ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Dị Năng Mới

Tại một chiến trường nào đó, khắp nơi toàn là xác chết người lẫn chung với đó là một số dị ma thú. Một người đàn ông cao to đang ngồi ngẩn ngơ ngắm bầu trời đen tối, dường như ông ta khoảng ba mươi hay bốn mươi tuổi, ông có đôi mắt đen và mái tóc được giữ ngắn có kiểu một số sợi gai chĩa ngược ra đằng sau. phía dưới cằm lác đác vài cọng râu, khuôn mặt sắc nét được đánh dấu với nếp nhăn nhẹ hai bên mắt, cũng như một vết sẹo kéo dài từ chân tóc lên tai trái của mình, giường như là vết tích để lại của một cuộc chiến, nếu Dương Hạo ở đây thì chắc hẵn hắn sẽ giật mình vì người kia nhìn rất giống mình.

"Thưa Ngài mọi người đã rút lui hết" một người đàn ông cung kính trước ông ta.

"Mấy tên quái vật kia đi hết chưa" giọng nói âm trầm hỏi lại

"Ngài là người cuối cùng"

"Thế à" Ông ta đứng dậy ngắm bầu trời u tối mà lẩm bẩm: "Hai năm rồi....." sau đó quay lưng biến mất vào trong màn đêm.

Dương Hạo sau khi bước ra khỏi nhà tắm, điều đầu tiên là kiểm tra lại hệ thống và nhiệm vụ mới làm tối hôm qua.

"Nhiệm vụ hoàn thành, chủ thể nhận được x10 đá cường hóa, x1 skill cấp S, 10.000 điểm x10 lần đầu tiên làm nhiệm vụ. tổng cộng hiện tại 107.000 điểm tích lũy, hệ thống đã đạt điều kiện nâng cấp, chủ thể có muốn nâng cấp hay không" giọng nói lạnh băng quen thuộc vang lên.

"Cái đó để sau đi, cường hóa cơ thể rồi mở cái skill mau lên" Dương Hạo cần lúc này đó chính là thực lực, suy nghĩ nếu hôm qua không có được vũ khí và kỹ năng của hệ thống, thì việc giết hai tên kia là không có khả năng.

"Cường hóa thành công, chỉ số sức mạnh hiện tại: 52 "

"Chủ thể nhận được skill cấp S: Lôi điểu, tích tụ năng lượng lôi vào bàn tay rồi phóng ra gây sát thương cận chiến, chuyên dùng để đi gank".

Dương Hạo thử làm như hệ thống bảo, một luồn năng lượng đang tích tụ trong bàn tay, từng tia điện lôi đang xẹt quanh tay hắn, cảm giác năng lượng có thể phóng xuất, hắn đấm xuống đất " XOẸT!!!" ầm!! ầm!! mặt đấy bị tia điện hủy diệt tạo ra một cái hố sâu đường kính khoảng 1m.

"Quả này ăn vô người chắc thấm à" đòn này sát thương có thể giết bất cứ con người và 1 số dị năng giả cấp thấp, có thể cầm chân vài dị năng trung cấp tạo ra lá bài bảo mệnh rút lui an toàn.

"Nhưng thời gian tích tụ năng lượng lâu quá, mất tới 10S" hắn cảm thấy thời gian nạp quá lâu, đối với một số dị năng mạnh thì chỉ cần vài giây cũng đủ kết liễu đối phương. cái skill này nên tính toán thời gian lại.

"Chủ thể có thể giảm thời gian bằng cách nâng cấp skill"

Dương Hạo chợt nghĩ, không biết đẳng cấp của Vân Mộng Kỳ cỡ nào nhỉ, có thể bem hơn trăm thằng, chắc là không yếu rồi

"Hệ Thống phân tích cho ta sức mạnh của Vân Mộng Kỳ mau" Muốn cua gái thì phải điều tra cẩn thận, hấp tấp là hấp hối

" Vân Mộng Kỳ 25 tuổi: sức mạnh ???, Dị năng: ???,....." một đống số liệu rối loạn hiện ra làm Dương Hạo tròn mắt, cái gì mà toàn ?, chẳng lẻ máy đo không được.

"Này sao không thấy rõ vậy" bực mình thật, Lăng Thanh Sương cũng vậy mà Vân Mộng Kỳ cũng vậy.

"Hệ thống không thể nào đo người có sức mạnh vượt quá xa so với chủ thể" hệ thống đã nói vậy thì xem ra sức mạnh của hai nữ nhân nay mạnh hơn mình rất nhiều a, không nhanh tăng thực lực thì sau này bị gái quản thì toi.

"Còn sau khi nâng cấp hệ thống thì làm được gì" hắn rất tò mò sau khi nâng cấp hệ thống sẽ ra làm sao

"Phiên bản sau sẽ cập nhật cho chủ thể một số tính năng mới"

Nghe có vẻ ngon à: " nâng cấp cần bao nhiêu điểm đây, mi mà nói miễn phí thì ta éo bao giờ tin đâu" hừ mấy cái thể loại này không hút máu mới là lạ.

"Nâng cấp lần này, 100.000 điểm, chủ thể còn 107.000 điểm, có nâng cấp hay không"

"Đấy ta nói có sai đâu, vậy nâng cấp nhanh đi, đói bụng quá rồi" kệ mẹ nó!! điểm hết thì kiếm lại, nâng cấp xài mấy cái chức năng mới cho đã.

"Thời gian nâng cấp 24h, trong thời gian đó hệ thống sẽ bị đóng băng, quá trình 3....2.....1....." giọng nói càng ngày càng nhỏ rồi im lặng

"Xong phần này rồi, giờ qua nhà chị Mộng Kỳ thôi hế hế" Hắn nhếch miệng huýt vài tiếng sáo rồi đi về hướng nhà Vân Mộng Kỳ.

Dương Hạo mở cửa, căn nhà của Vân mộng kỳ gọn gàng sạch sẽ hơn bên hắn rất nhiều, đồ đạc để rất ngay ngắn, có vẻ được dọn dẹp thường xuyên.

"Chậc, đúng nhà của nữ nhân có khác, woaa!!! thơm quá" một mùi hương xong thẳng vào mũi hắn, khi quay sang bên phòng bếp nhìn thì "Á ĐÙ!!!", chỉ thấy Vân Mộng Kỳ đang nấu đồ ăn trong bếp. hôm nay trời khá nóng, nàng ta chỉ mặc một cái quần mỏng bó sát mông có thể nhìn thấy làn da trắng nõn ẩn hiện bên trong, bên trên không mặc áo, chỉ mang một cái tạp giề màu trắng đang ép hai quả bưởi năm roi tùy thời có thể bung ra, nhìn gần bên trên có 2 điểm nhỏ đáng yêu nhô lên, cái thân hình "Dam dang" làm máu Dương Hạo sôi sục, tiểu hạo hạo đang mạnh mẽ ngóc đầu dậy "Má ơi bổ mắt quá"

"OMG!!! đây...đây....có phải là tạp giề huyền thoại của mấy bộ phim Xem Xong Xóa đấy hả!!!?" Hắn nuốt nước dài, lấy tay chùi chùi miệng lẩm bẩm :"Nhìn là muốn đi ở tù rồi".

Thấy tiếng động Vân Mộng Kỳ quay đầu lại nhìn thì thấy ánh mắt lang sói của Dương Hạo đang nhìn chằm chằm cơ thể mình, nàng không những không giận còn mĩm cười nháy mắt phong tình vạn chúng với hắn, tim hắn đập cực nhanh, thiếu phụ quyến rũ thành thục đúng là hấp dẫn chết người.

"Cậu qua rồi hả ngồi đi" giọng nói dịu dàng khiến người ta chăm chú "chờ chị chút món này gần xong rồi, mà em ăn cay được không vậy" Dương Hạo thiếu chút nữa phun ra câu "Em muốn ăn chị".

"Chị làm sao thì em ăn vậy" đáp lời, Hắn quét tới cơ thể nàng ngắm nhìn cái kiệt tác ông trời tạo ra.

"Ực!!! không biết cơ thể nàng so với Lăng Thanh Sương ra sao nhỉ ". khuôn mặt dâm tà thoáng qua rồi biến mất, giỡn à hành động ngu người là bị bem thấy mợ chứ ở đó, sức mạnh không thể đo được

Lúc hắn đi tới bàn kéo ghế ra, cảnh tượng thiếu chút nữa cho hắn phun máu, trên ghế cái quần lót viền màu đen nằm chính giữa, cái đồ riêng tư của phụ nữ

"Ù MÁ!!! cái.....cái.....quần nhỏ huyền cmn thoại của phụ nữ, để ở đây làm cái ếu gì vậy" có thể cảm nhận bên trong đang lưu giữ một mùi hương thần thánh, đang gọi mời mấy thằng biến thái, từng hạt mồ hôi lăn trên má, ngón tay ngứa ngáy " lấy hay không " câu hỏi không ai trả lời, bàn tay run run đang hướng về phía cái quần "Ngửi chút chắc không sao"."Xoảng!!!" tiếng động bất ngờ làm hắn cầm cái quần lót nhét nhanh vô túi quần, lại đưa mắt nhìn trong bếp, thì ra Vân Mộng Kỳ làm rớt cái muỗng.

"Hù chết người chứ giỡn à".

663

18

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.