Chương 14
30 có phải gái ế
Hệ thống trường tư thục của cậu cô có 10 trường, nhưng chỉ có 2 trường ở Hà nội, 8 cái còn lại nằm ở các tỉnh thành miền Bắc khác. Đại bản doanh, nơi có phòng làm việc chính của cậu nằm ở trường đầu tiên cậu lập ra, ko biết có phải vì mang ý nghĩa tinh thần hay ko, hay do trên địa chỉ có ghi cở sở 1, cơ sở 2, chứ thực ra phòng ốc bé tí. Cô cũng có 1 phòng riêng, chuyện, cô quản lí tài chính cho cả 10 trường cơ mà, nhưng cô ko thích ở trong phòng mình, ko phải chỉ vì nó bé. Cô quảng giao, vui vẻ hòa đồng nên ai cũng thích cô, cô ở trong phòng 1 chút là đã có người thò đầu vào gọi cô í ới rủ ra ngoài nên thường cô mang máy tính ra ngồi làm việc ở phòng giáo viên luôn.
Anh cũng chuyển đến trường làm việc, anh đã từng bảo với mẹ cô rằng cô ở đâu thì anh ở đó mà. Sau khi cô ôm đồ đạc bỏ đi, anh tìm cô khắp nơi mà ko ra, cô cứ như đánh hơi được ấy, anh xuất hiện ở chỗ nào là cô né chỗ đó. Tuy nhiên ở chỗ làm việc thì né sao được. Do đó với sự hậu thuẫn của cậu cô, anh đã chặn hậu được cô.
Hóa ra trước đây cậu hỏi cô về việc đưa anh về làm ở trường là chỉ để thăm dò ý kiến của cô thôi, chứ thực ra cậu đã quyết rồi. Cô có cảm giác hình như người thân của cô đang lập mưu với nhau để đủn cô đi lấy chồng, có quả bom nổ chậm trong nhà như cô chắc làm mọi người hoảng lắm, cô quá 30 rồi mà. Đúng vậy, sinh nhật cô vừa qua ít lâu, ko có gì để kể cho mọi người hết vì có tiệc sinh nhật nào đâu. Cô ghét sinh nhật của mình, từ khi còn bé cô đã ko tổ chức sinh nhật, vì vậy lần này cũng vậy, về đến cổng thấy anh đang lúi húi chuẩn bị là cô quay xe chạy tuốt.
Đây là trường đầu tiên cậu của cô lập ra, tức là chỉ là trường PTTH, sau đó mới thêm các khối trường tiểu học và PTCS thì chỗ học phải thuê phòng ốc khác gần đó. Anh có lớp dạy ở cả 3 khối trường nhưng lúc nào cũng thấy anh ở đây. Tự nhiên trơ trẽn, anh xông vào cô chả ngại ngùng gì, sờ mó hôn hít y như 2 người đang ở trong nhà anh. Mọi người ai cũng biết chuyện yêu đương như tiểu thuyết của anh và cô nên chẳng ai có phản ứng, thậm chí còn cười cười hỏi cô bao giờ cho ăn kẹo. Đây ko phải là quấy rối tình dục nơi công sở hay sao, sao mọi người lờ đi cả thế. Ít ra thì khi thấy anh hôn cô cũng nên góp ý rằng đừng có làm như vậy nơi công cộng rằng thế là vi phạm thuần phong mĩ tục chứ. Còn phòng của cô, sao cô ko vào, cứ thử vào xem, anh sẽ gõ cửa, ko chính xác là đập cửa cho đến lúc cô phải mở mới thôi, và rồi đẩy cô vào phòng, anh sẽ làm ra những chuyện quá đáng mà bình thường chả bao giờ anh làm thế. Cô kêu à, tự nhiên đi, cô ngượng chứ anh có ngượng đâu. Thật ra cũng là tại cô, nếu cô cương quyết đuổi anh đi anh đã chẳng dám lấn lướt nhưng cô có muốn đuổi anh đâu. Lắm lúc cô thấy mình đúng là loại hết thuốc chữa, đã chịu đựng bạo hành tinh thần cả đời, giờ lại để anh bạo hành tình dục.Vì phải chịu đựng nhiều quá quen rồi nên có phải cô bị méo mó tính cách chăng.
Cô rất thích đi mua thuốc, từ khi còn bé lần nào nhà hết thuốc cô cũng xung phong đi. Và có 1 hàng thuốc cô thích nhất, là vì chị dược sĩ tư vấn thuốc rất chính xác, ngoài ra cửa hàng có chương trình tích điểm, mua 1 triệu thì được 1 hộp chè túi lọc. Cô thích uống nước chè: chè lá vối, lá sen, chè dây, chùm ngây, sâm dứa hoặc chè xanh, chè nhé ko phải trà, tức là nấu lá chè tươi lên để uống. Có lần đi nghỉ mát ko có chè để uống, phải uống nước lọc, cô thấy nhạt nhẽo vô cùng, cũng ko hết khát. Hôm nay cô lại ra hàng quen mua thuốc, nhưng ko phải chị dược sĩ cô quen xuất hiện mà là người khác Huệ Chi vợ Hiếu. Cô đã định bỏ đi rồi lại nghĩ sao mình cần bỏ đi nên lại nán lại. Đột nhiên, cô ta hỏi cô
-Chị biết tại sao Hiếu và Trà( con riêng mẹ kế của Hiếu) chia tay ko, vì nằm cạnh Trà mà Hiếu toàn gọi tên chị!
Thì sao, liên quan gì cô, mà chuyện cũng xưa như trái đất rồi giờ Hiếu cũng là chồng của Huệ Chi rồi còn gợi lên làm gì. Đột nhiên cô ngửi thấy mùi rắc rối.
2
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
