ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Cơ hội buôn bán ở khắp mọi nơi

Chương 04: Cơ hội buôn bán ở khắp mọi nơi

Mà bên trong phòng, Sở Thiên kết thúc đối thoại cùng Vương Hiểu Phong liền tắt forum, rơi vào trầm tư.

Căn bản không cần để tâm nhiều!

Sở Thiên thừa nhận, Vương Hiểu Phong xác thực là một đại thần hacker, điểm này từ tường lửa tự chế của hắn là có thể nhìn ra, nhưng dù vậy, hắn cùng mình vẫn chênh lệch rất lớn.

Thậm chí, Sở Thiên tự tin, đừng nói là một Vương Hiểu Phong, dù là toàn bộ đại thần hacker trong diễn đàn đồng loạt ra tay, cũng không thể truy tìm ra hắn.

Hắn hiện tại càng để ý là mình rốt cuộc làm sao đột nhiên thu hoạch được kỹ năng máy tính trâu bò này.

Chăm chú suy nghĩ một hồi, trong đầu Sở Thiên nghĩ tới một người.

Dương Dung ngồi cùng bàn!

Buổi tối hôm nay không gặp chuyện gì đặc biệt, chỉ có Dương Dung nhờ hắn hỗ trợ diệt virus.

Mà Sở Thiên nhớ kỹ, tri thức của mình đúng là xuất hiện sau khi được Dương Dung khen là đại thần hacker.

Chẳng lẽ là Dương Dung làm?

Nghĩ đến điểm này, Sở Thiên cảm giác phía sau lưng bốc lên hơi lạnh, thậm chí, hắn không khỏi liên tưởng đến các tình tiết trong tiểu thuyết thường gặp.

Chẳng lẽ Dương Dung cũng như vậy, là một người có hào quang nhân vật chính?

Mà năng lực của nàng, chính là. . . . . Ngôn xuất pháp tùy?

Chỉ cần nàng nói cái gì, cái đó liền trở thành sự thật?

Thế nhưng quá khó tin!

Từ khi nhập học, Sở Thiên cùng Dương Dung ngồi cạnh nhau nửa tháng, cho nên hắn tương đối hiểu rõ Dương Dung, mặc dù tướng mạo cùng dáng người chỉ có thể coi là trung đẳng, nhưng tính cách rất tốt, rất đơn thuần.

Mà hôm nay Sở Thiên sớm đã hỏi nàng, căn cứ theo phản ứng của nàng lúc đó, Sở Thiên rất chắc chắn, nàng căn bản không biết biến hóa trên người hắn.

Hay là. . . . . Dương Dung cũng không biết nàng có năng lực ngôn xuất pháp tùy?

Hoặc là, nàng chỉ giả vờ mà thôi, kỳ thật nàng rất khôn khéo?

Cũng không thể a!

Nếu là như vậy, tại sao nàng phải giúp mình?

Mặc dù hai người ngồi cùng bàn, nhưng cũng không cần thiết đưa tặng một món lễ lớn như vậy a?

Không chút khoa trương mà nói, chỉ bằng năng lực này, cả đời Sở Thiên đã không phải lo chuyện áo cơm.

Cho nên, cái này không đơn thuần là một món lễ lớn, đây là cải biến vận mệnh.

Chỉ ngồi cùng bàn nửa tháng, có cần phải giúp hắn như vậy không?

Chẳng lẽ nàng thích mình?

Cũng không đúng a!

Dương Dung có bạn trai rồi!

Mặc dù khoa y tá âm thịnh dương suy, nhưng Dương Dung từ cấp ba đã yêu đương.

Hai người bây giờ không chung trường đại học, nhưng quan hệ rất tốt, mỗi ngày đều gọi điện thoại, điểm này Sở Thiên tận mắt nhìn thấy.

Chẳng lẽ Dương Dung thấy cuộc đời mình gian khổ, đồng tình với mình, thuần túy muốn giúp mình một phen?

Trong đầu liên tiếp nghi vấn, mỗi một cái đều có quan hệ với Dương Dung.

Vốn định gọi điện thoại hỏi Dương Dung, thế nhưng thấy thời gian đã là mười hai giờ đêm, Sở Thiên từ bỏ.

Dương Dung khẳng định đã ngủ rồi.

Ngày mai tới trường rồi nói sau, tìm cơ hội nói bóng nói gió, hỏi nàng một chút.

Nếu như nàng thật sự có năng lực ngôn xuất pháp tùy, vậy quá mức đáng sợ.

Nghĩ đến điểm này, Sở Thiên tắt máy, sau đó lên giường đi ngủ.

. . .

Sáng sớm hôm sau, sáu giờ rưỡi!

Đợi rửa mặt đánh răng xong, Sở Thiên ngồi ở trước máy tính để bàn, bật máy.

Trời ơi!

Đã 82118 lần sử dụng?

Nhìn thấy phần mềm của mình được sử dụng 82118 lần, Sở Thiên nhất thời ngây người.

Tốc độ tăng trưởng cũng quá nhanh rồi!

Mặc dù số người online diễn đàn một ngày là chừng 5 vạn, nhưng mới ngắn ngủi không đến tám giờ a, vậy mà đã hơn 8 vạn lần sử dụng?

Số liệu rõ ràng không đúng, sao số lần dùng còn nhiều hơn cả lượt online trong diễn đàn?

Nghĩ đến điểm này, Sở Thiên nhíu mày một cái, sau đó gõ phím cạch cạch cạch.

Mười phút sau.

Sở Thiên im lặng nhìn màn hình, không biết nên nói cái gì.

Vừa rồi, Sở Thiên còn tưởng là phần mềm mình biên soạn bị Vương Hiểu Phong công phá, sau đó biến đổi số liệu.

Kết quả là Vương Hiểu Phong còn đang truy tung hắn, hơn nữa cả đêm không ngừng, nhưng hắn căn bản không thể công phá phần mềm tra xét lịch sử thuê phòng.

Nguyên nhân chủ yếu là có người đang lợi dụng phần mềm này kiếm lời.

Sở Thiên vừa kiểm tra xong, kết quả phát hiện, rất nhiều IP liên tục sử dụng phần mềm để tra xét những người khác nhau, thậm chí, có IP còn sử dụng tới 170 lần.

Sở Thiên tìm ra người sử dụng 170 lần, hắn là một học sinh cấp ba tên Lý Hiên, sở dĩ sử dụng nhiều lần như vậy, là vì hắn đang lợi dụng phần mềm giúp người khác tra xét.

Tựa như là con buôn ăn chênh lệch, Lý Hiên tham gia không ít group mạng, hắn giúp bạn bè tra xét, một lần là 80 khối tiền, 80 khối tiền chuyển cho Sở Thiên 50, hắn có thể kiếm lời 30.

Mà không chỉ Lý Hiên làm như vậy, còn có thật nhiều người cũng đều tra xét mấy chục lần thậm chí hơn trăm lần.

"Mẹ nó."

Im lặng nhìn màn hình máy tính, Sở Thiên không khỏi xoa cằm "Không nghĩ tới diễn đàn đúng là ngọa hổ tàng long, đến cái này còn có thể kiếm tiền, coi như học hỏi thêm kiến thức."

Mặc dù chương trình do Sở Thiên biên soạn, nhưng chính hắn cũng không nghĩ tới lỗ hổng này.

Trách không được ngắn ngủi không đến tám tiếng, phần mềm đã bị sử dụng hơn 82 ngàn lần.

Xem ra, cơ hội buôn bán ở khắp mọi nơi.

398

4

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.