ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Cơ duyên

Năm đó, Khương Chính Hạo đánh bại Lý Thành Hải, dưới sự bảo hộ và chứng kiến của Hoàng Thất và Đại Công Chúa, Lý gia phải cho hắn ta tiến vào Tàng Thư Các chọn ba quyển công pháp từ tầng bốn trở xuống.

Một trong ba quyển công pháp ấy có chứa một tấm Tàng Bảo Đồ dẫn đến truyền thừa của thời đại trước, lúc đó hắn ta cùng Đại Công Chúa dẫn theo tinh anh của các gia tộc lớn ở Đại Nam Thiên Triều xông xáo một phen, cuối cùng giành được bảo vật, tài nguyên ở bên trong tên họ Khương kia đều xung vào quốc khố, từ đó càng ngày càng quật khởi.

Hoàng Thất sau khi xong chuyện mới thông báo cho Lý gia hay một câu, nhưng theo hắn thấy chủ yếu là để khiêu khích và chọc tức Lý gia, cũng vì thế mà chuyện này mới đến tai của hắn.

Vì vậy hắn mới đến Tàng Thư Các vào lúc chiều tối như thế này, ít người lui tới, tiện cho hắn tìm kiếm.

Hắn chỉ nhớ mang máng tên của ba quyển công pháp và màu sắc của chúng vì lúc đó hắn cũng không để tâm đến mấy quyển công pháp ở tầng bốn cho lắm, bởi Tàng Thư Các của Lý gia có chín tầng, cho nên những quyển sách ở tầng thứ bốn trong mắt một vị thiếu chủ như hắn mà nói, có gì đáng để lưu tâm sao?

Trưởng lão trông coi Tàng Thư Các của Lý gia nhìn thấy hắn liền gật đầu một cái, hắn cũng thận trọng thi lễ với lão.

Cả hai không nói gì, vốn Tàng Thư Các luôn duy trì sự an tĩnh như vậy.

Lý Hạo Nhiên bằng quyền hạn và thân phận của mình, đi thẳng lên lầu bốn, hắn bắt đầu dùng ký ức mơ hồ tìm kiếm những công pháp có màu sắc, hình dáng và cũng như tên gọi của chúng tựa tựa với ba quyển công pháp mà hắn nhớ.

Lựa chọn cẩn thận kỹ càng một lúc lâu, rốt cuộc hắn cũng tuyển ra được hai mươi quyển công pháp, hắn đến một góc nhỏ, bắt đầu lật từng quyển một.

Mỗi một trang hắn đều xem xét cẩn thận, thậm chí dùng tay miết qua, sờ tới sờ lui để cảm nhận sự khác biệt.

Cứ như thế quyển này sang quyển khác, liên tục hai canh giờ hắn mới kiểm được mười lăm quyển, nhưng không có bất cứ thu hoạch gì.

Quyển này đã là quyển thứ mười sáu, lật đến gần cuối trang sách, hắn mới cảm thấy có chút kỳ lạ, cái trang này hình như hơi dày thì phải.

Hắn lật lại trang vừa rồi, miết qua một lần, lại sờ lại trang vừa nãy, đúng là dày hơn thật, nhưng cũng có thể là chất lượng giấy không đồng đều, hắn đã gặp vài trường hợp như thế này từ khi nãy rồi.

Hắn cẩn thận dùng khí rạch một đường ở mép giấy, giấy Minh Tuyên thượng phẩm này đúng là khó cắt, chưa kể mực lưu lại trên này có thể lưu truyền hơn ngàn năm không tán, so với ngọc giản không quá kém, nhưng chi phí so với ngọc giản, lại tiết kiệm hơn rất nhiều.

Cho nên ở tầng năm trở xuống, chủ yếu là những quyển công pháp ghi chép trên giấy Minh Tuyên như thế này, có những quyển là được Lý gia ghi chép lại từ ngọc giản truyền xuống, có những quyển là mua, thu thập hoặc sưu tầm ở bên ngoài về.

Theo đường rạch trên giấy, một ánh sáng màu hoàng kim nhàn nhạt dần lộ diện, nó không giống với chất giấy Minh Tuyên.

Nén lại sự kích động, Lý Hạo Nhiên tiếp tục rạch rộng ra, để lộ ra một khe hở lớn, cẩn thận quan sát, hắn thấy ở bên trong quả thực còn có thứ khác.

Hắn dùng sức, cắt giấy Minh Tuyên ra làm hai dọc theo mép giấy, lấy ra Tàng Bảo Đồ ở bên trong, tấm Tàng Bảo Đồ này được hoạ trên tơ của Thiên Tàm Tri Chu, bảo sao nó lại mỏng đến như vậy.

Hơn nữa, cẩn thận xem xét, hai tờ giấy Minh Tuyên dùng để ghép lại này, mỏng hơn so với những tờ khác gần như một nửa, thảo nào, nó lại khó bị phát hiện ra.

Gần như ngay lập tức, Lý Hạo Nhiên thu Tàng Bảo Đồ vào bên trong túi trữ vật ở hông, ánh mắt ngưng trọng quan sát xung quanh, sau đó cẩn thận gấp lại quyển sách.

Hắn sẽ mượn quyển này, đem về xử lý cẩn thận, mới có thể trả cho Tàng Thư Các, tuy Tàng Thư Các chỉ cho đệ tử học thuộc công pháp tại chỗ, nhưng hắn lại có thể mượn một quyển đem về tiểu viện với thời gian không quá một tuần.

Còn tấm Tàng Bảo Đồ này, hắn sẽ nghiên cứu một phen, xem xét thực hư của nó, có phải là tấm Tàng Bảo Đồ mà hắn đang tìm kiếm hay không rồi mới bẩm báo với phụ thân hắn, gia chủ Lý gia đương nhiệm.

Còn bốn quyển còn lại, hắn vẫn tiếp tục kiểm tra, tránh bỏ sót tiên duyên, đặc biệt là không để tên họ Khương kia lại được lợi.

Nửa canh giờ sau, Lý Hạo Nhiên gấp lại quyển công pháp thứ hai mươi, rốt cuộc hắn cũng thở ra được một hơi.

Xem ra khả năng cao tấm Tàng Bảo Đồ lúc nãy chính là thứ hắn đang tìm kiếm, vì trong bốn quyển còn lại không có quyển nào là có điểm bất thường cả.

Lý Hạo Nhiên mang theo Thiên Địa Hoá Sinh Pháp đi xuống bên dưới, đến chỗ trưởng lão quản sự đăng ký mượn sách.

- Hạo Nhiên, một tuần sau ngươi phải mang nó trả lại cho Tàng Thư Các, đừng quên đấy!

- Vâng, thưa trưởng lão!

Cáo biệt lão xong, Lý Hạo Nhiên liền mang theo Thiên Địa Hoá Sinh Pháp rời đi, trở về tiểu viện của hắn bên trong gia trang.

...

Trời đã tối muộn nhưng Tây Phòng vẫn sáng đèn, Tiểu Nhu Nhi vẫn thức đợi hắn trở về.

Nàng nằm dài trên cái bàn kê cạnh cửa sổ, hướng ra sân của tiểu viện, tầm nhìn bao quát từ đại môn cho đến cửa chính phòng.

Chốc chốc nàng lại đảo mắt đi chỗ khác cho đỡ nhàm chán, nhìn mãi cánh cửa đại môn kia làm nàng cảm thấy thật vô vị.

- Ài, thiếu chủ làm gì mà giờ này còn chưa về?

Nàng chán chường, thở dài lẩm nhẩm than thở một câu.

Đột nhiên cánh cửa đại môn của tiểu viện mở tung ra làm nàng giật bắn mình, trong lòng thon thót lo sợ những lời vừa rồi bị thiếu chủ nghe thấy, mặt nàng tái mét, đúng là trong lòng có quỷ a.

- Thiếu ... thiếu chủ ngài đã về.

Trông bộ dạng hớt ha hớt hải của nàng, cùng với câu nói khi nãy hắn nghe được làm hắn cảm thấy nàng có chút buồn cười và đáng yêu.

- Ừm, chuẩn bị linh dược cho ta ngâm mình!

- Dạ vâng!

Tiểu Nhu Nhi nghe hắn phân phó xong, lập tức chạy đi chuẩn bị, còn hắn tiếp tục đi vào Đông Phòng, tuỳ tiện đặt quyển Thiên Địa Hoá Sinh Pháp ở trên bàn.

Ngày mai hắn sẽ ra ngoài mua ít nguyên vật liệu về để sửa chữa nó, cuộc sống lăn lộn tu chân giới ở kiếp trước của hắn đã giúp hắn học được không ít thủ thuật và tiểu xảo hay ho, cho nên chuyện này trong mắt hắn cũng chỉ là một trò vặt vãnh mà thôi.

Ngồi xuống bàn trà, Lý Hạo Nhiên tự châm cho mình một chén trà, hắn chậm rãi thưởng thức, thứ cần thu thập trong Tàng Thư Các đã làm xong, vẫn còn một số thứ nữa, nhưng hiện tại vẫn chưa phải thời điểm thích hợp.

Nay là ngày mười lăm tháng năm, cách ngày lão tổ của Lý gia đột phá đến Hoá Thần kỳ cũng không còn xa, ngày đó chính là ngày mà Lý gia chân chính trở thành lão đại ở Nam Châu Bộ, bước lên đứng ngang hàng với các đại thế gia khác ở Đại Nam Thiên Triều.

Hơn nữa, Nam Châu Bộ nằm khá xa Hoàng Đô, Lý gia ở đang khác nào một hoàng triều thu nhỏ, cai quản hết thảy.

Mà cũng bắt đầu từ đây, hắn cũng như những vị đệ tử trực hệ khác đã sinh ra sự tự phụ không nhỏ, hắn thì còn đỡ, tính tình cũng khá điềm đạm cho nên bị ảnh hưởng không quá nhiều, vẫn có ôn dưỡng nên có, còn mấy đứa nhóc như đường đệ Thành Hải của hắn, chẳng lâu sau đã trở thành những tên công tử hách quyền.

Nhớ đến những tai hoạ mà đường đệ của hắn gây ra ở kiếp trước, Lý Hạo Nhiên lập tức nhíu mày, chuyện này không thể không quản, tuy nó là nhi tử của thúc thúc hắn, nhưng nếu hắn cứ mặc kệ, sử cũ sẽ lặp lại.

Dòng suy nghĩ trong đầu của hắn bị tiếng nói của Nhu Nhi cắt đứt.

- Thiếu chủ, linh dược ngâm mình đã chuẩn bị xong.

- Ừm, ta ra ngay đây!

Hắn ra khỏi phòng, đi theo Nhu Nhi đến phòng tắm.

Linh dược đã được Tiểu Nhu Nhi chuẩn bị, pha với linh tuyền trong bồn ngâm mình.

Lý Hạo Nhiên đứng giang hai tay ngang vai để cho nàng giúp hắn thay y phục, qua một lát trên người hắn chỉ còn độc mỗi chiếc quần cộc, nàng mới dừng lại, lúc này hai mang tai của nàng đã đỏ bừng.

Lý Hạo Nhiên cũng không quá để tâm đến tâm tư của thiếu nữ mới lớn, hắn cứ vậy bước vào bồn tắm, vận chuyển Thái Cổ Thần Thể Quyết hấp thu dược lực của linh dược ngâm mình.

Tiểu Nhu Nhi lui lại ra sau bức bình phong, nàng cũng thay y phục, chuyển sang y phục tinh gọn, chuẩn bị giúp hắn tắm rửa sau khi ngâm mình xong.

Tuy nàng chỉ mới mười lăm tuổi nhưng cơ thể đã bắt đầu trổ mã, chỗ cần cong thì sẽ cong, chỗ cần lõm thì sẽ lõm, tạo nên cơ thể xinh đẹp không quá thua kém khi so sánh với bất kỳ vị tiểu thư nào của các gia tộc ở Nam Châu Bộ.

Thay y phục xong, trên người nàng cũng chỉ còn lại chiếc áo yếm và quần lụa mỏng, chẳng biết nàng nghĩ gì, hai má nàng hây hây đỏ,

Chính nàng cũng không biết từ khi nào nàng đã biết xấu hổ khi tiếp xúc thân mật với thiếu chủ, nhất là trong bồn tắm như thế này.

Cũng may Lý gia nghiêm cấm tuyệt đối chuyện nam nhân trực hệ thông dâm với nha hoàn, cho nên nàng và những tỷ muội khác mới có thể an toàn mà sinh hoạt ở gia trang của Lý gia.

Đương nhiên lâu lâu vẫn có chuyện thông dâm, nhưng những vị tỷ muội ấy hầu như đều bị Lý gia diệt trừ sạch sẽ trong im lặng để bảo toàn thanh danh cho Lý gia.

Từ lúc nàng lên mười, nàng đã đi theo thiếu chủ nhưng suốt năm năm qua, may mắn nàng vẫn chưa bị thiếu chủ mạo phạm qua lần nào.

Hít vào thở ra một hơi thật sâu, lấy lại thần sắc, nàng bước ra khỏi bức bình phong, cẩn thận chuẩn bị vật dụng và khăn tắm cho thiếu chủ.

59

11

3 tuần trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.