ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Tìm hiểu.

Thấy vậy. Cậu chần chừ một lúc rồi quyết định: " Cháu đồng ý. Dù sao cũng là ông giúp cháu rất nhiều. Sẽ chỉ đang giúp đỡ cháu mà thôi. Cháu nghe ông. Mà dăm ba phiến lẻ sao quý bằng tình ông cháu ta"

"À. Tiện thể cháu thắc mắc. Giá cả con cá Mặc Ngư Long này chắc cao như vậy không thể chỉ là do hiếm, chắc phải có lý do khác đúng không ông."

Ông Tư vuốt vuốt bộ râu. Cười mắng: " Cháu cũng nhiều lúc chịu động não đấy. Đúng như cháu đoán. Cá Mặc Ngư Long đắt tiền không chỉ vì nó hiếm hoi mà còn do một nguyên nhân. Một ít đó chính là cá này bên trong chất thịt ngon hảo hạng.

Phần lớn nhất là chúng ta phát hiện cá Mặc Ngư Long có công hiệu làm cho cơ thể như hồi xuân. Nên giá nó mới bị đẩy lên cao."

Cậu nghe say xưa, gật gật đầu biểu thị đã hiểu.

Gật đầu. Cậu nói với ông: " Vậy con Mặc Ngư Long này xin nhờ ông. "

Ông nói: " Thôi thôi thời gian cũng muộn rồi. Cháu mau về đi. Lúc nào ta giải quyết xong mà sớm sẽ nhờ người qua đưa phiến cho cháu." Rồi ông phẩy tay đuổi cậu ra ngoài cửa.

Trước khi đóng cửa. Ông ghé ra kêu gọi cậu :

" Chúc cháu sang năm có thể sống khỏe mạnh." Rồi nhanh chóng đóng cửa quầy lại.

Như hiểu ý câu nói. Cậu cũng cúi đầu tạm biệt ông. Rồi tiến thẳng về nhà.

Hai mươi phút sau----

" Cuối cùng cũng về nhà". Cậu mở cửa ra tiến vào phòng.

Tiến vào trong nhà trước tiên cậu thu dọn dụng cụ câu cá. Đi tắm, ăn bữa tối.

Khi ăn uống dọn dẹp xong. Thì trời cũng vào đêm.

Cậu ngồi trên chiếc giường. Nhìn vào tay phải của mình. Trên đó hiển thị [ 349 năm 9 tháng 29 ngày 30 phút 5 giây ].

Cậu nghĩ thầm: ' Thật sự là thời gian giảm đi rồi. '

Tập trung lại tinh thần nhớ lại truyền thừa lúc sáng.

Được một lúc cậu thở hắt ra như hiểu được gì rồi.

" Hóa ra là như thế." Đề cập đến con đường tu luyện của chủng tộc của cậu.

Nói cho tóm tắt. Chủng tộc cậu chỉ cần hấp thu năng lượng để mạnh lên. Và không có giới hạn trong tăng lên. Bắt đầu từ cấp 0 đến vô cùng.

Ở đây mỗi một cấp phát triển được chia thành 10 tầng. Ví như từ cấp 0 đến cấp 1 cậu cần hấp thu đủ lượng năng lượng cho mỗi tầng. Tất nhiên mỗi cấp càng cao thì tầng càng to và cần năng lượng vừa nhiều vừa thuần túy hơn trước nên càng khó lấp đầy.

Được cái lấy lượng bù chất cũng được chỉ là rất tốn kém.

Muốn xem mình có năng lượng được bao nhiêu. Chỉ cần xem xét số vòng trên mu bàn tay.

Ví như một tầng thì trên mu bàn tay sẽ cụ hiện một vòng tròn. Như tích được tám tầng thì trên mu bàn tay sẽ có tám vòng tròn. Xếp theo kiểu vòng tròn sau bọc vòng tròn trước.

Cần chú ý đặc biệt là mỗi khi đủ mười tầng sẽ tự động thăng cấp cao hơn.

Khi đó trên tâm của vòng tròn sẽ xuất hiện một con mắt. Lúc đó cậu sẽ bắt buộc phải trải qua [Không gian trùng điệp].

Đó là nơi nhân quả giăng lưới. Mục tiêu bắt những chủng tộc được trời ưu ái như chủng tộc của cậu. Vô cùng nguy hiểm chết dễ như ăn kẹo.

Không chỉ thế. Thời gian của [ Dãy đếm ] trong đó vẫn hoạt động.

Hiểu xong mà muốn nản chút.

Còn có. Là đề cập tới cách vận dụng và điều khiển năng lượng.

Đã dự trữ là phải có thể dùng. Để dùng cậu chỉ cần đọc chú cấm * chi tiết * với vai trò như van vòi của một cái thùng chứa. Cơ thể cậu chính là thùng chứa đó. Từ đó sử dụng được năng lượng theo ý muốn.

Năng lượng dự trữ đã được [ Lọc ] và trở thành năng lượng độc quyền của chỉ riêng chủng tộc của cậu.

Nên năng lượng này khác với tính chất của năng lượng ban đầu. Và mang đặc tính có thể biến thành bất cứ thứ gì theo suy nghĩ của cậu. Và độ chân thật hay cứng cáp v.v...Điều dựa trên cán cân cấp độ của cậu đạt được.

Cậu giờ chỉ biết cấp 0 hiện tại của cậu biến ra mọi thứ nhưng chỉ ở mức ảo, không rời thân thể.

Và tiếp theo vào cấp 1 mới hóa hư thành thật.

Nhưng vậy là quá tuyệt rồi.

Trong đó có một lưu ý gây lên sự chú ý của cậu.

Là khi dùng hết năng lượng cấp nào, rồi lấy cái dưới dùng tiếp thì sẽ bị hoàn nguyên. Hết năng lượng cấp 2 mà cố gắng bóc lột, nhảy tiếp xuống cấp 1 rút tiếp năng lượng dùng là cậu sẽ quay về cấp 1 luôn.

Là phải tích trữ đủ lại rồi vượt qua [ Không gian trùng điệp] mới trở về lại được cấp 2. Dù cho cậu đã từng vượt qua.

'Không chừa đường buff luôn.' cậu nghĩ thầm

Còn khá nhiều chú ý nữa.

Cậu nắm thật chặt tay lại, nhẩm chú cấm. Khi mở bàn tay ra. Bỗng xuất hiện một con rắn nằm gọn trong lòng bàn tay. Nhìn từ bề ngoài cậu ngạc nhiên thay khi không thể phân biệt con rắn này là thực hay giả khi chỉ nhìn từ ngoại hình.

Thích thú với năng lực siêu phàm mới có của bản thân.

Cậu ngẫm nghĩ rồi ra lệnh cho nó di chuyển xuống chân.

Lập tức con rắn di chuyển xuống phía chân của cậu.

Sau nhiều lần thử nghiệm. Cậu rất phấn khích. Nhưng cũng hơi buồn.

" Thực sự là ảo ảnh. " Vừa nói cậu vừa ảo não nhìn đống con vật bò lôm cộm xuyên qua cơ thể của cậu.

Quá mệt mỏi vì tiêu hao năng lượng. Cậu ra lệnh cho tất cả rời cơ thể. Theo đó từng con một vừa tách khỏi cơ thể của cậu liền tan biến vào khoảng không.

Cậu cũng dùng gần khá nhiều nguồn năng lượng ít ỏi trong cơ thể. Phần còn lại cậu phải để lại phòng hờ. Cậu quyết định sẽ đi ngủ.

Nhắm mắt lại, cậu ngay lập tức chìm vào giấc ngủ với một niềm hân hoan trong lòng.

Sáng sớm ngày mai lại như mọi ngày.

Ăn uống, tập luyện, dọn dẹp xong. Cậu ngồi trước bàn trầm tư.

Cậu đang chuẩn bị đi xa thôn. Vì theo cậu ở lại thôn tỉ lệ tìm được vật chứa năng lượng siêu phàm cực thấp. Còn không đạt mục tiêu rèn luyện bản năng chiến đấu. Thì sao không thử ra ngoài khám phá coi sao. Tuy tồn tại nhiều nguy hiểm. Nhưng không đi chờ ở thôn đến lúc đủ 15 tuổi mà bị chọn là cũng nguy hiểm không kém. Cậu phải chủ động mạnh nên, để nắm chắc cuộc sống của mình. Đưa ánh mắt ngắm nhìn thôn qua ô cửa sổ. Suy nghĩ như được thông suốt.: " Xây dựng một ngôi nhà lúc nào mầm móng cũng được đầu tư kĩ nhất. Cũng như mình một chuyến đi càng nguy hiểm thì chuẩn bị càng phải đầy đủ." Cậu đi về phía cửa. Đẩy mạnh cửa ra, gió thổi bay tóc cậu hiện ra khuôn mặt đầy non trẻ nhưng thêm mấy phần kiên định.

" Giờ bắt đầu thôi nào." nhìn về phía tay phải dãy số đếm thời gian hiện tại là [ 349 năm 9 tháng 28 ngày 19 tiếng 60 phút 57 giây]

Cậu thở dài: " Thời gian chuẩn bị cũng không còn nhiều nữa ". 1 tháng sau------

Bốn bóng người gồm hai già một trung niên và một thanh niên. Đang đứng trước cổng thôn.

Người trung niên lên tiếng: " Này cháu đã quyết tâm lên đường. Chú cũng không ngăn cấm được. Đây. Cầm lấy, có bộ áo da tốt. Hôm nay chú tặng cho cháu một bộ. Coi như quà chia tay của chú dành cho cháu."Nói xong người đàn ông đưa cho cậu thiếu niên một bộ quần áo da. Nhìn từ bên ngoài có thể thấy là hàng chất lượng cao. Cậu thiếu niên cầm lấy. Cúi đầu về người đàn ông như lời cảm ơn: " Chú Khải đã có lòng cháu cũng xin nhận." Cậu vừa nói vừa nhìn về phía chiếc áo da mới với chất lượng và độ bền cao cấp hơn nhiều so với quần áo của cậu mặc. Một ông lão kề bên, bề ngoài hiền hậu mà tao nhã. Cũng từ tốn lấy ra trong người một quyển sổ tay làm bằng da và một cây bút đưa vào tay cậu thanh niên. Vừa cười: " Hahahh.. Coi cháu kìa, mới có một món quà của chú Khải mà đã vui như vậy rồi. Đây, quà ông tặng cháu. Đi đâu đi đó có cái mà ghi chép." Cậu vội cầm chặt lấy hai đồ vật vừa nhận được. Nhìn lại đó là một quyển sổ tay khá lớn. Được bọc một lớp da màu đen dày, kín mít. Có một nút gài để kéo mở. Còn cây bút cậu cũng để ý ra. Đây là cây bút nổi tiếng ở thôn với đặc điểm được ưu ái. Do vừa bền mà mực không phai, dùng được lâu dài. Cậu nhận ra cả hai món điều được chọn tỉ mỉ cho cậu trên truyến đi. Cậu vội cúi đầu về ông lão để cảm ơn.

3

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.