ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Lại là vấn đề của chính mình

Chương 05: Lại là vấn đề của chính mình

Đợi biết rõ ràng nguyên nhân, Sở Thiên lúc này mới mở ra phần mềm internet banking.

Nhìn số dư còn lại đã hơn 410 vạn, Sở Thiên không khỏi kích động.

410 vạn a!

Nếu đặt ở trước kia, Sở Thiên nghĩ cũng không dám nghĩ.

Khoản tiền này đã có thể mua một căn phòng không tệ ở Hải Thành.

Bất quá, kích động thì kích động, Sở Thiên không quên, hắn hôm nay có một chuyện quan trọng cần làm.

Dương Dung!

Bất kể như thế nào, hôm nay nhất định phải hảo hảo nói bóng nói gió với nàng một chút, bởi vì Sở Thiên hiện tại gần như khẳng định, người bạn cùng bàn này tuyệt đối không đơn giản như vẻ ngoài.

Nhìn tình huống phần mềm thêm một chút, Sở Thiên tắt máy, sau đó rời phòng.

. . .

Sáng sớm, bảy giờ hai mươi phút!

Cách trường học không xa, trong một cửa hàng bán đồ ăn, Sở Thiên vừa ăn sáng vừa tự hỏi hôm nay nên nói gì với Dương Dung.

Mà đúng lúc này, hai nữ nhân chừng 30 tuổi đi đến.

Một người nhuộm đỏ tóc uốn lượn, một người thì đen dài buộc kiểu đuôi ngựa.

Hai người đi vào, ngồi xuống bàn bên cạnh Sở Thiên.

Nữ nhân nhuộm tóc nói; "Ai, ngươi nói đi, ta nghĩ mãi không thông, chồng Lưu Tĩnh tốt như thế, cao to đẹp trai, lại giỏi kiếm tiền, làm sao Lưu Tĩnh không chịu an phận, thông đồng với tên họ Tôn kia làm gì, tên họ Tôn bộ dáng bình thường, còn không có tiền, nếu như để chồng nàng biết mình bị vợ đội nón xanh, khẳng định sẽ ly hôn, đến lúc đó, nàng chẳng phải là khóc không ra nước mắt?"

(đội nón xanh:cắm sừng)

Hả?

Mặc dù không phải một người nhiều chuyện, nhưng nếu là tự đưa tới cửa, Sở Thiên cũng không cự tuyệt.

Nghe nữ nhân nhuộm tóc nói như vậy, Sở Thiên liền tràn đầy phấn khởi bắt đầu để tâm nghe ngóng.

"Ài." Nữ nhân tóc đuôi ngựa nói, " Bao nhiêu người đều hâm mộ nàng có người chồng tốt, thế nhưng nàng dù rằng mạo hiểm bị phát hiện cũng không chịu dừng lại."

"Thật là nghĩ mãi mà không rõ." Nữ nhân tóc đỏ lắc đầu, " Ngươi nói xem nàng có phải là đầu óc có bệnh không? Chồng mình tốt như vậy, còn vượt quá giới hạn bên ngoài, nàng đến cùng là nghĩ cái gì?"

Nữ nhân tóc đuôi ngựa không nhịn được cười phốc một tiếng.

Thấy thế, nữ nhân tóc đỏ lộ vẻ kỳ quái hỏi; "Làm sao vậy, ngươi cười cái gì?"

Nữ nhân tóc đuôi ngựa vô thức nhìn xung quanh, rướn người nói nhỏ; "Ngươi muốn biết vì sao à?"

Nữ nhân tóc đỏ cau mày nói; "Đương nhiên rồi, làm sao, ngươi biết?"

Nữ nhân tóc đuôi ngựa gật đầu cười.

Thấy thế, nữ nhân tóc đỏ nổi lên hứng thú, vội vàng đưa đầu tới gần; "Mau nói mau nói, đến cùng là vì sao?"

"Cái này. . ." Nữ nhân tóc đuôi ngựa thoáng chần chờ; "Ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng ngươi tuyệt đối đừng nói ra."

"Yên tâm." Nữ nhân tóc đỏ nói, " Miệng ta rất kín, mau nói đi, đến cùng là vì sao?"

Nữ nhân tóc đuôi ngựa đưa miệng đến bên tai nữ nhân tóc đỏ, thì thầm mấy câu.

Sau khi nghe xong, nữ nhân tóc đỏ kinh ngạc đến mức há hốc cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt thì lộ vẻ không dám tin nhìn nữ nhân tóc đuôi ngựa; "Tên họ Tôn kia. . . . . Thật hay giả, ngươi gạt ta đúng không?"

"Thật." Nữ nhân tóc đuôi ngựa gật đầu cười; "Đoạn thời gian trước, chính miệng Lưu Tĩnh nói cho ta biết."

"Trời ơi." Nữ nhân tóc đỏ đột nhiên cười một tiếng, sau đó liền cùng nữ nhân tóc đuôi ngựa hăng hái bàn luận.

Bởi vì ở ngay bên cạnh, khoảng cách chỉ chừng một mét, cho nên những gì hai nàng nói đều bị Sở Thiên nghe không trượt chữ nào.

Ai!

Nữ nhân bây giờ a, xác thực quá bạc bẽo!

Nam nhân không có tiền không được, có tiền mà không có thời gian cũng không được.

Hiện tại thì hay rồi, có tiền có thời gian, bộ dáng đẹp trai, con mẹ nó vẫn không được.

Còn phải. . .

Nam nhân thật sự là quá khó khăn!

Cảm khái lắc đầu, Sở Thiên vừa chuẩn bị tiếp tục ăn điểm tâm, đột nhiên giống như là phát hiện cái gì, nhướng mày cúi đầu.

Trời ơi!

Cái này. . .

Tình huống như thế nào?

Làm sao lại. . . . . Hình như đang phát sinh biến hóa?

Trong chốc lát, Sở Thiên giống như ý thức được cái gì, quay đầu nhìn về phía hai nữ nhân ngồi bàn bên cạnh.

Sở Thiên đứng dậy, nhanh chân đi vào nhà vệ sinh của cửa hàng.

Năm phút sau!

Một lát sau, Sở Thiên ngơ ngác nhìn tấm gương đặt trên bồn rửa tay, không biết nên nói cái gì.

Bởi vì, tận đến lúc này, Sở Thiên mới phát hiện, có vấn đề không phải Dương Dung, mà là chính hắn!

Không phải Dương Dung có năng lực ngôn xuất pháp tùy, mà là hắn có năng lực đặc thù.

Sở Thiên cũng không biết phải hình dung như thế nào, tóm lại, hắn nghe được cái gì, thân thể sẽ tự động phát sinh biến hóa theo cái đó.

Vừa rồi, hắn nghe xong hai nữ nhân kia đối thoại, chỗ nào đó của thân thể lập tức phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhìn bản thân mình trong gương, Sở Thiên ngẩn người khoảng chừng bốn năm giây, lúc này mới nhanh chân rời khỏi cửa hàng, bất quá, trước khi đi, hắn len lén đút túi một cây đũa của cửa hàng.

369

5

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.