Chương 23
Giết gà dọa khỉ
Việc người trong Tứ Đại Thương Hội gây rối tại thành phố Ngọc Long nhanh chóng truyền đến tai cao tầng của chính phủ cách mạng lâm thời. Sự kiện này lập tức làm dấy lên một làn sóng quan ngại trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao. Không chậm trễ, một phiên họp khẩn cấp được triệu tập tại thành phố Ngọc Long, quy tụ các bộ trưởng và thị trưởng thành phố để đưa ra quyết sách.
Tại tầng hai của tòa nhà chính phủ - Ủy ban Thành phố Ngọc Long, nơi cũng chính là tòa tháp cao nhất mà Trần Vi An đang cư trú, phiên họp đặc biệt chính thức bắt đầu. Trong không gian trang nghiêm, các vị lãnh đạo cấp cao lần lượt an tọa, bầu không khí căng thẳng bao trùm căn phòng.
Thị trưởng thành phố Ngọc Long là người đầu tiên đứng dậy phát biểu, giọng điệu đầy phẫn nộ: "Đây là một cú tát vào mặt của chúng ta! Sự việc lần này không thể cho qua một cách đơn giản. Tôi đề nghị bắt giữ toàn bộ bọn gian thương này, phải cho bọn chúng thấy rằng luật pháp của chính quyền mới là bất khả xâm phạm!"
Ngay lập tức, không khí trong phòng họp dâng cao. Thượng Quan Nguyệt Dao, bộ trưởng Bộ Phát triển, mạnh mẽ siết chặt nắm đấm, rồi đứng dậy, ánh mắt sắc bén quét qua toàn bộ hội nghị: "Đúng! Chúng ta đã quá mềm mỏng với bọn chúng, đã dành toàn bộ tâm huyết vào cải cách ruộng đất và xây dựng khu công nghiệp mà bỏ quên mảng thương nghiệp. Đây chính là lỗi của Bộ Phát triển!"
Sau đó, nàng hít một hơi sâu, ánh mắt kiên định như thép nguội, nắm đấm siết chặt đầy khí thế. Giọng nói vang vọng, mạnh mẽ và dõng dạc, khẳng định trước toàn bộ hội nghị: "Tôi, Thượng Quan Nguyệt Dao, với tư cách Bộ trưởng Bộ Phát triển, tôi xin tuyên bố khi nào tôi còn tại vị, thì những sai lầm như thế này sẽ không bao giờ được lặp lại nữa!"
"Tôi đề nghị chính phủ lập tức ban hành sắc lệnh để thúc đẩy cải cách thương nghiệp một cách quyết liệt hơn. Và cuối cùng, tôi nhấn mạnh—cách mạng không thể nửa vời! Cách mạng muốn thành công, phải cải cách toàn diện, thương nghiệp cũng phải tiến hành cải tổ!"
Những tràng pháo tay vang lên rầm rộ dưới hội trường, biểu thị sự đồng thuận mạnh mẽ với quan điểm của Thượng Quan Nguyệt Dao. Trần Vi An, người ngồi ở hàng ghế chủ tịch, bình thản đứng dậy,
"Biết nhận khuyết điểm và sửa chữa, khắc phục là điều rất trân quý. Nhưng quan trọng hơn cả là... Đúng... cách mạng phải triệt để.... quyết không được nữa vời... Nếu cần thiết, có thể sử dụng bạo lực cách mạng để bảo vệ quyền lợi của nhân dân!"
Lời nói của Trần Vi An như một luồng gió mạnh quét qua phòng họp, khơi dậy tinh thần sục sôi trong lòng các vị lãnh đạo. Bên dưới lại lập tức vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt hưởng ứng.
Sau một ngày đêm căng thẳng, phiên họp khẩn cấp cuối cùng cũng kết thúc với việc ban hành một sắc lệnh cải tổ thương nghiệp với 5 chương 16 điều. Nội dung sắc lệnh tập trung chủ yếu vào việc thiết lập quyền kiểm soát của chính quyền cách mạng đối với các thương hội lớn, loại bỏ các thế lực thương nhân bảo thủ và củng cố nền kinh tế theo định hướng cách mạng. Đặc biệt, chính quyền sẽ giám sát chặt chẽ mọi hoạt động kinh doanh, đảm bảo quyền lợi tuyệt đối cho tầng lớp lao động và nhân dân.
Ngay sau đó, hàng loạt cuộc họp liên tiếp của Bộ Phát triển và chính quyền Ủy ban Thành phố Ngọc Long được khẩn trương tổ chức. Mục tiêu trọng tâm là hoạch định chiến lược triệt hạ Tứ Đại Thương Hội, loại bỏ tận gốc những ảnh hưởng cản trở tiến trình cải cách thương nghiệp và xây dựng một nền kinh tế mới theo định hướng cách mạng.
Để thực hiện mục tiêu đầu tiên, chính phủ cách mạng lâm thời quyết định giáng một đòn mạnh vào Thiên Bang Hội – kẻ bị đưa lên thớt đầu tiên nhằm "giết gà dọa khỉ". Việc này được cân nhắc kỹ lưỡng bởi Thiên Bang Hội từ lâu đã là cái gai trong mắt quần chúng thương nghiệp. Kẻ cầm đầu, Mã gia, nổi danh tàn bạo và có lịch sử áp bức tiểu thương, dùng quyền lực thao túng thị trường trong bóng tối.
Sau khi tiên nhân bị đuổi đi, nguồn sống chính của Thiên Bang Hội là các tiền trang cho vay nặng lãi. Chúng lợi dụng tình trạng hỗn loạn để áp đặt mức lãi cắt cổ, biến thương nhân nhỏ thành con nợ suốt đời. Chính nhờ đó mà Thiên Bang Hội càng trở nên hống hách, âm thầm khống chế nền thương nghiệp trong thành phố. Đối mặt với tình trạng này, chính phủ không thể làm ngơ.
Bước đầu trong chính sách kinh tế mới, chính phủ cách mạng quyết định thành lập hệ thống ngân hàng quốc gia. Mục tiêu là kiểm soát nguồn vốn, đảm bảo các thương nhân nhỏ có thể tiếp cận nguồn vay với lãi suất hợp lý, chấm dứt sự bóc lột của các tổ chức cho vay tư nhân. Động thái này không chỉ giúp bình ổn thị trường tài chính, mà còn là bước tiến quan trọng trong việc tái thiết nền thương nghiệp theo định hướng cách mạng.
Việc cung cấp nguồn vay lãi suất thấp không chỉ là một đòn giáng nặng nề vào Thiên Bang Hội mà còn là bước đi quan trọng trong việc tái cấu trúc nền kinh tế. Tuy nhiên, để thiết lập một hệ thống ngân hàng ổn định, trước hết cần có nguồn vốn vững chắc. Do đó, chính phủ ra sắc lệnh thứ hai, cho phép ngân hàng quốc gia phát hành tiền giấy và tiền số mới, tạo ra một hệ thống tài chính chính thức do nhà nước kiểm soát.
Đồng thời, ngân hàng sẽ cung cấp các khoản vay không lãi suất có thời hạn cho các thương nhân nhỏ, giúp họ thích nghi với hệ thống thương mại mới. Để đảm bảo sự kiểm soát chặt chẽ, chính phủ quy định tất cả các giao dịch mua bán lương thực và sản phẩm công nghiệp phải được thực hiện bằng tiền giấy, tạo nền tảng vững chắc cho việc loại bỏ hoàn toàn ảnh hưởng của các thế lực tài chính cũ.
Theo sau là một cơ quan Ủy ban Kiểm toán được thành lập với nhiệm vụ giám sát chặt chẽ các hoạt động kê khai và thu nộp thuế, đảm bảo mọi giao dịch tài chính tuân thủ quy định mới. Đồng thời, cơ quan này sẽ tiến hành các cuộc điều tra sâu rộng để truy lùng những hành vi trốn thuế, thao túng kinh tế và các âm mưu gây bất ổn nền tài chính mới còn non trẻ. Là nắm đấm thép đại biểu cho chính quyền cách mạng không khoan nhượng với bất kỳ hành vi nào đi ngược lại lợi ích của nhân dân.
13
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
