ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Tu tiên giới

Trong màn đêm vô tận của vũ trụ, nếu quan sát qua một thiết bị đặc biệt, người ta có thể nhận thấy những dải sáng đa sắc liên tục dao động, những làn sóng năng lượng vô hình cuộn trào như bản giao hưởng của vũ trụ. Trong không gian lạnh lẽo ấy, một hình bóng cô độc lặng lẽ trôi dạt, toàn thân bao bọc trong một bộ giáp công nghệ cao. Hệ thống sinh tồn bên trong đã rơi vào trạng thái ngủ đông sâu, do nguồn năng lượng cạn kiệt, đưa chủ nhân của nó vào giấc ngủ không hồi kết.

Bất ngờ, một vết rách kỳ lạ xé toạc màn đêm, tựa như khe hở giữa hai thực tại. Nó xuất hiện từ hư vô, đẩy cỗ kén công nghệ kia ra khỏi vùng không gian bất định. Bị cuốn vào những cơn bão năng lượng hỗn loạn, nó trôi nổi một cách vô định, trước khi rơi vào lực hút của một hành tinh xa lạ.

...

Hành tinh này ẩn sâu trong một thiên hà chưa từng được biết đến, nơi những tinh vân rực sáng bao phủ bầu trời. Bề mặt của nó phần lớn là những dãy núi hiểm trở và các cánh đồng hoang vu, chỉ có một siêu lục địa chiếm lĩnh trung tâm. Trên bầu trời, hai mặt trăng tồn tại trong quỹ đạo dị thường—một mặt trăng trắng như những vệ tinh đá bình thường, và một mặt trăng khác đứng yên bất động, như thể bị một lực lượng vô hình giam cầm vĩnh viễn.

Ngay tại trung tâm đại lục, trên đỉnh ngọn núi cao nhất chạm đến mây xanh, một nguồn năng lượng thần bí tỏa ra những luồng dao động kỳ lạ, như thể nó đang điều khiển toàn bộ hành tinh này. Và rồi, giữa những dòng khí quyển xoáy tròn, cỗ kén bí ẩn lao xuống từ bầu trời, xuyên qua từng tầng khí dày đặc trước khi đâm sầm vào vách đá của ngọn núi khổng lồ.

Lực va chạm mạnh mẽ tạo ra một hố sâu khổng lồ, đá vụn bắn ra tung tóe, nhưng bộ giáp vẫn nguyên vẹn, giữ chủ nhân bên trong đang trong giấc ngủ đông. Hàng triệu năm trôi qua, địa chất thay đổi, băng giá tan chảy rồi lại đóng băng, các đại lục tách ra dịch chuyển rồi lại hợp, tạo ra những chu kỳ sinh mệnh liên tiếp. Và rồi, từ trong lớp bụi vũ trụ và ánh sáng sơ khai, các vi sinh vật chui ra từ lớp băng mỏng đang tan ra từ các khe nhỏ của bộ giáp, làm cho sự sống bắt đầu xuất hiện.

Những sinh vật nguyên thủy, yếu ớt nhưng kiên trì, từng bước tiến hóa để thích nghi với môi trường. Nhưng ở hành tinh này, không chỉ có tự nhiên định đoạt tiến hóa. Một dạng năng lượng tồn tại dưới dạng vật chất vô hình, vô dạng, cổ xưa và vĩ đại—được gọi là "Linh Khí"—đã âm thầm ảnh hưởng đến mọi dạng sống. Những sinh vật ban đầu hấp thụ Linh Khí, dần khai mở trí tuệ, hình thành ý thức và phát triển thành những chủng tộc văn minh.

Những con người đầu tiên sinh ra tại trung tâm đại lục, nơi Linh Khí ngưng tụ dày đặc nhất. Không cần ngọn lửa của Prometheus, họ tự mình tìm ra sức mạnh của thiên địa, vươn tay kéo sấm sét từ bầu trời, vận dụng năng lượng để thay đổi thực tại, khơi nguồn cho nền văn minh đầu tiên. Khi nhận thức về sức mạnh này ngày càng sâu sắc, họ gọi nó bằng cái tên "Linh Khí"—nguồn cội của tu luyện, con đường để vươn tới thần linh.

Nhưng con người không phải giống loài duy nhất hưởng lợi từ Linh Khí. Các sinh vật khác trên hành tinh này cũng dần thay đổi. Những loài dã thú, vốn chỉ biết săn mồi theo bản năng, dần phát triển trí tuệ, hình thành nên một quần thể riêng biệt được gọi là "Yêu Tộc"—những sinh vật có khả năng chuyển hóa giữa hình dạng thú và người, sở hữu sức mạnh vượt xa nhân loại.

Bên cạnh đó, trong bóng tối sâu thẳm của thế giới này, một chủng loài khác cũng trỗi dậy—"Ma Tộc". Chúng không phải là quỷ dữ, mà là kết quả của hàng vạn năm biến đổi và lai tạo giữa sinh vật bản địa dị giới và sinh vật từ nguyên giới đem tới, tạo ra một giống loài mang trong mình sự tàn bạo và khát vọng thống trị.

Thế là, ba chủng tộc chính thức định hình nền văn minh trên hành tinh này—Đại Lục Thần Châu, nơi Linh Khí tràn ngập khắp trời đất.

Hàng vạn năm trôi qua, lịch sử ghi dấu sự ra đời của những thế gia tu chân lẫy lừng, những vương triều phong kiến hùng mạnh, và những cuộc chiến tranh đẫm máu vì quyền lực, danh vọng và đạo pháp. Các thế hệ thay nhau trỗi dậy rồi diệt vong, nhưng có một điều không bao giờ thay đổi—thời gian vẫn lặng lẽ trôi, chôn vùi quá khứ dưới từng lớp trầm tích.

Dưới lớp đất đá dày hàng ngàn mét, ngay nơi từng là đỉnh ngọn núi cao nhất, một bộ giáp công nghệ vẫn lặng lẽ nằm yên, âm thầm hấp thụ năng lượng từ môi trường. Năng lượng bên trong nó đang dần phục hồi, từng chút một... chờ đợi ngày thức tỉnh.

.

.

.

Năm 986 Kiến An, trên đỉnh Thái Sơn

Bóng đêm bao trùm ngọn núi hùng vĩ, những cơn gió rét buốt quét qua từng tán cây, mang theo hơi thở của tử vong. Trên nền trời đen thẳm, một cặp nam nữ vận đạo bào phiêu bạt giữa không trung, lướt đi trên phi kiếm, hơi thở dồn dập, ánh mắt lo lắng.

"Đứng lại! Đừng hòng thoát!"

"Cẩu nam nữ... đứng lại!"

"Tiện nhân, tiếp một kiếm của ta!"

Giọng quát gầm vang, xé tan màn đêm tĩnh lặng. Sau lưng họ, một toán hắc y nhân bám sát, sát khí cuồn cuộn. Kiếm khí rực sáng, vẽ nên những tia chớp đỏ rực giữa trời đêm.

Nam tử quay đầu, ánh mắt sắc như dao, vung kiếm nghênh địch.

"SONG KIẾM ĐỊNH THIÊN!"

Hai luồng kiếm khí—một xanh, một đỏ—phóng ra, xoay tròn giữa không trung, tạo thành một trận pháp bát quái khổng lồ. Khi vòng xoay đạt cực hạn, nó đột ngột bùng nổ.

ẦM!

Một cơn chấn động khủng khiếp lan ra. Mặt đất nứt toác, những khe hở chạy dài như mạng nhện. Lớp đá vụn vỡ tung, để lộ ra một vật thể kỳ lạ bị chôn vùi hàng thiên niên kỷ.

Bên trong hố sâu, một bộ giáp đen bóng dần lộ diện. Những đường vân đỏ rực chợt phát sáng, tỏa ra khí tức vô cùng kỳ dị. Như thể một cỗ máy cổ đại đang dần thức tỉnh.

...

[Đang hấp thụ động năng và chuyển hóa năng lượng...]

87%...

97%...

100%...

[Khởi động lại hệ thống...]

[Bắt đầu chu trình đánh thức...]

Một luồng chấn động tỏa ra từ bộ giáp. Các mạch năng lượng bừng sáng, truyền qua từng kết cấu cơ khí. Bên trong lớp vỏ kim loại lạnh lẽo, một ý thức dần khôi phục. Những ký ức hỗn loạn ùa về—thí nghiệm, ánh sáng chói lòa, rồi bóng tối vô tận...

Một tiếng "tách" khẽ vang lên. Lớp giáp ngoài từ từ mở ra, để lộ một thân hình cao lớn.

Đôi mắt anh ta mở ra.

"Đây… là đâu?"

Một giọng nói vang lên trong tâm trí anh—giọng nữ quen thuộc.

"Giáo sư Trần… ngài đã tỉnh."

Trần Vĩ An khẽ giật mình.

"Tiểu Mễ?"

"Vâng, giáo sư. Có vẻ như chúng ta đã rời khỏi vùng chế độ lượng tử và… xuyên không."

Xuyên không?

Hàng ngàn suy nghĩ dồn dập trong đầu anh. Anh đã thành công sao? Vậy thí nghiệm đó… đã hoàn thành? Nhưng… anh đã hôn mê bao lâu?

Ngay lúc đó, giọng nói của Tiểu Mễ vang lên lần nữa.

"Giáo sư, theo tính toán… chúng ta đã ngủ đông suốt 2,5 tỷ năm."

"…Cái gì?"

Cả cơ thể Trần Vĩ An cứng đờ. Một cảm giác lạnh lẽo xuyên thấu từng tế bào. 2,5 tỷ năm? Không thể nào!

Cùng lúc đó, phía trên hố sâu, cặp đạo lữ trẻ tuổi dìu nhau đứng dậy. Họ đưa mắt nhìn xuống hố sâu, ánh mắt tràn đầy cảnh giác.

Người đàn ông kỳ lạ, khoác lên mình bộ giáp từ một thời đại đã lãng quên, chậm rãi bước ra khỏi lòng đất...

43

1

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.