Chương 2
Phụng Hoàng Lệ
Từ chương này sẽ bắt đầu viết dưới góc nhìn của tiểu ma đầu Phương Lăng Vân nhé
----------------------
Hắn nằm gọn trong vòng tay của Tiểu Anh( mẹ của hắn) đôi môi ngoạm ngọc phong mềm ráng sức mút dòng sữa ngọt.
- Tức thật 6 tháng rồi vẫn phải còn bú sữa mẹ… chả phải ở trái đất 4 tháng là bắt đầu cai sữa rồi sao?
Hắn vẫn bú mút đều đều. Dẫu sao mẹ hắn cũng chả cho hắn tiếp xúc sớm với đồ ăn hay sữa ngoài dẫu hắn đã làm những điều không tưởng.
Ví dụ: như một đứa trẻ sẽ biết lật khi 3 tháng tuổi còn hắn ngay tháng thứ 2 hắn đã lật qua lật lại thành thạo.
Tháng thứ 4 khi các đứa trẻ khác còn đang bập bẹ ráng rặn từng từ như pa, ma…. Thì hắn đã dần ráng học từng từ ngữ khác và nói dần sỏi… dù chỉ là từng từ...vân vân và vân vân.
Ở thời điểm 6 tháng tuổi này. Hắn đã bắt đầu bò khắp nhà. Tò mò mọi thứ. Dẫu sao hai thế giới cũng có ngập tràn nhiều thứ khác nhau. Một thế giới văn minh hiện đại. Cùng một thế giới tu chân, thì dường như mọi thứ đều khá mới mẻ với hắn.
Lúc này hắn cũng đã dần nói từng câu hoàn chỉnh sau bao ngày nỗ lực chỉ bảo của vợ chồng Phương Hoàng Dân và Kim Tiểu Anh.
Hắn sống trải qua hai kiếp người. Hắn mang trong mình ký ức của một kiếp nghèo khó nhưng hắn là một kẻ thông minh. Kiếp này hắn được trọng sinh. Cớ sao không phát triển, danh chấn bốn phương.
- Pa pa, ma ma…
Hắn nũng nịu lên tiếng, hai bên má mập mạp rung rinh khi cất tiếng nói
- Sao thế con trai ta?
Phương Hoàng Dân (sau mình gọi tắc là Hoàng Dân thôi nhé… cũng như gọi Kim Anh cho Kim Tiểu Anh và Lăng Vân cho Phương Lăng Vân) tò mò nhìn y.
- Con muốn học viết chữ
Hắn chỉ lên tấm hoành phi câu đối trên tường
- Con muốn viết chữ, con muốn đọc sách như papa.
Hoàng Dân cười lớn, ánh mắt ngập tràn thưởng thức
- Hahaha, không hổ là con ta
Một tiếng nguýt nhẹ vang lên
- xem ai đẻ ra bảo bối con anh kìa
Kim Anh đáp lại làm hắn bất chợt đau đầu. Hắn thật sự muốn học lắm lận, dẫu sao kiến thức chính là khởi nguồn của mọi vấn đề của cuộc sống mà. Vậy mà giờ đây lại thành mèo khen mèo dài đuôi của ba mẹ hắn a.
Hắn đành trương bộ mặt dễ thương hết cỡ mà hắn có thể (bán manh a). Giọng run run
- papa, mama, Có thể dạy con chứ?
Kim Anh cười xòa nhìn hắn rồi bế y lên tay
- Bảo bối của mẹ muốn học chữ rồi sao. Thôi được rồi, coi như là mẹ chiều con vậy.
Vậy là từ ngày hôm đó mẹ hắn dần như trở thành cô giáo của hắn, dạy hắn học từng chữ một, nhận mặt chữ và phát âm. Làm hắn tối tối lại chợt nhớ câu hát của trẻ nhỏ Việt Nam
- Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo….
Dẫu sao câu hát cũng đâu có sai. Mà mẹ hắn cũng khá nghiêm khắc nhưng nhờ trí thông minh và hệ thống, mọi khó khăn với hắn cũng chỉ là việc nhỏ.
Ba hắn cũng là một người chả yên phận. Vì sao ư? Đơn giản là hắn thuê đủ mọi Thư Pháp gia về tập nắn chữ cho hắn rồi viết mẫu mờ cho hắn tập viết.
Nhìn hắn lem luốt vì tay không cầm hết cây bút, tập tô, tập viết từng nét chữ
- Con chúng ta có phát triển quá nhanh không?
Kim Anh nhìn Hoàng Dân ánh mắt thể hiện một sự lo lắng bất an.
Hoàng Dân khẽ thở dài.
- Đúng là hơi quá nhanh, nhưng chắc tư chất con chúng ta quá cao chăng. Dẫu sao cũng là người gây dị tượng a.
- Mà thôi chúng ta dẫu sao cũng là Nguyên Anh hậu kỳ cùng Hóa Thần sơ kỳ.. Chả nhẽ không bảo vệ được con chúng ta cơ chứ.
Kim Anh chậm rãi gật đầu suy tư rồi rúc vào lồng ngực của Hoàng Dân:
- Thôi mọi chuyện tới đâu rồi tính. Dẫu sao mấy lão bất từ đó tuy cũng đã đá động nhưng mà cũng chưa làm gì gây nghiệt cả.
-------------------
6 tháng sau
-------------------
Vào một ngày đẹp trời. Một cậu nhóc, vận một bộ quần áo màu trắng tinh, cảm nhận không khí dịu mát của ngày đầu xuân. Một âm thanh bất chợt vang lên trong đầu hắn
- leng keng. Chúc mừng sinh nhật ký chủ. Hệ thống kiếm thần bắt đầu mở khóa các chức năng đầu tiên cùng gửi tặng hộp quà tân thủ.
Trong tầm nhìn hắn giờ đây không còn bình thường như ban đầu mà một đường viền hiện lên xung quanh góc nhìn. Phía dưới là một dãy biểu tượng như trong game.
Lúc này đã có 4 ô sáng lên gồm: ô nhân vật, ô kho chứa đồ, ô nhiệm vụ, ô cửa hàng.
- ký chủ có muốn hiểu hệ thống?
- ta muốn.
Lãng Vân nói thầm trong đầu, thanh kiếm đỏ liền hóa hình thành một bản sao thu nhỏ của hắn.
Ô nhân vật mở ra sẽ giúp ký chủ hiểu rõ về bản thân. Trong đó sẽ cho mọi thống kê về ký chủ để ký chủ định hướng phương hướng phát triển của bản thân.
Ô kho chứa đồ là nơi cất chứa vật phẩm. Nhưng tuyệt đối không bao giờ thu vũ khí chính nào khác trừ kiếm ví dụ như đao, thương, búa, kích….
Ô cửa hàng là nơi ký chủ có thể mua kiếm, công pháp, kiếm pháp, đan dược, hộ giáp, phù chú, … đơn vị tiền tệ sử dụng là Linh kiếm tệ. Linh kiếm tệ có thể được kiếm khi ký chủ nhận 1 thanh kiếm (và chỉ kiếm) đồng thời không phải được mua trong hệ thống. Phá hủy 1 vũ khí khác kiếm. Làm nhiệm vụ, tiêu diệt một sinh linh khác(tùy ti vi mà ban thưởng linh kiếm tệ.
Ô nhiệm vụ gồm 3 phần
Nhiệm vụ chính tuyến: là những nhiệm vụ do hệ thống chế định, bắt buộc phải hoàn thành. Nếu không sẽ bị trừng phạt nặng
Nhiệm vụ phụ tuyến: là những nhiệm vụ do phụ tuyến chế định có thể nhận hoặc không. Nếu nhận mà không hoàn thành thì sẽ bị phạt nhẹ
Nhiệm vụ yêu cầu: là nhiệm vụ sản sinh khi ký chủ muốn làm nhiệm vụ thì hệ thống sẽ dựa tình hình mà tạo nhiệm vụ nhỏ. Hoàn thành sẽ được thưởng, không hoàn thành thì phạt rất nhẹ hoặc không phạt.
- Ký chủ có muốn mở hộp quà mừng tuổi?
- Mở
Hắn run nhẹ ấn mở hộp quà
-Đinh chúc mừng ký chủ nhận được hộp thuốc bổ calci (ký chủ giờ còn lùn, cao thêm tí đê)
- Đinh chúc mừng ký chủ nhận được 1 giọt Phụng Hoàng Lệ (có thể tái sinh một lần. Dù bị đốt sạch thành tro tàn chỉ cần 1 giọt máu hoà với nước mắt vẫn có thể hồi sinh.
- Đinh ký chủ được tặng vòng quay may mắn( mở một vòng hết 100 linh kiếm tệ, mỗi ngày được quay 1 vòng miễn phí, có thể cộng dồn).
hắn cười ngơ ngác cười tủng
- Phụng Hoàng Lệ a, cấp thần khí đây a.
55
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
