Chương 32
Chuỗi sụp đổ Domino
Sau khi giải phóng thành Đô Lương, Bộ Quốc Phòng nhanh chóng ban hành mệnh lệnh mới, yêu cầu mở rộng chiến dịch phản công. Hai mũi tiến công của Hồng Quân lập tức được triển khai. Một cánh quân từ Thiên Linh Sơn thuộc thành phố Ngọc Long tiến xuống giải phóng thành Thái An, vượt qua những tuyến phòng thủ còn sót lại của địch.
Cùng lúc đó, cánh quân từ thành Đô Lương xuất phát tiến công thẳng vào thành Hồng Dương, chia cắt thế lực của địch và tạo thành gọng kìm khổng lồ cô lập hoàng đô Vĩnh Kinh.
Lực lượng Hồng Quân hành quân thần tốc trên các phi đội vận tải [hình dáng tương tự tàu vận tải I-TS trong Star Wars], thiết lập các trạm tiếp tế dọc đường để đảm bảo tốc độ tiến công không bị gián đoạn. Các đơn vị phi đội hộ vệ [tàu hộ vệ 75354 trong Star Wars] dẫn đầu, phía dưới là lực lượng chiến xa với trọng pháo yểm trợ.
Ba ngày sau, hai cánh quân đồng loạt tiến vào hai thành phố mục tiêu. Đường phố vắng lặng, chỉ còn vang vọng đệm khí va đập vào mặt đất khi các chiến xa và binh sĩ Hồng Quân tiến vào. Lực lượng địch, sau những trận chiến ác liệt trước đó, đã gần như tan rã. Những tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan còn sót lại từ các môn phái địa phương co cụm trong từng góc phố, cố gắng tổ chức những điểm kháng cự nhỏ lẻ.
Tuy nhiên, dưới áp lực hỏa lực từ pháo linh năng và những đợt oanh tạc chính xác từ phi đội tiêm kích, từng ổ đề kháng nhanh chóng bị dập tắt. Những kẻ ngoan cố chống cự đều bị tiêu diệt ngay lập tức, không có cơ hội phản công.
Tại thành Hồng Dương, Hồng Lưu Môn – một môn phái nhỏ do Hồng Cơ đạo nhân Nguyên Anh kỳ trấn giữ – nhận ra tình thế bất khả kháng. Thay vì tử chiến, Hồng Cơ đạo nhân quyết định bước ra giữa quảng trường lớn đại điện, chắp tay cúi đầu tuyên bố đầu hàng trước mặt toàn thể quân đội Hồng Quân. Quyết định này đã giúp thành Hồng Dương tránh được một cuộc giao tranh đẫm máu, bảo vệ mạng sống của hàng vạn dân thường. Hồng Quân nhanh chóng tiếp quản thành, thiết lập trật tự mới, củng cố tuyến phòng thủ chuẩn bị cho bước tiến tiếp theo về phía hoàng đô Vĩnh Kinh...
...
Trong các thành phố, công điền, nhà máy ở vùng giải phóng miền Nam và miền Tây Đại Võ trước đó, báo chí liên tục đưa tin về chiến thắng tại tiền tuyến. Người dân từ khắp nơi đổ ra đường ăn mừng thắng lợi, tổ chức các cuộc diễu hành, bắn pháo hoa và hòa ca giữa phố phường. Những lá cờ cách mạng tung bay khắp các quảng trường, trẻ em chạy nhảy tung tăng vẫy cờ, người lớn thì hò reo ôm chầm lấy nhau.
Tại các khu chợ và trung tâm thương mại, những băng rôn rực rỡ được giăng lên, các cửa hàng treo biển giảm giá kỷ niệm chiến thắng. Các đoàn nghệ sĩ dân gian biểu diễn ngay trên đường phố, từ múa lân cho đến các bài ca cách mạng hào hùng được các chiến sĩ Hồng Quân hát trước đó. Trong các quán café, nhà hàng, siêu thị, cho đến nhà máy, công điền, những câu chuyện về chiến thắng, về các chiến sĩ anh dũng được truyền tai nhau không ngớt.
"Haha... trời hôm nay xanh lắm..."
"Haha... lão tử giàu rồi... hoan hô cách mạng..."
"Chiến thắng muôn năm..."
Tại sàn giao dịch chứng khoán Ngọc Long, không khí bùng nổ chưa từng có. Các nhà đầu tư hò hét trong sự phấn khích khi các chỉ số cổ phiếu của các công ty lớn như Vạn Bảo và Dược Diệu Linh tăng vọt, liên tục xuất hiện nến xanh, chưa thấy bóng dáng nến đỏ. Mà nguyên nhân chính là để kỷ niệm sự kiện trọng đại, họ và các doanh nghiệp đồng loạt hạ giá, kích cầu tiêu dùng. Một làn sóng lạc quan lan rộng khắp nơi, từ những thương nhân nhỏ lẻ đến các tập đoàn khổng lồ đều nhìn về phía thắng lợi đến gần.
...
Trái ngược với không khí hân hoan tại các vùng giải phóng, hoàng đô Vĩnh Kinh rơi vào tình trạng rối loạn. Triều đình chia thành hai phe lớn, tranh cãi nảy lửa trong Kim Loan Điện.
Trên Long Ỷ, thái tử Tề Hoành, chỉ mới 14 tuổi, lặng im lắng nghe. Xung quanh, các đại thần lần lượt dâng tấu, tranh giành tiếng nói.
"Khởi bẩm điện hạ! Địch mạnh, ta yếu, nếu cứ cố thủ chỉ uổng mạng. Theo vi thần, chúng ta nên rút quân lên phía Bắc hoặc tìm chỗ dựa tại thánh địa Thiên Sách Tông!" – Thượng thư Công Bộ Trương Hảo Lâm chắp tay dâng sớ, giọng nói đầy lo lắng.
Tể tướng Vương Liệt Hòa liếc nhìn hắn, khóe môi nhếch lên đầy khinh miệt. Hắn phất tay, ra hiệu cho thân cận của mình, sau đó cất giọng trầm trầm:
"Trương đại nhân quá nhát gan rồi! Bệ hạ còn chưa trở lại mà ngài đã tính chuyện chạy trốn sao? Nếu giặc cỏ dám bén mảng đến, Xa Kỵ Bắc Nguyên của ta sẽ nghiền nát bọn chúng!"
"Lời tể tướng quá ngông cuồng!" – Một vị quan khác quát lên, khiến không khí trong đại điện càng thêm căng thẳng.
Chỉ trong chớp mắt, buổi tấu triều biến thành màn cãi vã kịch liệt. Tiếng quát tháo, tranh luận vang dội khắp Kim Loan Điện. Hai phe đối lập không ai chịu nhường ai, cuối cùng, buổi triều đình rơi vào hỗn loạn, kết thúc trong tức giận sôi trào.
...
Đêm xuống, trong căn mật thất phía Tây hoàng cung, Thượng thư Trương Hảo Lâm nhìn quanh những đại thần trung thành với mình, ánh mắt sắc lạnh.
"Tể tướng Vương Liệt Hòa là lòng lang dạ sói, mưu toan soán đoạt ngôi vị. Xa Kỵ Đại Tướng Quân cũng chỉ là kẻ hữu dũng vô mưu, bị hắn sai khiến như chó trung thành! Nếu chúng ta không ra tay trước, sớm muộn cũng bị hắn trừ khử!" Trương Hảo Lâm đập mạnh bàn.
Một quan viên do dự hỏi: "Thượng thư đại nhân... ngài chắc mấy phần thành công?"
"Sáu phần!" Trương Hảo Lâm cười lạnh. "Ta đã nhờ một sát thủ tán tu luyện khí ra tay. Hắn từng giết không ít Kim Đan tu sĩ, lần này đảm bảo ắt thành! Hơn nữa, trong quân doanh ta đã cài người, chỉ cần Vương Liệt Hòa chết, Xa Kỵ Đại Tướng Quân sẽ dễ dàng bị khống chế!"
"Vậy đêm nay... lập tức hành động!"
...
Thích khách lặng lẽ lẻn vào phủ tể tướng, lưỡi dao sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh lẽo trong màn đêm. Nhưng ngay lúc hắn định ra tay, một bàn tay gầy guộc bỗng nhiên xuyên thẳng qua ngực hắn. Một tán tu hắc bào từ trong bóng tối xuất hiện, đôi mắt như quỷ dữ.
"Con chuột, chết đi!" Hắn lạnh lùng nói, rồi rút hồn thích khách trước khi y kịp kêu lên một tiếng.
"Đại nhân... thứ lỗi tại hạ vô lễ... phiền ngài tỉnh giấc...", hắn cúi đầu nói.
Vương Liệt Hòa bật dậy khỏi giường, ánh mắt lóe lên sát khí.
"Hừ! Lũ tặc tử dám mưu hại ta sao? Vậy thì... xuống suối vàng hết đi!"
Lợi dụng tình thế, Tể tướng Vương Liệt Hòa lập tức triệu tập Xa Kỵ Đại Tướng Quân Lý Kiên Bá, ra lệnh thanh trừng toàn bộ phe chủ hòa. Trong đêm, vó ngựa của Xa kỵ, quân cấm vệ bất ngờ ập vào dinh thự của các quan viên phản đối chiến tranh, từng tiếng la hét thất thanh vang lên giữa hoàng thành tĩnh mịch. Không ai có thể thoát khỏi lưỡi gươm của Xa Kỵ Bắc Nguyên.
Sáng hôm sau, Kim Loan Điện chìm trong bầu không khí căng thẳng, toàn hoàng đô đầy mùi máu tanh. Những ai từng phản đối ứng chiến đều đã biến mất. Vương Liệt Hòa cùng Lý Kiên Bá quỳ xuống trước ngai vàng, tâu rằng hoàng đế đã bặt vô âm tín, triều đình không thể vô chủ. Ngay lập tức, họ ép quần thần tuyên lập Thái tử Tề Hoành – một đứa trẻ chưa đến tuổi trưởng thành – lên ngôi, biến cậu ta thành con rối để kiểm soát triều chính. Hoàng đô Vĩnh Kinh chính thức bước vào thời kỳ biến động chưa từng có.
6
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
