Chương 1
Dị Tượng
Thảo Nguyên Cao Vân
--------------------
Thân hình hắn đứng đó, một mình trơ trọi. Kiếm còn nằm trong vỏ không được rút ra. Đôi mắt khép hờ cảm nhận cơn gió thoảng qua mang hương vị của huyết khí.
Hắn cười buồn bã, nơi khóe mắt ứa ra dòng lệ cay đắng. 500 năm trôi qua chưa một lần hắn ứa lệ. Nay đã khác.
Trước mặt hắn là tấm bia mộ bằng đá khắc 4 chữ. Một đời kiếm vương hoành tảo thiên hạ. Nay rơi nước mắt trước hồng nhan đã khuất.
- Đã tới rồi sao?
Hắn thở dài nhìn xa xăm nơi ngàn mây cao thăm thẳm.
Cả không gian đọng lại, không một âm thanh, không một tiếng động chỉ vang lên tiếng lanh canh của thanh kiếm đang rung lên trong vỏ.
Hắn dần cười lớn. Tiếng cười mang theo bao chua xót, cay đắng, hận thù, đau đớn.
- Ngươi ra đi. Đã tới đây ngươi cũng đã biết phải làm gì.
Mắt hắn dần mở ra. Đôi mắt đã không còn ánh sáng. Chỉ có một điểm mờ tịt
- Khi ta chết hãy để thân xác ta được chôn cạnh nàng là được
Một âm thanh vang lên từ sau lưng hắn. Giọng nói chỉ tràn sự kính phục và phục tùng. Hắn biết đây là mệnh lệnh cuối cùng của hắn
- Tuân mệnh chủ thượng.
Hắn cười sầu thảm. Giọng cười dần biến mất để lại tiếng gào rống đắng cay.
Hắn rút kiếm. Ánh kiếm bén lên như huyết hải cuộn trào. Kiếm chiêu mãnh liệt như sóng vỗ càng lúc càng nhanh như bão tố.
Cuồng phong nỗi lên theo từng chiêu từng chiêu kiếm. Tái hiện một đời oanh minh của một bậc đế vương.
Linh lực hắn cuộn trào nhanh chóng tràn vào thanh kiếm. Kiếm chiêu cuồng cuộng xé vỡ từng mảng hư không. Hắn cuồng tiếu. Toàn bộ sinh lực hòa cùng linh lực lý giải chiêu kiếm cuối cùng hắn ngộ đạo vào trong thanh kiếm. Vạn năm tuổi thọ tương lai cùng 700 năm ký ức hắn đã sống tràn vào thanh kiếm làm vang lên từng tiếng răng rắc như muốn gãy
- Một đời tinh hoa của ta. Một đời ta tuyệt thế. Ai đạt được nó. Sẽ là người thừa kế tất cả.
- Đi đi con của ta. Hãy tìm người xứng đáng với ước vọng của ta
Lưỡi kiếm bén lên, vết rạn dần hồi phục chỉ để lại một thanh kiếm đỏ như máu, lưỡi kiếm đảo quanh hắn 3 vòng như từ giả rồi rạch phá hư không biến mất vào không gian vũ trụ sâu thẳm.
Mái tóc đen của hắn đã hóa bạc. Một thân tu vi hóa thành phàm nhân. Hắn gục xuống. Từng nếp nhăn hiện lên nơi khóe mắt. Da hắn chùng xuống khi áp lực tuổi tác của quy luật thời gian tác động.
Một cơn gió thổi qua hắn gục xuống trước mộ, cơ thể hắn tan ra bay theo làn gió. Một bộ xương cốt hiện ra, gục xuống nền đất băng lạnh
Huyền nhi… ta đến với nàng rồi đây.
------------------------
Trăm triệu năm sau
Tại một nơi nào đó trên mảnh đất Việt Nam
------------------------
Lăng Vân, một thiếu niên nghèo khổ bị đánh gần chết vì cứu một cô bé 14 tuổi khỏi tay bọn buôn người. Cô bé chạy thoát còn hắn đứng sau cản lại bọn ác nhân.
Khi tiếng còi cảnh sát vang lên hắn đã hấp hối, khí ra thì nhiều còn khí vào thì ít. Máu hắn ướt đẫm nền đất nhuộm đỏ cả một vùng. Ánh mắt hắn dại dần đi hơi thở đứt quản.
- Mình chưa giàu lên mà…. Mình chưa có tiền mà… sao giờ đã chết rồi.
Hắn uất ức đau khổ khi não bộ của hắn trải qua giai đoạn 10p cuối cùng của ý thức tiềm thức ẩn
- Hệ thống bắt đầu khóa chặc ký chủ
- Bắt đầu cập nhật 1%....2%...5%...10%...40%...80%...99%... 100%
Đã cập nhật hoàn tất. Đã khóa chặc ký chủ Lãng Vân. Đã xác định dịch chuyển về lại thế giới. Bắt đầu dịch chuyển trong 3s..2s..1s
Ngay khi não bộ hắn chợt tắc cũng là lúc không gian xung quanh hắn chợt lóe lên từng tia ánh sáng kỳ lạ, bao khỏa một khỏa linh hồn yếu ớt.
Linh hồn hắn dần bị loại bỏ những chất vẫn đục trong lúc chuyển dịch làm linh hồn hắn càng lúc càng trong hơn, càng thu nhỏ dần đến khi kích thước chỉ còn bằng một đứa trẻ sơ sinh.
Chào mừng ký chủ tới tân thế giới. Hệ thống kiếm thần sẽ cùng ký chủ bước tới đỉnh phong vũ trụ
Một thanh kiếm đỏ như máu hiện lên trong đầu hắn làm hắn ngơ ngác
Ký chủ : Phương Lăng Vân
Tuổi tác: 9 tháng 9 ngày
Tu vi: không
Kiếm pháp: không
Thọ nguyên: 100 năm
Gia thế: Đại thiếu gia Phương gia
Tình lữ: không.
Ghi chú: Đang là tiểu hài tử đáng yêu của Phương Gia
Đánh giá Tư chất
Linh hồn: thuần nguyên. Đánh giá 10/10 (ghi chú: hệ thống cất công mài tạp chất làm sao kém được)
Mạch: khai thông cấp độ 1 toàn hệ mạch. Đánh giá 10/10
Cốt: kiêm cang cốt nguyên sinh nhất đoạn. Đánh giá 8/10
Huyết: Huyết mạch truyền thừa của kiếm thần Phương Bá Hùng. Đánh giá nghịch huyết cấp thần 10/10 (ghi chú: hậu duệ kiếm thần đã phản huyết thành công).
- Bắt đầu phát tín hiệu dị tượng. Ký chủ bắt đầu viết nên truyền kỳ của người đi.
------------------
Kinh Sương Thành - Phương Gia
------------------
Huyên náo là từ tốt nhất để nói lên khung cảnh phương gia hiện tại. Cảnh người ra người vô vội vã dồn dập. Hôm nay Kim Tiểu Anh, Phương Hoàng Dân thê tử xuất sanh.
Phương Hoàng Dân, gia chủ phương gia. Giờ đây vứt bỏ vẻ đạo mạo vốn có mà đi vòng quanh căn phòng, nghe từng tiếng rên đau của Tiểu Anh làm hắn xót hết cả ruột.
Bất chợt, hương hoa ngập tràn cả không gian, từng áng mây hiện lên màu tím hồng mất đi màu trắng vốn có. Toàn vườn hoa bất chợt cùng nhau nở rộ. Chim chóc đua nhau hót vang.
Rồi từng tiếng đàn vang lên từ thương khung vang lên nhẹ nhàng, ánh sáng đỏ hồng chiếu rọi vào căn phòng như lời chúc phúc thần thánh. Rồi cầu vồng hiện lên chiếu rọi làm mọi người ngơ ngác.
- Oa… Oa…. Oa…….
m thanh vang dội vang lên. Tiếng chim im bặt, chỉ còn lại tiếng đàn dịu nhẹ cùng ắng sáng nhiều màu như nhảy múa ca vang. Đến khi tiếng khóc ngừng lại mới dần tan vào hư không.
- Chúc mừng lão gia. Phu nhân xuất sinh một quý tử.
Cửa phòng mở ra. Bà mụ ánh mắt còn run rẩy khi trải qua cảm giác thần thánh khi bế đứa nhỏ lên. Đôi tay còn run rẩy khi báo tin cho Phương Hoàng Dân.
Hắn lao vội vào, rồi sửng sờ nhìn thấy một sinh linh bé nhỏ nằm gọn trong tay của vợ hắn. Hắn nhẹ bước tới quỳ xuống đầu giường nhìn đứa trẻ đang say sưa mút sữa.
Hắn nhẹ giọng thì thầm…
- Tiểu Anh… con chúng mình thật đẹp
một nụ cười nhẹ nơi đôi môi và ánh mắt mệt mỏi của người con gái ngồi trên giường.
- Ta sẽ gọi nó là gì đây?
Giọng nói mệt mỏi nhỏ nhẹ vang lên.
- Chúng ta gọi nó là Lăng Vân nhé. Phương Lăng Vân. Chào mừng con tới với cuộc đời này. Chào mừng con tới cuộc đời chúng ta.
116
3
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
