Chương 15
Giao Dịch
Dương Hạo phải gọi là chỉ số kháng nữ nhân là quá kém, chăc tại kiếp trước hắn là một thg Neet F.a riết nên bây giờ cứ thấy gái nhất là gái đẹp thì có một số phản ứng éo thể tin được, hắn tia khắp mọi ngóc ngách trên cơ thể họ, mà có chút suy nghĩ đen tối với họ.
“Phân tích hoàn toàn cô gái này” Dương Hạo trong đầu gọi hệ thống.
“Xuân Vũ 22 tuổi , Sức mạnh:??? dị năng:???, vòng 1 cỡ E”
Đúng như dự đoán nàng ta không phải một cô gái bình thường, với lại cái bộ ngực đó vẫn không bình thường, Dương Hạo hét thần“Đù lại châm hỏi, cơ mà cái vòng 1 là thế éo nào, cỡ E sao bằng với Mộng Kỳ rồi, Thanh Sương thì cỡ D, Tố Tố nhỏ hơn chút chắc C+” vãi đạn cái đầu toàn vếu không thế này.
“A Xuân Vũ tiểu thư cô cần gì” thấy cô gái có vẻ tìm mình thì Dương Hạo theo phản ứng hỏi.
“Cô Chủ muốn gặp cậu, a…. làm sao cậu biết tên tôi” Xuân Vũ nhìn Dương Hạo có chút đề phòng hỏi.
“Cứ coi như tôi có một ít tài vặt đoán tên người khác thôi” Hắn cười ^^ gãi đầu nhìn phía phía nàng sau đó quay ngược ra sau chỉ về phía đám đệ tên bờm ngựa hỏi : “Còn đám kia thì sao”. Dù sao rắc rối cũng là do mình làm, không thể trốn được.
“À cậu không cần lo, chuyện này cô chủ đã ra mặt, cái tên này chuyên muôn gây rối ở đây nên bị như vậy cũng đáng”. Xuân Vũ liếc nhìn gã bờm ngựa đang nằm co giật trên đất.
“Nếu cô nói vậy thì được, nhưng cô chủ cô là….”
“Điều này cậu tới đó rồi biết” Nàng nở nụ cười thần bí nhìn Dương Hạo, khiến hắn trong lòng cười khổ “Hình như mình mới vừa làm điều ngu ngốc nữa thì phải”.
Sau đó Dương Hạo theo Xuân Vũ tiến vào bên trong, hai người hấp dẫn không ít người chú ý khi đi lên tầng trên, Lầu Hoa Hồng gồm 6 tầng, tầng 1 để dùng chung để nhậu nhẹt ngắm nữ nhân, tầng 2 được chia nhiều căn phòng khách muồn riêng tư có thể chọn phòng riêng lẻ, tầng 3 là nơi cho các đêm tiếp khách, tầng 4 là khu dành cho các khách vip, tầng 5 là khu đặc cách chổ ở cho các nữ nhân và nơi đó chỉ có nữ nhân. Những nữ nhân này đa số không có nhà để về và có vài người tự nguyện bán thân tiếp khách kiếm một số tiền sau này có thể lập gia đình sống an ổn, còn một số chỉ bán nghệ không bán thân, người lập ra nơi này chủ yếu để bảo vệ nữ nhân và tìm cho họ người đàn ông tốt. Tầng 6 là nơi cấm kỵ chổ ở của bà chủ thành lập Lầu Hoa Hồng đồng thời cũng là 1 trong 12 tội đồ, không có kẻ nào cả gan dám bén mảng tới, nghe đồn những kẻ muốn gặp nàng, khi đi vào căn phòng đó, đều không thấy trở ra.
Nhưng hiện tại Dương Hạo được dẫn thẳng đến tầng 6, điều này khiến cho mọi người tò mò về hắn, và cũng có kẻ cảm thấy hứng thú kết quả sau khi hắn vào trong, hiện tại ở bàn trong góc của tầng 4, có một thanh niên trong đôi con mắt đầy sát khí đang nhìn về phía bóng lưng Dương Hạo. Trái ngược với suy nghĩ của mọi người, Dương Hạo càng lên gần tầng 6 thì hắn lại cảm thấy khó chịu, khó chịu bởi vì có một sự nguy hiểm cực độ mà trước đây hắn chưa từng gặp, cảm giác như đôi mắt của một con quái vật đang nhìn chằm chằm vào con mồi vậy,
“khí thế này 12 tội đồ sao” Dương Hạo trong lòng chấn kinh đẳng cấp khí thế này còn cao gấp chục lần Dương Hàn nữa, điều này thật đáng sợ, nếu mỗi tên quản lý đều có sức mạnh như thế này, thì thử nghĩ tên Boss đáng sợ đến cỡ nào, hắn cắn răng mồ hôi ướt cả sống lưng, nếu không phải sở hữu hệ thống và ý chí Tử Thần Nhãn thì có lẽ Dương Hạo đã bị cái khí thế này đè nát, chứng kiến cảnh này Xuân Vũ một bên cũng bất ngờ, một chàng thanh niên bình thường thế này có thể đứng trước khí thế của cô chủ mà không bị làm sao.
“Tới rồi, từ bây giờ cậu phải tự lực gánh sinh rồi, nhắc nhở một chút đừng có làm gì tùy tiện đấy, nếu không chết mất xác ráng chịu” hai người dừng lại trước căn phòng ở cuối tầng, Dương Hạo lúc này đang thở dốc, mồ hôi ướt cả áo lúc nào không hay, hắn hiện tại đang nhìn chằm chằm cánh cửa, không biết thứ quái gì mà khủng khiếp tới vậy, thì câu nói của Xuân Vũ nhắc nhở hắn.
Cửa mở ra, Dương Hạo một mình bước vào bên trong, nhìn căn phòng rộng rãi thấp thoáng mùi hương nhẹ nhè làm cho người ta say mê, nội thất được bài trí khắp nới một cách ngăn nắp, phía cuối phòng một cánh cửa được màn che hờ ngăn cách ban công đang hướng về phía khu rừng cấm địa u ám, một chiếc bàn đầy những nữ trang lộng lẫy và mỹ phẫm dành cho nữ nhân sử dụng, kế bên có một kệ sách nhỏ, một chiếc giường lớn nằm chính giữa xung quanh được che bởi những tấm màn trong suốt, những bóng đèn đem những tia sang màu đỏ xuống cả căn phòng, tất cả mọi thứ đều được phủ trong màu đỏ ghê rợn mà quyến rũ.
Dương Hạo nuốt nước miếng, lại nhìn về phía cái giường thì một cảnh tượng khó quên đập vào mắt hắn khiến hắn đứng bất động, bên trong tấm màn trong suốt và hiện tại đang trên chiếc giường thấp thoáng có thể thấy được một người phụ nữ đang uốn éo thân mình, nhưng ở đây theo nghĩa đen, phần dưới từ hông nàng ta trở xuống trông giống rắn,à không phải, đúng hơn chính xác là nữa thân rắn, đuôi nàng ta cũng phải dài 4 5 mét a, hơn nữa lúc uốn nắn chiếc eo thon nối với phần mông căng tròn , và phần trên thì ôi thôi rồi, khuôn mặt chỉ thấp thoáng qua nhưng Dương Hạo xác định, nàng ta là một mỹ nhân đẹp nhất từ trước tới giờ, đám Mộng Kỳ sẽ bị lu mờ khi đứng trước nàng, đôi núi kia đúng là vô đối cỡ F à không chạm tới G luôn rồi, mái tóc màu đỏ rực như ngọn lửa. Dương Hạo nín thở : “Đẹp”, cảm nhận được cái nhìn của hắn, nàng mở đôi mắt yêu dị của mình ra nhìn hắn, lập tức Dương Hạo đứng hình.
Lúc đó hệ thống đột nhiên thông báo: “Cảnh báo!! kí chủ hiện tại đang bị dính trạng thái mê hoặc, tê liệt và đang bị áp lực tinh thần không ổn định, khởi động Tử Thần Nhãn, Ảo Thuật Vĩnh Cữu”.
Đôi mắt Dương Hạo chuyển sang màu đỏ, tròng mắt hoàn toàn thành màu đen, hắn trực tiếp phóng ảo thuật thẳng tới Mỹ Nhân kia, sự tình bất ngờ khiến nàng ngạc nhiên, chàng thanh niên này có chút đặc biệt, thấy thế nàng thu hồi Mệ Hoặc với đôi mắt của mình, thu hồi áp lực đồng thời phá luôn cái ảo thuật của hắn.
Hành động của nàng như một sự giải thoát, hắn dường như chịu không nổi nữa liền khụy xuống, thở dốc, đôi mắt cũng trở lại bình thường.
“Cái quái, cô ta mạnh khủng khiếp, thuộc đẳng cấp cao nhất từ trước tới nay mình gặp” trong lòng Dương Hạo lúc này hơi hoảng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nắm bắt tình hình.
“Mira 29 tuổi, sức mạnh:????. Dị năng:????, độ nguy hiểm rất cao, vòng một G” giọng nói hệ thống vẫn vô cảm.
“Hả tại sao lại có tới 4 dấu ?, bình thường chỉ có 3 dấu, đệt thời điểm nào rồi còn đo cái vòng một, cơ mà nó to thật” Dương Hạo lại nghĩ về cái bộ ngực kia thì lắc đầu ngay, nguy hiểm quá sơ xuất tí là chết.
Hắn đưng từ từ dậy, nhìn về phía người phụ nữ trước mặt : “Đại tỷ tỷ xinh đẹp, làm ơn cho tôi biết tại sao muốn gặp tôi không”
“Hửm, ngươi muốn biết sao” Giọng nói ngọt ngào mê hoặc vừa lên khiến Dương Hạo cau mày.
“Đại tỷ à, làm ơn vào vấn đề đi, cứ thả thính thế này tiểu đệ chịu không nổi”
“khúc khích….. được rồi để tỷ nói vấn đề chính cho đệ nhé, thứ nhất đệ gây chuyện ở chỗ của tỷ, còn đánh thằng em của Mã Đại điều này đem cho tỷ rất nhiều rắc rối, thứ hai tỷ muốn giao dịch với đệ, thế nào” nàng cười khẽ sau đó hướng đôi mắt đẹp xem câu trả lời phía Dương Hạo.
“Hả, đại tỷ à, thứ nhất ta thề ta không hối hận khi đập vào mặt thằng ngáo kia nhé”
“Thứ hai, tỷ nhìn đó, ta yếu xìu, thế thì tỷ định giao dịch gì với ta, đừng nói ……tỷ muốn tấm thân trong trắng này của ta nha” Hắn vừa nói vừa làm ra vẻ bị xâm hại.
“Khanh khách…… tiểu đệ à nếu vậy thì sao, chẳng lẽ đệ chê ta xấu” Mỹ nhân đằng sau tấm màn lộ giọng yếu đuối.
“Tha ta đi mà”
“Hihi đùa thôi, thật ra tỷ muốn đệ, đi vào bên trong rừng cấm địa, hái cho ta một đóa Hoa Xà Yêu, đổi lại sau này đệ sẽ có được nhiều lợi ích đó nha, ví dụ như muốn cô gái nào ở đây cũng được, hay là đệ muốn biết toàn bộ thông tin của Chợ Đen,......bất kể mọi điều đệ yêu cầu thì sao, hihi còn nếu đệ từu chối thì tỷ không chắc tụi Mã Đại sẽ bỏ qua cho đệ đâu” Nàng đưa ra điều kiện cực hấp dẫn đối với Dương Hạo, kèm theo đó một chút đe dọa.
“Cái này sao giống ép buộc thế, mà tại sao tỷ lại nhờ ta mà không phải ai khác, tỷ đẹp đến vậy mà, có thể vài người trong 12 tội đồ cũng muốn lấy tỷ” Dương Hạo thắc mắc.
“Chuyện này cứ cho là trực giác của ta đi hihi mà tỷ cũng an tâm khi mà đệ phá được Mê Thuật của ta, còn chuyện lũ tội đồ kia, bọn chúng chỉ ham mê Xà Thể ta mà thôi” giọng nói thân thiện lúc đầu giờ trở thành lạnh lùng, khiến Dương Hạo rét run.
“Rốt cục mình bị kéo theo cái chuyện gì đây” trong lòng hắn thở dài, lần này rắc rối thiệt rồi, đm cái tật ngáo đá của mình.
“Hihi tốt lắm ta đợi đệ, nhớ giúp tỷ nhé, sẽ có phần thưởng đặt biệt dành cho đệ đó” Nàng cười quyến rũ về phía Dương Hạo.
“Hazz được rồi dù sao cũng tiện đường, cơ mà đóa hoa nó ra làm sao”
“Đóa hoa đó chỉ mọc ở nơi nào có sương mù thôi nên đệ chịu khó nhé, và đặc điểm duy nhất là chúng đều màu đỏ, cả hoa, lá lẫn nhánh của nó”
“À mà đệ cầm lấy” nói xong quăng một cái hộp nhỏ về phía Dương Hạo.
“Đây là” hắn nhìn chiếc hộp
“Bên trong có hai viên giải Mê Hoặc và Trị Thương cao cấp, đệ cầm lấy mà phòng thân”
“Vậy ta đi đây, chắc cũng hơi lâu a” dứt lời từng bước đi ra khỏi căn phòng.
Sau khi Dương Hạo đi, bên trong căn phòng đột nhiên yên tĩnh, nữ nhân trên giường hiện tại, vén tấm màn lên, đuôi rắn không thấy đâu mà chỉ còn một cặp đùi trắng nõn thon gọn, cả thân hình nãy nở trần chuồng hiện ra, khuôn mặt phải gọi là tuyệt đẹp, môi đỏ, chiếc mũi tinh xảo, mái tóc dài đỏ xõa tới hông, đôi mắt rắn yêu dị nhìn xa xăm.
“Cô chủ, hắn đi rồi” một giọng nói bất ngờ, một cô gái với mái tóc đen từ đâu xuất hiện đứng trước mặt, nhan sắc nàng không thua kém gì Xuân Vũ, chỉ trừ hai trái đào.
“Nia, sao em cứ xuất hiện bất ngờ thế này không vậy” Nàng cười nói về phía cô gái tên Nia kia.
“Hừ, em hông hiểu chị tại sao lại cho tên đàn ông kia vào phòng, lũ đàn ông toàn một lũ háo sắc” Nia bĩu môi về phía Mỹ Nhân.
“Em đó hazz, hắn khác với lũ đàn ông thối kia, nếu không ta đã không để hắn đứng đó lâu vậy rồi”
“Mà em cũng hiếu kỳ, lúc hắn chịu Mê Hoặc của chị, đột nhiên đôi mắt của hắn trở nên đáng sợ thật, loại dị năng này em chưa từng thấy được” Nia nhớ lại lúc Dương Hạo mở Tử Thần Nhãn, cảm giác làm cho nàng hơi run rẫy.
“Ừm hắn có thể sử dụng ảo thuật giống cái tên kia” Mỹ Nhân nói tới đây cũng im lặng, Nia cũng không nói gì cả lặng lẽ bước ra khỏi phòng, căn phòng trở nên yên tĩnh một lúc, rồi một giọng nói ngọt ngào cắt đứt đi cái sự yên tĩnh đó.
“Hihi tiểu đệ đệ, ta nhắm đệ rồi nhé, nếu đệ thành công mà trở về ta sẽ đem xà thể mà ta giữ gìn hơn hai mươi năm nay cho đệ nè, ưm người đó nói không sai đệ thật sự là khó nhìn thấu được hah” Mỹ nhân bỗng thì thầm một hồi rồi mĩm cười phong tình vạn chúng, nếu để người khác nhìn thấy cũng phải ngây ngẫn trước vẻ đẹp của nàng.
1,347
9
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
