Chương 26
Vụ án kinh tế chấn động
Trong căn phòng xa hoa của phủ hội trưởng Thiên Bang Hội, Mã Tòng đang chìm trong giấc ngủ say giữa hai thiếu nữ mặc yếm lụa mỏng. Trái ôm, phải ấp, hơi thở của họ phả nhẹ lên da thịt hắn, nhưng hắn chẳng còn tâm trí nào hứng thú. Một ngày dài mệt mỏi khiến hắn rơi vào giấc ngủ sâu.
Cộc! Cộc! Cộc!
Tiếng gõ cửa dồn dập phá vỡ sự tĩnh lặng. Hắn nhíu mày, khó chịu vùi mặt vào bờ ngực mềm mại của thiếu nữ bên cạnh, nhưng tiếng gõ cửa vẫn không ngừng vang lên.
Cộc! Cộc! Cộc!
Mã Tòng cuối cùng cũng mở mắt, uể oải vươn vai, miệng ngáp lớn, dáng vẻ như một con gà rù vừa tỉnh giấc. Hắn lê bước đến cửa, mở ra và đối diện với một lão già râu dài đến ngực, sắc mặt đầy hoảng hốt.
“Lã tổng quản, có chuyện gì mà làm phiền giấc ngủ của ta thế hả?” Hắn càu nhàu.
Lão tổng quản vội vã cúi đầu, giọng gấp gáp: “Hội trưởng lão gia, có chuyện không hay rồi! Tam đường chủ và Ngũ đường chủ đã bán sạch tài sản, giờ đã lên thuyền rời khỏi thành!”
Mã Tòng lập tức bừng tỉnh. Hắn chớp mắt vài cái như không tin vào những gì vừa nghe thấy, rồi giận dữ quát: “Cái gì? Chúng dám phản bội ta? Dám hôi của rồi chạy trốn? Khốn kiếp thật!”
Lửa giận bùng lên trong mắt hắn, đôi bàn tay siết chặt đến mức nổi đầy gân xanh. Hắn đạp mạnh vào cửa khiến nó suýt nữa bật tung khỏi bản lề.
“Lập tức gọi người truy đuổi! Phong tỏa bến cảng! Không thể để bọn chúng chạy thoát! Tiền của Mã gia ta, một đồng cũng đừng hòng lấy!”
Nói xong, hắn vội khoác lên người một bộ hắc bào, sải bước nhanh ra ngoài.
...
Bến cảng dưới màn đêm tối đen, ánh lửa từ hàng chục bó đuốc bập bùng phản chiếu trên mặt nước, soi rõ những gương mặt căng thẳng của đám hạ nhân Thiên Bang Hội. Họ mang theo mã tấu, giáo mác, từng bước hối hả lao về phía con tàu đậu thường trực. Những tiếng hô hoán, tiếng bước chân vội vã vang vọng khắp bến cảng, hòa cùng làn khói nghi ngút từ những ngọn lửa, nhuộm đỏ cả một vùng trời.
Nhưng ngay lúc ấy, từ trên không, một loạt phi cơ chiến đấu bốn cánh ở đuôi [giống tiêm kích T-85 - X-wing trong Star Wars] lao xuống, động cơ của chúng làm nước sông cuộn trào, bắn tung tóe khắp nơi. Ánh đèn pha chói lòa rọi thẳng vào đám người Thiên Bang Hội, như những thanh kiếm sắc bén xuyên thủng màn đêm.
Trên đất liền, một loạt ô tô bay công an nhân dân lao đến, đèn xanh đỏ nhấp nháy sáng rực cả khu vực bến cảng. Một âm thanh vang lên từ hệ thống loa trên đoàn xe:
“Tất cả đã bị bao vây! Hạ vũ khí ngay lập tức! Nếu không, chúng tôi sẽ nổ súng!”
“Nhắc lại! Bỏ vũ khí xuống! Đầu hàng ngay lập tức!”
Đám thuộc hạ của Mã Tòng hoang mang nhìn nhau. Có kẻ siết chặt chuôi đao, có kẻ lấm lét nhìn xung quanh, mồ hôi túa ra như tắm.
Mã Tòng đứng giữa đám đông, ánh mắt hắn trầm xuống. Hắn biết mình đã thua. Nhưng hắn không chấp nhận, không cam tâm! Hắn bật cười lớn, tiếng cười mang theo sự cay đắng và điên cuồng.
“Haha… ha… Các ngươi được lắm… Ta thua rồi… Nhưng ta quyết không phục!”
Hắn vung tay lên, hét lớn: “Xông lên! Muốn sống thì theo ta!”
Một đồng chí công an ngồi trên trên chiến cơ lạnh lùng nhìn xuống, lắc đầu đầy khinh bỉ.
“Ngu xuẩn.”
Sau đó, anh ra lệnh qua micro,
“Tất cả đơn vị, khai hỏa! Nhắc lại, mục tiêu nguy hiểm cấp B! Bắn tùy ý!”
Ngay lập tức, toàn bộ phi đội chiến cơ đồng loạt khai hỏa. Những nòng pháo linh năng lóe sáng, luồng đạn pháo xanh biếc rạch nát màn đêm, bắn thẳng xuống mặt đất. Những vụ nổ liên tiếp vang lên, từng khu vực sáng rực rồi tan biến thành tro bụi. Những kẻ đứng gần điểm nổ bị xé xác ngay tức khắc.
Sau loạt pháo kích đầu tiên, một giọng nói từ chiến cơ vang lên,
“Các người vẫn còn cơ hội đầu hàng. Nếu ngoan cố chống cự, chúng tôi sẽ tiếp tục sử dụng hỏa lực mạnh hơn.”
Những kẻ còn sống sót rùng mình. Họ chỉ theo Mã gia vì tiền bạc, quyền lực, nhưng giờ đây tiền có thể mua được mạng sống sao? Một kẻ run rẩy ném vũ khí xuống đất, hét lớn:
“Ta đầu hàng! Xin hãy tha mạng! Ta còn mẹ già ở nhà! Ta còn con nhỏ chưa lớn!”
Hành động của hắn như một mồi lửa châm ngòi, lần lượt những kẻ khác cũng quăng vũ khí, quỳ rạp xuống, cầu xin tha mạng.
Mã Tòng siết chặt nắm đấm, ánh mắt đỏ ngầu. Hắn nghiến răng quát lớn.
“Lũ súc sinh! Nhặt vũ khí lên! Đánh tiếp cho ta!”
Nhưng chẳng ai nghe hắn nữa. Giờ đây, Thiên Bang Hội đã tan rã hoàn toàn.
Hắn nhìn những kẻ từng quỳ gối trước hắn giờ lại quỳ trước kẻ địch, lòng đầy cay đắng. Cuối cùng, hắn bật cười, giọng nói nghẹn ngào:
“Lão Tam, Lão Ngũ… Giá như ta nghe lời các ngươi… Haha… Ha… Huynh trưởng đi trước một bước, chờ các ngươi ở bên kia sông Vong Xuyên…”
Nói xong, hắn rút đao, đặt lên cổ… một nhát dứt khoát. Máu phun trào, thân thể hắn ngã xuống nền đất lạnh lẽo. Con đường vấy máu hắn từng đi, giờ kết thúc bằng chính máu của hắn.
...
Rạng sáng hôm sau, bến cảng vẫn còn bốc khói. Đám thuộc hạ của Thiên Bang Hội bị còng tay, áp giải lên xe vận tải chuyên dụng của công an [là biến thể của phi đội bay vận tải của công binh trong Hồng Quân, nhưng nhỏ hơn để tiện hoạt động trong thành phố].
Tại Thiên Bang Hội, ngoại trừ Tam đường chủ và Ngũ đường chủ đã bỏ trốn, nhà của Tứ đường chủ và Lục đường chủ đều bị vây bắt trong đêm. Trong quá trình khám xét, công an phát hiện tang vật phạm tội, từ đan dược giả, thuốc cấm, đến các bằng chứng về tội ác kinh hoàng của bọn chúng.
Trong sổ sách của hội, có danh sách nạn nhân của đường dây buôn người—phụ nữ, đồng nam, đồng nữ, trẻ sơ sinh bị bán cho các Ác Ma Tông. Ngoài ra, họ còn buôn nhiều núi linh thạch với Thiên Sách Tông và bắt cóc võ tu để bán đi như hàng hóa. Và bạn biết Thiên Sách Tông làm gì với các võ tu rồi đấy, hãy nhớ lại buổi hành quyết các võ tu trong Loạn Khăn Lam.
Ngoài ra, họ đã hối lộ cho các quan chức triều đình trước thời điểm giải phóng, số tiền được Ủy ban Kiểm toán sơ bộ ước tính tương đương với doanh thu của toàn thành phố Ngọc Long trong một thế kỷ. Điều đáng kinh ngạc hơn cả là trong các mật thất sâu dưới lòng đất, vô số châu báu, vàng bạc chất thành từng đống như núi, trân châu dị bảo hiếm có, cùng vô số đan dược và pháp bảo hộ mệnh. Số lượng của cải này, thậm chí, có thể còn vượt qua tài sản tích lũy của một môn phái hạng trung.
...
Một lần nữa, phiên tòa xét xử công khai được tổ chức. Lần này, sự chấn động còn lớn hơn lần trước. Tứ Đại Thương Hội chính thức mất đi hai thế lực lớn, khiến hai thế lực còn lại vốn không muốn phản đối với chính sách của chính phủ cũng e dè mà liên thủ với nhau.
Nhưng với chính phủ cách mạng lâm thời, sự sụp đổ của Thiên Bang Hội và Sơn Hữu Đoàn chính là bước ngoặt mở ra một nền kinh tế mới—trong sạch hơn, công bằng hơn và vững mạnh hơn.
8
1
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
