Chương 3
Đột nhiên tăng mạnh
Ban đêm, ánh sao lấp lóe đầy trời, ánh trăng như nước, vẩy khắp mọi nơi.
Gian phòng của Diệp Sinh cửa sổ mở ra một nửa, có thể nhìn thấy ánh sáng của mặt trăng rọi sáng đêm đen, nhưng hắn không có một chút nào hứng thú, mà lại nhắm mắt lại, yên lặng chờ đợi.
Truyền xuống ba quyển bí tịch đang bị người trên Địa Cầu quan sát.
Viên Địa Cầu này dân số chỉ có 1,4 tỷ, đều là người Hoa, cùng kiếp trước, Địa Cầu này hoàn toàn không giống a.
“Nếu như là Địa Cầu của kiếp trước thì tốt biết bao nhiêu.” Diệp Sinh nhàm chán trong khi chờ đợi, suy nghĩ miên man.
“Bất quá 1,4 tỷ người Hoa này cũng có thể, chí ít biết được nên lĩnh ngộ võ đạo và tu luyện như thế nào, nếu đổi thành người phương Tây, đoán chừng hoàn toàn xem không hiểu a.” Diệp Sinh nói thầm.
Nguyên nhân đan điền bị dị biến Diệp Sinh cũng không rõ ràng là bị làm sao, nhưng mà hắn cũng lười suy nghĩ, việc cấp bách là nghĩ cách chuyển ra tòa phủ đệ khác
“Phụ thân của cỗ thân thể này thật đúng là lãnh khốc vô tình a.” Diệp Sinh thầm nghĩ, nội tâm lại một mảnh băng lãnh.
Từ nhỏ đến lớn, Diệp Sinh nhìn thấy cha mình bao nhiêu lần chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, không đến năm lần, mà mỗi một lần đều là lạnh lùng nhìn chăm chú, hoặc là chính là quát lớn, hoàn toàn không có hoà nhã.
Lúc mẫu thân của hắn mất, Diệp Sinh tuổi nhỏ một thân một mình thương tâm suy yếu đến ngất đi, mà vị Diệp vương gia này cũng chưa từng đến một lần nào a.
“Thời điểm Diệp Sinh tuổi còn nhỏ, trí nhớ ấm áp duy nhất chỉ sợ là ở cùng với đại tỷ của mình a.” Diệp Sinh cảm khái.
Diệp Sinh có tám vị ca ca, ba vị tỷ tỷ, sáu tên đệ đệ, hắn xếp hạng thứ mười hai, là người không được coi trọng nhất.
Tám vị ca ca của hắn đều thành niên, toàn bộ rời đi không có ở trong phủ, có người đi làm quan, có người bái sư tiến vào một đại tông môn nào đó, có người tiến vào quân đội.
Mà ba vị tỷ tỷ của hắn cũng đã xuất giá, đại tỷ kia mà hắn kể lúc nãy cũng vào ba năm trước đây đi vào trong cung, trở thành phi tử, cho tới hôm nay đều chưa có một lần trở về.
Nhị tỷ thì bái sư ở bên ngoài, chưa từng trở về nhà, chỉ có Tam tỷ, ở trong nhà xưng vương xưng bá, vũ đao lộng thương, hết lần này tới lần khác tu vi rất kém cỏi, thường xuyên bị giáo huấn, có thể nàng có lão phu nhân che chở, nên rất tự cao, tự đại.
Toàn bộ Diệp phủ người đối tốt với Diệp Sinh, chỉ có mình vi đại tỷ này mà thôi
Diệp Sinh tuổi còn rất nhỏ mà đã mất mẹ, không có người nào đến đây quan sát, cúng viếng, chỉ có một đại tỷ qua đây giúp Diệp Sinh đem thi thể của mẫu thân hắn vận chuyển ra ngoài, mang đi chôn ở tây sơn, sau đó mỗi ngày đều đến chơi với hắn, ôn nhu che chở, cũng là vị đại tỷ này tại thời điểm Diệp Sinh nhận sự khi nhục của những người trong Diệp phủ, ra mặt bảo vệ cho hắn.
Diệp Sinh nhớ kỹ, năm đó mẫu thân qua đời, hắn lẻ loi hiu quạnh, không chỗ nương tựa, trong phủ rất nhiều nô bộc khi nhục hắn, cho đồ ăn của hắn đều là thừa, thậm chí có thiu.
Đại tỷ biết tin về sau, nổi trận lôi đình, một tấm gương mặt xinh đẹp lạnh lùng để cho người ta sợ hãi, sau đó đem những người hầu hạ Diệp Sinh trói lại, mang ra ngoài cổng Diệp phủ hung hăng quật, cho đến chết.
Một màn này khắc vào trong trí nhớ của Diệp Sinh, khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn, đại tỷ ngày bình thường ôn nhu động lòng người, đoan trang hiểu lễ nghĩa, nhưng người nào nghĩ đến nàng tức giận đến như vậy, đã vậy còn quá mức kinh khủng đi a.
Sau trận đánh đó, bọn nô bộc nhìn Diệp Sinh ngày càng thêm chướng mắt, nhưng cũng không dám đối đãi qua loa với hắn, mà Diệp Sinh đối toàn bộ Diệp phủ cảm thấy người thân thiết nhất, chỉ có mình đại tỷ của hắn.
Đáng tiếc, ba năm trước đây đại tỷ của hắn bị tuyển vào trong cung, xưng làm phi tử, càng là tại năm ngoái sinh hạ công chúa, vinh hoa phú quý, chưa từng trở về một lần nào.
“Ai, nếu mà đại tỷ ở nhà, Diệp Thanh tiểu gia hoả kia căn bản không dám khi nhục ta a.” Diệp Sinh thở dài.
Toàn bộ Diệp phủ, quyền nói chuyện nặng nhất thuộc về Diệp vương gia, nhưng hắn không thường thường ở trong phủ, coi như không ai quản sự, toàn quyền giao lại cho đại phu nhân.
Cho nên đại phu nhân mới là người có quyền thế nhất, nhưng đại phu nhân nhìn thấy đại tỷ, cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, duy chỉ có lão phu nhân có thể gọi đại tỷ lại, có thể từ khi đại tỷ rời nhà, toàn bộ Diệp phủ, đại phu nhân chính là người cầm quyền.
Đại phu nhân thái độ đối sử với Diệp Sinh rất lãnh đạm, chỉ cần Diệp Sinh không làm ra sự tình gì, thì nàng trên cơ bản bất quá chỉ có hỏi một vài câu cho qua, đạm mạc không nhìn lấy một cái.
Diệp Sinh nguyên bản cũng sẽ không gây phiền toái gì, hắn từ nhỏ tính cách rất trầm mặc, không thích nói nhiều, không tranh không đoạt, cùng đại phu nhân không có chút xung đột nào a.
Lúc mới đầu tiếp tục như vậy, Diệp Sinh hắn vượt qua mọi sự khi nhục để lớn lên cho tới bây giờ, chỉ được ban cho một phần sản nghiệp, rồi đuổi ra ngoài a.
Nhưng ba năm nay, Hồ Mi mẫu thân của Diệp Thanh dần dần phát triển thế lực của mình an toàn, mơ hồ có thể cùng đại phu nhân bước vào tư thế "bình khởi, bình tọa", khắp nơi ma sát, Diệp Thanh ỷ vào mẫu thân của mình cùng được sự yêu thích của lão phu nhân, mà bắt đầu đi khắp nơi càn rỡ, ức hiếp người khắc.
Có thể nói toàn bộ Diệp phủ không ai là không thấy hắn chướng mắt, muốn đem hắn đuổi đi, thậm chí muốn hắn chết. Diệp Thanh càng là muốn hắn bị những thứ như trên
Trên thực tế hắn cũng làm được, Diệp Sinh chân chính đã bị hắn một quyền đánh chết, bây giờ thì bị Diệp Sinh trên Địa Cầu chiếm cứ cỗ thân thể này a.
“Diệp Thanh đạt được đại lượng tài nguyên, cộng thêm có Hồ gia giúp đỡ, mặc dù thiên phú bình thường, thế nhưng 16 tuổi tu luyện đến hậu thiên lục trọng cũng coi như tạm được a.” Diệp Sinh nghĩ thầm.
Diệp vương gia có mười mấy đứa con, ngoại trừ Diệp Sinh ở bên ngoài, toàn bộ đều có thể tu luyện.
Duy chỉ có Diệp Sinh không được, bị nghiêm lệnh cấm chỉ, không cho phép học võ, chỉ cho Diệp Sinh học chữ.
“Ngươi đến tột cùng là đang e sợ cái gì ở ta?, tại sao lại nghiêm lệnh cấm chỉ ta tập võ, chỉ là bởi vì mẫu thân của ta là Thánh nữ Luân Hồi tông sao?” Diệp Sinh sắc mặt âm trầm, nghĩ đến Diệp vương gia liền để cho hắn phẫn nộ.
Vị Đại Tần đệ nhất cao thủ này, đại biểu quân đội, giết người không chớp mắt, Diệp vương gia, tại trong mắt của Diệp Sinh hắn chính là một cái máy móc, băng lãnh, không có tình cảm.
Rất nhiều chuyện hiện lên ở đại não của hắn, nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Sinh dần dần tiến vào trong mộng, thẳng đến hừng đông.
Ngày thứ hai gà trống gáy minh, sắc trời hơi sáng, Diệp Sinh mở to mắt, lập tức ngồi dậy xếp bằng, nội thị đan điền.
Viên Địa Cầu màu xanh thẳm kia, ngay tại chính giữa của đan điền, quay tròn xoay tròn.
Diệp Sinh sử dụng một ý niệm để xem xét tiến độ.
Từ lúc truyền xuống ba quyển bí tịch ở khắp Địa Cầu, mặc dù có rất nhiều người không tin, nhưng càng nhiều người có ý nghĩ "hay là lựa chọn thử một lần xem a".
Người nếm thử tu luyện bí kỹ, 760 triệu người.
Mà tới buổi sáng, người tu luyện thành công, đã có tới 107 người.
Ba môn công pháp riêng phần mình đều có người nhập môn, chung vào một chỗ là 107 người.
Diệp Sinh hai mắt tỏa sáng, trên Địa Cầu có mười người tu hành thành công, hắn tự động học được, có một trăm người học được, hắn tự động nhập môn.
Ba môn công pháp chung vào một chỗ mới hơn một trăm người, điều kiện thứ hai không có đạt thành, nhưng điều kiện thứ nhất khẳng định hoàn thành.
Ba môn công pháp, tự động học được.
Diệp Sinh chỉ cảm thấy Địa Cầu có chấn động rất nhỏ, sau đó một cỗ năng lượng to lớn truyền vào thể nội, trong đầu, để hắn đóng chặt con mắt lại.
Cổn Thạch Quyền Pháp! Lạc Diệp Kiếm Pháp! Tật Phong Bộ!
Tự động học được.
Diệp Sinh thể nội ra đời từng sợi khí cảm, lưu chuyển toàn thân, đặc biệt là lồng ngực, nơi này thụ thương rất nghiêm trọng, từng sợi chân khí lưu lại trị thương và tẩm bổ vùng ngực.
Một khắc đồng hồ về sau, thương thế giảm bớt chín tầng, Diệp Sinh mở to mắt, mừng rỡ không thôi.
“Ta đã trở thành hậu thiên nhất trọng.” Diệp Sinh bóp nắm đấm lại, một cỗ đại lực hiển hiện, chí ít hơn 250 cân lực đạo.
Hậu thiên nhất trọng, lực lượng đạt tới 250 cân, sinh ra chân khí!
Diệp Sinh đều đạt đến, thậm chí hắn một khi kích hoạt chân khí, lực lượng sẽ điệp gia tại lên.
Trên Địa Cầu 107 người này đều vào nhập môn, mặc dù không có đạt tới hậu thiên nhất trọng, nhưng người ở trên Địa Cầu thời gian mấy ngày, 107 người chỉ sợ đều sẽ trở thành hậu thiên nhất trọng.
Diệp Sinh thì tương đương với gia trì thêm 107 vị hậu thiên nhất trọng.
“Đợi hai ngày nữa, ta đoán chừng có thể không sợ người ở hậu thiên ngũ trọng trở xuống.” Diệp Sinh kích động nắm chặt tay, Địa Cầu này quá là thần kỳ đi a.
14
0
3 tuần trước
14 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
