm hoặc là tiểu muội nhà bên tắm rửa, nhưng những nữ nhân kia sao có thể so sánh với mỹ nữ cực phẩm như Tư Không Yên Nhiên?

Ngọn núi căng tràn, phần bụng không có chút thịt thừa, cặp chân thon dài dụ hoặc, cộng thêm bờ mông vểnh cao, vừa nhìn đã làm người ta khó thở.

"Ồ, ngươi còn lo lắng cái gì? Sao lại còn không đi tắm rửa? Không phải là muốn dì nhỏ giúp ngươi tắm đấy chứ?" Thời điểm này, Tư Không Yên Nhiên mới ý thức Diệp Phàm còn đứng ở chỗ ban đầu nhìn mình, lập tức xoay người lại.

Ngay lúc đó, cặp núi đôi no đủ muốn bạo tạc nổ tung kia triệt để hiện ra ở trước mặt Diệp Phàm, Diệp Phàm chưa từng thấy bộ ngực nào đẹp như thế này, dù là hắn rất chăm chỉ xem các bộ phim JAV mới cập nhật, áo lót đen kia rất khó khăn mới bao vây được hai cái bán cầu này, phần da thịt lộ ra trắng như tuyết, ở bên trong lại là khe hở may ra thì có thể đủ cho một trang giấy lọt vào, à không, không thể nói là khe hở, mà là khe rãnh.

Quần lót cũng là như vậy, khi nàng xoay người lại, vì sở hữu nhãn lực tốt hơn người thường nhiều nên Diệp Phàm còn có thể nhìn thấy một ít sợi lông loăn quăn trong bộ vị thần bí nhất...

Diệp Phàm có một loại cảm giác muốn lập tức hóa thân thành sói...

Đcm, muốn mạng người rồi, thực sự muốn mạng người rồi...

Đặc biệt là nghe thấy câu nói “không phải là ngươi muốn ta tắm giúp chứ”, càng làm cho hắn thú huyết sôi trào...

Đcm, nếu như vậy thật thì tốt quá...

Lập tức đầu cúi xuống, xấu hổ nói:

"Ừm, đã rất lâu dì nhỏ không tắm rửa cho ta rồi, ta muốn được trải nghiệm lại cảm giác đó...

360

3

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.