ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 71
Dậy múa nữa đi

Chương 71

Đúng vậy, vết rách hư không này chính là loại thứ hai thuộc pháp tắc không gian mà hắn đã ngộ được. Vết rách này có thể thôn phệ hết tất cả mọi thứ. Chỉ cần tới gần phạm vi của nó, bất kể vật gì đều sẽ bị lực hút của nó kéo vào.

Sau khi hô xong từ “hư”, Tần Kim Hoàng không một chút hoãn lại. Thân ảnh của hắn lần nữa biến mất và xuất hiện tại các vị trí khác.

Bây giờ, hắn không thể nào dùng vết rách hư không giết mỹ nữ kiều diễm này được. Nàng ta không dễ dàng bị nó hút vào bên trong giống như đóa hoa sen lúc nãy.

Mà cho dù bản thân có thể giết được nàng đi chăng nữa, hắn chưa chắc đã ra tay. Nàng ta là một Ẩn Thể, hắn phải biết trân trọng.

Chứng kiến chiêu thức của mình bị vết rách hư không này nuốt trộng, Mỹ Kiều hơi giật mình. Bất giác, mảnh lưng của nàng bắt đầu chảy ra từng hạt mồ hôi lạnh. Có lẽ đã thấy được kẻ này thuấn di, nên nàng cũng đã có sự chuẩn bị trước. Chính vì vậy, cảm giác bất ngờ này nhanh chóng trôi đi.

Nghĩ lại vết rách hư không vừa rồi, nàng lộ vẻ suy ngẫm:

- Vết rách này quá kinh khủng. Mình mà bị nó nuốt vào, oe rằng sẽ không có cách nào quay trở lại.

- Nhưng vì sao có chiêu lợi hại như vậy, hắn ta không dùng nó để tấn công mình? Vì sao hắn ta cứ chạy? Xem ra, hắn ta muốn sử dụng chiêu này thì cũng phải trả một cái giá cực lớn.

- Hừ! Không được! Cho dù có hy sinh cái mạng này, mình nhất định phải kéo hắn ta chôn cùng.

Thấy hắn ta lại lần nữa biến mất, Nguyễn Thị Mỹ Kiều hừ lạnh một cái và vẫy cánh tay đuổi theo.

Trong chớp mắt, thần thức của Mỹ Kiều lại thấy bóng dáng trần truồng và cháy đen của hắn đang thuấn di, tâm lý đề phòng liền dâng cao. Nếu có một xíu sơ suất, nàng sợ bản thân sẽ bị vết rách hư không này hút vào. Do đó, khi khoảng cách của cả hai còn khoảng 6km, nàng liên tục tạo ra các quả cầu lửa màu xanh lục và bắn chúng vào thân ảnh này.

Mùi thơm quyến rũ lại quay trở lại. Tuy rằng phản ứng sinh lý của Tần Kim Hoàng cực kỳ yêu thích và tận hưởng hương thơm này, nhưng những vết nhăn trên gương mặt đã bán đứng hắn. Đúng vậy! Hắn cảm thấy rất khó chịu khi không thể đánh lại, mà chỉ có thể chạy trốn.

- Mình đường đường là một trong thất kiếm của đại lục, thế mà lại bị một con nhãi ranh Nguyên Anh truy cùng diệt tận. Lại còn trần truồng chạy, đến thời gian mặc quần áo cũng không có. Cay thật!

- Phù! Cũng may là không có lão bất tử nào thấy được viễn cảnh này. Nếu không, mình chắc không còn mặt mũi nào đi đấu kiếm với bọn họ. Để những tiên tử khác biết, mình có đập đầu vô miếng đậu phụ cũng không thể nào giải oan a.

Nghĩ tới đây, Tần Kim Hoàng nghiến răng nghiến lơi kêu lên “ken ~ két”. Không thể không không chịu đựng sự sỉ nhục này, hắn quay đầu lại, dơ nắm đấm lên và hét to:

- Hừ! Con nhãi ranh! May cho ngươi là kiếm hồn của ta đã chết.

- Đợi một vài năm nữa, ta nhất định sẽ bế ngươi lên giường, ân ân ái ái và làm cho ngươi phải quỳ xuống đất cầu xin. Hừ!

Thét to vài câu cho bõ tức, Tần Kim Hoàng liên tục hô “Thuấn Di” một cách không ngừng nghỉ khi thần thức thấy được vô số quả cầu lửa bay tới vị trí của mình. Mặc dù quả cầu này rất nhiều, nhưng hắn cảm thấy uy lực của chúng thua xa với đóa hoa sen lúc nãy.

Tuy nhiên với kinh nghiệm chinh chiến vài chục vạn năm, hắn biết những quả cầu lửa này không chỉ gây sát thương một lần. Sau khi nó bắn ra, chắc chắn sẽ có một vụ oanh tạc và sóng xung kích nổ tung ra xung quanh.

Tần Kim Hoàng cũng muốn dùng vết rách hư không để nuốt chửng những quả cầu lửa này lắm chứ. Nhưng loại phép tắc này không giống như “Thuấn Di” có thể dùng vô hạn. Với lĩnh ngộ của bản thân về chữ “Hư”, hắn chỉ có thể khai mở bốn lần vết rách hư không trong một ngày.

Do đó, mặc dù Tần Kim Hoàng biết những quả cầu lửa này rất nguy hiểm. Nhưng hắn không dùng vết rách hư không. Hắn muốn để giành hai lần còn lại trong tình huống nguy cấp nhất.

Vì lẽ đó, hắn quyết định dịch chuyển tức thời để né tránh những quả cầu này.

- Bùmmmm! Bùmmmm! Bùmmm!...

Liên tục nhưng thanh âm chấn động trời đất vang lên, khói bụi theo đó bay tán loạn khắp cả vùng đất này. Nếu như không có thần thức, cả hai cũng không thể nào thấy được viễn cảnh này.

Những quả cầu lửa này va chạm với vùng đất bên dưới đã làm cho cả không gian nơi đây rơi vào trạng thái khốn khổ. Sóng xung kích liên tục xuất hiện. Chúng giống như sóng nước, nó không ngừng nảy bật và lan rộng ra theo hình tròn. Theo sự hiện diện của nó, mọi vật khắp vùng đất trở bỗng chốc trở thành đất cát và khói bụi.

Tuy rằng Tần Kim Hoàng đã không ngừng thuấn di và rời đi một khoảng cách khá xa, nhưng hắn vẫn bị từng đợt sóng xung kích này đánh úp. Tức thì, cả thân thể của hắn bị đánh quăng ra xa. Cả cơ thể cháy đen nhanh chóng hóa thành Huyết Nhân.

Nhận thấy kẻ này đã bị trúng đòn và đang nằm úp trên mặt đất, khóe môi đỏ tươi như máu của Nguyễn Thị Mỹ Kiều khẽ nhếch lên. Lòng của nàng thì nghĩ:

- Dậy! Dậy múa nữa đi. Mày múa nữa đi?

- Sao không múa nữa? Múa đi. Bà xem?

Tức nhiên Mỹ Kiều vẫn nhận ra kẻ này còn sống. Nàng chắc chắn không muốn để cơ hội này trôi đi. Chính vì vậy, Mỹ Kiều vừa nghĩ, vừa chầm chậm bay tới và vừa tụ lực cho đòn tiếp theo.

Cơ hồ trong tít tắt, mười ngón tay của nàng lại hiện lên vô số quả cầu lửa màu xanh.

- Hỏa Liên Đạn! Giết hắn.

Theo thanh âm thì thào này phát ra, những tiếng “vù ~ vù” liền vang lên.

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.