ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Thị trường mới

Sau cái bắt tay lịch sử, Trần Vi An nhường lại sân khấu cho Bộ Phát triển. Những ánh mắt đầy tò mò hướng về Thượng Quan Nguyệt Dao, người phụ nữ với mái tóc hồng óng ánh có phong thái tự tin với bộ vest nữ. Cô đứng dậy ngồi vào chỗ của Trần Vi An đã ngồi khi anh đã đi ra khỏi phòng, ánh mắt quét qua toàn thể thương nhân có mặt trong hội trường.

"Lời của lãnh tụ là mục tiêu cao cả trong tương lai của chúng tôi. Nhưng bây giờ, hãy quay lại với những mục tiêu nhỏ và thực tế hơn."

Cô đan hai tay và gối cằm, mỉm cười nhẹ nhàng đề nghị.

"Tôi đề nghị các vị hãy bán đi những hiệu buôn, quán ăn, nhà trọ, hiệu cầm đồ, xưởng trà... trong tay các vị để lấy nguồn vốn và thành lập công ty mới. Chúng ta cần tập trung vào mô hình kinh doanh hiện đại và phù hợp hơn với hình thái kinh tế mới."

Lời này nói ra khiến Đan Huyền Tử và Bạch Tử Yên phải chậm nhịp vài giây để suy nghĩ. Đan Huyền Tử, một lão hũ đã trải qua trăm trận, nhướng mày, chất vấn ngay lập tức,

"Hửm? Nếu ta bán hết những sản nghiệp đó, thì Diệu Linh Các của ta lấy đâu ra tiền mà mua linh dược để luyện đan trong tương lai chứ?" Giọng ông ta có chút nghi hoặc lẫn bất mãn.

Bạch Tử Yên suy nghĩ một lúc cũng ngộ ra, ánh mắt sâu xa nhìn về phía Thượng Quan Nguyệt Dao.

"Đan thúc, ta thấy cô ấy nói cũng có lý. Giống như một cái cây, nếu muốn nó to lớn, chúng ta phải cắt bỏ những nhánh cây thừa thải và yếu ớt, chỉ giữ lại phần cốt lõi để tập trung phát triển."

Thượng Quan Nguyệt Dao ngay lập tức mỉm cười và gật đầu tán thành,

"Không hổ là Lâu chủ của Vạn Bảo Lâu... Đúng vậy! Theo thống kê của chúng tôi, những sản nghiệp nhỏ của các vị đang đình trệ và khó phát triển. Hơn nữa, khi nhà máy của chúng tôi đi vào hoạt động ở thành phố này, những cơ sở sản xuất nhỏ lẻ của các vị sẽ sớm bị đào thải. Vì vậy, thay vì bám víu vào những ngành nghề cũ kỹ, các vị nên tập trung nguồn vốn để tái đầu tư vào một vòng kinh doanh mới, có quy mô lớn hơn, mang lại lợi ích lâu dài... đúng không..."

"Vậy bọn ta sẽ kinh doanh thứ gì đây?" Bạch Tử Yên hỏi, giọng đầy suy tính.

"Tùy vào lĩnh vực mà các vị đang làm." Thượng Quan Nguyệt Dao giải thích. "Tỷ như Bạch cô nương, cô có thể tạo dựng một chuỗi cửa hàng bán lẻ, siêu thị để tiêu thụ sản phẩm do nhà máy của chúng tôi sản xuất. Còn Đan lão, ngài có thể mở một nhà máy dược phẩm chuyên sản xuất linh dược với quy mô lớn. Chúng tôi sẽ hỗ trợ ngài trong việc phân phối, đảm bảo thị trường rộng lớn và ổn định hơn trước."

Bạch Tử Yên suy nghĩ một chút,

"Bán lẻ... vậy có khác gì hiệu buôn của ta? Ừm.... Nhưng nếu theo lời của cô ta nói vậy thì ta... Ừm... haha... ra là vậy..."

Cô bỗng nhếch môi, ánh mắt lóe lên tia sắc bén.

"Khoan đã, nếu ta muốn mua lại nhà máy của các người thì sao? Các người có bán không?"

Thượng Quan Nguyệt Dao mỉm cười đầy ẩn ý.

"Ưm... được thôi, miễn là giá cả hợp lý. Trong nền kinh tế mới, mọi thứ đều có thể được mua bán, miễn là nó phù hợp với quy luật thị trường và không phạm pháp."

Bạch Tử Yên im lặng, chìm vào suy nghĩ. Đan Huyền Tử cũng bắt đầu mở lời,

"Ừm... nhà máy mà các người nói đến ta cũng đã thấy rồi... lớn lắm... to lắm... nhiều người làm lắm... nhưng lão hủ chỉ là người làm ăn nhỏ... làm sao có đủ tiền mà mua lại từ tay các người... huống hồ tiền lương của người làm không phải con số nhỏ..."

"Hơn nữa nếu ta làm như vậy thì không biết bao lâu ta mới thu được tiền? Chi bằng để lão hủ làm vài viên đan sống qua ngày..."

Thượng Quan Nguyệt Dao búng tay một cái, hai người mặc vest đen bước vào, mang theo một thiết bị trình chiếu 3D cùng một chiếc máy tính bảng. Cô vừa xem vừa thao tác, trên màn hình hiện lên hình ảnh hai đống tiền giấy—tượng trưng cho tài sản của Đan Huyền Tử và Bạch Tử Yên—cùng với biểu tượng của Vạn Bảo Lâu và Diệu Linh Các.

"Đây là số vốn ban đầu nếu các vị bán đi sản nghiệp của mình. Nếu vẫn còn thiếu, các vị có thể vay vốn từ ngân hàng quốc gia. Chúng tôi có thể hỗ trợ, với điều kiện tài sản thế chấp là cổ phần của công ty."

Trên màn hình tiếp tục xuất hiện mô phỏng về ngân hàng quốc gia đầu tư dưới hình thức góp vốn. Những bao tiền từ ngân hàng đổ vào Vạn Bảo Lâu và Diệu Linh Các, trong khi hai doanh nghiệp này trao lại cổ phần tương ứng.

"Tuy nhiên, khi một doanh nghiệp làm dự án lớn cần rất nhiều vốn, tất nhiên ngân hàng không thể cho vay nhiều đến vậy, nếu không sẽ nợ xấu và vỡ nợ mất. Nên chính phủ sẽ thành lập một sàn giao dịch chứng khoán, và công ty của các vị có thể đăng ký niêm yết. Khi đó các vị sẽ phát hành cổ phiếu để huy động vốn từ các nhà đầu tư nhỏ lẻ từ quần chúng..."

Cô dừng lại một chút, rồi tiếp tục: "Và dĩ nhiên, một khi đã hợp tác với chính phủ, các vị sẽ nhận được nhiều chính sách hỗ trợ và ưu đãi đặc biệt..."

Những lời nói và hình ảnh mà Bộ trưởng Bộ Phát triển đưa ra như từng nhát búa nện vào tâm trí, thần hồn hai thương nhân lão luyện. Đây là những khái niệm hoàn toàn mới mẻ đối với họ, chưa từng nghe qua, cũng chưa từng dám nghĩ tới. Nhưng chỉ trong chốc lát, họ đã nhanh chóng bị thuyết phục bởi bức tranh tương lai mà Thượng Quan Nguyệt Dao vẽ ra.

12

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.