Chương 1
Ngày mà tôi bị biến thành Zombie
Mọi thứ vẫn còn rất đẹp vài tháng trước, mặt trời đang chiếu sáng, những bông hoa đang hé nở vào mùa xuân, những học sinh đi xe đạp và cười đùa với nhau khi đang đi đến trường .
Tôi là Chu Trường Quân năm nay 24 tuổi sống ở Việt Nam. Chu Trường Quân tin rằng cuộc sống sẽ rất suôn sẻ và cậu có rất nhiều các cô gái theo đuổi cậu trong đó cũng có những cô nhà mặt phố bố làm to. Trong tương lai, cậu sẽ cưới một cô vợ đẹp và sống một cuộc sống an nhan nhưng hạnh phúc với gia đình của mình.
Thế nhưng đời không như mơ, cuộc sống của Chu Trường Quân đã bị đảo lộn khi cha mẹ cậu bị tai nạn khi đang đi công tác bên nước ngoài. Việc đó đã làm cho cậu tuyệt vọng, chán nản, học hành thì sa sút đi rồi bắt đầu bỏ học và trở thành một tên Neet chính hiệu.
Thầy, cô giáo và nhà trường đã khuyên cậu nhưng Chu Trường Quân không quan tâm, cậu chỉ biết cắm đầu vào cày game. Vì cậu có số tiền bảo hiểm và số tài sản của cha mẹ để cậu có một cuộc sống xa hoa.
Vào một ngày,với sự phát triển nhanh chóng của ngành khoa học và kỹ thuật, một công ty bên Trung Quốc với tên gọi B.O.W (Biological Weapon-Vũ khí sinh học) với ham muốn quyền lực nên họ đã tạo ra các loại vũ khí sinh học để giúp họ có thể làm bá chủ thế giới, nhưng không may thí nghiệm đã thất bại và nó đã bị lan truyền ra bên ngoài tạo nên những dịch bệnh để rồi, thời kỳ nhân loại đang đi đến hậu tận thế.
Trong khi đó (Trước hậu tận thế 3 ngày).
Chu Trường Quân đang chơi game thì bắt đầu thấy đói bụng. Cậu tắt máy tính rồi bắt đầu vào nhà bếp mở tủ lạnh ra nhìn, cậu thở dài. Bên trong chẳng có gì ngoài mấy lon nước ngọt Monster Energy và ngũ cốc ăn sáng.
Thế nên cậu bắt buộc phải đi ra ngoài vì tủ lạnh không còn gì ăn nữa rồi. Cậu đến một cửa hàng tiện lợi mua những đồ ăn đóng hộp và đồ ăn vặt mà cậu đã ăn từ khi thành Neet.
Khi đang trở về nhà, Chu Trường Quân bất ngờ bị tấn công bởi một người đàn ông lạ. Hắn ta lao đến một cách điên cuồng rồi dùng hàm răng cắn tay cậu. Vết cắn khiến cậu đau đớn, theo phản xạ Chu Trường Quân lập tức dùng chân đá vào người đàn ông đó.
Chu Trường Quân nhìn người đàn ông đó mặc một bộ đồ công sở bị nhuốm máu với khuôn mặt bị biến dạng và miệng thì sủi bọt mép như chó dại. Quá hoảng hốt cậu vội vàng nhặt túi đồ bị rơi xuống đất rồi chạy một mạch về nhà không muốn quay đầu lại xem.
Về đến nhà cậu vứt túi đồ ăn và nhanh chóng tìm thuốc sát trùng bôi lên vết thương ở cánh tay vì sợ mình sẽ bị bệnh dại và băng bó lại.
Tự nhiên cậu có cảm giác đầu óc mình trở nên nặng nề giống như có cây búa đập vào đầu mình vậy, cậu ngất lúc nào không hay.
Lúc tỉnh dậy Chu Trường Quân lấy điện thoại ra xem mình đã ngủ trong bao lâu.
Ôi! Mình đã ngất trong 3 ngày sao?
Chu Trường Quân bất chợt nhớ lại gã đàn ông đã tấn công mình, ra soi gương xem mình có bị làm sao không, cậu mở chỗ băng bó ra xem và thật bất ngờ khi cậu thấy vết thương đã lành lặn hoàn toàn, còn thấy mình khỏe lên rất nhiều.
Soi gương thấy mình trông đẹp trai hơn hồi trước rất nhiều, các cơ bụng thì chở nên săn chắc và cứng rắn, hắn đứng trước gương tự luyến với khuôn mặt của mình tận 1 giờ đồng hồ.
Tự nhưng bụng của Chu Trường Quân kêu lên ùng ục. Cậu bắt đầu lấy cái túi đựng lấy đồ hộp ra và ngồi vào bàn máy tính lên mạng kiểm tra xem có gì đặc biệt vừa ăn vừa xem thấy có rất nhiều tin tức.
Tin tức đặc biệt có từ hai ngày trước: có rất nhiều người bị tấn công trên đường đi. Ồ! Vậy ra mình không phải là người duy nhất bị tấn công nhỉ? À mà khoan! Cái gì!? Những người bị tấn công đều sẽ bị nhiễm bệnh, người bệnh sẽ bị tổn thương não rồi chết trong vòng mười giờ, sau đó họ sẽ biến thành Zombies giống trong các bộ phim và đi cắn những người khác!
Chết tiệt, dịch bệnh thậm chí còn lan ra toàn thế giới. Khốn nạn, bọn cảnh sát, quân đội đâu hết rồi, cứu trợ đâu hết rồi? Chu Trường Quân nhìn trên trang web thấy một tin là: các quân đội, cảnh sát và đội cứu trợ đã được điều động để ngăn chặn và hỗ trợ cho dân.
Nhưng việc ngăn chặn của quân đội và cảnh sát đã nhanh chóng bị thất bại dẫn đến việc đại dịch Zombies nhanh chóng lây lan trên toàn cầu. Đội cứu trợ cũng ngừng cung cấp cho các khu trại tị nạn cho dân.
Lũ ăn hại, biết bao tiền của dân đóng cho chúng mà lũ khốn đấy chẳng làm được cái mẹ gì!
Rồi tự dưng trong đầu cậu hiện ra một câu hỏi, tại sao mình không bị biến thành Zombie nhỉ? Mà thôi kệ không quan tâm miễn sao sống là được rồi.
Mà cũng may là mình có mua một vài khẩu súng để đề phòng có chuyện gì đó xảy ra như nhà cậu vị trộm đến hay khủng bố xảy ra. Chu Trường Quân đi đến chỗ bí mật cất giấu súng, nó ở trong một cái két sắt đằng sau một bức tranh mà cậu đã giấu. Chu Trường Quân ấn nút màu đỏ dưới ngăn kéo, cái bức tranh bắt đầu di chuyển lên phía trên và rồi trước mắt Chu Trường Quân là cái két sắt cậu đã bỏ rất nhiều tiền để đầu tư vào, sau khi nhập mật khẩu, két sắt mở ra và trước mặt cậu toàn là súng nào là [Walther P99, FN Five-Seven, Desert Eagle, Scorpion EVO III, HK416] và các hộp đạn, băng đạn.
Trong đó khẩu súng cậu thích nhất là khẩu lục FN Five-Seven vì khẩu súng này có khả năng bắn đạn xuyên giáp, độ chuẩn tốt với băng đạn thêm lên tới ba mươi viên đạn và bắn bán tự động.
Chu Trường Quân lấy khẩu FN Five-Seven xuống lau chùi cẩn thận. Chu Trường Quân chuẩn bị đạn dược và mang theo balo cùng với một ít thức ăn nước uống để đi ra ngoài một thời gian kiếm lương thực nước uống vì trong nhà đã không còn nhiều nữa.
Cậu mở cửa sổ ra và nhìn xuống dưới thấy khung cảnh thật hỗn loạn những chiếc xe ô tô nằm ngổn ngang trên đường, cũng có một số xe ô tô tông vào cửa hàng hay cột điện.
Xung quanh đầy rẫy những xác chết nằm trên mặt đường có một số Zombies tụ tập lại đang ngấu nghiến cái xác chỉ còn xương và những thứ lục phủ ngũ tạng cùng với vết máu loang lổ ở khắp con đường.
Cho thấy bệnh dịch đang lan rất nhanh, chỉ trong hai ngày đã khiến cho thế giới vào hậu tận thế.
Chu Trường Quân đi xuống tầng mở cửa trong nhà ra xuống sân nhà mình, trong tay cầm khẩu súng lục để chuẩn bị tinh thần mở cổng.
Chiếc cổng này đã trở nên rỉ sét vì không có ai lau chùi dọn dẹp nên khi cậu mở cổng đã tạo ra một tiếng động to, nhưng kì lạ thay tụi Zombies không hề để ý đến cậu như thể cậu vô hình vậy.
Lạ nhỉ thường là bọn Zombies cứ nghe thấy tiếng động hoặc nhìn thấy con người sẽ vô tới cơ mà.
Thế là Chu Trường Quân sốc lại tinh thần làm liều một cuộc thí nghiệm đi đến giữa những con Zombies rồi dùng súng bắn vào đầu một con Zombies đang đi lẻ.
Sau tiếng súng vang lên, những con Zombies bắt đầu nhìn về phía cậu khiến cho con tim của cậu gần như ngừng đập nhưng những con Zombies đó lại quay đi như thể không quan tâm đến âm thanh rất to phát ra từ khẩu súng mà phớt lờ đi như thể cậu là đồng loại của chúng.
Chu Trường Quân kết luận ra rằng lũ Zombies không hề nhìn thấy cậu, cậu cho rằng sức mạnh này của cậu đến từ con Zombie đã cắn mình cách đây 3 ngày, nhờ vết cắn đó mà cậu đã có thể tự do làm bất cứ thứ gì mình thích giữa bầy Zombies xung quanh mình.
Mặc dù có khả năng không bị Zombies tấn công, nhưng cậu sẽ không đi cứu tất cả mọi người vì hắn không thích. Cậu chỉ thích cứu những cô gái xinh đẹp thôi.
257
4
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
