ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21 : Sau Cơn Bão

Sự hân hoan của bộ lạc Đá đá còn lắng đọng tới mấy ngày hôm sau mới chịu thuyên giảm, nhóm của Ain thì bị chú Dyz cấm tập luyện tới khi này tay hết bỏng.

Ngồi trong hang bực bội mấy ngày, làm cả nhóm khó chịu nhưng cũng không dám cãi lời, nắm đấm vẫn còn đó ai muốn phản kháng thì lên trước đi.

Sau khi tay của mấy đứa nhỏ hoàn toàn bình phục, chú Dyz mới cho tập luyện mà lúc nói thì trời đã tối, chỉ còn cách đợi tới sáng ngày hôm sau.

Mà mấy con sâu nghiện tập như Ain và Ry thì sao chịu được phấn kích, thế là sáng hôm sau xuất hiện ở cửa hang, hiện ra hai con gấu trúc làm mấy đứa nhỏ cười sặc.

Vỗ mặt vài cái lấy lại tỉnh táo, Ain bắt đầu làm nóng tay chân rồi vào tư thế chạy bộ, cảm nhận rằng cơ thể đã sẵn sàng, hắn mới khởi động cơ thể.

Hít thở không khí trong lành buổi sáng, làm hắn cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, không như kiếp trước sáng sớm ra ngoài phải đeo khẩu trang, vì môi trường ô nhiễm nặng từ không khí, âm thanh,...

Hôm nay, thay vì tập trung chạy thì hắn lại giảm tiết tấu mình xuống mà quan sát xung quanh, có lẽ hơn hai năm tập luyện làm hắn già hơn trước tuổi, giờ đây cơ thể bắt đầu phản kháng.

Ngắm nhìn những khu rừng, lắng nghe tiếng chim hót, quan sát những con vật đang hoạt động trong khu rừng, điều đó làm hắn cảm thấy mình như đang được chữa thương tâm hồn âm u của mình.

Dù xuất phát trước nhưng khi tới bãi đất trống thì Ain đã thấy mấy đứa nhóc có mặc tự bao giờ, bỗng hắn nhận ra có lẽ trong lúc tận hưởng cảm xúc mới kia thì mấy đứa nó đã vượt mặt hắn từ lâu rồi.

Đúng như vậy, khi dí theo kịp Ain, mấy đứa trẻ có hỏi thăm vì biểu hiện kỳ lạ của hắn, mà hắn không trả lời nên mấy đứa nó chỉ có thể chạy lên trước ngồi đợi.

Bị tụi nhỏ trách móc một lúc lâu mới tha cho Ain, rồi cả đám bắt đầu bài tập của mình, do tâm trạng tốt nên Ain hôm nay đối kháng cực nhẹ tay, thuần túy đánh cơ bản không cần dùng đến sự đột biến.

Làm tụi nhỏ có cảm giác có thể đánh thắng hắn, mà hiện thực hơi khắc nghiệt, đứa nào cũng thẫn thờ rõ ràng cảm giác chỉ còn một chút nữa thôi, nắm chặt bàn tay, Ry chỉ có thể thở dài mà buông lỏng thầm hứa phải cố gắng thêm nữa.

Tuy bị đả kích đã chút xíu nhưng cả đám nhanh chóng lấy lại tinh thần, vì suốt mấy tháng tập chung nên đã quen cảm giác này rồi, tập xong là tới lúc đi ngâm nước suối.

Do mưa nhiều ngày nên dòng nước còn hơi lạnh, vừa đưa chân xuống làm Ain lẫn mấy đứa nhỏ rùng mình, rồi khi ngâm xuống thì những tiếng “A..a..hừ hừ…ui” vang lên.

Cảm thấy vừa đủ, Ain vội bước lên với hai chân run rẩy, hàm răng thì run cầm cập, hai tay chà sát vào nhau để cho ấm, mấy đứa nhỏ thì cũng không kém, tội nhất là thằng Zua thể chất kém nhất nên giờ đây mặt nó tái đi như sắp ngất.

Nhìn vậy Ain mới bảo cả đám đi nhóm lửa, do lạnh ngồi đánh hai viên đá lửa đã khó khăn, giờ còn thêm mấy cơn gió thổi qua làm cả đám ôm nhau cố gắng tăng nhiệt độ lên.

Tới lúc lửa lên thì mạnh đứa nào đứa nấy tự sưởi, không khí lại trở nên ồn ào như mọi lần, cả đám ngồi đó nghỉ ngơi, đói thì lấy thịt ra nướng ăn còn Ain thì vào trong rừng phía nam.

Vào tới nơi, hắn mới hơi buồn vì nhìn xung quanh các cây điều đã tan hoang hết rồi, trái điều thì rơi tứ tung, may còn vài quả ăn được, hắn đi nhặt vài trái mang về, kèm theo mấy hạt điều còn sót lại.

Hơn 15 phút sau, hắn về tới nơi đang đốt lửa thì thấy mấy đứa nó đang ngủ say, lắc đầu một cái, rồi hắn đi lại châm thêm ít củi, lửa to rồi hắn bỏ hạt điều vào.

Nhắm thời gian đã chín, Ain khều hết hạt điều ra, cầm lên một cục đá rồi đập vỡ một hạt điều, mùi thơm tỏa ra làm mấy con sâu tỉnh dậy.

Nhìn vào tay Ain đang cầm thì thằng Ry vui mừng mà bò tới, cầm đá đập hạt điều ra ăn, thấy hành động của hai người, làm tụi nhỏ thắc mắc mà mùi thơm quá nên cũng bò lại chỗ Ain hỏi:

“Đây là gì vậy Ain?“

“Uhm, đây là một hạt của trái này, tao gọi là trái điều, còn ăn như thế nào tụi mày hỏi thằng Ry đấy, à mỗi đứa có khoảng 7 hạt thôi đó.“

Nói rồi, Ain lại chú tâm việc của mình, thằng Ry cũng nhanh chóng truyền kiến thức cho mấy đứa nó biết, bỏ một hạt vào miệng, làm mấy đứa nó sáng mắt ăn ngon.

Dù được căn dặn trước nhưng tụi nó vẫn tranh giành hỗn loạn, ăn hết phần mình xong, Ain mới lôi ra mấy trái điều chín đưa cho tụi nó, rồi lột vỏ trái của mình ra ăn.

Ry thì chơi dơ, bảo tụi còn lại ăn không cần lột vỏ, vừa cắn vào thì đứa nào đứa nấy nhăn mặt ọe ra các thứ mình vừa cắn, bỗng Dio thấy Ain lột vỏ ra mới ăn, nó liền hiểu chuyện gì rồi.

Mặt Dio hầm hầm bước lại chỗ Ry, thấy không thơm, nó định chạy đi thì hai tay Dio đã nhanh hơn nắm lấy cổ Ry, Dio mới gằn hỏi vì sao lại không lột vỏ ra ăn thì Ry la trời cứu đất rồi giả bộ xỉu.

Liếc Ry một cái rồi Dio thả cái xác trong tay mình ra, vừa chạm đất thì ‘cái xác’ đau đớn bật dậy, khi định hình lại thì Ry đã bị Dio đấm đá túi bụi.

Thấy thảm cảnh của Ry, mấy đứa còn lại mới hiểu chuyện gì, đặt ngay ngắn trái điều xuống rồi cả đám bay vào phụ Dio, thấy tình hình nguy cấp, Ry bật dậy thoát khỏi Dio rồi bày thế ‘mình tao chấp hết’ và nó chấp hết thật.

Một cân tất được hai giây, Ry đã bị Dio với Ly ghìm xuống để cho mấy đứa kia ‘chăm sóc’, trút giận xong, cả đám mới thả Ry rồi về chỗ, lột vỏ ra ăn, lần này ăn ngon hơn lần trước làm tụi nó hài lòng.

Cảm giác thèm vẫn còn nên Ska với Ly muốn xin thêm thì 'cục thịt' đang nằm một đống là Ry mới lên tiếng :

“Ngu, ăn…”

“Ăn nhiều không tốt, chú Dyz có nói rồi mà.”

Còn chưa nói xong thì Dio đã nhàn nhã nói hết, quay qua thấy ánh mắt viên đạn từ Ry, thì Dio không ngại đáp trả lại ánh mắt, nếu Ry muốn thì nó sẵn lòng solo với nhau, từ mọi mặt nó đều không thấp hơn Ry chút nào đâu.

Nghe vậy mấy đứa kia mới xấu hổ, Ain lúc này mới nói :

“Ry dẫn tụi nó vào chỗ đó nhặt đi nhớ chỉ cái nào chín đó, mỗi đứa ăn thêm 3 quả thôi.”

“Rồi, rồi, biết rồi, đi theo tao.”

Nghe Ain nói, Ry chỉ có thể chán nản dẫn cả bọn đi về phía khu rừng, nó còn có ý định bảo Ain giấu khu rừng làm nơi bí mật riêng để ăn một mình, vậy mà giờ đây phải dắt đám này đi làm nó đau lòng a.

Thấy đi hết rồi, Ain mới trèo lên cây tìm một vị trí thuận lợi đánh một giấc, trở lại với đám trẻ, giờ đây cả bọn há hốc mồm vì khung cảnh khu rừng tan hoang trước mặt.

Ry thì buồn thúi ruột, rồi nó cũng nhanh chóng chỉ tụi nó trái nào chín, nhìn mấy cái hạt nằm rải rác còn sót lại do lũ chim ăn hết trái, Ry suy nghĩ một lúc, rồi quay qua quay lại xem có ai nhìn không, nó cúi xuống như định nhặt mấy trái điều, tay nó nhanh chóng nhặt mấy hạt điều rồi nhét vào cái túi bên hông.

Đi ra khỏi khu rừng, mặt đứa nào cũng cười tươi rói, có vẻ ai cũng đạt mục đích của mình, nhìn vào trong túi mỗi đứa đầy ắp hạt điều với trái điều thì hỏi sao tụi nó không vui cho được.

Quay về chỗ đất trống, thấy Ain đang ngủ nên cả đám không dám quấy rầy mà đi ra chỗ xa hơn mà tập luyện buổi chiều, hơn một tiếng sau, Ain mới tỉnh dậy, vươn hai lên tay lên trời, miệng thì ngáp một hơi, lâu rồi hắn mới ngủ được một giấc mà an lành đến như vậy, bình thường hắn ngủ không phải gặp ác mộng mẹ hắn thì cũng gặp kiếp trước của mình.

Vận động một chút, rồi Ain nhảy xuống phía dưới, thấy tụi nhóc còn đang tập luyện, Ain cũng nhanh chóng khởi động rồi tập luyện một góc tập luyện mãi mê, hắn mới nhìn ra trời thấy trời nhá nhem mới ngừng rồi đi ra chỗ đám trẻ.

Thấy Ain bước tới, tụi nhỏ mới tạm ngừng việc tập luyện, rồi Ain bảo cả đám lấy đá bỏ vào túi chạy bộ về thì cả đám nhìn nhau ngập ngừng, thấy lạ Ain mới lấy cái túi của Zua ra coi, khi nhìn vào, hắn đen mặt lại quay qua hỏi :

“Tụi mày có phải giống như vầy không?”

Nghe hỏi làm tụi nó run rẩy né tránh, thở dài lần nữa, Ain mới nói:

“Ăn ít thôi không, tao cho tụi mày tập luyện địa ngục.”

Nói những chữ cuối, mắt hắn phát ra sự chết chóc, cộng thêm giọng cười man rợ, dù không hiểu địa ngục là gì tụi nó cũng hiểu nếu không làm theo lời hắn, là chuyện không tốt, thấy tụi nhỏ gật đầu như gà mổ thóc thì Ain mới hài lòng cho tụi nó đi về.

Trở về tới hang thì Ain đặt cái thang vào vị trí vá lỗ hổng hôm bữa, xem xét lần nữa, gõ gõ vài cái cảm thấy ổn, Ain mới bước xuống. Rồi cùng mấy đứa nhỏ đi qua chỗ làm lưới, áo giáp, hang thỏ xem có vấn đề gì phát sinh không.

Giải quyết xong mấy cái linh tinh, rồi Ain trở về ăn tối chừng thêm 10 phút sau, đội đi săn mới trở về, nhìn sắc mặt của họ thì bữa nay săn được nhiều.

Xác nhận một cái rồi, Ain đi vào chỗ mình mà nghỉ ngơi, còn chú Dyz thì đi hỏi thăm đám nhỏ, cha Ain thì dẫn mấy người đi săn vào chỗ lão Vũ chữa thương.

Một bữa tiệc lại diễn ra tại bộ lạc Đá đá, nhìn mọi người ăn uống vui vẻ làm người tộc trưởng như cha Ain cũng vui vẻ, bỗng ông không thấy con mình đâu, hỏi thì mới biết thằng nhóc đã ăn trước rồi đi nghỉ ngơi rồi.

Ông nghĩ ngợi chuyện gì đó, rồi tiếp tục tham gia bữa tiệc, lão Vu lúc này, ánh mắt lão trở nên hoảng sợ khi nhìn vào cái mai rùa trước mặt, hồi lâu lão mới thốt ra:

“Xong rồi… xong thật rồi.”

Nói xong lão buồn bã dọn dẹp, rồi bắt đầu bữa tối.

tấu chương xong.

10

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.