ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 72
Mỹ Kiều chi uy 1

Chương 72

Đúng như dự tính của Tần Kim Hoàng. Những sóng xung kích này đã đánh hắn bay ra xa. Điều này làm cho khoảng cách giữa hắn và cấm địa chỉ còn 40km. Trong lúc con nhãi ranh này vận chiêu, hắn liền lập tức hô “Di và Hư”.

Tức thì, một vết rách hư không xuất hiện ngay dưới bụng của hắn. Chớp mắt, vết nứt hư không này biến mất và kéo thân ảnh của hắn cũng tan biến theo.

- Bùmmm ~ bùmmmm~ bùmmm!

Cùng lúc đó, những quả cầu lửa này bay đến và oanh tạc vào Tần Kim Hoàng. Tuy nhiên, thứ mà nó đánh trúng lại là mặt đất.

Chứng kiến việc này, Nguyễn Thị Mỹ Kiều nhíu chặt hai hàng chân mày, mắt phượng tóe lửa lộ vẻ đăm chiêu suy nghĩ.

Mặc dù chỉ trong khoảng thời gian chớp mắt, nhưng nàng vẫn có thể nhận ra được tất cả mọi thứ. Tên này đã chui vào vết rách hư không.

- Hắn ta tự sát ư? Không! Kẻ này chắc chắn có âm mưu.

Rất nhanh, Mỹ Kiều đã đưa quan điểm bác bỏ luận điểm này. Nàng biết, hắn ta không ngu ngốc đến thế.

Đúng như nàng nghĩ, chẳng mấy chốc, Mỹ Kiều lại lần nữa cảm nhận được thanh kiếm của mình ở cách đây 30km.

Cách vị trí của cấm địa Xà Huyệt khoảng 10km, một vết rách hư không đột ngột xuất hiện. Tiếp đó từ bên trong khe nứt đen thăm thẳm, Huyết Nhân một tay xuất hiện. Thân ảnh này là Tần Kim Hoàng.

Sau khi Thuấn Di vào khe nứt này, hắn đã bị một vật không biết tên trốn trong không gian đen thăm thẳm kia cắn nuốt. May mà hắn có thể Thuấn Di và mở vết rách hư không trốn thoát, nếu không mạng của hắn đã nằm ở trong đó.

Lần nữa thấy được tia nắng ngả chiều của Mặt Trời, Tần Kim Hoàng thở phào một cái nhẹ nhõm. Cái tư vị bị cắn nuốt một cách từ từ này, hắn không muốn thử nghiệm thêm nữa.

Đã định vị phương hướng, hắn mặc kệ máu trên người đang chảy. Miệng liên tục hô “Thuấn Di” khi cảm nhận được bản thân vẫn đang còn trong nguy hiểm.

- Chết tiệt! Con nhãi ranh kia lại đuổi tới. Mình đã dùng tới phương án này mà vẫn không thể nào thoát khỏi nó. Hừ! Thật phiền phức.

- Haizz! Mình chỉ có thể chạy vào cấm địa thì may ra mới có cơ hội thoát thân.

Tần Kim Hoàng vừa dịch chuyển chạy trốn, vừa nghĩ một cách đầy căm tức.

Thầm nở một nụ cười lạnh, thần thức của nàng tức tốc ùa đến vị trí này. Trong thần thức, Nguyễn Thị Mỹ Kiều lại thấy thân ảnh đẫm máu đỏ tươi đó.

Sau khi chứng kiến vô số thần thông của tên này, nàng quyết định không bay tới gần nữa.

Hừ lạnh một cái, hai tay của nàng vươn ra để ở trước ngực và xoay tròn. Không bao lâu sau, vô số chân nguyên từ trong cơ thể của nàng di chuyển theo kinh mạch tới hai bàn tay. Sau đó, những chân nguyên này từ hai bàn tay thoát ra bên ngoài và tạo thành một cái kén nhỏ.

Theo vô số chân nguyên được đưa vào, trong chớp mắt đó, cái kén càng ngày càng to dần. Khi nó vừa to bằng một quả trứng gà, đôi môi đỏ mọng của Mỹ Kiều khẽ hé ra và hô lên:

- Hỏa Noãn!

Khi thanh âm này vừa dứt, cũng là lúc quả trứng có màu xanh lục này được ném thẳng vào thân ảnh của Tần Kim Hoàng.

Khi quả trứng bằng lửa này bay tới, Tần Kim Hoàng không cảm nhận được bất cứ điều gì, bao gồm cả nhiệt độ và sát khí.

Tuy rằng quả trừng này trông cực kỳ bình thường, nhưng hắn biết rằng nó đơn giản như vậy. Nó chắc chắn chứa huyền cơ.

Không một chút luyến tiếc khi sử dụng pháp tắc cuối cùng trong ngày, Tần Kim Hoàng lập tức hô lên:

- Hư!

Tức khắc, một vết rách hư không xuất hiện ngay tại đường bay của quả trứng. Cứ ngỡ rẵng nó lại bị nuốt, nhưng không. Sau khi vết rách xuất hiện, quả trứng lửa này chuyển hướng, bay vòng qua vết rách này và tiếp tục lao đến vị trí của hắn.

Chứng kiến việc này, Tần Kim Hoàng không ngừng hô “Di ~ Di”. Nhưng tốc độ dịch chuyển tức thời của hắn làm sao nhanh bằng quả trứng lửa này. Chẳng mấy chốc, khoảng cách của cả hai đã bị thu hẹp, chỉ còn 500m.

Nhìn thấy bốn chữ “Cấm Địa Xà Huyệt” trên một vách núi cách đây khoảng 1km, Tần Kim Hoàng thở dài một cái. Sắc mặt của hắn tái nhợt, lộ vẻ u sầu và ngẫm nghĩ:

- Haizz! Thật quá đáng. Con nhãi ranh, là ngươi ép ta.

Khi Hỏa Noãn này bay vào trong phạm vi thần thức của hắn, đây cũng là lúc nguyên thần đang ngồi xếp bằng bên trong không gian não của cỗ thân thể này rục rịch.

Tần Kim Hoàng chuẩn bị ly khai nguyên thần khỏi cỗ thân thể này thì bỗng nhiên cảm nhận được một luồng thần thức khác quét qua. Luồng thần thức này không kém hơn so với thần thức của con nhãi ranh kia.

Vốn dĩ ban đầu, hắn muốn dùng nguyên thần của bản thân để dạy dỗ con nhãi ranh kia một trận cho bõ tức. Nhưng khi thấy một vị khách không mời khác, tâm tư này của hắn lập tức tan biến. Với thực lực của hai tu sĩ Nguyên Anh, nguyên thần của hắn có rời khỏi cỗ thân thể này cũng chưa chắc đánh lại.

- Hừ! Xem như canh bạc này mình chơi thua. Mất cỗ thân thể này, mình tìm lại cái khác. Không cần gì phải vội, mình cứ đợi xem tình hình thế nào rồi ứng biến.

3

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.