ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 61 : Thích Khách

Mấy đứa nhỏ nhóm Ain nghe vậy, mới hướng về thủ lĩnh của mình hô to:

“Chúc mừng!“

Đám người kia cũng vụng về, đưa chén rượu lên như đám nhỏ rồi hô to:

“Chúc mừng!”

Xong, Ain đưa chén lên uống hết, rồi giơ cái chén trống không trước mặt tộc nhân bộ lạc. Thấy tộc trưởng đã uống, mấy người còn lại mới bắt đầu uống theo. Ban đầu, họ cảm thấy thức uống này khá dễ uống, có vị chua ngọt nhẹ và hơi lâng lâng, khiến họ rất thích thú, nhưng đó là cảm giác sau 15 phút.

Còn bây giờ, họ chỉ cảm thấy hơi khó chịu mà thôi. Uống xong, Ain mới nói:

“Ăn thoải mái đi!”

Cả đám chỉ chờ có vậy mà lao vào ăn. Những ai chưa hiểu cách dùng đồ ăn thì nhìn đám nhỏ mà học hỏi. Trong lúc ăn và sau khi uống rượu, mọi ấm ức trong lòng dần được tuôn ra, giúp hai bên thấu hiểu nhau hơn.

Ain nhìn cảnh này chỉ mỉm cười. Bỗng, hắn chú ý thấy một cô bé tầm tuổi mình cứ nhìn chằm chằm. Ain cười chào, nhưng con bé đó lại quay mặt đi, tiếp tục bữa ăn, khiến hắn khó hiểu.

Sau khi ăn xong chừng 30 phút, cảm giác say cũng dần giảm đi. Ain chống hai tay lên bàn, nghiêm túc nói :

“Đầu tiên, ta thông báo cho mọi người: Bộ lạc chúng ta tên là Lạc Việt. Nếu không tin, hãy nhìn ấn ký trên tay trái của mình.”

Nghe tộc trưởng nói, mấy tộc nhân đều thẳng lưng lắng nghe. Thấy phản ứng tốt, Ain tiếp tục :

“Mọi người còn nhớ con vật ở hồ chứ? Nó là rùa - thần hộ mệnh của ta, hiện tại gọi là thần Quy. Còn con chim trên trời là chim Lạc - thần thủy tổ ban đầu ở vùng đất này.”

Đợi cho mọi người tiếp nhận thông tin, Ain lại nói :

“Thật ra, chim Lạc vốn là thần của một bộ lạc lớn tên Lạc Việt. Nhưng vì một lý do nào đó, thần Lạc mất đi bộ lạc, dẫn đến sự diệt vong. Về sau, thần Quy xuất hiện ở đây.

Ta không rõ giữa hai vị thần có sự trao đổi gì hay không, nhưng hiện tại, thần Quy đã ra lệnh: Một là làm lễ tế trước mùa đông. Hai là phục hưng bộ lạc Lạc Việt như xưa. Nếu không, thần sẽ rút lại sức mạnh của mọi người.”

Nghe tới đây, đám người đổ mồ hôi hột. Điều kiện này không phải quá khó, nhưng không ai biết thời gian cho điều thứ hai kéo dài bao lâu. Tuy nhiên, thử thách luôn đi kèm phần thưởng, khiến họ phải suy nghĩ hồi lâu. Ain chỉ cười nói:

“Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa. Mọi người về nhà chuẩn bị cho ngày mai đi săn đi. À, ta có một câu hỏi.”

“Tộc trưởng cứ hỏi.”

Mấy người họ đồng thanh trả lời, Ain nghe vậy mới từ tốn nói :

“Trong số các người, ai muốn đi săn thì theo hai đứa này. Ai muốn làm đồ gốm và xây dựng thì gặp Dio và Pu. Còn ai muốn học trồng trọt thì qua chỗ Ska. Nếu không biết chọn gì, cứ tìm ta để ta sắp xếp công việc. Nhớ kỹ: Không có bữa ăn nào mà không trả giá.”

“Hiểu rồi, tộc trưởng!”

Mấy tộc nhân đồng loạt gật đầu, hô vang. Họ không cần Ain nhắc nhở, bởi ai nấy đều sẽ làm hết sức để cống hiến cho bộ lạc này. Chỉ riêng việc được thanh tẩy cơ thể đã là một ân huệ lớn lao với họ.

Sau khi mọi người giải tán, Ain và bé Eny ở lại dọn dẹp. À không, còn cô bé khó hiểu kia nữa. Nhìn hai đứa nhóc đang đùa giỡn với con Bông, Ain lặng lẽ đi về nghỉ ngơi.

Từ khi mà Ain mang cây mía từ mùa xuân về, hắn đã nghĩ tới việc ép mía làm đường, nhưng số lượng cây mía hiện có vẫn quá ít. Vì vậy mà Ain lấy một phần ba số cây mía mang ra trồng, còn lại thì đem ép nước mía.

Ain dùng hai tảng đá dẹt và phẳng, rửa sạch sau đó dùng dao đá được rửa sạch, gọt đi lớp vỏ mía.

Rồi Ain lấy một tảng đá kê cho nó nghiêng tầm 45 độ, phần nhọn nhất của tảng đá được đưa xuống dưới, kết nối là một cái ống tre, Ain đặt thử một khúc mía vào tảng đá. Hắn dùng tảng đá còn lại đè mạnh xuống, dòng nước trong cây mía không chịu được mà thoát ra, chạy xuống ống tre.

Ép tới khi xác mía không thể ra nước nữa, Ain mới đem bã mía giao cho Ska sử dụng làm phân bón cho cây trồng, số nước mía được ép ra Ain đem đổ vào trong nồi đất đun nóng.

Tới khi số nước đã bay hơi hết, chỉ còn dung dịch nước đường, Ain lấy cái nắp đậy lại để một góc trong nhà. Sau hai ngày, những hạt đường hiện ra trong nồi đất, Ain dùng muỗng xúc ra một cái nồi khác, số đường còn dính ở đáy nồi thì hắn đập bỏ.

Dù những hạt đường này không có màu trắng như hiện đại, mà nó màu nâu vàng nhưng vậy vẫn làm cho Ain vui vẻ, cảm giác ngọt vẫn như hiện đại, cộng với có nhiều trái cây trong thời gian này.

Nên Ain làm rượu trái cây thử, đầu tiên hắn chọn một vài trái có vị chua như chanh, cam và thơm được tìm thấy trong khu rừng phía tây nam.

Sau đó, Ain dùng dao đá cắt lát những trái cây ra, bỏ vào trong nồi đất rồi bỏ thêm một phần ba đường hắn có. Làm xong, hắn lấy nắp đậy lại rồi dùng một cái lá to đặt lên trên, sau đó lấy đất sét trét xung quanh.

Rồi hắn đặt cái nồi vào một góc bí mật, sau một tháng hơn thì Ain lấy nồi rượu ra xem thử, một mùi đặc trưng xộc vào mũi hắn, điều này là cho hắn cười không ngớt, dùng muỗng múc thử lên uống một ngụm.

Cảm giác say khướt, sau 5 phút đã ngấm vào trong người, làm cho Ain loạng choạng mà khó khăn đặt nồi rượu lên trên bàn, rồi nằm xuống giường ngủ. Khoảng ba tiếng sau, Ain tỉnh dậy thì thấy bé Eny nằm ngủ say kế bên, trên tay còn cầm cái muỗng và nồi rượu đang mở nắp.

Ain lắc đầu rồi đặt con bé lên giường mình ngủ, sau đó hắn rót rượu ra một ống tre nhỏ, rồi cất nồi rượu đi qua chỗ Dio, hắn bảo cả đám nhỏ thử một chút, rồi một lúc cả đám nằm ngủ nói sảng.

Ain ngồi canh cho mấy đứa nhỏ tỉnh dậy, may mắn là hôm nay ngày nghỉ ngơi nên hắn thoải mái chuốc say cho đám nhóc, rồi Ain ân hận khi mà tụi nó ngày này cũng vòi vĩnh uống rượu, đương nhiên Ain cấm triệt thứ này đi, tốn gần cả hai tuần thì tụi nhỏ mới quay về bình thường.

Quay về thực tại.

Buổi tối nằm ngủ trong nhà, Ain đang mơ đẹp thì bỗng hắn nghe tiếng động từ cửa mở ra, bản năng nguyên thủy liền kích hoạt, hắn nằm im lẳng lặng, lén lấy con dao đá cực bén hắn chuẩn bị ở dưới tấm da thú.

Chờ cho đối tượng kia đóng cửa rồi đi lại chỗ mình, khi ánh trăng lấp ló ngoài cửa sổ làm hiện ra hai cái tay thì Ain ngay lập tức bật dậy, chộp lấy tay đối phương rồi quật cả người xuống giường, Ain dùng một tay nắm hai tay đối phương, một tay cầm dao đè vào cổ.

Ánh trăng soi rọi vào thông qua cửa sổ, Ain mới nhận ra đối phương ám sát mình là cô bé khó hiểu hồi sáng, nghi hoặc Ain mới hỏi :

“Tại sao người vào đây?”

“Ta muốn làm vợ ngươi.“

Nhìn ánh mắt cương quyết và giọng nói chắc nịch, làm cho Ain càng thắc mắc hỏi :

“Vì sao? Tại sao? Lý do?“

“Vì ngươi là thủ lĩnh, là kẻ mạnh chính, vì điều đó mới có thể bảo vệ ta.“

“Ai nói cho ngươi điều này?”

Ain đau đầu, nhìn vào mắt đối phương, con bé nghe hỏi thì đầu nghiêng sang một bên rồi nước mắt hiện ra dưới ánh trăng, giọng nói nghẹn ngào vang lên :

“Chị ta nói, như thế đàn ông mới chịu ràng buộc mà bảo vệ cho mình, đặc biệt là người trẻ mà mạnh càng thành công.“

“Chị ngươi ở đâu?”

Ain mồ hôi xuất hiện ở trán sau khi nghe cô bé nói, hắn muốn hỏi bà chị kia đã tiêm gì vào đầu con nhỏ này, nhưng hắn vẫn ráng hỏi thêm một số thông tin :

“Chị ta chết rồi, do con heo lớn kia đạp chết, vì thế khi ta thấy ngươi liền không muốn như chị ta, bị người đàn ông của mình bỏ rơi.“

Ain nhìn con bé từ ánh mắt, nhịp thở không có dấu hiệu nào là nói dối, cho dù có nói dối thì hắn cũng chịu, không lẽ người nguyên thủy thông minh đến cỡ vậy, Ain dùng hai tay mình, cố định mặt con bé ngay mắt mình hỏi :

“Ngươi có muốn mạnh hơn không?”

“Nếu ta mạnh hơn, vậy ngươi có bảo vệ ta khi gặp nguy hiểm không?”

Không yếu thế, con bé cố gắng đẩy hai tay hắn ra rồi mặt đối diện nhau hỏi ngược lại, sự ương ngạnh này cho Ain khâm phục, khó khăn nói :

“Có nhưng…”

Không cần chờ câu nói phía sau, con bé chỉ cần từ có mà thôi, con bé ngay lập tức ôm hắn khiến Ain khó xử. Ở bên ngoài cửa bỗng có một tiếng nói :

“Anh Ain có chuyện gì mà ồn vậy?”

Nghe được giọng này như cứu cánh, Ain vội nói :

“Eny à, em mở cửa vào đây đi.“

Eny đi vào thì thấy, Ain đang đè lên cô gái buổi chiều giỡn với con Bông cùng mình, quần áo của con bé do nhiều tháng di chuyển thì cũng đã rách vài chỗ, nhưng xui cho Ain là nó rách ở gần những chỗ cần lộ.

Làm cho tư thế của hai người trở nên mập mờ trong mắt Eny, Ain nhìn thấy ánh mắt lạ của Eny cũng nhìn lại tình trạng của mình, hắn hoảng hồn tách con bé kia ra.

Rồi Ain đi lại chỗ bé Eny, giải thích một hồi, bé Eny cũng dần hiểu rồi ngồi trên giường vuốt tóc con bé kia vừa ngủ tại chỗ, có lẽ con bé cảm thấy ở đây an toàn nên thoải mái ngủ luôn :

“Anh Ain vậy anh có muốn có vợ không?”

“Chưa nghĩ tới, anh cón bộ lạc này chờ phát triển.“ Ain nhìn xa xăm ra ngoài nói nhẹ nhàng.

“Vậy sau này thì sao?”

“Cũng chưa, nếu có anh tìm một người hợp với mình.“

Eny nghe vậy cũng không nói gì, mà nằm trên giường hắn ngủ cùng con bé kia, Ain đành lấy một tấm da thú nằm xuống đất nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, hắn thức dậy sớm, vệ sinh cá nhân rồi đi ra bãi đất tập luyện, một lúc sau tất cả mọi tộc nhân trong bộ lạc cũng uể oải bước ra bãi tập.

Do đã được thông tin trước rồi nên không có ai bị trễ giờ, một buổi sáng như thường lệ đối với nhóm Ain, chứ với nhóm người mới thì là ác mộng, Ain đành cho cả nhóm mới này nghỉ ngơi sớm một giờ để bổ sung thể lực trước khi làm việc.

Chỉ có con bé tên kia, à đúng ra con bé có tên nhưng đã quá lâu rồi không ai gọi thành ra con bé đó quên luôn tên, Ain liền đặt cho con bé tên Duyên, hắn cũng muốn chọn tên khác, nhưng quá nhiều tên cho con gái, Ain đành chọn cái tên mà hắn quen thuộc nhất.

Với tên Mih là người đại diện, là còn ở lại bãi tập thêm một lúc, cả bộ lạc ăn sáng xong thì bắt đầu công việc như đã chọn hôm qua.

Mười bốn người mới, có 5 người gia nhập đội đi săn, 4 người đi qua chỗ Dio và Pu, còn 4 người gia nhập với Ska.

Rốt cuộc chỉ còn Duyên đi theo Eny học tập, Ain thì thảnh thơi dẫn mấy con sói con và con Bông ra một chỗ đi vệ sinh, vì tụi nó đi tùm lum làm ảnh hưởng tới không gian của bộ lạc.

tấu chương xong.

4

1

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.