ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 60
Chương 60 : Bộ Lạc Lạc Việt

Sáng ngày hôm sau.

Có vẻ như họ không thể chờ đợi thêm nữa, vì vậy mà khi ánh sáng mặt trời vừa xuất hiện, Zua đã thấy nhóm người kia ở bìa rừng chờ sẵn. Đợi một lúc, Dio bước ra mời họ vào.

Khi tiến vào bên trong, cả nhóm người kia hoảng sợ trước số lượng công trình của bộ lạc mà họ sắp gia nhập. Quá nhiều thứ mới mẻ khiến họ thích thú, những điều mà họ chưa từng thấy ở bộ lạc Huyết Sắc.

“Ở đây sạch sẽ hơn ở bộ kia nhiều quá. Này, có phải chỉ có mấy người này không? Nếu tôi tận mắt nhìn thì còn tưởng đây là một bộ lạc lớn đấy.”

Tên đại diện không nhịn được mà hướng Dio hỏi. Dio chỉ nhẹ nhàng trả lời: “Tất cả là do tộc trưởng nghĩ ra đấy.”

Nghe câu trả lời, cả nhóm người im lặng đi theo Dio đến hồ nước. Khi đến nơi, họ thấy ở trung tâm có một người đang chắp tay cầu nguyện, còn hai bên là những người đang đứng nghiêm trang.

Nhóm người bị ảnh hưởng bởi không khí căng thẳng xung quanh. Ain bất ngờ phát ra một âm thanh, khiến cả nhóm hắn gấp gáp chỉnh trang lại quần áo, tóc tai.

Nhóm người kia thấy vậy cũng bắt chước làm theo, hiểu rằng đây là một trong những nghi thức ban phước cho những ai muốn gia nhập bộ lạc. Sau khi hoàn thành, Ain đứng dậy, mở mắt ra và thở một hơi sâu. Hắn quay lại đối diện với nhóm người, rồi cất giọng:

“Trên bầu trời xanh thẳm, chim Lạc tung cánh bay

Mang theo lời cha ông, gửi vào ngọn gió dài.

Đất mẹ hiền yêu dấu, in dấu chân bao đời

Chim Lạc mang khát vọng, bay khắp nơi xa vời.

Chim Lạc ơi, cánh chim vươn cao

Mang hồn thiêng, đất nước ta tự hào.

Bay về nơi, nơi non nước xa xôi

Gọi tên Việt Nam, ngàn đời chẳng phai phôi.

Núi rừng bao la đó, nghe tiếng chim vọng về

Hòa trong dòng sông lớn, ôm ấp bao lời thề.

Ngàn năm vẫn mãi mãi, chim Lạc vẫn hiên ngang

Bay qua mùa xuân mới, trong ánh dương huy hoàng.

Chim Lạc ơi, cánh chim vươn cao

Mang hồn thiêng, đất nước ta tự hào.

Bay về nơi, nơi non nước xa xôi

Gọi tên Việt Nam, ngàn đời chẳng phai phôi.

Nguyện theo cánh chim, bay về nơi hùng vĩ

Nơi mà tình yêu quê hương mãi mãi xanh tươi.

Chim Lạc, chim Lạc ơi, bay cao mãi không ngừng

Mang theo khúc ca, hòa trong nhịp sống chung.

Chim Lạc ơi, cánh chim tự do

Mang niềm tin, đến muôn đời mãi nhớ.

Bay về nơi, nơi quê hương yêu thương

Gọi tên Việt Nam, rạng ngời trong ánh dương."

Giọng hát hùng tráng của Ain vang lên, làm lan tỏa cảm giác hưng phấn, tự hào và hy vọng về những điều tốt đẹp sắp đến với mọi người ở đó. Dưới đáy hồ, lão Quy thầm chửi rủa:

“Đường đường là người sống trăm năm, giờ đây phải làm cái này cho một thằng nhóc. Đừng để ta thất vọng đấy.”

Kết thúc bài hát, mọi người ngạc nhiên khi thấy bóng dáng chim Lạc xuất hiện trên bầu trời, bay vòng quanh khu vực của nhóm Ain, rồi dừng lại trên hồ nước. Từ dưới hồ, một con rùa to lớn ngoi lên, gầm một tiếng khiến mấy người giật mình và thủ thế.

Ain ra dấu và quỳ xuống cúi đầu trước con rùa, hô lớn: “Thần hộ mệnh hiện thế, cảm ơn thần.”

“Cảm ơn thần hộ mệnh thủy tổ hiện thế.”Ain nói, hướng lên trời quỳ lạy. Thấy vậy, cả đám người cũng sực tỉnh và hô theo lời Ain.

Họ hô lớn ba lần rồi ngẩng đầu lên, nhưng không thấy chim Lạc và rùa nữa, liền lo lắng hỏi thăm Ain. Nhưng Ain chỉ ngồi dậy và bắt đầu nói:

“Dio, thần hộ mệnh chấp nhận ngươi làm tín đồ, ngươi có chấp nhận không?”

Dio nghe đến mình, liền bản năng quỳ xuống dập đầu: “Dạ, có ạ.”

Trong tay Ain, cái ấn chim Lạc phát sáng nhẹ, rồi một luồng sáng chui vào người Dio. Bỗng nhiên, cơ thể Dio bay lên vài centimet rồi hạ xuống. Cậu bé hét lên sung sướng khi cảm nhận được sự tẩy rửa và sức mạnh mới tràn vào cơ thể.

Kết thúc nghi lễ, mọi người nhận ra rằng khí tức của Dio đã thay đổi. Nó nhẹ nhàng, thanh thoát và mạnh mẽ hơn. Dio cảm nhận cơ thể của mình qua một lúc và nói:

“Ain, hình như tao lên Đấu Sĩ 1 đầu rồi, nhưng vẫn chưa đúng lắm, yếu hơn thì phải?”

“Ừ, mày cần một cuộc chiến để phá vỡ bức tường cản đó. Chúc mừng.”

Ain nhẹ nhàng trả lời, khi hắn đang bay cao hơn một mét trên không trung, giống như một Vu của bộ lạc, người giao tiếp giữa thần và con người.

Câu trả lời làm Dio háo hức chờ đợi cuộc đi săn sắp tới. Cả nhóm sau đó lần lượt trải qua nghi lễ ban phước, Ry và Zua cũng đạt đến Đấu Sĩ 1 đầu, còn Ska và Pu là Chiến Sĩ 3 đầu, bé Eny thì lên Chiến Sĩ 1 đầu.

Làm xong, Ain mới hướng đám người kia nói :

“Thần hộ mệnh nhận thấy các ngươi chưa thực sự thể hiện đủ thành ý, nhưng vẫn có mong muốn gia nhập nên thần cho các ngươi một cơ hội, các ngươi có nguyện ý gia nhập bộ lạc hay không?”

“Dạ có.“

Đám người kia ngay lập tức dập đầu mà quỳ lạy, cơ hội duy nhất, làm sao họ bỏ lỡ được, khi chứng kiến mọi thứ của bộ lạc này đến hình bóng của thần hộ mệnh hiện thế, tới khi nhìn những con người kia biến đổi cơ thể mạnh hơn, thì làm sao mà họ bỏ qua được.

Một luồng sáng chui vào cơ thể nhóm người, nhưng khác với nhóm của Ain, thay vì mỗi người nhận một luồng sáng riêng, tất cả họ cùng nhận một luồng sáng duy nhất. Vì vậy mà bọn họ chỉ nhận được ít phúc lợi hơn.

Như là gột rửa mệt mỏi, chữa lành những bệnh tật nhẹ và tăng cường thể chất một chút, nhưng với nhiêu đây là quá nhiều đối với nhóm người kia.

Làm xong, Ain mới nhắm mắt, rồi cơ thể hắn nhẹ nhàng rơi xuống, Dio vội chạy lại đỡ cơ thể hắn, hỏi thăm, Ain xua tay bảo :

“Không sao, tao chỉ mất sức mà thôi, tụi bây vén tay áo bên trái lên đi, thấy một cái ấn không? Nhớ đừng dùng lửa hơ vào trong ngày hôm nay, sáng ngày mai, nó sẽ lưu vĩnh viễn tới khi tụi mày sang bộ lạc khác, Dio đưa tao vào nhà ngủ một giấc coi.“

Dio nhanh chóng đưa hắn về nhà, đặt cơ thể yếu nhớt trên giường rồi nó cũng ra ngoài, về nhà tìm hiểu cơ thể sau biến hóa của mình, mấy người còn lại cũng đi tìm hiểu biến hóa của mình.

Thật ra mọi thứ mọi người thấy, chính là bộ phim của Ain đạo diễn làm ra, từ động tác của nhóm mình đến bài hát tự soạn rồi chim Lạc, do hắn nhờ lão Quy liên hệ với bản thể chim Lạc làm một hình bóng 6D, đến cơ thể lão Quy hiện ra thật sự trước mặt mọi người.

Chỉ có ban phép, cơ thể bay lên, luồng sáng từ ấn chim Lạc đến cơ thể xụi lơ này là thật. Chính Ain cũng cảm nhận khi cơ thể hắn bay lên, một luồng sáng từ ấn và bức tượng bay vào cơ thể hắn.

Mắt của hắn cũng biến hóa thành ánh mắt thượng đế, nhìn những ánh sáng từ ấn biến đổi cơ thể tụi nhỏ, dù thời gian đó tương đối ngắn nhưng hắn cảm thấy hiểu biết bản thân vẫn còn quá nhỏ bé trước sự rộng lớn của thế giới.

Suốt một đêm trước, Ain không ngủ mà đi ra bờ hồ trao đổi với lão Quy về kế hoạch của mình, vì hắn thừa hiểu lão chắc chắn làm được, chỉ là cần một thứ gì đó lão hứng thú mà thôi.

Và hắn đúng, khi cơ thể mình hắn cảm nhận được đã nâng cấp cực lớn như những vết sẹo từ suốt mấy năm đi săn đã biến mất, sự chống chịu nhiệt độ cao cũng gia tăng không ít và lớn nhất chính là thực lực Đấu Sĩ 2 đầu mới của mình.

Còn một điều, hắn chưa nhận ra chính là Vu lực đã manh nha xuất hiện, chính là lúc cơ thể hắn bay lên và ánh mắt thượng đế, là tiền đề cho Vu lực thẩm thấu vào cơ thể.

Chỉ là hắn chưa từng tin Vu nên hắn chưa hiểu cảm giác mơ hồ đó là gì, trong cuộc trò chuyện với lão Quy còn một điều kiện nữa, mà khi nào hắn tỉnh dậy sẽ nói sau với đám người vậy.

Ngày hôm sau

Tỉnh dậy, Ain nhanh chóng đi vệ sinh cơ thể, rồi bước ra ngoài hít thở không khí sáng sớm, trời chỉ mới chập chững ló dạng nhưng ở bãi tập, Ain đã thấy mấy đứa nhỏ đã dậy thì khi nào mà đang tập luyện.

Thấy Ain bước đến mấy đứa nhỏ mới như cũ gọi tên nhưng nửa chừng thì nhớ ra gì đó nói :

“Chào tộc trưởng.“

“À, uhm thôi đi cứ gọi như cũ, chỉ khi nào có người lạ hẳn gọi.“

Ain hơi bỡ ngỡ, vì không quen cách gọi mới, hắn nhanh chóng đưa ra cách đối phó chứ không mấy đứa nhỏ này không chịu được quá.

Nhìn đứa nào cũng thở ra một hơi, sau khi nghe Ain nói thì cũng hiểu tụi nó cũng chưa thích nghi việc này. Ain ngó quanh không thấy Dio mới hỏi :

“Ủa thằng Dio đâu rồi?”

“Anh Dio đi qua bên núi đá vôi kêu đám người kia rồi.“

Nghe bé Eny nói, Ain gật đầu đồng ý, rồi bảo tụi nhỏ đi chuẩn bị một bữa ăn chung cho bộ lạc mới,Cả nhóm nhanh chóng chia nhau ra để chuẩn bị.

Chỉ vài phút sau, nhóm người kia đã có mặt, thấy đám nhỏ bận rộn chuẩn bị cũng nhanh chóng lao vào hỗ trợ, một cái bàn ăn từ các ván gỗ thô ghép lại, những cái ghế gỗ từ nhà Ain cũng được mang ra.

Trên bàn nào chén, dĩa, đũa, muỗng,... vô số món đồ mới lạ làm cho mấy người kia hơi mất tự nhiên nhưng họ nhanh chóng dò hỏi, học cách sử dụng từ tụi nhỏ, là người cùng bộ lạc nên cả đám nhỏ cũng chỉ tận tình.

Mấy người nam thì dò hỏi vũ khí mới và kỹ thuật lạ, Dio và Pu mệt bở tai hơi mới trả lời hết đám người kia, giờ tụi nó chắc cũng hiểu cảm giác khi tụi nó hỏi Ain rồi.

Khi mọi thứ chuẩn bị xong, Ain mới đứng dậy hai tay cầm một chén rượu trái cây lên nói :

“Chào mừng các mọi người đã gia nhập bộ lạc Lạc Việt.“

tấu chương xong.

9

2

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.